DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhìn Trúng Em! Nhị Thiếu Gia Họ Hạ
Chương 82



Đến nơi ông nội cậu nhìn hắn không chớp mắt.

Cậu nghĩ nhìn thái độ của ông chắc là kế hoạch sắp thành công đây mà.
Hai người vào bàn ăn, hắn ngồi kế bên cậu.

Đối diện với cậu là chị hai, ông cậu ngồi giữa.
"Ông, con có chuyện muốn nói".
"Là chuyện gì?"
"Giới thiệu với ông, đây là người yêu con".

Cậu nhanh chóng đan tay mình vào tay hắn giơ lên cao chứng minh hai người thật sự là một đôi.

Hai người kia không kịp phản ứng liền bất động.
Cậu nghĩ: tốt lắm, như dự đoán.
"Con nghĩ mình là cháu trai duy nhất của ông nhưng mà lại không thể lấy vợ sinh con nối dõi, hẳn là ông rất thất vọng".
Ông càng thất vọng thì sẽ càng từ bỏ quyền thừa kế của mình.

Tới lúc đó chị hai sẽ là người duy nhất có khả năng đó.

Haha...!hoàn hảo..
Cậu rất mãn nguyện với những gì mình nghĩ và cũng tự cho nó thành thật.

Còn hắn vui muốn rớt tim ra ngoài, đâu có ngờ cậu lại đột ngột như vậy đem mình về ra mắt.

Nhưng nếu hắn biết cậu chỉ lợi dụng hắn thì sao?
Âyyyyy....thật ra hắn thừa biết.

Có một điều cậu chưa biết đó là...hắn đã từng gặp riêng ông của cậu.
Người ông tôn kính đang thu dần nét cứng đơ của mình, nở nhẹ một nụ cười ôn nhu như mừng cho cháu mình tìm được bến đỗ "Chuyện đó không quan trọng...quan trọng là hai đứa hạnh phúc".
Cậu nghe như sét đánh ngang tai, người ông gia trưởng của mình vậy mà lại chấp nhận nhanh đến không kịp trở tay.

Ván bài này của cậu hoàn toàn bị lật đổ.
"Ông không thấy kì sao?"
"Có gì kì?"
"Tụi con đều là nam".
"Thì đã sao? Ta cho con biết một bí mật".
"Bí mật?"
"Tình đầu của ông không phải nữ nhân".
"DẠ?!" Thanh âm của cậu và cô cộng lại vang vọng khắp cả phòng khách, chấn động sang những ngóc ngách, ngã rẽ.

Chỉ có hắn là vẫn giữ yên nét mặt, không có gì quá bất ngờ.
Cậu có nằm mơ cũng không nghĩ ông mình lại có tình cảm với nam nhân, mà còn là ở thời đại đó nữa chứ.
"Cũng may bà mất rồi nên không biết".
"Bà con biết.

Cũng chính bà ấy cứu cánh cuộc đời ông.

Nếu không phải năm xưa người kia phản bội ông, ông cũng không gặp được bà con rồi có mấy đứa nhóc này...haha".
"Hì hì..." Cố gắng cười miễn cưỡng nhìn ông mình.


Thật là, ông mà cũng gặp sự tình này.Nảy giờ người im lặng không nói chi hoàn toàn bất động thanh sắt, ai đặt đâu ngồi đó.

Mọi chuyện cứ như một giấc chiêm bao mà Ngọc Lan cũng không biết có nên tỉnh hay không.
Chuyện của ông dù gì cũng xưa như trái đất rồi.

Còn chuyện của cậu thì, ây da...xem người đàn ông khí chất ngời ngời trước mặt, một mình đã sáng.

Hai mình chẳng khác nào làm cho bọn con gái khóc ròng.

Nhưng ai lại từ bỏ nữ chính ngôn tình, chạy đi làm nữ phụ đam mỹ cơ chứ.
Còn có một sự thật đáng ngạc nhiên chính là chị hai cậu đích thị là một hủ nữ lâu năm nghen.

Không nghĩ tới em trai mình lại là dạng couple mình thích, người yêu lại nổi trội như vậy, phúc hắc bá đạo tổng tài công.

Đúng là làm người ta phát cuồng mà.


Đọc truyện chữ Full