DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Edit,Xuyên Nhanh] Công lược đều là Tu La Tràng
Chương 101: Thiên Kim Thật Bị Pháo Hôi (15)

Chương 101 Thiên Kim Thật Bị Pháo Hôi (15)

Editor:KL

Đợi Tần phu nhân dẫn Đường Ninh cùng Tần Thiên Thiên tâm tư khác biệt tiến vào phủ Thanh Bình trưởng công chúa, trong phủ sớm đã tới không ít người.

Các nàng tập hợp một chỗ vừa nói chuyện vừa che miệng yêu kiều cười,hoặc là đứng dưới hiên trưng bày những đóa hoa cúc màu sắc không đồng nhất phía trước, thưởng thức đàm luận, hoặc là tụ ở bàn trưng bày trong viện, bên cạnh thảo luận bên cạnh vẽ viết trên tờ giấy thứ gì đó.

Những nữ tử trang phục tinh xảo đứng trong phủ trưởng công chúa, bốn phía trên hành lang ,hòn non bộ bày đầy đủ loại hoa cúc, nước xanh làn thu thuỷ, dao đài Ngọc Phượng, mực mẫu đơn, ngọc linh, son phấn điểm tuyết, kiêm sáu hương hoàng.....rèm thủy tinh châu trong phòng thậm chí còn có thị nữ khoác sa đánh đàn, tiếng đàn lượn lờ, lượn quanh không dứt.


Một bộ cảnh tượng thế này làm Đường Ninh cũng không khỏi từ trong đáy lòng sinh ra một cảm giác cảnh đẹp ý vui.

Mà khi ba người Đường Ninh đến nơi cũng ngay lập tức thu hút đến sự chú ý của nữ tử khác ở đây.

Một ít các phu nhân cùng Tần phu nhân giao hảo lập tức dẫn cô nương nhà mình cười nhẹ nhàng đi tới chỗ các nàng, đồng thời thân thiết hàn huyên. Một ít nữ tử khác thì khi các nàng xuất hiện liền lập tức cho nữ tử giao hảo bên cạnh ánh mắt ngầm hiểu lẫn nhau, liền lập tức thấp giọng liền bắt đầu trò chuyện.Trong lúc nói chuyện vẫn không quên ném ánh mắt ám chỉ dò xét qua tới, khóe miệng càng đùa cợt nhếch lên.

Lại tới, lại tới.

Ngoan ngoãn đi theo sau lưng Tần phu nhân ,Tần Thiên Thiên ở trong lòng oán giận bất bình thầm nghĩ.

Từ khi thân phận của nàng chân tướng đại bạch, chỉ cần nàng đi ra tham gia yến hội, kiểu gì cũng sẽ gặp được đám người lưỡi dài này, thậm chí không cần cố ý tiến tới nghe, nàng đều có thể thuật lại cuộc trò chuyện của các nàng.


Nào là nàng ta thế nào còn có mặt mũi đến đây chứ, chiếm thân phận thiên kim đại tiểu thư chân chính của người ta, hưởng thụ ròng rã mười bốn năm phú quý, nếu là ta đã sớm rời phủ tướng quân rồi, nàng ta liền không như thế,da mặt dày như tường thành, đổ thừa không đi không nói, còn chuẩn bị dính lấy ánh sáng phủ tướng quân, chọn cho mình một vị hôn phu tốt!

Nào là thân phận nàng ta như vậy mà còn tới tham gia yến hội, chỉ có thể tự dưng kéo xuống tiêu chuẩn của yến hội mà thôi, nghe nói phụ thân thân sinh bất quá chỉ là phú thương Giang Nam, còn thật xem mình làm thiên kim đại tiểu thư sao, cũng may là thiên kim hào phóng rộng lượng, đổi thành ta,thật không thể nhìn quen được nàng ta còn dám dùng bạc của phụ mẫu ta,đem chính mình ăn mặc trang điểm lộng lẫy như thế.


Nào là may mắn nàng ta thức thời,đem hôn sự nhường lại, nếu không liền thân phận kia của nàng ta nếu thật gả cho Kiến vương thế tử không sợ chính mình sẽ giảm thọ sao?

...

