DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi
Chương 73: Chương 73


Ông Lâm có chút hơi ngơ ngác liền nhưng nhanh chóng cất tiếng hỏi
- Cậu đây là?
- Con xin tự giới thiệu con là Lâm Nghĩa, con là bạn trai của Dinh An hôm nay đến đây để gặp mặt gia đình ạ.

- Lâm Nghĩa không nhanh không chậm giới thiệu bản thân mình khiến Dinh An không kịp phản ứng.
- Dinh An cậu này là bạn trai của con sao? Sao ta chưa nghe con nói gì? Con cũng không nói hôm nay người ta sẽ đến đây gặp mặt làm ta không kịp chuẩn bị thật là hết nói nổi con.
Nghe ông Lâm tránh Dinh An, Lâm Nghĩa liền lên tiếng giải thích giúp cô
- Bác trai bác đừng tránh cô ấy, là lỗi của con mong bác bỏ qua
- Được rồi, được rồi cháu mau ngồi xuống uống trà chúng ta cùng nhau nói chuyện.
An Lạc và Dịch Thừa Dương nãy giờ chỉ im lặng không nói lời nào, ông Lâm liền đá mắt sang hai người An Lạc nhanh chóng hiểu ý chạy vào bếp tìm mẹ Lâm anh cũng ho khan vài tiếng rồi cất giọng.
- Lâm tổng xin chào

Lâm Nghĩa bây giờ mới nhìn kĩ người đàn ông ngồi ghế kia không ai khác chính là Dịch Thừa Dương con trai duy nhất cũng là cháu đích tôn của Dịch gia vậy người phụ nữ đang mang thai kia không ai khác chính là Lâm An Lạc.

Trong giới vốn đã có lời đồn Dịch tổng trên thương trường tàn khóc, vô tình nhưng đối vợ thì hoàn toàn trái ngược xem như hôm nay Lâm Nghĩa anh đã được chính mắt nhìn thấy.
- Hoá ra là Dịch thiếu gia Dịch tổng chào anh, chào anh.
- Hai người có quen biết nhau sao? - ông Lâm cất tiếng hỏi
- Tập đoàn Lâm gia đang cùng Dịch gia hợp tác xây dựng khu công trình mới ở Thượng Hải, con và Lâm tổng đây coi như có chút quen biết.

- Dịch Thừa Dương nhanh chóng giải thích cho ông Lâm.
- Ba, em rể hai người từ từ nói chuyện con và Lâm Nghĩa ra ngoài nói chuyện riêng một lát.

- nói xong Dinh An liền vội vàng kéo Lâm Nghĩa ra ngoài sân vườn.
An Lạc từ trong bếp đi ra đã chứng kiến một màn này, đây là lần đầu tiên Dinh An gọi Thừa Dương là em rể.
- Hai người đi đâu sao? Có vẻ rất gấp - An Lạc đặt đĩa bánh mà bà Lâm vừa chuẩn bị xuống bàn tiện tay lấy một cái bỏ vào miệng.
- Coi con kìa sắp làm mẹ rồi còn như con nít như vậy haha
- Ba đừng chọc con dù sao con chỉ vừa qua tuổi hai mươi còn rất trẻ, ba xem anh ấy đã ngoài ba mươi rồi mới lấy con.
- Được rồi ta hỏi con có phải con biết chuyện Dinh An và cậu họ Lâm đó qua lại với nhau
- Con không biết gì cả, ba tự mình hỏi chị ấy đi.

- An Lạc lắc đầu rồi tiếp tục ăn bánh, nhìn cô hành động như thế này khiến Dịch Thừa Dương có chút buồn cười.
- Ba đừng lo lắng Dinh An qua lại với Lâm Nghĩa con đảm bảo rất an toàn, cậu ta là người đáng tin cậy.
- Anh biết rõ anh ta lắm sao ông xã?

- Công ty của anh ta đang kí hợp đồng với Dịch gia anh đương nhiên tìm hiểu rõ anh ta rồi mới kí hợp đồng.
- Ba à Thừa Dương đã nói vậy thì chắc chắn người họ Lâm này đáng tin ba yên tâm đi.
- Hai con nói vậy thì ta cũng yên tâm rồi.
Ở ngoài sân vườn Dinh An đang nói chuyện cùng Lâm Nghĩa
- Anh tại sao đến nhà mà không thông báo cho em lấy một tiếng chứ
- Xin lỗi em, anh là muốn tạo bất ngờ cho em thôi
- Bất ngờ này khiến em chút nữa là đứng tim rồi anh biết không hả?
- Được, được lỗi của anh em đừng tức giận nữa được không?
- Tạm tha cho anh lần này.
- Tối nay em qua nhà anh được không? Quản gia đã xin về quê vài ngày rồi.
- Để xem tâm trạng của em một lát nữa như thế nào đã.

Bây giờ vào trong thôi mọi người đang đợi chúng ta.
Vào trong nhà bây giờ có thêm bà Lâm khiến Lâm Nghĩa có chút hơi lo lắng nhưng anh vẫn bình tĩnh cúi đầu chào bà, bà Lâm cũng mỉm cười với Lâm Nghĩa.
So với Dịch Thừa Dương thì Lâm Nghĩa này có vẻ hoà đồng và thân thiện hơn bà Lâm còn nhớ rõ ngày Dịch Thừa Dương về Lâm gia để gặp mặt trên mặt một nụ cười cũng không có, cho đến khi chuyện của An Lạc xảy ra thái độ của Dịch Thừa Dương đối với Lâm gia đã lạnh lùng thì lại càng lạnh lùng hơn cho nên hôm nay Dịch Thừa Dương tới đây cùng An Lạc cũng xem như Dịch Thừa Dương đã buông bỏ chuyện cũ.

- Cũng đã tầm trưa rồi cả nhà ta cùng vào ăn cơm trưa thôi.

Có gì chúng ta vừa ăn vừa nói cũng được mà
- Phải đó con cũng có chút đói bụng rồi, em bé trong bụng cũng vậy chúng ta ăn cơm thôi.

- An Lạc nhanh chóng tiếp lời bà Lâm mọi người cùng nhau vào bàn ăn bữa ăn diễn ra ban đầu cũng có một chút ngột ngạt nhưng ngay sau đó bầu không khí cũng vui vẻ hơn
- Cậu và Dinh An nhà tôi đã quen nhau bao lâu rồi? - Bà Lâm cất tiếng hỏi Lâm Nghĩa
- Dạ con và Dinh An chính thức yêu nhau được hai tháng rồi ạ.

Còn thời gian con yêu thầm cô ấy là cũng đã hai năm rồi ạ..


Đọc truyện chữ Full