DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối
Chương 18: 18: Đồ Xấu Xa


Nghe ngữ điệu êm tai ôn nhu của anh Khánh San không thể không đỏ mặt xấu hổ giọng điệu tinh nghịch hờn dỗi:
"Đồ xấu xa!"
Quỷ Thất thấy thề liền mỉm cười nhẹ, ngón tay bắt đầu di chuyển đùa nghịch, Khánh San bị kích thích đến nỗi chân mềm nhũn ra, bàn tay run un khẽ cấu vào cánh tay săn chắc, anh trêu đùa cô cũng chả khác gì đang trêu đùa mình vậy, cô khó chịu anh càng bức bối hơn.
"Nhìn xem, đã ướt như vầy rồi?"
Giọng điệu trầm ấm mang theo chút trêu chọc, anh đưa tay một sợi tơ trắng đập vào mắt Khánh San làm cô có phần giận dỗi xấu hổ, tự thấy bản thân quá phóng đãng, khẽ cắn môi có chút tủi thân bị anh đem ra đùa giỡn, thấy thái độ như vậy anh biết mình quá đáng, vội vàng làm nũng.
“Ư…không chịu nổi nữa, chỉ muốn ăn em!"
Quỷ Thất khẽ cúi người dựa đầu mình vào nơi đồi núi mềm mại cao vút, một bên các ngón tay khẽ trên đùa đỉnh đào, một bên bị anh cắn mút nhẹ nhàng, cứ mỗi lần như vậy cơ thể Khánh San như có dòng điện chạy qua, cắn môi để kìm nén thứ âm thanh kiều mỹ đầy gợi tình nhưng nó vẫn phát ra.
"Ư…đ...đừng, đừng"
Khánh San bị dục vọng chiếm thế thượng phong, cô vốn đã chìm vào trong nó, cơ thể theo bản năng nâng theo từng nhịp của anh, bàn tay ngọc ngà khẽ vuốt mái tóc suôn mượt mang hương thơm nam tính đầy dịu nhẹ.
Đỉnh đầu ai kia đã là một cây nấm nở hoa, các gân xanh nóng hổi nổi lên nó như chỉ cần cái chạm nhẹ liền có thể nổ, Quỷ Thất cố tính kéo cô sát lại cọ cọ vào cái bụng nhỏ, hơi ấm chuyền qua khiến cô có thể cảm nhận sự to lớn, cậu bé khẽ run mang một lớp nhờn ẩm ướt, cô tò mò liền giang tay xoa nhẹ con quái vật là hắn không ngừng run lên, gục vào hõm cổ của cô mà rên nhẹ những cơn thống khổ.
"Em bạo vậy sao?"
"Ha…ư…nó làm em khó chịu!"

Khánh San dùng ánh mắt mơ hồ đầy u mê nhìn anh, giọng điệu dịu ngọt khẽ khẽ vang liên càng kiến dục vọng của anh dâng lên hận không thể đem cô hành hình, con quái vật kia không ngừng lớn lên, kích thước của nó làm cô có chút sợ liền rụt tay lại.
"Sợ rồi?"
"Ư….nó…có thể vào được sao?"
Khánh San khẽ nghiêng đầu, ngọn tóc dài khẽ rớt xuống xương quai xanh đầy mê hồn kia, lấp ló che đi phần ngực trắng nõn, cô thật đẹp, đẹp đến hút hồn người, anh hận không thể giữ mãi cái khoảnh khắc này, lòng chiếm hữu của Quỷ Thất dâng lên chỉ muốn nhốt cô lại, muốn chỉ một mình hắn được nhìn ngắm cô.
"Em chỉ có thể là của riêng tôi!"
Anh ôm chặt cô vào lòng thở dốc, thật muốn đi sâu vào nơi ấm áp, se khít kia mà rung lên, tiếc là cô còn phải đi học, Khánh San còn khá nhỏ, anh đành nhẫn nhịn nhưng cái vật kia không nghe lời kháng nghị muốn được thỏa mãn.
"Ư…!"
"Anh khó chịu sao?"
Các ngón tay anh lại bắt đầu hoạt động trong cô, còn khẽ vuốt vào điểm G làm cô ngã gục vào cơ thể anh mà thở hổn hển, bàn tay to lớn có phần thô bạo hơn mà xoa nắn cặp đào hồng, hắn chịu không nổi mà để lại trên ngực cô chi chít những vết cắn, vết đỏ tím nhỏ lớn khác nhau in đậm trên làn da trắng tuyết.