Đủ loại như thế , Tần Thiên Thiên từ vừa mới bắt đầu nghe còn có thể tức giận, phẫn hận không cam lòng,nhưng càng về sau càng chết lặng, thậm chí là mắt điếc tai ngơ.

Vệ Cảnh nói thật nhẹ nhàng linh hoạt, hắn lại đến cùng có biết đoạn thời gian hắn không có ở đây, nàng đến cùng chịu đựng bao nhiêu thống khổ, mỗi đêm đều ngủ không yên, cho dù ngủ thϊếp đi, cũng sẽ đột nhiên bừng tỉnh, sợ hãi mình tùy thời đều sẽ bị đuổi ra phủ, phụ mẫu quan tâm Đường Ninh, các ca ca cũng đau lòng Đường Ninh, không có người có thể thổ lộ, không ai có thể lý giải nàng hay không.

Nàng thực sự là không có lựa chọn nào khác cuối cùng mới đem hôn sự nhường ra .
Vệ Cảnh có thể hiểu sao?

Không, hắn không thể.

Hắn chỉ có thể nhìn thấy nàng cố tình gây sự, không nói đạo lý, chỉ thấy được Đường Ninh ôn nhu như nước, khéo hiểu lòng người.

A.

Cho nên, coi như hôm nay Đường Ninh bị nàng tính toán thành công, nàng cũng không có làm sai.

Đây đều là bọn họ ép buộc nàng.

Về phần về sau có thể bị Vệ Cảnh tra ra phát hiện cái gì hay không, nàng không cố được, bởi vì dựa theo ý tứ của Tần phu nhân, hôm nay bà liền sẽ định ra đối tượng đính hôn với nàng, nàng không có thời gian.

Nàng không cần, không muốn, cũng không muốn đến những kẻ nghèo kiết hủ lậu không có gì kia, lại nói không chừng vẫn sẽ nạp thϊếp.

Tuyệt đối, không muốn.

Huống chi, dùng lệnh bài của Vệ Cảnh ,người của Vệ Cảnh , nàng chỉ suy nghĩ mà thôi.

Nàng cũng không tin, đợi Đường Ninh biết được Vệ Cảnh "Tính toán" với nàng ta, còn có thể cùng hắn không hề khúc mắc, điềm điềm mật mật cùng một chỗ, trừ phi nàng ta trời sinh thấp hèn.
Nàng Tần Thiên Thiên không có được thứ gì, người khác cũng đừng nghĩ được đến.

Vệ Cảnh không nguyện ý từ bỏ phải không? Vậy liền để Đường Ninh bên kia chủ động từ bỏ, như thế nào?

Nghĩ tới đây, trong mắt tàn khốc chợt lóe qua, Tần Thiên Thiên nhẹ nhàng nâng lên cằm của nàng, quả thực là buộc khóe miệng của mình lộ ra một nụ cười tự nhiên hào phóng, cùng Đường Ninh một trái một phải đứng ở bên cạnh Tần phu nhân, cùng đi lên chào hỏi các phu nhân , nghe ngữ điệu Tần phu nhân cười tủm tỉm khiêm tốn, trên mặt không có một chút không kiên nhẫn.

Chỉ tiếc, ngay cả nàng cũng không nhìn ra,trong các phu nhân đến chào hỏi kia có mấy vị là người Tần phu nhân muốn nàng xem mặt, chuyện này khiến lòng Tần Thiên Thiên hơi có chút nôn nóng.

Cũng không biết trải qua bao lâu,khóe miệng cười của Đường Ninh cùng Tần Thiên Thiên  cũng bắt đầu có chút trở nên cứng, bên kia,một bang cô nương tập hợp một chỗ lúc này bỗng nhiên liền náo nhiệt.
Đường Ninh tinh tế nghe một lát mới biết được đám người này đúng lúc nhìn phát chán hoa cúc trong viện, muốn đi dạo trong vườn một vòng, đồng thời cũng đã nhận được Thanh Bình trưởng công chúa đáp ứng, lúc này mới khiến cho các nàng nhỏ giọng hoan hô.

Cũng nghe rõ ràng toàn bộ quá trình, Tần phu nhân thấy mắt Đường Ninh nhìn chằm chằm vào đám cô nương kiều kiều xinh đẹp kia liền cười khẽ thanh, "Ninh Ninh muốn cũng đi theo các nàng cùng đi dạo chơi trong vườn hay không?"

