DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Các Đại Lão Đều Sủng Ta
Chương 85: 85: Trung Khuyển


Dung Lân bị mẫu thượng đại nhân nhìn chằm chằm đến không hiểu sao có chút chột dạ, lòng bàn tay mu bàn tay khẩn trương đều đổ mồ hôi, nhưng chính là luyến tiếc dời tầm mắt, thậm chí hy vọng mẫu thượng đại nhân nhìn cậu thêm vài lần.Đáng tiếc, Lam Cận cũng không có như hắn mong muốn, vẫn giống như lúc trước, không đến vài giây liền thu hồi tầm mắt, nhìn về phía nữ sinh mập mạp bên cạnh, mở miệng thanh âm trong trẻo lạnh lùng dễ nghe, "Cậu muốn chọn ai? ”Đi tới nơi xa lạ, Cố Vãn Vãn vẫn có vẻ có chút câu nệ, nhẹ nhàng túm lấy ống tay áo cô, yếu đuối nói: "Tôi ai cũng không muốn chọn, cậu muốn ngồi cùng một chỗ với tôi được không? ”"Được."Lam Cận yêu thương sờ sờ đầu cô nàng, cũng chính là hành động này, khiến Lam Dung Lân hoàn toàn căm hận Cố Vãn Vãn, đồng thời lại ủy khuất không chịu nổi.Mẫu thượng đại nhân ngay cả đầu cậu cũng chưa sờ qua, cư nhiên sờ đầu nữ sinh mập kia, tức giận nha."Thầy Lý, chúng em ai cũng không chọn, để cho em cùng Vãn Vãn ngồi cùng một chỗ đi." Lam Cận nói.Thầy Lý có chút đau đầu, "Cái này.

Nhưng thành tích học tập của hai em...!Quên đi, hai người các em đi tìm chỗ trống ngồi đi.


”Để cho hai cặn bã làm bạn cùng bàn, đây là lần đầu tiên an bài như vậy.Bất quá nhìn bộ dáng của hai người họ, chỉ sợ cũng không phải tới học tập chăm chỉ, đành phải tùy bọn họ."Hai người các cậu đi phía sau ngồi." Lam Dung Lân đá ghế của bạn học phía trước, mệnh lệnh hung dữ."Được Lân ca." Hai bạn nam tựa hồ có chút sợ cậu, lập tức điên cuồng lăn đi hàng cuối cùng.Vì thế, hiện tại cả phòng học, cũng chỉ còn lại hai chỗ trống phía trước Lam Dung Lân, Lam Cận không rõ nguyên nhân nhìn cậu một cái, đành phải cùng Cố Vãn Vãn đi tới ngồi vào chỗ ngồi của mình.Lam Cận vừa vặn ngồi ở phía trước Dung Lân, điều này có thể làm Dung Lân cao hứng hỏng, tuy không có trở thành bạn cùng bàn, nhưng bàn trước bàn sau cũng không tệ, như vậy cậu có thể mỗi ngày chiêm ngưỡng sau ót của mẫu thượng đại nhân, nghĩ lại liền vui vẻ.Hơn nữa, truyền giấy nhỏ cũng sẽ rất thuận tiện ...Nói làm liền làm, Dung Lân nhanh chóng cầm bút vắt hết óc viết tự giới thiệu trên tờ giấy nhỏ, viết sửa lại viết, ước chừng mất một tiết thời gian mới viết xong."Bộp" một tiếng, tờ giấy nhỏ ném qua, vừa lúc nện lên bàn học Lam Cận phía trước.Có thể là quá khẩn trương, hoặc là thẹn thùng, chỉ thấy Lam Dung Lân ném tờ giấy xong, nhanh chóng nằm sấp trên bàn học, vùi mặt vào trong khuỷu tay.Lam Cận nhấc tờ giấy nhỏ trên bàn lên, thấy nhàu nát đến nhăn nhúm, thật sự có chút ghét bỏ, cũng không có mở ra xem, mà là mạnh mẽ ném về phía sau, trong nháy mắt vẽ ra một đường cong duyên dáng, chuẩn xác không sai bay vào thùng rác ở góc phòng học.Dung Lân đợi hồi lâu cũng không có động tĩnh, vẫn là cùng bàn chọc chọc hắn, nhắc nhở: "Tờ giấy nhỏ của cậu bị ném đi.

”"A?" Dung Lân ngẩng đầu lên, chỉ thấy bạn cùng bàn chỉ chỉ vào thùng rác phía sau, nhỏ giọng nói: "Cậu ấy không mở ra xem, đã bị ném đi.

”Nghe vậy, ánh mắt Dung Lân bỗng dưng đỏ lên một vòng, tựa như một con cún bị tổn thương, vừa ủy khuất vừa đáng thương, bạn cùng bàn nhìn đến sửng sốt, hoàn toàn nghĩ không ra.Đây vẫn là tiểu bá vương Dung Lân vô pháp vô thiên trong trường học sao? Làm sao lại cảm thấy như một trung khuyển?"Cậu...!Cậu không phải thích bạn học Lam Cận chứ? " Tâm bát quái ở cùng bàn dấy lên."Cút.

Đừng nói nhảm.


" Dung Lân trừng hắn một cái, ánh mắt rất hung tàn.Bạn cùng bàn sợ tới mức lập tức rụt cổ về, cũng không dám tùy ý bát quái nữa.Không biết là, Lam Cận ngồi ở phía trước, thính lực nhạy bén đến cực điểm, đã sớm nghe lén được đối thoại của hai người, không khỏi có chút hứng thú híp mắt, hiện lên một tia hồ nghi.Chạng vạng tan học, giáo viên ngữ văn và giáo viên vật lý đều bố trí bài tập về nhà, Lam Cận vẻ mặt khó chịu nhíu mày, "Còn phải làm bài tập về nhà a, phiền toái.

”Giọng điệu này rõ ràng không muốn làm bài tập về nhà.Lam Dung Lân phía sau thời khắc đều dựng thẳng lỗ tai, vừa nghe lời này, lập tức xung phong duỗi cổ, "Cái kia.


Bạn Lam, nếu cậu không muốn làm bài tập ở nhà của mình, tôi có thể giúp cậu viết.

”.


Đọc truyện chữ Full