DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Edit,Xuyên Nhanh] Công lược đều là Tu La Tràng
Chương 105: Thiên Kim Thật Bị Pháo Hôi (19)

Chương 105 Thiên Kim Thật Bị Pháo Hôi (19)

Editor:KL

Tần Thiên Thiên khó tin nhìn qua Vệ Cảnh dưới sự lôi kéo của Kiến vương phi mà cách nàng càng lúc càng xa, càng lúc càng xa...

Vì cái gì, người khác thì thôi đi, Vệ Cảnh tại sao phải đối xử với nàng như vậy? Vì cái gì một câu phản bác cũng không có?

Coi như hắn bởi vì Đường Ninh mà thay lòng, nhưng lúc trước bọn họ cùng một chỗ ròng rã mười năm ngọt ngào vui vẻ, là giả sao?Tâm hắn chẳng lẽ làm bằng sắt sao?

Thϊếp, thϊếp, thϊếp...

Ha ha.

Hắn tàn nhẫn đến bước này, mặc cho nàng lấy thân phận thị thϊếp tiến vào Kiến vương phủ sao? Tùy ý để nàng bị người khác nhục nhã trào phúng chà đạp sao? Nàng đã không còn có cái gì nữa, không còn có cái gì nữa ...

Có phải nàng nhất định phải bị đâm chết tại chỗ ở trước mặt của hắn, Vệ Cảnh mới nguyện ý quay đầu liếc nhìn nàng một cái hay không?


Có phải hay không...

Hai mắt Tần Thiên Thiên đỏ đến tựa như một giây sau là có thể nhỏ ra huyết, sau đó chầm chậm ngẩng đầu, ánh mắt vô thức liền rơi xuống trên cây cột,mắt chớp mở.

Bởi vì nàng đưa lưng về phía Tần phu nhân, cho nên đối phương căn bản là không nhìn thấy ánh mắt của nàng, chỉ có Đường Ninh ngay lập tức chú ý tới ánh mắt Tần Thiên Thiên quyết tâm gắt gao nhìn chằm chằm cây cột cách đó không xa .

Ey yo.

Đây là muốn đi tìm cái chết sao?

Một khóc hai nháo ba thắt, đừng nói, Tần Thiên Thiên chơi rất thạo .

Bất quá, nàng cược một miếng mứt quả.

Tần Thiên Thiên nàng ta tuyệt đối sẽ không đâm đầu vào cột!

Đường Ninh ở trong lòng nhẹ nhướng mày, kỳ thật, nói thật ra, lúc trước Tần Thiên Thiên cùng Vệ Cảnh thề non hẹn biển, chặt chẽ không thể tách rời như thế,nguyên nhân chủ yếu chính là thực chất hai người kia chính là cùng một loại người.


Vì tư lợi, lạnh bạc lãnh khốc.

Nếu không trước kia Vệ Cảnh cũng không vì Tần Thiên Thiên mà một lần lại một lần ngỗ nghịch Kiến vương phi.

Mà loại người này có một điểm chung chính là ích kỷ đến mức độ đáng sợ, bọn họ yêu quý chính mình hơn yêu quý bất kỳ thứ gì trên đời này, mặt khác Tần Thiên Thiên còn kế thừa "phẩm chất tốt đẹp" người không vì mình, thiên tru địa diệt của mẫu thân ruột nàng ta, ngươi nói nếu nàng ta nắm chắc chết một lần thì nàng ta còn có thể nguyện ý nếm thử, nhưng loại phương thức đâm đầu vào cột này nếu không khống chế lại lực đạo thì không chết cũng tàn phế này, Tần Thiên Thiên sẽ làm sao?

Nói đùa gì vậy chứ?

Quả nhiên, thẳng đến Kiến vương phi dắt Vệ Cảnh đều đã biến mất ở cửa lớn, Tần Thiên Thiên cũng không có nhúc nhích một chút,nàng ta chỉ có nắm chặt nắm tay, đang không ngừng run rẩy, run rẩy.


A.

Đường Ninh ở trong lòng cười nhạo, nhưng trên mặt lại khẽ nhíu lông mày, một mặt lo âu nhìn qua Tần Thiên Thiên.