Nghe được tiếng hỏi của Tần phu nhân,Đường Ninh lập tức có một ít kinh ngạc xoay đầu lại, "Con...Con có thể chứ?"

"Đương nhiên,các nàng cũng đều phải đi,con mau cùng đi lên đi."

Tần phu nhân thúc giục.

"A,được, cảm ơn nương."

Đường Ninh ngạc nhiên trả lời như vậy, vừa định mở rộng bước chân hướng cổng vòm hoa rủ xuống phía trước, nàng lại bỗng nhiên dừng lại chân, nghiêng đầu hơi nghi hoặc một chút mà liếc nhìn Tần Thiên Thiên, "Thiên Thiên không cùng ta đi sao?"
Nàng vừa mới hỏi xong, Tần Thiên Thiên thậm chí cũng còn không tới kịp trả lời, Tần phu nhân liền đã trước một bước thay nàng đáp, "Không cần, Thiên Thiên ở chỗ này, nương còn có chút sự tình cần thông báo một chút, con đi trước đi."

Nghe nói, Đường Ninh nhìn một chút Tần Thiên Thiên cụp mắt không nói, lại nhìn mắt dáng tươi cười nhu hòa, trong mắt chứa khuyến khích của Tần phu nhân, mấp máy môi, "Vậy được rồi, nương đã có sự tình muốn báo với Thiên Thiên thế con đi qua trong vườn trước, Thiên Thiên, một hồi nhớ đến tìm ta!"

Tần Thiên Thiên hướng nàng cười cười, Đường Ninh liền thẳng đến cổng vòm hoa rủ xuống mà đi, đứng dưới cổng vòm, nàng còn lại quay đầu liếc nhìn sau lưng hai người, liền cười hướng đám người đã đi ra ngoài không xa đuổi theo.

Về phần hai tiểu nha hoàn Xuân Miên, Xuân Đàn,nàng không mang theo, dù sao lúc trước các tiểu thư vì chơi tận hứng cũng không mang theo nha hoàn của mình. Huống chi sáng nay vì có thể hảo hảo rửa mặt trang điểm, lại thêm sợ hãi ở yến hội thất lễ, mọi người buổi sáng đều không dùng thứ gì, nàng thấy được tiểu viện này bày không ít trái cây điểm tâm, trực tiếp mở miệng để các nàng đi qua dùng vài thứ, ngắm hoa... Khụ, gây sự gì đó một mình nàng hoàn toàn có thể.
Đối với đề nghị của nàng, Xuân Miên còn muốn đưa ra dị nghị, chỉ tiếc nàng bụng sôi lột rột một chút liền bán đứng tâm của nàng, Xuân Đàn luôn luôn thông thấu, mặc kệ sự tình gì chỉ cần Đường Ninh nói ra, nàng liền tuyệt đối sẽ không mở miệng nhiều hỏi thăm một câu, trừ phi nàng thật cảm thấy nàng có chỗ nào không có khả năng.

Thẳng đến bóng lưng Đường Ninh  hoàn toàn biến mất không thấy, Tần phu nhân lúc này mới lại cúi đầu liếc nhìn Tần Thiên Thiên bên cạnh, ôn hòa nói, "Thiên Thiên, đến, cùng ta đến gặp mấy vị phu nhân."

"Vâng, mẫu thân."

Phát giác được xem mặt lúc này mới bắt đầu, tay Tần Thiên Thiên giấu ở trong tay áo lập tức liền siết chặt.

Bên kia, thật vất vả đuổi kịp đại đội ngắm hoa phía trước, Đường Ninh vẻ mặt tươi cười đi theo những người này thưởng hoa không đầy một lát, liền nháy mắt cảm thấy trong tay áo truyền đến một trận bay nhảy.
Không được!

Nàng quên, chiêm chϊếp đến bây giờ còn bị nàng giấu ở trong tay áo, may mà con chim nàt có thể đợi đến bây giờ.

Đối với chuyện này, Đường Ninh chỉ tới kịp vội vàng tránh đi mọi người, vội vã chim trong tay áo phóng xuất, tiểu gia hỏa liền lập tức giãy dụa từ trong tay áo của nàng, thậm chí cánh nhỏ còn bay nhảy, liền hướng phía trước bay đi.

