DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Yêu Phải Em
Chương 289: Chương 289


Thù của cô, anh sẽ trả!
Hận của cô, anh sẽ rửa!
Tô Vũ Đồng biết dùng năng lực của bản thân rất khó để tóm được Lâm Yên Nhiên, cho nên cô nói vói Mộ Diệc Thần một câu:
-Vậy anh nhất định phải chú ý an toàn nhé.

Lâm Yên Nhiên thủ đoạn rất nhiều, cô phải nhắc nhở anh.

Nghe thấy lời quan tâm của Tô Vũ Đồng trong lòng Mộ Diệ Thần hơi rung động, gật đầu:
-Ừm, anh sẽ cẩn thận.

Mộ Diệc Thần rời khỏi phòng bệnh, liền tự mình liên lạc với Mike, bảo anh ta bằng mọi giá tìm Lâm Yên Nhiên.

Mộ Diệc Thần trước đây khi còn học ở Mỹ, gặp được Mike bị người ta đánh cho gần chết, cứu anh ta một mạng, cho nên Mike luôn ghi nhớ tròng lòng.

Mấy năm nay anh giúp Mộ Diệc Thần làm việc, Mộ Diệc Thần cũng chưa từng đối xử tệ bạc với anh ta, cho nên nghe thấy anh muốn không tiếc mọi giá tìm người , anh ta rất chú trọng, không những tự mình tìm người , mà còn phát lệnh treo thưởng lên mạng lưới mà anh ta quản lý, dán ảnh của Lâm Yên Nhiên vào.

Sự thực chứng minh, có tiền mua tiên cũng được, có lệnh treo thưởng hậu hĩnh này, người trong thế giới ngầm của Mỹ trong phút chốc liền náo động.

Con cá lọt lưới Lâm Yên Nhiên này, từ sau khi chaỵ trốn ra khỏi công xưởng, bởi vì không có chứng minh thư nên không có cách nào ở khách sạn được, bà ta liền dụ dỗ một tài xế trên đường, cùng ông ta đi ô tô đến nhà nghỉ thuê phòng.

Sau khi tài xế đó được bà ta phục vụ thoải mái rời đi, bà ta liền ở lại nhà nghỉ.

Tiền của anh Huy đủ để bà ta tiêu xài, bà ta muốn đợi sóng gió qua đi hết sẽ lại tính kế tiếp, đi làm một hộ chiếu và chứng minh thư giả, rời khỏi nơi này đến nơi khác.

Đợi sau khi bà ta có đủ năng lực, thì sẽ lại đi tìm Tô Vũ Đồng trả thù.


Lâm Yên Nhiên không phải là một người chịu đựng được cô đơn, ở phòng trong nhà nghỉ được hai ngày bà ta liền có chút bí bách, thay quần áo, bà ta đến quán bar bên ngoài nhà nghỉ.

Ở đây mỗi tối đều sẽ có ban nhạc đến hát, tuy đều là nhạc cũ, nhưng lại rất thú vị, đến tuổi của bà ta, thích nhất là chút tâm tình nhỏ này.

Bà ta muốn một cốc rượu, một mình mình ngồi trên quầy bar, vừa nghe nhạc vừa giết thời gian.

Tuy bà ta đã hơn 40 tuổi rồi, nhưng gìn giữ nhan sắc rất tốt, lại là một người một người phương Đông, cho nên ngồi đây nhanh chóng thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Mấy tên côn đồ nhuộm tóc đều nhìn bà ta, trong đó có một tên nói:
-Người phụ nữ phương Đông đó, sao nhìn có chút quen nhỉ?
Một người khác cười lấy điện thoại ra, mở bức hình trên lệnh trao thưởng chuyển cho tên đó nói:
-Có phải anh cảm thấy bọn họ rất giống nhau không?
Tên côn đồ kia nhìn một cái, liền dập điếu thuốc trên tay, nói:
-Giống cái gì, đây không phải là một người à?
Tên cầm điện thoại đó nghe thấy hắn ta nói như vậy, cười phấn khích:
-Mike đăng lệnh truy nã lên mạng lưới, chỉ cần tóm được bà ta, chúng ta sẽ phát tài rồi!
Mấy người khác nghe vậy, lập tức cũng nổi lòng tham, hưởng ứng nói:
-Uầy, thật sự quá đỉnh! Vậy chúng ta còn đợi gì nữa! Lên thôi!
Bọn họ có thể nhắm vào bà ta, những người khác cũng có thể, bây giờ chỉ nói xem ai nhanh tay hơn thôi.

Lời này vừa dứt, đám người liền xông tới chỗ Lâm Yên Nhiên.

Nhóm côn đồ khác phát hiện hành tung của Lâm Yên Nhiên thấy bọn họ động thủ, cũng lập tức lao tới cướp người, phút chốc quán bar đã trở thành một trường đấu võ, cuối cùng đám mấy tên côn đồ nhuộm tóc giành phần thắng.


Những tên thua cuộc cùng dìu dắt nhau, không cam lòng rời đi.

Tên côn đồ cầm đầu Hồng Mao, vứt lại một xấp tiền cho quản lý quán bar làm tiền bồi thường, vuốt mái tóc năm sáu màu của mình, ra vẻ bước đi đến chỗ Lâm Yên Nhiên, ánh mắt hừng hực.

Lâm Yên Nhiên hoàn toàn không biết chuyện bản thân bị truy nã trên mạng lưới, nhìn thấy Hồng Mao đi về phía mình, còn tưởng là tới bắt chuyện, thái độ vênh lên cao ngạo.

Mấy tên côn đồ đó thấy bà ta không chạy, còn ngồi ngay ngắn, đều cười đi theo phía sau Hồng Mao, vây quanh Lâm Yên Nhiên.