Thấy Kiến vương phi dẫn Vệ Cảnh rời đi,thất vọng trong mắt Tần phu nhân đối với Tần Thiên Thiên thực sự lộ rõ trên mặt.

Bà chưa từng nghĩ qua, Tần Thiên Thiên vẫn là người ngây thơ như vậy, nàng ta chẳng lẽ cho là mình còn có thể dựa vào Vệ Cảnh sao, ngu xuẩn!

Nam nhân chính là thứ không thể dựa vào nhất trên thế gian này, cho dù là trong mắt ngoại nhân phu quân Tần tướng quân tốt thế nào,nhưng thời điểm còn ở biên cương còn không phải sau khi bà mang thai,ông ta còn cùng một tiểu muội muội dây dưa mơ hồ hay sao.

Thế đạo này, nữ tử chỉ có dựa vào chính mình mới có thể đứng thẳng, mới có tư cách đàm luận.

Lấy sắc hầu người, có mấy người có thể có được kết quả tốt đây?
Vệ Cảnh hắn nếu là thật sự muốn cưới Thiên Thiên, sớm khi vừa tới phủ tướng quân nên trước một bước quỳ xuống, đem trách nhiệm tất cả đều nắm vào trên người mình, lại nói ra lời cầu hôn, đồng thời ngay cả Kiến vương phi bên kia cũng nên tự hắn thuyết phục.

Kiến vương phi về sau nói ra lời để Thiên Thiên làm thϊếp, không phải là Vệ Cảnh mặc kệ hay sao?

Nhưng nếu là trước kia, hắn tuyệt không có khả năng làm ra chuyện như vậy!

Kết hợp hình ảnh lúc nãy Đường Ninh vừa mới tiến vào đại đường,ánh mắt Vệ Cảnh liền bất giác theo tới, Tần phu nhân hơi hơi thả xuống mắt.

Kết luận cuối cùng,lòng hắn đã di tình biệt luyến .

Mà đối tượng di tình biệt luyến không phải người khác, chính là Đường Ninh.

Cũng là lúc này, Tần phu nhân mới rốt cục từ trong đáy lòng cảm giác được Đường Ninh quả thật chính là nữ nhi của bà, lúc này mới bao lâu chứ, vậy mà liền có thể triệt để lôi kéo tâm Vệ Cảnh, phải biết bà lúc trước khuyên bảo qua Tần Thiên Thiên bao nhiêu lần, cơ hồ mỗi một lần thái độ của đối phương đều là chẳng hề để ý , giống như là ăn chắc Vệ Cảnh không phải nàng ta không thể lấy.
Nhưng trên đời này làm gì có ai rời khỏi ai là không được chứ?

Ngay cả lúc trước Vệ Cảnh yêu Thiên Thiên yêu đến muốn chết muốn sống, còn không phải sau khi gặp Đường Ninh lại di tình biệt luyến sao.

Cho dù bên trong Đường Ninh dùng thủ đoạn gì,bà cũng không cảm thấy có sao cả, thế đạo đối nữ tử vốn là hà khắc, cô nương lại không chút đầu óc, đường đi chỉ có thể càng chạy càng hẹp.

Chỉ có giống Đường Ninh như vậy, mới có thể không quản gặp phải tình cảnh gì, đều có thể đem thời gian trôi qua náo nhiệt, trôi qua tốt.

Nghĩ đến đây, Tần phu nhân trong lúc nhất thời thậm chí cảm thấy Đường Ninh cùng Vệ Cảnh không thành có lẽ cũng là chuyện tốt, dù sao bên trong có Thiên Thiên nhúng vào, về sau cũng sẽ phiền toái, nếu như không gả cho Vệ Cảnh, lấy tướng mạo trí tuệ của Đường Ninh,người gả cho tốt hơn cũng là không đáng kể.
Chỉ là...

Ánh mắt Tần phu nhân không khỏi rơi ở trên người Hạ Lan Nhược vẫn đang đứng ở sau lưng Đường Ninh .

Theo lý thuyết, thân phận vị Hạ Lan tiểu công gia này cũng đủ, thậm chí so với Vệ Cảnh còn cao hơn một ít, dù sao phụ thân Kiến vương của Vệ Cảnh chỉ là nửa đường được phong Vương,sao ra không bằng Hạ Lan gia dù cho triều đại thay đổi nhưng vẫn sừng sững không ngã, cuộc sống xa hoa, huống chi nương của hắn còn là Thanh Bình trưởng công chúa.