"Chiêm chϊếp."

Đường Ninh thấp giọng, gọi nó một tiếng, cũng không đoái hoài tới cô nương khác cùng nàng ngắm hoa , liền vội vàng đuổi theo. Nhưng con chim khi nghe thấy tiếng gọi của nàng lại chỉ dừng ở trên cành cây phía trước không xa, đợi Đường Ninh vừa đi đến trước mặt nó liền lập tức lại bay lên, bay một đoạn nhỏ đường liền lại sẽ dừng lại,cứ như thế tới đến mấy lần, Đường Ninh dù cho tối dạ cũng rõ ràng con chim này rõ ràng đang dẫn đường cho nàng .
A, trực giác Đường Ninh nói cho nàng biết điểm cuối cùng mà tiểu gia hỏa này dẫn đường tám chín phần chính là chỗ Hạ Lan Nhược.

Nghĩ đến đây, Đường Ninh lập tức ở trong lòng nhướng mày, lúc trước nàng còn ở trong lòng nghĩ xem nên dùng lý do gì đi tìm Hạ Lan Nhược, thậm chí thời điểm ngắm hoa cũng đang nghĩ, hiện tại tốt rồi, không cần suy nghĩ, con chim này trực tiếp là thần trợ công cho nàng .

A, nàng đã nói nàng thích nhất tiểu động vật linh tính dễ thương này .

Cũng dễ thương giống tiểu hệ thống.

Ngay lập tức phát giác được lòng của Đường Ninh, 54088 lập tức tại chỗ biểu diễn khuôn mặt nhỏ bạo hồng cho Đường Ninh.

Theo sau chiêm chϊếp, Đường Ninh còn cố ý thả chậm bước chân truy đuổi, thẳng đến thanh âm nhắc nhở của 54088 ở bên tai của nàng vang lên, Đường Ninh lúc này mới nhẹ nhướng mày.
Xem ra theo đã tới rồi.

Dù sao tính toán thời gian cho dù là xem mặt, lấy tính tình của Tần phu nhân , hẳn là cũng sẽ không trì hoãn Tần Thiên Thiên quá lâu, bà cũng không muốn Tần Thiên Thiên khó xử, chỉ sợ là chỉ tùy ý lên tiếng chào, liền thả Tần Thiên Thiên đi ra, mà nàng cũng ở chỗ này thưởng hoa một đoạn thời gian.

Trừ chiêm chϊếp ngoài ý muốn.

Không dài không ngắn, thời gian vừa vặn tốt.

Cùng lúc đó, khó khăn thoát khỏi ánh mắt dò xét của các phu nhân làm nàng ta lòng tràn đầy chán ghét, Tần Thiên Thiên cũng theo đề nghị của Tần phu nhân , dẫn nha hoàn thϊếp thân Lục Ý hướng trong vườn đi tới.

Bỗng nhiên, nàng ta vừa mới nhìn thấy đám người nói cười thưởng hoa,đang do dự còn chưa có mở ra chân hướng bên kia đi đến.

Nàng ta đột nhiên đã nhìn thấy Đường Ninh một thân một mình thoát ly đám người, hướng một bên đi đến.
Một mặt lo lắng Đường Ninh rời đi sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của nàng ta, một phương diện khác, nàng ta cũng thực sự không kiên nhẫn cùng đám nữ tử trừ chê cười nàng ta, châm chọc nàng ta thì cũng cùng nàng ta nói không những lời dễ nói khác ở chung, thế là nàng ta không hề nghĩ ngợi liền mang theo tiểu nha hoàn đi theo bước chân Đường Ninh, ý đồ đưa nàng kéo trở về.

Có ai nghĩ được các nàng đuổi đến gấp, Đường Ninh còn chạy gấp hơn, cả người căn bản không có phương hướng ngay trong vườn tán loạn.