Lâm Yên Nhiên nhìn tên đầu đỏ rất gợi tình:
-Anh đẹp trai, anh muốn thế nào?
Cảnh tượng vừa rồi Hồng Mao đánh nhau hiện lên trong đầu bà ta, toàn thân cứng rắng như sắt, cơ thể săn chắc đó, nghĩ đến bà ta đã nóng hết người.

Hồng Mao cười hoang dại, nói với tay chân của hắn ta:
-Chúng mày còn đợi gì nữa, gói mang đi.

Mấy tên côn đồ thấp hơn nghe thấy, lập tức ba đầu sáu tay tóm lấy Lâm Yên Nhiên.

Lâm Yên Nhiên ngây ra, thái độ cao ngạo vừa rồi phút chốc liền rớt xuống đất, vỡ vụn, bà ta nhíu mày dùng sức vùng vẫy nói:
-Các người làm cái gì vậy, thả tôi ra!
Hồng Mao thấy bà ta không ngoan ngoãn, một tay bóp lấy cằm bà ta, siết mạnh:
-Uây, cục cưng, nếu em còn dám làm loạn, anh đảm bảo làm em sẽ rất thảm đó.

Nói rồi con dao trong tay lập tức đặt ngang eo bà ta.


Lâm Yên Nhiên không muốn chết, nhìn thấy con dao sợ hãi lập tức nói:
-Anh bỏ ra, tôi hứa sẽ không làm loạn.

Nghe thấy lời này của bà ta tên côn đồ rất hài lòng, lập tức thu dao lại, sau đó vỗ vào mông bà ta một cái.

Người đàn bà này rất được, nếu không phải dùng bà ta đổi lấy tiền thực sự rất muốn làm với bà ta một lần.

Lâm Yên Nhiên bị tên côn đồ đánh vào mông, khuôn mặt nóng bừng lên, trong lòng nào có còn chút cảm giác hứng thú như vừa rồi.

Đám côn đồ thấy Lâm Yên Nhiên ngoan ngoãn, liền lôi bà ta lên chiéc xe cải trang* của chúng.

(*xe cải trang là loại xe ô tô được sơn màu sắc sặc sỡ, dán cách hình thù kì lạ, độc đáo)
Lâm Yên Nhiên nói không sợ bọn chúng là giả, lập tức nhìn Hồng Mao hỏi:
-Các anh muốn đưa tôi đi đâu?
Hồng Mao nhấc ngón tay đặt trên môi làm động tác cấm lên tiếng với bà ta, nói:
-Suỵt, đây không phải câu em nên hỏi, ngoan ngoãn ngồi yên đi.

Lâm Yên Nhiên nghe thấy lời này của hắn ta, lập tức liền nghĩ đến chuyện vừa rồi trong quán bar, anh ta cầm dao găm trên bên eo mình, liền không dám nói nữa, ngồi yên trên ghế của mình.

Một tiếng sau, đám côn đồ trói chân tay bà ta lại, xách tới trước mặt một người đàn ông đồng tính là con lai, sau đó lấy tiền đi.

Lâm Yên Nhiên nhìn thấy Mike lại đưa cho đám côn dồ đó nhiều tiền như vậy, vô cùng ngạc nhiên hỏi:
-Anh là ai?
Tại sao anh ta lại vung nhiều tiền như vậy tìm bà ta!
Mike cười nham hiểm, lạnh giọng nói:
-Tất nhiên là bùa đòi mạng của bà rồi!
Lâm Yên Nhiên nghe thấy lời này của Mike, toàn thân lập tức co rúm lại, mặt đầy ngơ ngác:
-Anh có ý gì? Tôi vốn không quen biết anh, tại sao anh muốn lấy mạng tôi.


Mike thấy bà ta sợ hãi, cười típ mắt nhìn bà ta nói:
-Bà có quen biết tối không không quan trọng, quan trọng là bà đã làm quá nhiều chuyện không nên làm, chọc vào người không nên chọc!
Bất cứ anh đều không thể chọc Lucas không vui!
Nghe thấy lời nói của Mike, lòng Lâm Yên Nhiên hoảng sợ, kinh hãi nói:
-Anh là do Mộ Diệc Thần phái tới?
Trong số người mà bà ta đắc tội, cũng chỉ có anh có thế lực lớn như vậy.

Mike thấy bà ta đoán trúng rồi, cười vỗ tay, nói:
-Bingo, trả lời đúng rồi.

Lâm Yên Nhiên vừa nghe vậy, chân liền mềm nhũn, vội vã nói với Mike:
-Anh ta đưa anh bao nhiêu tiền, tôi đưa gấp bội, anh thả tôi ra.

Tính cách của Mộ Diệc Thần bà ta hiểu quá rồi, bà ta đối xử với Tô Vũ Đồng và Mộ Niên như vậy, nếu rơi vào tay anh, bà ta chết chắc.

Bà ta không muốn chết!
Mike thấy bộ dạng lo lắng lại sợ hãi của Lâm Yên Nhiên, khuôn mặt nham hiểm tràn đầy ý chơi đùa, chọc một câu:
-Bà dì, bà không đưa nổi đâu!
Mộ Diệc Thần từng cứu mạng anh, bà ta lấy gì mà tăng gấp bội.

Thật là thú vị.

Bà dì?
Lâm Yên Nhiên nghe thấy lời này của Mike, nếu không phải bây giờ bà ta đang rơi vào tay anh, bà ta chắc chắn sẽ mắng chửi anh té tát.

Thật là không có mắt, anh Huy nhỏ hơn bà ta hai tuổi còn luôn khen bà ta xinh đẹp.




Đọc truyện chữ Full