Bởi vì cung đình đã từng bí mật thay đổi, hoàng thất tàn lụi, huyết mạch Tiên Hoàng bây giờ còn thừa lại bất quá cũng chỉ có hai người Thanh Bình trưởng công chúa cùng Thánh thượng hiện nay, nghe nói năm đó Thanh Bình trưởng công chúa là người duy nhất đối đã từng tiếp tế trong bóng tối cho Bệ hạ khi người còn là Thái tử, cho nên mới vào huyết tinh tàn sát năm đó mà may mắn còn sống sót, thậm chí còn bởi vì vậy được Hoàng đế bệ hạ âm tình bất định phong làm Thanh Bình trưởng công chúa, mười dặm hồng trang gả vào phủ Quắc Quốc công.
Bất quá, thanh danh của vị Hạ Lan tiểu công gia này thực sự quá kém, đem Đường Ninh gả cho hắn, quả thực không quá tốt.

Về phần chuyện rơi xuống nước hay không rơi xuống nước, chỉ cần Đường Ninh không đề cập tới, Hạ Lan Nhược cũng không đề cập tới,bà lại ra vẻ không biết, ai có thể biết Đường Ninh đã từng rơi xuống nước chứ!

Nghĩ tới đây,ánh mắt Tần phu nhân nhìn về phía Hạ Lan Nhược liền càng thản nhiên tự nhiên một ít.

Từ trước đến nay đối với ánh mắt của người khác thập phần mẫn cảm, Hạ Lan Nhược cũng tự nhiên chú ý tới ánh mắt Tần phu nhân rơi xuống trên người hắn , hắn vô thức đem ánh mắt từ trên thân Đường Ninh chuyển dời đến trên mặt Tần phu nhân, sau đó liền nhìn thấy tướng mạo vị phu nhân này cùng Đường Ninh cực kì tương tự , hướng về phía hắn gật đầu mỉm cười cười, "Vị này,chắc là nhi tử của Thanh Bình trưởng công chúa,cháu của Quắc Quốc công, Hạ Lan Nhược,Hạ Lan tiểu công gia đúng không? Là ngươi đưa Ninh Ninh hồi phủ sao? Thực sự là làm phiền ngươi. Còn có chuyện trong phủ tướng quân vừa nãy,thật ngại quá, ngược lại để cho ngươi xem chê cười rồi. Nếu như có thể mà nói, có thể mời ngươi..."
"Tướng quân phu nhân yên tâm,cho dù quý phủ phát sinh sự tình gì,sau khi tiểu tử xuất phủ,nhất định sẽ không lắm miệng."

Tần phu nhân còn chưa nói xong, liền đã phát giác được hàm nghĩa trong lời nói của bà,Hạ Lan Nhược liền đã trước một bước cam đoan chính mình khẳng định sẽ bảo thủ bí mật.

Nghe hắn nói, Tần phu nhân trong lòng quái lạ, chỉ cảm thấy vị Hạ Lan tiểu công gia này không hề giống như tin đồn trong kinh,hoang đường không bị trói buộc, bất thường ương ngạnh mà ngược lại đặc biệt thông tình đạt lý.

Nếu như không phải tin đồn nói sai, như vậy...

Ánh mắt Tần phu nhân lần nữa rơi xuống trên thân Đường Ninh , chắc là liên quan tới nữ nhi thông tuệ của bà rồi.

Một người là Vệ Cảnh, lại thêm một người là Hạ Lan Nhược.

Đường Ninh so với bà tưởng tượng còn... Có thủ đoạn hơn một ít.
Thủ đoạn này,bà không thấy có chút không tốt nào .

Dù sao so với vừa ngu xuẩn vừa độc ác lại còn ngây thơ như Tần Thiên Thiên, bà càng thích Đường Ninh có chút thủ đoạn, tâm cơ thế này hơn là một cô nương thiện lương.

"Như vậy thì xin đa tạ." Tần phu nhân thành khẩn hướng về phía Hạ Lan Nhược nói như vậy.

