DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc Lâm
Chương 10

CHƯƠNG 10

Cơn đau ở dưới chân Giản Nghệ Hân nhất thời tan biến, vỗ ngực nói: “Tuyệt đối không thành vấn đề.”

Lâm Thế Kiệt và Giản Nghệ Hân nắm tay nhau đi vào phòng hội nghị, các phóng viên sớm đã chuẩn bị đầy đủ, đợi sẵn ở đây rồi.

Vừa mở cửa ra, ánh đèn flash không ngừng rắc rắc, làm Giản Nghệ Hân nhất thời căng thẳng, Lâm Thế Kiệt nắm chặt tay cô, hiếm khi nở nụ cười dịu dàng với cô.

Tim Giản Nghệ Hân đập thình thịch, tên này cười lên thật mê hoặc, thảo nào nhiều người phụ nữ thích anh như vậy.

Giờ cô không còn căng thẳng như trước nữa, mà nói nhỏ với anh: “Anh cười lên rất giống người tốt, anh nên cười nhiều hơn mới phải.”

Lâm Thế Kiệt lườm cô, mặc dù trên mặt đang nở nụ cười, nhưng ánh mắt lại đằng đằng sát khí.

Giản Nghệ Hân nhất thời sợ hãi, không dám trêu chọc anh nữa.

Rồi Lâm Thế Kiệt tuyên bố ngắn gọn về tin tức kết hôn, đồng thời yêu cầu các truyền thông lớn thu hồi bức ảnh mờ ám của anh và vợ mình, bằng không sẽ truy cứu trách nhiệm về quyền xâm phạm hình ảnh.

Toàn bộ quá trình Giản Nghệ Hân chỉ phụ trách mỉm cười, gật đầu, mặc dù hơi nhàm chán, nhưng lần đầu tiên cô được nhiều người chú ý như vậy, cũng hơi mới mẻ, cảm thấy mình bỗng trở thành ngôi sao.

Buổi họp báo đã đến phần đặt câu hỏi.

Một nữ phóng viên nhìn Giản Nghệ Hân rồi đặt câu hỏi: “Nếu cô Giản và anh Lâm là vợ chồng sắp cưới, thì tại sao phải qua đêm ở khách sạn?”

Lâm Thế Kiệt nhíu mày, định trả lời thay Giản Nghệ Hân, thì thấy cô xấu hổ cúi đầu, rồi đỏ mặt nhìn anh đáp: “Thỉnh thoảng chúng tôi cũng muốn thay đổi tí, cảm giác vẫn rất mới mẻ.”

Nhất thời trong hội trường vang lên tiếng cười mờ ám.

Dáng vẻ xấu hổ lại thản nhiên của cô vợ Lâm Thế Kiệt thật sự khiến người khác phải yêu thích.

Khóe miệng của Lâm Thế Kiệt khẽ cong lên, anh rất hài lòng về câu trả lời này.

Sau đó có phóng viên khác đưa ra câu hỏi lắt léo: “Có phải hai người muốn xoa dịu dư luận nên mới đi đăng ký kết hôn đúng không? Bằng không tại sao trước đây chẳng hề có tin tức gì?”

Lần này, Lâm Thế Kiệt sẽ trả lời câu hỏi. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Bạn gái tôi thích kín tiếng, tôi cũng không hy vọng mọi người chú ý đến cuộc sống riêng tư của tôi, nên mãi không công bố. Lần này bị người có ác ý chụp được, khiến Nghệ Hân vô cớ bị nhiều sự phỉ báng, nên mới đi đăng ký kết hôn ngay, đồng thời công khai mối quan hệ. Trên thực tế, nếu không có chuyện lần này, thì tôi và Nghệ Hân cũng sẽ tổ chức hôn lễ trong năm nay.”

Dứt lời, anh còn nhìn Giản Nghệ Hân bằng ánh mắt sâu xa, rồi cười dịu dàng.

Sau lưng Giản Nghệ Hân toát mồ hôi lạnh, trong lòng biết rõ, người có ác ý đó chẳng phải là cô ư, nhưng Lâm Thế Kiệt không truy cứu chuyện cô cầm theo máy ảnh, nên cô tạm thời thở phào nhẹ nhõm.

“Khí chất của cô Giản xuất chúng như vậy, vừa nhìn đã biết là nhân tài trong những người thông minh sáng láng, xin hỏi cô Giản tốt nghiệp trường đại học nào?” Một nam phóng viên lên tiếng hỏi.

Sắc mặt Giản Nghệ Hân nhất thời trắng bệch, không khỏi siết chặt nắm đấm.

Lâm Thế Kiệt nhìn cô, chú ý đến hành động siết chặt nắm đấm của cô, hơn nữa trên trán cũng lấm tấm mồ hôi vì căng thẳng.

Anh đã điều tra về bối cảnh của cô, biết cô hoàn toàn không học đại học, cũng không có công việc thỏa đáng, anh có thể giải vây giúp cô, nhưng càng muốn xem thử liệu cô có thể tự hóa giải hay không, nếu cô không trả lời được câu hỏi này, thì sau này con đường mợ Lâm sẽ càng khó đi hơn.

Đọc truyện chữ Full