Thấy thế, trước kia cũng còn không muốn mở miệng gọi nàng,Tần Thiên Thiên cũng có chút không kiên nhẫn lại cùng nàng chơi ngươi đuổi ta bắt, giật giật bờ môi, vừa định mở miệng gọi Đường Ninh, một giây sau nàng ta liền bỗng nhiên nghe thấy thanh âm ngạc nhiên của Đường Ninh bỗng nhiên vang lên.
"Hạ Lan Nhược, ngươi tại sao lại ở chỗ này?"

Hạ Lan Nhược?

Vừa nghe đến cái tên này,Tần Thiên Thiên vô thức giữ chặt Lục Ý bên cạnh cũng đang lộ vẻ kinh ngạc, vừa trốn vào bụi hoa bên cạnh, sau đó cẩn thận từng li từng tí đưa đầu ra, quả nhiên,nam tử bạch y đang nằm ngang trên hòn non bộ, trong miệng ngậm một cành cỏ dại, dưới ánh mặt trời chợp mắt không phải Hạ Lan Nhược còn có thể là ai đây?

Thế nhưng... Đây là chuyện gì?

Vì cái gì nghe giọng nói của Đường Ninh giống như nàng cùng vị tiểu công gia nổi danh hoàn khố trong kinh này rất thân quen ?

Đường Ninh cùng Hạ Lan Nhược...

Bọn họ là lúc nào nhận biết?

Mấu chốt nhất là, Đường Ninh không phải mới đến kinh thành mấy tháng sao? Mấy tháng này nàng không phải cùng với Vệ Cảnh,thì chính là ở trong nhà, cơ bản đều không thế nào tự mình một  mình ra khỏi cửa, nàng đến cùng là thế nào cùng Hạ Lan Nhược nhận biết?
Chuyện này thật sự quá kì quái.

Vừa mới nghĩ tới đây, Tần Thiên Thiên liền chú ý đến trước kia Hạ Lan Nhược còn nằm tại trên núi giả, nghe thấy thanh âm của Đường Ninh , trực tiếp liền xốc lên mí mắt, nhìn Đường Ninh,thấy nàng kia một mặt kinh ngạc kinh hỉ, lập tức có chút buồn cười trả lời một câu, "Đây là phủ công chúa của nương ta, ta không ở đây thì ở đâu?"

Nghe hắn nói như vậy, Đường Ninh lập tức ngẩn người, sau đó cũng bật cười, "A, đúng, ta quên mất,Thanh Bình trưởng công chúa là mẫu thân của ngươi, chỉ là bên ngoài náo nhiệt như vậy, ngươi như thế nào lại một mình..."

Nghe được chỗ này, Hạ Lan Nhược trực tiếp từ trên hòn non bộ ngồi dậy, lập tức nhảy xuống,đứng vững trước mặt Đường Ninh, "Ta từ trước đến nay đã quen độc lai độc vãng,không thích náo nhiệt. Ngược lại là ngươi, phải hảo hảo tham gia tiệc rượu thưởng cúc như thế nào bỗng nhiên một mình xuất hiện ở chỗ vắng vẻ thế này?"
"Còn không phải vì chiêm chϊếp sao,  ta lúc nãy vừa mới xuống xe ngựa, nó liền bỗng nhiên chui vào tay áo của ta đợi bên trong , đợi đến ta đều sắp quên nó còn ở bên trong,vừa rồi bỗng nhiên lại bắt đầu nháo, sau đó liền bị nó một đường dẫn tới chỗ này . Ừ... Kỳ thật, ta biết nó khẳng định là dẫn ta tới tìm ngươi, sau đó, ta cũng có chút sự tình muốn cùng ngươi tán gẫu một chút, liền đi theo sau nó tới..."

Suy nghĩ một chút, Đường Ninh quyết định thẳng thắn sẽ khoan hồng.

"Tìm ta tán gẫu cái gì? Lại là vị Cảnh ca ca của ngươi sao?"

Hạ Lan Nhược một mặt trêu tức.

"Không phải."

Đường Ninh lắc đầu.

"Không phải? Chuyện này có chút ly kỳ, trừ Vệ Cảnh, ta thực sự nghĩ không ra đầu của ngươi còn có thể chứa những thứ gì khác."

"Đã nói không phải rồi, ngươi không thể nghe ta nói hết sao?"
"Được được được, ngươi nói đi, ta nghe đây, nói đi."

"Kỳ thật..."