Sau đó ánh mắt bà ôn hòa nhìn về phía Đường Ninh,thấy nàng còn duy trì tư thế quỳ, lúc này đứng dậy, tiến lên hai bước liền đem nàng đỡ lên, vỗ nhẹ nhẹ mu bàn tay của nàng, "Sao còn quỳ chứ?Được rồi, cha cùng nương cũng biết ý tứ của con, con yên tâm, chúng ta tất nhiên sẽ đem sự tình điều tra nhất thanh nhị sở, con hôm nay hẳn là đã lo lắng hãi hùng hồi lâu, hay là tranh thủ thời gian hồi viện nghỉ ngơi một chút đi, sự tình của Thiên Thiên không cần con quan tâm, trong lòng của ta và cha con đều hiểu rõ."
"Thế nhưng ..."

Đường Ninh có chút lo âu nhìn Tần Thiên Thiên một chút, nghĩ đến chính mình cũng không có biện pháp gì tốt có thể giúp nàng ta, cũng chỉ có thể khẽ thở dài, "Vậy liền làm phiền phụ thân, mẫu thân để tâm nhiều hơn, con đi xuống trước."

"Được, Thiên Thiên bên này ta cùng phụ thân con còn có ít lời muốn thông báo một chút, vị Hạ Lan tiểu công gia này, Ninh Ninh con thuộc một ít, vậy làm phiền con tiễn ngài ấy, được chứ?"

"Được."

Đường Ninh khéo léo nhẹ gật đầu.

Chính là lúc này, luôn luôn ngồi dưới đất, bị một chữ 'thϊếp' của Kiến vương phi đánh không nhẹ, Tần Thiên Thiên mới rốt cục giật giật tròng mắt, cũng đem ánh mắt rơi xuống trên thân Đường Ninh .

Xem xét còn thật để Tần Thiên Thiên nhìn ra chút vấn đề.

Trên tai Đường Ninh sao lại chỉ còn một khuyên tai đá thạch lựu, còn có sao y phục lại có chút ẩm ướt, còn dính một chút cánh hoa hạt cỏ, thậm chí ngay cả đến đuôi tóc dài eo cũng có chút ẩm ướt, tóc đều dính thành mấy cỗ,xem như chảy mồ hôi thì cũng lưu không đến chỗ đó chứ.
Nghĩ như vậy, một giả thiết to gan đột nhiên xông lên trong lòng Tần Thiên Thiên .

Đường Ninh nàng ta rõ ràng chính là rơi xuống nước.

Cho nên toàn thân trên dưới nhìn qua mới có thể không thích hợp như thế!

Nhưng vì cái gì, nàng ta rõ ràng rơi xuống nước, nhưng không có một chút tin tức truyền tới chứ? Vì sao...

Hạ Lan Nhược!

Tần Thiên Thiên nhìn Hạ Lan Nhược đi ở bên người nàng , rất rõ ràng, Đường Ninh chính là được hắn cứu, đồng thời đối phương còn lo lắng sợ ảnh hưởng thanh danh của nàng ta, cho nên căn bản là không có đem loại chuyện này nói ra, nói không chừng còn mang theo nàng ta né tránh nhóm nữ tử khuê các nàng cố ý dặn dò Thu Lăng dẫn qua xem náo nhiệt!

Dựa vào cái gì!

Dựa vào cái gì nàng thì bị bắt gian tại giường, thanh danh toàn bộ bị hủy, nói không chừng còn chỉ có thể gả vào Kiến vương phủ làm thϊếp, cả một đời kém một bậc, Đường Ninh lại có thể được Hạ Lan Nhược bảo hộ không một kẽ hở, liền một chút tin tức đều truyền không ra, cho dù là từ hôn, cũng có bó lớn thanh niên tài tuấn chờ nàng ta chọn lựa.
Dựa vào cái gì vận khí Đường Ninh cứ tốt như vậy?

Đến cùng dựa vào cái gì!

Mắt thấy Đường Ninh cùng cùng Hạ Lan Nhược càng đi càng xa, Tần Thiên Thiên thậm chí đều muốn khống chế không nổi vẻ oán độc trong mắt nàng.

Thẳng đến Hạ Lan Nhược chợt quay đầu, trực tiếp liền cùng ánh mắt không kịp che giấu của Tần Thiên Thiên đối mặt đến cùng một chỗ.

