DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lại Lên Trang Đầu
Chương 45: Chương 45


Không khí bỗng chốc trở nên có chút khẩn trương.
Nhiễm Tích nhìn mọi người ở đây, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Mạc Ngữ Khinh, rối rắm nói: "Ngữ Khinh, cậu không hỏi ý kiến của tớ sao? Đều làm chị em nhiều năm như vậy, từng này tuổi rồi cũng đừng lại làm mấy chuyện khác người nữa, giống trước kia bên nhau mỗi ngày không được sao."
"Không được!" Mạc Ngữ Khinh ngữ khí kiên quyết, đau lòng nhìn thoáng qua Nhiễm Tích, vừa mạnh mẽ trừng mắt nhìn Bùi Tiền: "Năm đó nếu như không phải tên ngốc này, lợi dụng lúc tớ quá chén mà mang cậu đi, lợi dụng lúc cậu gặp khó khăn lấy đi sự trong sạch của cậu, cậu làm sao có thể gả cho hắn? Loại đàn ông thế này sao xứng với cậu chứ! Là ông ta đã hủy cả đời cậu!"
Những lời Mạc Ngữ Khinh nói khiến Bùi Tiền sắc mặt bắt đầu hoảng loạn, khẩn trương lại chột dạ nhìn về phía Nhiễm Tích.

Năm đó quả thật là ông không nhịn được, nhưng không có làm chuyện không nên làm, biết chuyện này là sai nên ông dừng lại.

Người bị ‘bá vương ngạnh cung’ chính là ông ta cơ mà, cho nên trong chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách ông được mà.
Nhiễm Tích có chút mờ mịt.

Đối diện Bùi Tiền ánh mắt tràn ngập khẩn trương sợ hãi, trong lòng bà đột nhiên mềm nhũn.

Được rồi, chồng bà tuy rằng đôi khi khiến bà cảm thấy rất phiền toái, nhưng sống với nhau nửa đời rồi, nói là không có một chút tình cảm là không có khả năng .
Hơn nữa việc này cũng không trách ông được.

Quay đầu ho khụ, Nhiễm Tích tìm không được ý tứ nói: "Ngữ Khinh, việc này cậu hiểu lầm Bùi Tiền rồi.

Lúc trước là tớ làm bậy, đều là lỗi của tớ."
Nguyễn Tĩnh nói không nên lời, nhìn ba trưởng bối tuổi cộng lại đều hơn 100 đang nói chuyện năm đó.

Vấn đề trọng điểm chẳng lẽ không phải Mạc Ngữ Khinh thích phụ nữ sao? Nếu còn dựa theo diễn biến thế này, cô hôm nay còn có thể thuận lợi báo thù hay không???
"Không! Tớ không tin!" Mạc Ngữ Khinh nổi điên rống lên: "Cậu không có khả năng làm như vậy ! Cậu căn bản là không thích ông ta làm sao có thể chủ động làm loại sự tình này! Tớ năm đó thật vất vả đem mối tình đầu tham tiền bên cạnh cậu đuổi đi, cậu làm sao có thể thích Bùi Tiền! Không có khả năng, không có khả năng!"
Lời nói này khiến Nhiễm Tích sửng sốt, lập tức khó tin nhìn cô: "Lúc trước quả nhiên là cậu đuổi A Hàm đi… Khụ, là cậu đuổi người đàn ông kia đi."
Nhiễm Tích thấy ánh mắt ủy khuất của Bùi Tiền, theo bản năng sửa lại.


Thói quen thật đáng sợ, hiện tại bà nói chuyện theo bản năng đều nhìn theo tâm trạng của Bùi Tiền, nếu ông ấy không vui sẽ dỗ ông một lát.
"Hơn nữa, Ngữ Khinh, nhiều năm như vậy, tớ đối Bùi Tiền cũng là có cảm tình, cậu là bạn tốt cả đời của tớ, tớ hi vọng cậu có thể tôn trọng anh ấy."
Nói xong Nhiễm Tích mặt đỏ lên, đều từng này tuổi còn ở trước mặt tiểu bối nói cái này giống như thổ lộ, thật sự là rất xấu hổ.
"Vợ ơi!" Bùi Tiền cảm động đẩy tay vệ sĩ ra, đi đến trước mặt Nhiễm Tích.