Đường Ninh bên này vừa định mở miệng, liền chợt phát hiện bên này bốn phương thông suốt, nhất thời liền ngừng lại, "Vậy... Ngay ở chỗ này nói sao? Nếu có người đi qua thấy được chúng ta, có thể..."

Nàng có chút do dự.

Nghe nàng nói, đánh giá chung quanh Hạ Lan Nhược cũng cảm thấy nơi này có chút không an toàn, hắn ngược lại là không có gì, thanh danh đã sớm kém đến không thể lại kém hơn, ngược lại là Đường Ninh, người ta còn tâm tâm niệm niệm Cảnh ca ca của nàng đó, nếu như bị người khác phát hiện cùng hắn đứng chung một chỗ, chỉ sợ thật toàn thân mọc đầy miệng cũng đều nói không rõ.

"Vậy ngươi đi theo ta."

Nhíu mày suy tư, Hạ Lan Nhược liền dẫn đầu nhấc chân đi về phía trước.

Thấy thế, Đường Ninh vội vàng đi theo, ai có thể nghĩ vừa mới đi qua dưới một thân cây, không cẩn thận, Đường Ninh liền lập tức thấp giọng hô .
Đi đằng trước nàng,Hạ Lan Nhược vừa nghe thấy nàng thấp giọng hô, vội vàng quay đầu, liền lập tức phát hiện đứng phía sau hắn xa mấy bước Đường Ninh chính liều mạng xoa mắt phải của mình.

Thấy nàng thế này, Hạ Lan Nhược mấy bước đến trước mặt nàng , lo lắng hỏi, "Sao thế?"

"Giống như có đồ vật rơi xuống, đau quá thật là khó chịu..."

Đang nói chuyện, có thể là bởi vì mắt trướng đau kí🇨Ꮒ ŧᏂí🇨Ꮒ lợi hại, một giọt nước mắt sinh lý cứ như vậy từ gương mặt của nàng rơi xuống.

"Lúc trước ở phía sau núi Tê Hà tự cũng như vậy, rõ ràng bệnh quáng gà lợi hại cũng không nói cái rõ ràng, kém chút không ngã tới chân núi đi, hiện tại đi đường cũng không hảo hảo đi,chắc là bị bụi bay vào mắt rồi."

Thậm chí là trời mưa xuống đi đường núi cũng có thể ngã đến đầy người bùn nhão, thật là...
Hạ Lan Nhược trong lúc nhất thời thực sự là tìm không thấy từ ngữ để hình dung cô nương trước mặt, nhưng nhìn thấy mắt nàng đều không mở ra được, bất đắc dĩ, hắn cũng chỉ có thể đưa tay nhẹ nhàng nâng cằm Đường Ninh, nhíu mày nói khẽ, "Được rồi, ngươi trước tiên đừng có dùng tay vò, miễn cho càng vò càng đau, ta giúp ngươi thổi một chút thử xem, mắt mở ra một chút..."

"Ừm."

Đường Ninh buồn buồn lên tiếng, cố nén cảm giác đau , liền bắt đầu cố gắng đem mắt trừng lớn một ít.

Rất nhanh, nàng liền cảm giác được một làn gió vuốt nhẹ hướng  mắt phải nàng thổi tới.

Một chút, lại một chút.

Nam tử biểu lộ nghiêm túc mà chuyên chú,gương mặt hắn vốn là tuấn mỹ vô cùng giờ lại tăng thêm mấy phần mê người.

Cũng không biết thổi bao lâu,thấy mắt Đường Ninh đã rất lâu đều không chớp lên một chút Hạ Lan Nhược, cứ như vậy khoảng cách gần mà nhìn xem nàng trợn tròn mắt hạnh, nhìn hồi lâu, mới bỗng nhiên lấy lại tinh thần, vội vàng buông ra tay hắn nâng cằm Đường Ninh, nghiêng đi đầu, che giấu ho nhẹ, "Khụ, hiện tại thế nào? Còn đau không?"
"Không... Không đau..."

Thanh âm Đường Ninh cũng có chút nói lắp.

"Không đau... Không đau là được rồi, không phải nói có chuyện muốn nói với ta sao? Vậy còn không tranh thủ thời gian cùng ta đi, miễn cho ngươi rời đi lâu bị người khác phát hiện có cái gì không thích hợp sẽ không tốt, nhanh lên."