Trong lòng Tần Thiên Thiên hoảng hốt, còn muốn cúi đầu cũng đã không còn kịp rồi, hơn nữa chỉ liếc nhau một cái, Hạ Lan Nhược cũng đã đem đầu chuyển trở về.

Nhìn thấy bóng lưng Hạ Lan Nhược,lòng Tần Thiên Thiên tràn đầy khủng hoảng, nàng vừa mới có phải bị phát hiện hay không? Khẳng định là bị phát hiện.. . Bất quá, coi như bị hoàn khố phát hiện nàng ác ý đối với Đường Ninh thì thế nào? Dù sao thanh danh nàng hiện tại đều đã thành thế này, nàng còn cần cầu hắn làm gì sao?
Nghĩ như vậy, lòng Tần Thiên Thiên lại lần nữa thản nhiên.

Không sai biệt lắm cùng thời khắc đó,xe ngựa Kiến vương phủ đã lái ra phủ tướng quân một cự ly không nhỏ,ánh mắt Vệ Cảnh mờ mịt nhìn qua ngoài cửa sổ, ở bên tai của hắn,thanh âm Kiến vương phi luôn luôn líu lo không ngừng.

Cái gì hắn đừng nghĩ cưới Tần Thiên Thiên qua cửa, nạp nàng làm thϊếp đã là nhượng bộ lớn nhất mà bà có thể làm ra rồi, không thấy vừa nãy ánh mắt Tần Thiên Thiên tựa như là muốn ăn bà hay sao, bà sợ nếu thật để nàng gả vào, liền an ổn tuổi già đều độ không được, bởi vì sớm muộn có một ngày sẽ chết ở trong tay nàng,vân vân.

Chỉ tiếc lời bà nói,Vệ Cảnh một chữ cũng không thể nghe vào, không chỉ có như thế,sự chú ý của hắn không tự chủ được liền bị sạp hàng đậu hũ thối ven đường hấp dẫn, chủ quán kia không phải lúc trước hắn cùng Đường Ninh gặp phải thì còn có thể là ai đây!
Nhìn một chút, cả người Vệ Cảnh liền không thể khống chế đã xuất thần.

Trong lúc nhất thời, Đường Ninh trên du thuyền lấy dũng khí nói sẽ hỗ trợ hắn, hay là Đường Ninh cùng hắn ăn đậu hũ thối nói lời trong lòng, Đường Ninh ở trước Thính Li Lâu làm bộ đau bụng, Đường Ninh ở Thái Bạch lâu chủ động nghĩ biện pháp cho hắn, Đường Ninh ở dưới cây bồ đề,kể cả Đường Ninh trong mưa to cầu Giang Ly kiếm nghiêm túc đưa cho hắn, nói với hắn sinh thần vui vẻ, từng bộ dáng của Đường Ninh đều trong nháy mắt này cấp tốc lướt qua trong đầu Vệ Cảnh.

Hắn hình như sau khi từ trưởng công chúa trong phủ ra ngoài, còn chưa từng hảo hảo nói với Đường Ninh hai câu, nàng là vị hôn thê của hắn, hắn nên cùng với nàng hảo hảo giải thích rõ ràng, bất kể như thế nào đều không nên cứ như vậy rời đi, mà là nên cùng Đường Ninh hảo hảo nói một chút.
Một cỗ xúc động khó nói lên lời trực tiếp xông lên đầu Vệ Cảnh .

"Dừng xe."

Chờ hắn kịp phản ứng lúc, hắn liền đã mở miệng kêu dừng xe ngựa nhà mình.

"A Cảnh con..."

Xe chợt nghe xong, chưa kịp phản ứng Kiến vương phi ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Vệ Cảnh một chút.

"Nương, con trước tiên không trở về với người, con có chút sự tình nhất định phải hiện tại đi phủ tướng quân một chuyến!"

Nghe hắn nói, Kiến vương phi đưa tay liền một phen gắt gao kéo lại cánh tay Vệ Cảnh , "Muốn trở về tìm Tần Thiên Thiên, ta cho con biết, hôm nay trừ phi nương con là ta chết yểu ở trước mặt con, nếu không con cũng đừng nghĩ quay đầu!"

