“Cái gì? Ta có thai?!”
Sáng sớm trong phòng phu nhân Tần phủ truyền ra một tiếng hô to. Đào Hoa nghi ngờ chính mình có phải còn đang trong giấc mộng hay không, nếu không tại sao sáng sớm người bên trong phủ đều nói nàng có thai.
Đào Hoa mê mang xoa xoa cái bụng phẳng lì của mình, nàng thật sự phải làm mẹ ư, nhưng nàng và Tần Vân Tích chưa có gì sao có thể có đứa nhỏ được?!
Mà bên kia Tần thái phó đang ở trong điện giáo thụ Thái Tử, vẫn luôn bị Thái Tử quấn lấy hỏi, sư mẫu có phải hay không có thai rồi khi nào có thể đi nhìn xem sư mẫu linh tinh căn bản không chú ý học tập.
“Ngày mai, tới là được.”
Tần Vân Tích vẫn luôn bị hắn hỏi, lại nghĩ tới hôm qua phu nhân nhà mình giúp hắn mua sách tranh vẫn còn ở trong phủ, hắn có thể tiện đến lấy.
Lý Thái Tử vui vẻ gật đầu, so với vừa rồi càng thêm chăm chỉ xem sách, ngày mai liền có thể nhìn thấy sư mẫu, về sau mình còn sẽ có sư đệ sư muội.
“Phải nhờ ngươi đi chợ mua đồ giúp sư mẫu ngươi.”
Lý Thái Tử gật gật đầu, sư phụ nhất định là quá đau lòng sư mẫu, sợ hắn quấy rầy sư mẫu đang bất tiện là không tốt lắm. Mà Tần Vân Tích thì lại muốn cho hắn xem những quyển tranh dân gian kia, Lý Thái Tử còn không biết chính mình đã đội nồi cho sư mẫu.
Ở trong viện, Đào Hoa đang cùng Ninh Nhi đá cầu bỗng hắt xì một cái, không biết là ai nhắc mãi chính mình, Ninh Nhi thì cho rằng chủ tử bị lạnh bèn chạy nhanh về phòng cầm áo choàng đến phủ thêm.
“Ta không lạnh.”
Đào Hoa vẫy vẫy tay, mũi nàng vừa rồi không rõ vì sao đột nhiên ngứa nên mới hắt xì một cái mà thôi. Ninh Nhi cả người đều lo lắng đề phòng, hiện giờ chủ tử nhà mình đang có mang tiểu tôn tôn của Tần phủ, nàng ta nào dám chậm trễ.
Tần lão phu nhân lúc này vừa vặn tới trong viện xem Đào Hoa, từ sáng sớm hôm nay nghe thấy được tin tức này xong cả người đều lo lắng lên, không ngại sáng sớm đã chạy ngay tới vương phủ tìm tỷ muội nhà mình hỏi cách chăm sóc người có thai cùng một ít thực đơn và những việc cần chú ý.
Vương phủ phu nhân vừa nghe việc Tần phủ có tiểu tôn tôn đã nghĩ ngay đến việc khi nào cho hai đứa nhỏ hai nhà đính hôn với nhau rồi.
Chuyện này một truyền mười mười truyền trăm, toàn kinh thành đều biết phu nhâ Tần phủ đã mang thai tiểu tôn tôn cho Tần gia.
“Trong viện gió thổi lạnh, Ninh Nhi mau giúp chủ tử nhà ngươi lấy thêm một chiếc áo choàng tới đây.”
Ninh Nhi thấy lão phu nhân đã lên tiếng thì đi về phòng cầm một chiếc áo choàng, Đào Hoa thấy vậy vội vàng xua tay nói không lạnh. Tần lão phu nhân lại không yên tâm sờ sờ trán nàng, thấy không có việc gì mới yên tâm.
“Ta lại kêu thêm mấy nha hoàn nữa tới hầu hạ ngươi đi.”
Hiện tại Đào Hoa có thai trong người lại chỉ có Ninh Nhi ở một bên chăm sóc là không được, lỡ đâu vừa không chú ý liền bị va chạm thì làm thế nào đây.
“Không……”
“Phỉ Nhi, trong khoảng thời gian này ngươi ở đây cùng Ninh Nhi chăm sóc Đào Hoa.”
Phỉ Nhi là nha hoàn đắc lực bên người Tần lão phu nhân, thiếu phu nhân hiện tại có thai trong người đương nhiên là muốn giúp lão phu nhân chăm sóc thiếu phu nhân cùng Tần gia tiểu tôn tôn trong bụng nàng.
Đào Hoa muốn phản bác nhưng nàng biết hiện tại còn chưa thể nói ra, nàng muốn cùng Tần Vân Tích thương lượng một chút xem làm thế nào đem chuyện này giấu đi.
Ban đêm Tần Vân Tích tới trong phòng nàng. Mới vừa rồi Ninh Nhi tới tìm hắn nói là phu nhân kêu nàng ta tới nói với hắn đêm nay qua phòng phu nhân có chuyện muốn thảo luận.
“Phu nhân, tìm vi phu có chuyện gì?”
Kỳ thật không cần Đào Hoa mở miệng Tần Vân Tích cũng có thể đoán được Đào Hoa tìm hắn vì chuyện gì, nhất định là việc nàng vẫn chưa mang thai nhưng hiện tại tất cả mọi người nói nàng mang thai tiểu tôn tôn Tần phủ.
“Ta không có hoài thai.”
Đào Hoa ở phòng trong đi tới đi lui, hiện tại tất cả mọi người đều chưa biết nhưng thời gian lâu nhất định không giấu được.
“Có hai biện pháp.”
Tần Vân Tích uống một ngụm trà, nhàn nhạt nói. Đào Hoa thấy hắn nói có biện pháp lập tức ngồi xuống nghe.
“Một là nàng thực sự hoài thai liền có thể giấu diếm.”
“Sao có thể!”
Đào Hoa vừa nghe liền kích động đứng lên vỗ bàn.
“Hai chính là nói đúng sự thật.”
“Nhưng… Này… Không có biện pháp thứ ba sao?”
Sao có thể nói đúng sự thật đây, hiện tại mọi người đều cho rằng nàng đang mang thai,nếu bây giờ nói chuyện này là giả không phải là sẽ bị mắng chết sao.
Sau khi Tần Vân Tích rời đi, Đào Hoa ngồi ở phòng trong không ngừng khổ tâm suy nghĩ, nhưng như thế nào cũng đều nghĩ không ra biện pháp đẹp cả đôi đường.
Tần Vân Tích nhìn trong phòng của phu nhân nhà mình còn chưa tắt đèn bèn cười lắc đầu.
“Sớm hay muộn đều sẽ có thai.” Hắn nghĩ thầm.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phu Nhân Chạy Lạc
Chương 6
Chương 6