DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hóa Ra Tôi Lại Giàu Đến Vậy
Chương 21: 21: Cô Vệ Sĩ Xinh Đẹp


Sau khi chào tạm biệt Hà Hiểu Nghiên, Vương Thành lái thẳng xe về biệt thự của mình.
Sau khi về đến nhà, Vương Thành đặt mông nằm lên sô pha, cảm thấy ngày hôm nay thật mệt mỏi.

Cô giúp việc An Ninh ngoan ngoãn đi đến xoa bóp cho anh, cô khéo léo bóp đùi làm cho Vương Thành thư giãn.
“Thiếu gia, vé vào concert của Tiêu Mộc Nghiên, em đã giành được giúp anh rồi.”
“Ừm, lấy được thì tốt, vất vả cho em rồi.” Vương Thành cảm nhận được An Ninh đang xoa bóp, tinh thần nhanh chóng trở nên thoải mái, nhất là tay nghề xoa bóp của cô khiến cho người ta cảm thấy thoải mái.
Sau khi tinh thần thoải mái, Vương Thành ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay.
Một đêm không mơ, lúc tỉnh dậy đã là sáng sớm của ngày hôm sau rồi, ánh nắng ấm áp từ bên ngoài chiếu xuyên qua cửa sổ, làm cho cả căn biệt thự trở nên thư thái.
An Ninh sớm đã làm xong bữa sáng, cháo trắng trứng gà, salad rau củ và bánh rán.


Những món này đều do An Ninh nấu, trông rất hấp dẫn.
“Thiếu gia, anh tỉnh rồi, em nấu xong bữa sáng cho anh rồi.”
Trong khi An Ninh nói thì đã chuẩn bị cho Vương Thành nước và khăn tắm, chỉ cần Vương Thành cần, thì có thể đánh răng rửa mặt ngay lập tức.
“Ừm”.

Vương Thành gật gật đầu, sau khi tiện tay đánh răng rửa mặt xong, thì ngồi xuống ăn cơm, mùi vị không tệ, so với bữa sáng của nhà hàng khách sạn năm sao, có thể thấy tay nghề nấu nướng của An Ninh quả thực rất đỉnh.
Nhưng vừa ăn được nửa, bên ngoài biệt thự đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa lanh lảnh, Vương Thành cau mày, giờ này ai lại đến tìm anh?
“An Ninh, em đi xem xem, là ai?”
“Vâng, thiếu gia~” Sau khi An Ninh gật đầu, tức tốc chạy ra bên ngoài, nhưng rất nhanh sau đó đã quay lại, đồng thời nhanh chóng báo cho Vương Thành.


“Thiếu gia, bên ngoài có một cô gái, nói là giám đốc Trần sắp xếp cô làm vệ sĩ cho anh.”
“Vệ sĩ của anh?” Vương Thành đặt đôi đũa trên tay xuống, ông giám đốc Trần này đúng thật là suy xét chu đáo cho anh, ngay cả vệ sĩ cũng mời đến cho anh luôn rồi.
“Gọi cô ấy vào đi.”
An Ninh theo lời dặn của Vương Thành, mời cô vệ sĩ vào,và nhanh chóng đến trước mặt Vương Thành.

“Xin chào Vương Công Tử, tôi tên Lâm Tĩnh Nhã, giám đốc Trần sai tôi đến bảo vệ an toàn cho ngài.
Vương Thành ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Lâm Tĩnh Nhã này, khuôn mặt xinh đẹp, thân hình không đồng đều, nhất là đôi chân dài, là người phụ nữ có đôi chân dài nhất anh từng gặp.
Buộc tóc đuôi ngựa, mắt sáng, cả người mặc quần áo bó màu đen, khiến thân hình cô càng nổi lên vẻ đẹp hoàn mỹ, khiến người ta không thể không nhìn thêm.
“Cô xuất thân từ đâu? Từng học qua taekwondo hay tán đả?” Vương Thành quan tâm hỏi.
“Tôi học võ thuật và vật lộn,theo học núi Thái Sơn Hồng Quân Đào sư phụ Diêu Kính Tống.

Anh là người tôi bảo vệ đầu tiên sau khi xuống núi.

Tôi sẽ liều mình bảo vệ chu toàn cho anh.” Lâm Tĩnh Nhã nói với vẻ mặt nghiêm túc.
“Môn học là võ thuật và vật lộn, không tồi, không tồi~”Khoé miệng Vương Thành khẽ cười, Trần Hào Thành này đúng đỉnh luôn, ngay cả đồ đệ của núi Thái Sơn Hồng Quân Đào sư phụ Diêu Kính Tống cũng mời xuống núi luôn rồi, quả nhiên là rất nể mặt.
“Từ sau cô ở đây đi, khi nào tôi bảo cô đi theo thì coi đi theo tôi, khi nào không bảo cô đi theo thì cứ ở trong biệt thự này.” Vương Thành không thể bị cô gái này đi theo hộ vệ 24 giờ được, bằng không đến chút riêng tư của chính mình cũng sẽ không còn nữa.
“Vâng, Vương công tử.” Lâm Tĩnh Nhã gật đầu đồng ý.

“Ừm, có điều tối nay cô đi theo tôi đến khách sạn Kim Hải, ra ngoài đường, cô cứ nói cô là em họ tôi! Không được gọi tôi là Vương công tử, gọi tôi là anh họ hoặc là anh đều được.” Vương Thành suy nghĩ chuyện tối nay đi khách sạn Kim Hải, ở đó tốt xấu lẫn lộn, thường có du côn hoạt động, vì vậy dẫn Lâm Tĩnh Nhã đến sẽ an toàn hơn.
Hơn nữa anh cũng không dám khẳng định lần này tham gia tiệc sinh nhật của Lâm Thiến Thiến, Trương Hạo Đông liệu có châm chọc anh hay không.

Dù sao thì đó cũng là sân chơi của hắn, nếu như hắn dùng vũ lực uy hiếp, Vương Thành thật sự không dễ đối phó.
“Vâng, Vương công tử.

Tất cả đều nghe theo anh căn dặn.” Lâm Tĩnh Nhã dáng vẻ hiên ngang, không có ý vị của nữ sinh trung học hào kiệt.
Vương Thành gật gật đầu, khá hài lòng cô, có cô ấy đi theo, anh và Hà Hiểu Nghiên cũng không cần lo vấn đề an toàn nữa, nói không chừng còn có thể dạy dỗ Trương Hào Đông một bài học, xem sau này hắn còn dám khiêu khích nữa không.


Đọc truyện chữ Full