Khánh San đến giới hạn dòng nước trắng tràn đầy tay Quỷ Thất, cô không chịu được cơn khoái cảm để kìm nén mình phát ra tiếng liền cắn mạnh vào bã vai anh sau đó liền mệt mỏi ôm chặt cúi đầu vào bờ vai rộng lớn mà thở đốc.
Cô bị hành hạ mệt nhừ cả người nhưng ai kia thì như cháy nhà tới nơi nóng hừng hực đòi thỏa mãn, liền bày ra cái bộ mặt u mê có chút làm nũng, ai mà biết được anh bên ngoài cao lãnh lạnh lùng đáng sợ, khi ở trên giường lại ôn nhu, dịu dàng như một con cún như vậy chứ.
"San San giúp anh...!ư, khó chịu!"
Khánh San đang mệt nằm trên người anh nghe hắn làm nũng trái tim bỗng rung lên liên hồi, khẽ cắn môi bàn tay run tan đặt vào con vật khổ lồ kia, trong giây phút ấy anh đã rên một tiếng a, bàn tay chạy dọc xuống các ngón tay thon khẽ xoa xoa đầu làm cái vật kia rỉ nước, các gân nổi lớn hơn.

Dưới sự vụng về của cô Quỷ Thất không chịu nỗi liền nắm tay cô mà hoạt động.
"Ư…em rất đẹp!"
Khánh San đỏ mặt, vật nóng hổi không ngừng lớn và run lên, trong mắt của anh giờ đây chỉ còn một màn dục vọng chiếm lấy không ngừng càng ngày càng nhanh, tiếng thở nặng nề gục vào vai Khánh San.
"Biến thái!"
"Ư…"
Quỷ Thất mặc cô nói chấp nhận cái danh xưng xấu xa kia, cả cơ thể chỉ còn lại dục vọng, sau một hồi vật lộn, dòng nước trắng bắn hết lên bụng nhỏ và tay của cô.


Khánh San ghét bỏ bôi hết mầm mống lên ngực hắn.

Nhưng hành động này trong mắt Quỷ Thất hết sự ủy mị mê người,sau một lúc gục trên vai Khánh San anh biết cô ưa sạch sẽ liền với tay lấy khăn cẩn thận tỉ mỉ lau cho cô, sau đó liền bế cô vào phòng tắm.
Ở dưới lầu Vân Dương đang uống cà phê tập tài liệu trên bàn, đợi Quỷ Thất xuống, thường anh rất đúng giờ vậy mà hôm nay lại trễ hẹn khiến Vân Dương có chút lạ, mà còn lạ hơn tâm tình của Quỷ Thất bữa nay rất tốt tuy không ra mặt nhưng vẫn cảm nhận được kiến người ta lạnh sống lưng.

Vân Dương nhìn chăm chú đến nỗi làm đổ cà phê.
"A…nóng!
"Anh thật là…rốc cuộc nay anh bị gì vậy ăn được mật gấu sao?"
"Lo ăn đi."
Quỷ Thất lạnh lùng trả lời, Khánh San tắm xong liền bước trên lầu xuống, có diện một chiếc đầm màu trắng thanh lịch đầy mê người với mái tóc búi xõa ngang vai lộ rõ xương quai xanh.

Vân Dương liếc qua liền nhận ra cô, liền có chút kinh ngạc, liền thì thầm.
"Anh…đây không phải cô gái ngốc đó sao."
"Gọi chị dâu!"
Vân Dương lần này là lên cơn đau tim luôn chứ không phải kinh ngạc nữa, người tính khí xấu như Quỷ Thất lại dụ dỗ được một cô gái xinh đẹp như vậy trong lòng liền có chút ngưỡng mộ.


Khánh San ngồi xuống lịch sự chào hỏi.
"Chào cậu!
“Chào...chào chị dâu!"
Khánh San cũng không để ý, mới sáng sớm liền bị hắn hành hạ hết sức, bụng đã đói meo luôn rồi ngồi xuống ánh mắt chỉ chăm chú nhìn đồ ăn, sau đó liền cắn cúi ăn, thế mà tóc rớt xuống sắp rơi vào chén, Quỷ Thất đưa tay vén lên làm Khánh San có chút hoảng hốt sau đỏ liền đỏ mặt.
"Em…không cần phải ăn uống theo chuyên gia nữa sao?"
"Em khỏi rồi giờ có thể ăn uống bình thường nhưng cũng phải tập thể dục thường xuyên."
Một màn cơm chó trước mắt, Vân Dương nhìn không nỗi có chút cay mắt hai người không thể tha cho con cẩu độc thân này được sao " Gâu gâu", giờ mới để ý trên cổ cô có dấu ấn ám muội, hôm nay anh tâm tình tốt như vậy là như thế sao?
"Anh…còn hợp đồng này"
"Ừ…nếu hắn không ngoan liền xử hắn."
"Đúng rồi, hôm nay em lên trường nhận lớp đó, tối đi với anh ký hợp đồng và tham gia hội…".


Đọc truyện chữ Full