"Không phải..."

"A?"

Kiến vương phi có chút mộng, sau đó bà liền thấy được ánh mắt Vệ Cảnh sáng rực ngẩng đầu, "Không phải Thiên Thiên, con muốn trở về tìm Đường Ninh, muội ấy...muội ấy là vị hôn thê của con không phải sao? Xảy ra chuyện như vậy con nên cho muội ấy một công đạo có đúng không? Nhưng sau khi phát sinh sự tình, thậm chí một câu đều không nói với muội ấy. Cho nên con muốn lại đi phủ tướng quân một chuyến, tìm Đường Ninh,con muốn... Muốn cùng muội ấy giải thích một chút, cũng có một chút sự tình muốn hỏi muội ấy..."
Vừa nghe được Vệ Cảnh nói, Kiến vương phi vẫn coi là Vệ Cảnh dùng Đường Ninh làm cớ, trên thực tế hắn căn bản chính là vì Tần Thiên Thiên.

Nhưng khi bà nhìn thấy Vệ Cảnh nói lên tên Đường Ninh,trong mắt hiển lộ nhu tình, lại một lần liền thuyết phục Kiến vương phi, khiến cho bà một chút liền buông lỏng ra tay kiềm chế Vệ Cảnh .

Bà bên này buông lỏng, Vệ Cảnh liền lập tức xuống xe ngựa.

Lúc này Kiến vương phi lại hối hận đã vô dụng, ra xe ngựa,Vệ Cảnh giống như ngựa hoang thoát dây cương, trực tiếp mở ra hai chân liền hướng phủ tướng quân chạy tới.

Đối với chuyện này, Kiến vương phi cũng chỉ có thể ở trong lòng âm thầm cầu nguyện Vệ Cảnh không có lừa bà, tốt nhất hắn có thể thuyết phục Đường Ninh liền tốt nhất rồi, đến lúc đó bà có thể có được con dâu tốt mà bà chọn trúng rất lâu, cũng đắc ý.
Cũng không biết suy nghĩ trong lòng mẫu thân nhà mình, Vệ Cảnh bằng tốc độ nhanh nhất tốc độ chạy tới cửa ra vào phủ tướng quân .

Cùng lúc đó, vừa mới chuẩn bị đem Hạ Lan Nhược đưa đến cửa ra vào, Đường Ninh liền nghe tiếng cười thở dài của nam nhân bên người , "Ta nói ngươi có phải có chút quá vô tình hay không?"

"Hửm?"

Trong lúc nhất thời không hiểu hàm nghĩa trong lời nói của hắn Đường Ninh trực tiếp ngẩng đầu lên.

Liền thấy Hạ Lan Nhược ôm lấy khóe miệng hướng phương hướng của nàng hơi hơi cúi người, cùng ánh mắt nàng ngang nhau, dùng thanh âm chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được nói, "Ta giúp ngươi một chuyện lớn như vậy, ngươi đến bây giờ liền câu cám ơn đều không có, thật vất vả đưa ngươi trở về phủ tướng quân cũng không mang ta đi dạo bốn phía , liền vội vã muốn đuổi ta đi, ngươi nói ngươi không phải là có chút lạnh khốc vô tình hay sao?"
Vừa mới nghe được một đoạn văn thế này, mới phản ứng được nàng từ đầu tới đuôi liền câu tạ đều không nói với Hạ Lan Nhược,trên mặt Đường Ninh lập tức bạo hồng một mảnh.

"Ta... Ta... Đa tạ ngươi xuất thủ tương trợ, còn có, nếu như ngươi không vội, có lẽ chúng ta có thể đi dạo một vòng trong hoa viên của phủ tướng quân, nhìn một chút, bất quá vườn hoa nhà ta không có lớn như của phủ công chúa, cũng không có xinh đẹp bằng của phủ công chúa ."

Đường Ninh nói lắp ba lắp bắp nói như vậy.

"Không sao, ta không ngại."

Hạ Lan Nhược tuyệt không biết khách khí là gì, nhấc chân liền hướng đi về trước.