"Ừ, được."

Thấy Hạ Lan Nhược nói dứt lời, nhấc chân liền hướng đi về trước đi, mắt triệt để không còn đau,Đường Ninh gật đầu đáp ứng  cũng liền vội đi theo cước bộ của hắn.

Nhìn qua bóng lưng hai người dần dần đi xa, mang theo tiểu nha hoàn trốn ở bụi hoa Tần Thiên Thiên kinh ngạc thậm chí đều có chút sắp không ngậm miệng được.

Vừa nãy nàng nhìn thấy cái gì, mặc dù nàng cách quá xa, căn bản nghe không rõ ràng bọn họ đến cùng nói gì, nhưng hành động sẽ không gạt người, Đường Ninh cùng Hạ Lan Nhược biểu hiện thân mật như vậy, nếu nói giữa bọn họ không có gì mờ ám, ngay cả mình Tần Thiên Thiên cũng không thuyết phục được.
Đừng nói là nàng, ngay cả tiểu nha hoàn Lục Ý trốn ở một bên cũng thiếu chút dọa cho rơi cằm.

Hạ Lan tiểu công gia này là ai, kinh thành ai không biết, ai không hiểu.

Không nghĩ tới Đường Ninh cô nương vậy mà...

Lục Ý vừa mới nghĩ tới đây, nàng bỗng nhiên đã nhìn thấy ánh mắt cô nương nhà mình sáng rực nhìn nàng, "Lục Ý, ta hiện tại có hai chuyện rất quan trọng cần em đi làm, ta có thể tin tưởng em đúng không?"

Được Tần Thiên Thiên nhìn với ánh mắt tín nhiệm như vậy, Lục Ý dường như nghĩ tới điều gì, hai mắt nhất thời phát sáng lên.

"Ta biết trừ nữ tử ở yến hội Đông Uyển bên này, Tây Uyển bên kia cũng có nam tử, em cần làm liền là mau chóng tới Tây Uyển bên kia tìm A Cảnh, đem huynh ấy đưa đến bên này, ta nhất định phải cho A Cảnh xem thật kỹ một chút Đường Ninh trong lòng huynh ấy thuần khiết không tì vết, khéo hiểu lòng người, nhu tình như nước, tình thâm dứt khoát đến cùng là có sắc mặt gì, một bên thích A Cảnh, một bên thông đồng Hạ Lan Nhược, ha ha..."
"Chờ sau khi em đem A Cảnh đưa đến nơi này, liền lập tức kiếm cớ cùng huynh ấy tách ra, sau đó tìm hạ nhân tên Thu Lăng trong phủ trưởng công chúa, biết không? Tốt nhất làm bộ vô tình nói ra Đường Ninh ở đâu được chứ?"

Tần Thiên Thiên nói nghiêm túc, Lục Ý nghe càng nghiêm túc.

Mặc dù nàng không rõ cô nương nhà mình làm sao lại biết nha hoàn trong phủ trưởng công chúq, nhưng thuở nhỏ cùng Tần Thiên Thiên cùng nhau lớn lên, Lục Ý cho tới bây giờ đều là duy mệnh lệnh của nàng mà làm theo.

Hơn nữa thời gian hiện tại cũng không đủ, nàng không thể hỏi lại vấn đề râu ria này nếu không sẽ chậm trễ thời gian, dù sao dựa theo cô nương nhà mình phân phó mà làm là được rồi.

Mắt thấy bóng lưng Lục Ý cẩn thận rời đi, Tần Thiên Thiên hít sâu một hơi, liền lập tức đuổi theo hướng Đường Ninh cùng Hạ Lan Nhược vừa mới rời đi .
Đường Ninh, Đường Ninh, nàng chưa hề nghĩ qua nàng ta vậy mà là một nữ nhân thủy tính dương hoa, tinh thông tính toán như vậy , bất quá, hiện tại phát hiện cũng không muộn.

Về phần Thu Lăng kia, ừ, chính là cái đinh Kiến vương phủ xếp vào trong phủ trưởng công chúa  .

Cũng là người nàng liên hệ tới để đẩy Đường Ninh xuống nước.