Nhiều năm như vậy vẫn là lần đầu tiên nghe vợ nói yêu thích ông!
Mạc Ngữ Khinh lảo đảo lui ra phía sau vài bước, lắc đầu thì thào tự nói, giống như nhận một đả kích vô cùng lớn.
Đột nhiên, Mạc Khinh Ngữ ngẩng đầu nhìn Bùi Tiền, lại điên cuồng cười rộ lên, giọng cười đầy càn rỡ.
Nguyễn Tĩnh cùng Bùi Dĩ Mặc nhìn nhau, cô lặng lẽ đi tới phía sau bên cạnh Bùi Tiền cùng Nhiễm Tích.

Bùi Dĩ Mặc cùng Mạc Hàn cũng xem xét tình hình xung quanh.
*
Nụ cười của Mạc Ngữ Khinh đã có chút điên loạn, Nguyễn Tĩnh khẽ buông lỏng cảnh giác.
Sức chiến đấu này cũng quá yếu, thù này xem ra là không thể trả lại bà ta rồi.
Mạc Hàn nhìn quản gia sai người đến dọn dẹp, khuôn mặt đen lại càng nghiêm trọng.

Mặt không biểu cảm nhìn quản gia, nói: "Cứ làm theo ý của ông nội đem cô mang về nước, đưa trại an dưỡng chữa bệnh thật tốt đi."
Mãi đến khi về nước, trở lại nhà lớn Bùi gia, Nguyễn Tĩnh vẫn là có chút lơ mơ, việc này cứ giải quyết như vậy? Giống như không có chuyện gì xảy ra.
Cô còn tưởng rằng muốn vạch trần chuyện gì đáng sợ lắm chứ, kết quả là một phụ nữ thầm mến khác một phụ nữ khác nhiều năm không thành, tinh thần trở nên không bình thường, sau đó… cũng không có sau đó nữa.
Bất quá này đối với cô mà nói cũng là bất ngờ lớn, trực tiếp đánh sâu vào tam quan của cô, khiến cô bây giờ còn mơ hồ.
"Vợ, đây là anh tự mình xuống bếp vì em mà làm ."
Bùi Tiền nhỏ giọng làm nũng với Nhiễm Tích, khiến Nguyễn Tĩnh hơi chút hoàn hồn.

Nhìn bộ dạng kia, Nguyễn Tĩnh đột nhiên có loại ảo giác, người này có phải hay không cũng giống cô xuyên qua, thật sự quá giống với mấy người đàn ông ở chỗ cô.

"Đồ ăn không hợp khẩu vị?" Gắp một ít đồ ăn đến trong bát Nguyễn Tĩnh, Bùi Dĩ Mặc nhìn Nguyễn Tĩnh ngẩn người, nhẹ giọng hỏi.
Nhìn ông nội Bùi chỉ biết vùi đầu vào ăn thịt, nhanh chóng đem thịt nuốt xuống, chăm chú nhìn đồ ăn trong bát Nguyễn Tĩnh, phát hiện đều là Bùi Tiền làm, lên tiếng nói: "Tĩnh Tĩnh, đồ ăn không hợp khẩu vị? Đồ trong bát đều là Bùi Tiền làm , không thích ăn cũng đừng miễn cưỡng.

Trù nghệ kia, làm ra đồ ăn cũng chỉ có vợ nó ăn nỗi thôi."
Nhiễm Tích nghẹn, chậm rãi nhấm một chút đồ ăn mùi vị trong miệng, "Không có, đồ ăn mùi vị rất ngon."
Bùi Tiền nhìn ông nội Bùi, ngẩng đầu kiêu ngạo "hừ" một tiếng.
Ông nội Bùi đau lòng nói: "Tích Tích a, con sa đọa rồi, trước kia ghét bỏ Bùi Tiền như vậy, mới ra nước ngoài một cái liền thay đổi."
Một bữa cơm ông nội Bùi cùng Bùi Tiền không ngừng đấu võ mồm, Nguyễn Tĩnh bị Bùi Dĩ Mặc liên tục gắp thức ăn vào chén
Sau khi ăn xong, mấy người ngồi ở trước TV, xem chương trình thực tế mà Nguyễn Tĩnh từng tham gia, đang được chiếu lại.

Thấy được trong đó có cảnh người qua đường cầu hôn, Bùi gia gia đột nhiên hỏi: "Tĩnh Tĩnh à, ai đứa lĩnh chứng cũng đã lâu, khi nào thì công khai thuận tiện đãi tiệc luôn?"
Trong lòng, ông nội Bùi thầm có tính toán nhỏ.