Hắn cũng không phải nhất định phải lưu lại xem phong cảnh gì đó, mà là có chút việc muốn nhắc nhở Đường Ninh chú ý một chút, nhưng trước cửa này cũng không phải chỗ để nói chuyện, tất nhiên tìm một nơi yên lặng chút.
Hai người vừa hướng vườn hoa đi đến, sau một khắc, Vệ Cảnh thở hồng hộc liền trực tiếp xuất hiện ở cửa ra vào phủ tướng quân, không chỉ có như thế, hắn còn từ trong miệng người gác cổng biết được Đường Ninh bây giờ đang ở vườn hoa.

Lúc này hắn trực tiếp tiến đến vườn hoa

Đi đến bên cạnh ao nước nhỏ trong vườn hoa phủ tướng quân, nhìn xem hoa tường vi nở rộ bên hồ nước,Hạ Lan Nhược vô thức dừng chân lại .

Thấy hắn dừng lại, Đường Ninh còn có chút kinh ngạc, "Không tiếp tục xem sao?"

Nghe Đường Ninh nói, Hạ Lan Nhược thực sự có chút buồn cười, quay người một mặt bất đắc dĩ nhìn nàng, "Ta thấy dung mạo ngươi thật thông minh, thế nào lại hỏi một ít vấn đề ngốc này chứ? Ngươi thật sự cho rằng ta muốn xem vườn hoa phủ tướng quân sao,cho dù là ngự hoa viên hoàng cung, ta muốn đi dạo cũng có thể đi vào đi dạo, cần tiểu hoa viên của nhà ngươi sao?"
"Vậy ngươi..."

"Ta là có chuyện muốn nói với ngươi.

Hạ Lan Nhược khẽ thở dài, "Lúc trước từ nhà chính đường ngươi đi ra, ta thấy ánh mắt của vị hảo muội muội Tần Thiên Thiên kia của ngươi nhìn ngươi có chút không đúng, giống như là hận ngươi. Ta muốn nhắc nhở ngươi không có việc gì thì chú ý một chút vị muội muội kia của ngươi, đừng để bị người ta tính kế."

"Chuyện lúc nãy rơi xuống nước còn không có chân tướng đại bạch, mặc dù không đi thăm dò công khai nhưng nam nhân kia đã bị ta cho giam lại, hẳn là có thể từ trong miệng của hắn hỏi ra ít chuyện, còn có tiểu nha hoàn kia, ta cũng nhất định sẽ tìm ra cho ngươi, mà chuyện ngươi cần làm chính là hảo hảo phòng bị. Coi như ta là đang khích bác ly gián đi, ta luôn cảm thấy, chuyện ngươi rơi xuống nước cùng vị hảo muội muội kia của ngươi thoát không khỏi liên quan."
Hạ Lan Nhược không chút do dự nói như vậy.

Nghe hắn nói như vậy, Đường Ninh trực tiếp liền trọn tròn mắt, "Thiên Thiên?"

"Ngươi cần lộ ra biểu lộ kinh ngạc như vậy sao? Là Tần Thiên Thiên nên làm ngươi kinh ngạc sao? Ngươi suy nghĩ một chút ngươi đến kinh thành mới bao lâu, lại nhận biết mấy người, trừ Tần Thiên Thiên, còn có ai sẽ hận ngươi hận đến đẩy ngươi xuống nước, để thanh danh ngươi mất hết chứ?Nàng ta chỉ cần ngươi bị hủy thanh danh, ngươi liền gả không được cho Vệ Cảnh, ngươi gả không được, nàng ta tất nhiên có thể bảo đảm thanh danh tốt, lại gả vào Kiến vương phủ, một công đôi việc, không tính toán ngươi thì tính toán ai. Ai chưa từng nghĩ người tính không bằng trời tính, chính nàng ta ngược lại là bị người bắt gian tại giường, thậm chí chỉ có thể làm thϊếp hầu bị đặt vào Kiến vương phủ, cũng coi là tự làm tự chịu."
Hạ Lan Nhược cười nhạo.

Bất quá Tần Thiên Thiên chuyện này còn có chút điểm đáng ngờ, nàng ta là một người yêu quý thanh danh như thế, làm sao có thể làm ra chuyện cùng Vệ Cảnh ngủ cùng nhau ở phủ trưởng công chúa, chó cùng rứt giậu chứ? Hơn nữa Vệ Cảnh cũng không giống người sẽ tùy ý để nàng ta tính toán ...