Nàng nhất định phải hai tay chuẩn bị, nếu như A Cảnh đến không thấy được Đường Ninh cùng Hạ Lan Nhược không thích hợp, hoặc là hai người kia sớm chia ra, lấy tín nhiệm  hiện tại của A Cảnh với Đường Ninh ,nàng sợ là cùng Lục Ý nói thế nào hắn cũng sẽ không tin tưởng.

Cho nên chuyện làm thanh danh Đường Ninh bại hoại là cần thiết.

Dù sao người cứu Đường Ninh đi lên nàng cũng sớm đã sắp xếp xong xuôi.

Một tú tài luôn thi không đậu, cờ bạc chả ra gì lại còn háo sắc nghèo kiết hủ lậu .
Đương nhiên, nếu như Hạ Lan Nhược đến lúc đó vẫn còn, nhịn không được, xuống nước cứu được Đường Ninh đi lên thì tốt hơn.

Một hoàn khố bùn nhão không dính lên tường, Đường Ninh nếu như muốn, dứt khoát cho nàng ta là được.

Thú vị nhất chính là nếu như hai người cùng nhau xuống nước cứu Đường Ninh đi lên, đến lúc đó chỉ sợ cũng được hai phu tranh một thê, suy nghĩ một chút liền thấy thú vị cực kỳ.

Bên cạnh theo dõi bên cạnh tưởng tượng đủ loại kết quả của Đường Ninh,ánh mắt Tần Thiên Thiên càng lúc càng nóng rực, thậm chí ngay cả hô hấp cũng càng lúc càng gấp rút.

Nếu không phải Đường Ninh sớm có dự kiến trước, biết nàng ta liền chút chuyện nhỏ này cũng làm không được, trực tiếp để 54088 che đậy khí tức cùng hành tung cho nàng ta, nếu không nàng ta sợ là sớm đã bị Hạ Lan Nhược thuở nhỏ tập võ phát hiện tám trăm lần rồi.
Chậc.

Đầu này, Tần Thiên Thiên đi theo liền chợt phát hiện Hạ Lan Nhược cùng Đường Ninh trước kia còn đi ở phía trước một chút liền không còn bóng dáng.

Trong lòng bỗng nhiên hoảng hốt, Tần Thiên Thiên vội vàng liền từ chỗ núp của mình chạy ra, đáng tiếc mặc kệ nàng tìm thế nào đều không nhìn thấy nửa thân ảnh của Đường Ninh .

Gấp đến độ không chịu được, đúng lúc này, Tần Thiên Thiên chợt nghe một trận tiếng nói chuyện truyền ra từ gian phòng đằng trước nàng không xa, bởi vì quá sốt ruột bắt được bím tóc(*điểm yếu)của Đường Ninh, Tần Thiên Thiên thậm chí cũng không kịp phân biệt thanh âm kia đến cùng có thuộc về Đường Ninh hay không, liền vô ý thức đưa tới.

Ai có thể nghĩ nàng vừa mới tiến đến trên cửa, sau lưng liền bỗng nhiên đánh tới một nguồn sức mạnh, đưa cả người nàng đều đẩy vào một gian phòng tản ra kỳ dị mùi thơm .
Mũi vừa mới ngửi được mùi thơm này , Tần Thiên Thiên thậm chí cũng còn chưa kịp phản ứng, cả người liền nháy mắt ngất đi.

Cùng lúc đó, đi theo Hạ Lan Nhược đi tới bên hồ trong phủ,Đường Ninh lập tức cong cong khóe miệng.

"Cười cái gì?"

Hạ Lan Nhược có chút không hiểu mở miệng hỏi.

"Hửm? Không có gì, chỉ là nghĩ đến một chút chuyện vui."

Đường Ninh cười đến ôn nhu.

Nàng đây gọi là cái gì, xem như trợ giúp Hạ Lan Nhược lẩn tránh một chút việc nguy hiểm vốn nên gặp phải sao?

Dù sao gian phòng kia trong cốt truyện là những người khác chuẩn bị cho Hạ Lan Nhược!

Dù sao cùng với nàng không có liên quan gì là được rồi.

12h27-14h07

17h15-17h39 25/9/2022

Hơn 4900 chữ

Đọc truyện chữ Full