Tốt nhất là nên nhanh chóng công bố sau đó sinh cháu cho ông, ông muốn mỗi ngày đều mang theo đi bộ, mấy người bạn già kia cả ngày cười nhạo ông mãi chỉ có một mình, thậm chí còn dùng kế khích tướng, ông phản bội người vợ quá cố, tìm một người bạn già để bầu bạn, ha ha ha!
Bùi Dĩ Mặc cũng nhìn Nguyễn Tĩnh, anh cũng muốn công bố danh chính ngôn thuận nhanh chút.
"Sang năm tìm thời gian công bố đi." Nguyễn Tĩnh lạnh nhạt trả lời.

Đợi đến khi công việc livestream của cô ổn định, không sai biệt lắm, có thể công bố chuyện hai người đã kết hôn.
Buổi tối hai người trở lại nhà mình, vừa vào cửa liền nhìn thấy quản gia hưng phấn giống như đang chờ trò hay trên nét mặt già nua.
Bùi Dĩ Mặc nhìn một chút, cảm thấy quản gia mình tuổi đã lớn, nên về hưu dưỡng lão .
Lý Niệm Bạch đang cùng quản gia vui vẻ tán gẫu, đột nhiên liền nhìn thấy quản gia sắc mặt trở nên nghiêm túc, sau đó rất nhanh lại khẩn trương kích động chạy ra ngoài sảnh.
Lý Niệm Bạch còn tưởng rằng có chuyện gì, lúc này nhìn Nguyễn Tĩnh trở về cùng chồng lớn của cô, trong lòng cố gắng kiềm chế, ngẩng đầu mỉm cười đi tới.
"Tĩnh Tĩnh, em đã trở về." Nói xong theo quán tính tay cầm quá túi xách của cô, cuối cùng dưới ánh mắt ăn thịt người của Bùi Dĩ Mặc xấu hổ thu tay trở về.

“Chồng lớn” của Tĩnh Tĩnh lớn lên tốt thật, cũng có tiền, chỉ là quá thích ăn dấm chua.
"Cậu không đợi ở nhà đi, tới nơi này làm gì?" Bùi Dĩ Mặc mặt không biểu cảm mở miệng.
Lý Niệm Bạch bĩu môi, có chút ủy khuất nhìn hắn: "Tôi đến tìm Tĩnh Tĩnh có chút việc."
Không chỉ có keo kiệt, còn hung dữ.

Người như thế sao có thể làm “chồng lớn”!
Hai người này nói chuyện khiến cô cảm thấy vô cùng kỳ quái.

Nguyễn Tĩnh xấu hổ kéo tay Bùi Dĩ Mặc một chút, "Anh lên trước đi, em cùng anh ta nói chuyện, tuyệt đối là chuyện công việc."
Thật vất vả dỗ Bùi Dĩ Mặc rời đi, Nguyễn Tĩnh quay đầu nhìn Lý Niệm Bạch: "Tiểu bạch, lần sau có chuyện gì thì cố gắng nhắn tin trên máy tính."
Lý Niệm Bạch nhịn không được nói: "Tĩnh Tĩnh, anh ta rất kỳ quái, sao có thể trước mặt em mà lạnh tanh thế chứ."
Nguyễn Tĩnh ha ha cười, "Không có việc gì, con người thế giới này khác với chúng ta, ha ha, Tiểu Bạch a, không nói nữa, lần này tìm tôi, là có chuyện gì?"
Lý Niệm Bạch đem bất mãn với Bùi Dĩ Mặc đè ép xuống, cùng Nguyễn Tĩnh nói mục đích anh đến.
Anh ta càng nói Nguyễn Tĩnh sắc mặt càng nghiêm trọng.
"Tốt lắm, chính là cái này.

Em bảo anh mua nhà anh cũng đã mua, đều là mua dưới danh nghĩa của bánh bao nhỏ."
Quả nhiên vẫn là người ở kiếp trước vẫn yên tâm.
*
Ngày hôm sau, chờ Bùi Dĩ Mặc đi làm, Nguyễn Tĩnh cơm nước xong liền nhìn chằm chằm bánh bao nhỏ.
Nhìn nhìn, cô đột nhiên có ý tưởng, bánh bao này ăn không tệ, nếu không cùng mình cùng nhau làm livestream kiếm tiền?
Nghiêm túc suy nghĩ một chút, Nguyễn Tĩnh vẫn là bác bỏ ý tưởng này.