Cho nên,chuyện này hẳn là còn xen lẫn một người khác, về phần là ai thì còn cần hắn trở về hảo hảo điều tra thêm.

Nghe hắn nói, Đường Ninh vô thức lui về sau một bước, người cũng cách hồ nước gần một ít, trong mắt cơ hồ hiện đầy không muốn tin tưởng.

"Thế nhưng .. Thế nhưng Thiên Thiên không giống như là loại người này?"

"Ngươi biết nàng ta bao lâu, ngươi lại biết nàng ta là ai sao?"

Hạ Lan Nhược tức giận chọc nàng một câu, "Vừa này ta tận mắt thấy khi ngươi đi rồi, hai mắt nàng ta hung tợn nhìn bóng lưng của ngươi, chẳng lẽ là ta đang gạt ngươi, ta có rảnh rỗi như vậy sao?"
Xen vào chuyện bao đồng, người ta còn không lĩnh tình.

Hạ Lan Nhược cảm thấy có chút không nhịn được.

"Không phải, ta chưa hề nói ngươi gạt ta."

Đường Ninh vội vàng giải thích,nhưng nàng thấy Hạ Lan Nhược còn là không muốn để ý đến nàng, lúc này đưa tay lôi kéo ống tay áo Hạ Lan Nhược , còn chưa tới kịp nói cái gì, chân của nàng chợt một cái, cả người nhất thời không bị khống chế hướng hồ nước ngã xuống.

"A!"

Âm thanh thấp giọng hô mới vừa từ trong miệng Đường Ninh vang lên, eo của nàng liền đã vươn ra một cánh tay hữu lực , "Thế nào, lại muốn rơi xuống nước để ta cứu ngươi một lần nữa phải không?Nói ngươi thích làm một ít việc ngốc ngươi còn không tin, cẩn thận một chút, hôm nay ta ở bên cạnh ngươi, có thể cứu ngươi, nếu là ta không ở đây thì ngươi làm sao bây giờ?"
Ngay cả Hạ Lan Nhược cũng không phát giác được đi qua một lần rơi xuống nước, thái độ hắn đối với Đường Ninh đến cùng bao nhiêu quan tâm, giọng nói chuyện lại thêm thân mật.

Không phải sao,

[Độ hảo cảm Hạ Lan Nhược : 65.]

Lại tăng.

Nghe hắn nói, vô thức đưa tay bắt lấy vạt áo Hạ Lan Nhược,Đường Ninh thì có chút lúng túng ngẩng đầu nhìn hắn, "Ngại quá, ta thật không chú ý, cảm tạ ngươi lại cứu ta một lần."

Nhìn thấy Đường Ninh thành khẩn nghiêm túc nói xin lỗi thêm nói lời cảm tạ như vậy, vốn cũng không có nhiều sinh khí, Hạ Lan Nhược trực tiếp liền đem Đường Ninh đỡ lấy, cánh tay còn chưa rời đi eo thon của nàng, liền ho nhẹ, "Không khách khí."

Lời nói của hắn vừa mới nói xong, liền phát hiện vừa nãy còn hướng về phía hắn ngượng cười, Đường Ninh bỗng nhiên cứ như vậy đứng ở tại chỗ, ánh mắt kinh ngạc nhìn phía sau hắn.
Thấy thế, Hạ Lan Nhược vô thức vừa quay đầu lại, liền trực tiếp cùng Vệ Cảnh đứng ở phía sau hai người không xa, bởi vì chạy, trán hiện đầy mồ hôi nóng, ánh mắt trực tiếp rơi xuống cánh tay hắn nắm ở eo của Đường Ninh, đối mặt đến cùng một chỗ.

"Cảnh ca ca..."

Đường Ninh chậm rãi mở miệng kêu một tiếng.

Nghe được tiếng hô hoán này, cũng không biết vì cái gì vừa nãy tâm tình cũng không tệ lắm, Hạ Lan Nhược bỗng nhiên cảm thấy trong đầu không thoải mái.

Hắn đây là thế nào?

10h41-12h50

20h53-21h47 29/9/2022

5000 chữ

Đọc truyện chữ Full