DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em
Chương 5: Chương 5


Hai người vẫn luôn chờ thời cơ đến, nửa tháng sau cuối cùng cũng đợi được.

Gần đây công ty nghệ thuật Đại Kỳ thuộc tập đoàn Hoa Thành ký hợp đồng với một vài người mới, họ đến bệnh viện tâm thần để ghi hình biểu diễn nghệ thuật, sau khi ghi hình xong Trần Nghiên Nghiên đã đưa Tô Vũ Đồng vào trốn trong xe để trang phục và đạo cụ của bọn họ.

Trong thời gian Tô Vũ Đồng mang thai không được cung cấp đủ dinh dưỡng nên phản ứng khi mang thai của cô càng mạnh hơn so với những sản phụ bình thường khác.

Khi xe khởi động, mùi xăng xe theo gió bay đến khiến cô cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng vì có thể trốn ra ngoài cô đã cố gắng chịu đựng những cơn đau thắt ruột trong bụng không ngừng truyền tới, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Xe chở đạo cụ chạy thẳng ra khỏi bệnh viện tâm thần, mang cô đến gần với kho chứa đồ của công ty nghệ thuật Đại Kỳ, mãi đến khi nhân viên tháo dỡ đồ trong xe xuống cô mới bị phát hiện.


Cô bất chấp xông ra khỏi xe, khập khiễng chạy ra ngoài.

Các nhân viên nhìn thấy Tô Vũ Đồng mặc đồng phục bệnh nhân lập tức nhận ra cô là bệnh nhân tâm thần trốn viện, ý thức được sự nghiêm trọng của sự việc nên bọn họ đều hoảng loạn không biết có nên đuổi theo cô hay không?
Đang lúc bọn họ không chú ý, một người nhận được cuộc gọi của phó giám đốc, ông ấy nói rằng Lý Tại Minh vừa gọi điện đến nói bệnh nhân vừa trốn viện là người có tính công kích và mắc bệnh thần kinh nghiêm trọng, nếu như nhìn thấy cô thì bọn họ hãy giúp đỡ bắt lại.

Trong công ty nghệ thuật Đại Kỳ đều là những minh tinh nổi tiếng, họ đều là những con gà đẻ trứng vàng của công ty, tình hình hiện tại không phải chỉ ở mức nghiêm trọng, nghe thấy phó giám đốc bảo bọn họ đi bắt người nên các nhân viên tức tốc đuổi theo Tô Vũ Đồng.

Tô Vũ Đồng thấy nhiều người đang đuổi theo mình thì ôm bụng liều mạng gia tăng tốc độ chạy, trong lúc hoảng loạn cô đã xông vào nhà để xe để tìm một nơi ẩn náu.

Đúng lúc này có một chiếc Rolls Royce màu vàng kim lấp lánh chạy tới, tài xế thấy có người xông đến lập tức phanh gấp, còn Tô Vũ Đồng bị dọa sợ đến nỗi ngồi bệt trên mặt đất.

"Chuyện gì thế? Ông muốn về hưu rồi sao?"
Mộ Diệc Thần đang cúi đầu xem tài liệu thì chiếc xe đột nhiên phanh gấp khiến anh không kịp đề phòng mà bị bất ngờ, anh không vui lên tiếng.

Vì bị nghi ngờ năng lực nên lão Vương rất căng thẳng, vội vàng giải thích: "Xin lỗi cậu chủ, tôi xuống xe xem sao.

"
"Cô ta ở đằng kia!"
Đúng vào lúc lão Vương vừa xuống khỏi xe và đóng cửa lại thì mấy nhân viên kia đuổi tới.


Thấy mấy người nhân viên chạy đến, lão Vương nghiêm túc khiển trách: "Mấy người sao vậy? Không biết đây là nhà để xe của cậu chủ sao? Sao lại dám đuổi bắt đến đây?"
Cậu chủ!
Trong công ty Đại Kỳ người dám dùng cách xưng hô này cũng chỉ có Mộ Diệc Thần mà thôi.

Tô Vũ Đồng chưa kịp hoàn hồn thì nghe thấy hai chữ đó, cô lập tức bò dậy rồi điên cuồng lao đến kéo cửa sau của xe.

Lúc này Tô Vũ Đồng vì có thai nên cơ thể mập mạp khó điều khiển, cộng với chất dinh dưỡng không đủ và phải sống ở nơi không có ánh sáng trong một thời gian dài khiến cho sắc mặt cô trở nên tái nhợt, thêm vào đó lúc cô ra sức chạy nhanh nên đầu tóc đã rối bù, quần áo trên người cô cũng vì cú ngã ban nãy mà trở nên bẩn thỉu, cả người cô trông rất kinh khủng.

Nhìn thấy hành động của cô tài xế và nhân viên bị dọa sợ đến ngây người, sợ cô làm hại đến Mộ Diệc Thần, các nhân viên vội vã xông đến kéo Tô Vũ Đồng ra khỏi cửa chiếc xe.

Vì bị bắt lại nên Tô Vũ Đồng bắt đầu giãy giụa không ngừng, cô nhìn về phía chiếc xe vội vàng hét lên: "Anh Mộ, cầu xin anh, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh!"
Vốn dĩ Mộ Diệc Thần không muốn quan tâm đến cô nhưng thấy cô mặc quần áo bệnh nhân lại thấy thái độ van xin của cô nên cuối cùng anh đã bỏ tài liệu trong tay ra, lạnh lùng mở cửa sổ xe xuống.


Ánh sáng ở nhà để xe không được tốt, anh không nhìn thẳng vào Tô Vũ Đồng mà chỉ để cô nhìn thấy một nửa gương mặt lạnh lùng của mình.

Các nhân viên thấy Mộ Diệc Thần mở cửa sổ xe thì rất căng thẳng, một người trong số đó vội lên tiếng: "Tổng giám đốc không cần phải để tâm đến cô ta, cô ta là bệnh nhân trốn viện theo xe chở đồ của công ty chạy đến đây, vừa rồi phó giám đốc đã xác nhận với bác sĩ Lý rồi, cô ta rất nguy hiểm, tổng giám đốc mau đi đi, chúng tôi sẽ đưa cô ta về bệnh viện.

"
Đây là do bọn họ sơ xuất, có người trốn trong xe rồi chạy ra ngoài mà bọn họ không biết, nếu như con đàn bà điên này gây ra chuyện cho cậu chủ của bọn họ thì tất cả sẽ xong đời, tốt nhất phải mau chóng đưa cô ta quay về.




Đọc truyện chữ Full