Livestream chủ yếu là những nhân vật công chúng, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ nhận ít bình luận ném đá, bánh bao còn nhỏ như vậy, sao có thể bị người khác ném đá? Vẫn là nên học tập thôi.
Bánh bao vừa ăn chân gà có chút chột dạ vụng trộm nhìn chị gái.

Hôm nay, chị gái sao lại nhìn cậu bé như vậy, chẳng lẽ là phát hiện bí mật của cậu bé rồi?
Bởi vì, sợ bí mật của mình bị phát hiện, bánh bao nhỏ mãi đến buổi tối lúc đi ngủ, vẫn luôn lo lắng thấp thỏm.

Nghĩ đến lần bánh bao bị bắt cóc, Nguyễn Tĩnh trong lòng khẩn trương đứng lên, chẳng lẽ bánh bao lại có thân thích cực phẩm nào cô không biết tìm tới cửa ?
Đem bánh bao ôm lấy, Nguyễn Tĩnh nghiêm túc hỏi hắn: "Bánh bao nhỏ, nói chị nghe, gần đây gặp phải chuyện gì sao?"
Mặt bánh bao đỏ lên, thẹn thùng càng vùi đầu vào trong lòng Nguyễn Tĩnh, buồn buồn nói: "Chị ơi, chị có yêu bao giờ chưa?"
Quả nhiên thật sự có việc?
"Mau nói chị nghe, đến cùng là chuyện gì!"
Bánh bao bò ra từ trong lòng Nguyễn Tĩnh, thẹn thùng lôi ra trong cặp ra, một bức thư màu hồng, ngại ngùng mở miệng: "Chị ơi, chị xem."
Nguyễn Tĩnh nghi hoặc tiếp nhận, mở ra xem xong không khỏi bội phục nhìn bánh bao nhỏ.
Phong thư này tuy rằng ngôn ngữ non nớt, nhưng là đều tràn ngập tình cảm đối với chị gái Tiên Nữ nào đó.

Bánh bao nhỏ của mình lợi hại thật, mới có mấy tuổi lại có tiền đồ như vậy.

Ahh, chị gái Tiên Nữ chính là con gái dì Chung Thúy, tên là Vương Tiên Nữ.

Trong ấn tượng là cô gái nhỏ đáng yêu phụng phịu.
Nguyễn Tĩnh nhìn xong, cuối cùng lại đem bánh bao nhỏ ôm vào trong ngực xoa mặt trắng noãn của nó: "Bánh bao nhỏ à, không tệ, thích ai nên xuống tay sớm một chút, khỏi lo về sau bị người khác cướp đoạt mất."
Bánh bao nhỏ nghe xong càng cao hứng, cô giáo nói không được yêu sớm, nhưng chị nói có thể, vậy cậu sẽ nghe lời chị.
Cậu thật sự rất thích chị gái Tiên Nữ, nhìn người khác nói chuyện với chị ấy cậu đều rất khó chịu.
"Vậy bây giờ em có thể bắt đầu theo đuổi chị Tiên Nữ không?" Bánh bao nhỏ nhìn chị, miệng liên tục hỏi.
"Đương nhiên có thể." Nguyễn Tĩnh mang ra hợp đồng mua nhà Lý Niệm Bạch mua giúp, "Bánh bao nhỏ à, cái này chính là tài sản của em.

Hiện tại cạnh tranh rất kịch liệt, em có nhà cũng đã thắng rất nhiều người.

Còn xấu hổ không? Nhớ kỹ, theo đuổi con gái nhất định phải mặt dày mới được.

Em chỉ cần không biết xấu hổ, nhất định sẽ có một ngày có được người ta."
Bánh bao nhỏ đầu óc mờ mịt, tuy rằng cậu không hiểu lắm lời chị nói, nhưng cậu đã đem những lời này nhớ kĩ ở trong lòng, cảm thấy rất có đạo lý.
Vương Tiên Nữ đang làm bài tập chiến đấu hăng hái bỗng tay cầm sách bài tập run một cái, khuôn mặt tròn tròn cau mày mất hứng, đột nhiên cảm thấy bồn chồn!


Đọc truyện chữ Full