DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiếu Gia Lột Xác
Chương 65: 65: Danh Hiệu Chí Tôn


Thấy không còn quà tặng xuất hiện nữa, Viên Hiểu Lệ chắc mẩm rằng tài khoản Tiểu Trương rảnh rỗi này đã không còn xu nào trong túi.

Bằng không thì sao cứ trơ ra trước mấy lời mắng nhiếc của cô ta chứ?
"Thích nghe heo kêu thì cút về quê mà nuôi.

Đm, bà đây bị điên mới định bỏ cậu Diệp mà theo anh”.
Trương Hàm cảm thấy có chút buồn cười, tay tiếp tục nạp tiền với gương mặt không một chút gợn sóng.
Hệ thống này chỉ cho nạp tối đa một trăm nghìn tệ một lần nhưng anh không để tâm, chỉ nhấp chuột liên tục.
"Cũng được rồi nhỉ...”, anh lẩm bẩm.
Anh cũng không muốn trả thù mà chỉ muốn biết cô ta sẽ bày ra vẻ mặt thế nào khi biết anh là con nhà giàu thứ thiệt thôi.
Vào lúc này, còn 20 giây nữa là kết thúc trận PK, gần như không còn cách nào để lật ngược tình thế!
Trương Hàm nhanh chóng nhấp vào hiệu ứng tên lửa vàng.
Ngay lập tức, sự đổ bộ thần tốc của những món quà khiến kênh live stream của Tuyết Nhi cứng ngắc!
Hiệu ứng tên lửa vàng lộng lẫy hơn quà tặng bình thường nhiều nên áp lực nó gây ra cho đường truyền cũng càng lớn.

Mọi người chỉ thấy hiệu ứng chói lóa án ngữ hết cả màn hình, kèm theo những dòng chữ không ngừng hiện lên bên dưới.
Tiểu Trương rảnh rỗi tặng tên lửa vàng x1.
Tiểu Trương Rảnh Rỗi tặng tên lửa vàng x2.
...
Tiểu Trương Rảnh Rỗi tặng tên lửa vàng x100.

Trận PK kết thúc.

Với tỉ số hai trăm ba mươi nghìn so với một trăm nghìn, Tuyết Nhi đã giành chiến thắng.
Nhưng số lượng quà tặng chưa dừng lại ở đó!
Tiểu Trương Rảnh Rỗi tặng tên lửa vàng x150.
Không một câu bình luận nào xuất hiện.

Đôi mắt Diệp Thiên Tường dán vào màn hình, miệng chậm rãi há ra.
"Cảm ơn anh Tiểu Trương...!Cảm ơn anh Tiểu Trương...”
Tuyết Nhi kích động đến muốn rơi nước mắt..
Quà còn chưa dứt, cô ta vẫn tiếp tục cảm ơn, dù có rát cả cổ cũng vui vẻ chấp nhận.
Bên kia, Viên Hiểu Lệ trợn trừng mắt nhìn màn hình với biểu cảm như vừa ăn phân.

Cô ta còn chưa kịp hả hê xong, đòn đáp trả của Tiểu Trương đã đến như vũ bão.
"Việc này...”
Cô ta không thốt lên được câu nào, chỉ cảm thấy hối hận muốn chết.
Lời đã nói ra khó lòng rút lại, chỉ vì một giây lỡ lời của cô ta mà anh chàng giàu có này đã quay sang ủng hộ một streamer khác!
Viên Hiểu Lệ càng nghĩ càng cảm thấy như máu xộc lên tới óc, trong đầu rối bời, chỉ còn lại nỗi hối tiếc day dứt.
Bao nhiêu là tiền thế kia, vậy mà lại không thuộc về cô ta!
Cô ta uể oải ngả vào ghế, chờ đợi hình phạt đến từ đối thủ.

Dựa vào cách đối xử tệ hại của cô ta với Tuyết Nhi trước kia thì hẳn sẽ là điều gì đó tàn khốc lắm.
Nhưng điều đó không quan trọng.
Viên Hiểu Lệ nhìn chòng chọc vào tài khoản Tiểu Trương rảnh rỗi thật lâu, cảm thấy có lẽ anh ta chỉ muốn chơi đùa một tẹo mà thôi, đúng là không thể nào hiểu được suy nghĩ của người giàu.
Trương Hàm không tỏ vẻ hưng phấn gì, chỉ lạnh nhạt nhìn Viên Hiểu Lệ, cảm thấy cô ta cũng thật đáng thương.
"Mấy hệ thống kinh doanh này cũng thú vị phết, bảo Ninh Viễn Khánh thăm dò chút xem.

Đặt ra một mục tiêu nhỏ trước như kiếm được hai mươi triệu chẳng hạn?"
Trương Hàm nói là làm, lập tức nhấc điện thoại lên.
Tập đoàn Tinh Thần vốn cũng là công ty giải trí nên cũng kinh doanh rất nhiều trong lĩnh vực livestream, nhưng điều khiến anh bất ngờ là Tinh Thần sở hữu tận 68% cổ phần của Đấu Ngưu, đồng nghĩa với việc hoàn toàn nắm nó trong lòng bàn tay!
Trương Hàm gật gù, thì ra đây cũng là công ty nhà mình.
"Tôi đã thiết lập quyền hạn cao nhất của Đấu Ngưu cho cậu Trương, cậu sử dụng tùy thích ạ”.
Từ phương thức liên lạc do Ninh Viễn Khánh chia sẻ, Trương Hàm gọi đến cho nhân viên quản lý, bảo họ sửa cấp bậc của anh thành Chí Tôn, trở thành tài khoản duy nhất trong hệ thống sở hữu cấp bậc này!
Uỳnh!
Kênh livestream lại bùng nổ.

Hằng hà sa số câu "anh Trương ngầu vãi" phủ kín màn hình!
Trương Hàm phì cười, cảm thấy đám đông này thật sự là cả tin quá đi mất, chỉ là mấy dòng mã của lập trình viên thôi mà.
Cửa sổ trò chuyện bên anh bỗng run lên, thì ra là tin nhắn riêng từ Tuyết Nhi, hỏi anh muốn phạt Viên Hiểu Lệ thế nào.
"Tùy cô thôi, cô vui là được”.
Anh đáp rồi lẳng lặng quan sát.
Sau đó Tuyết Nhi mở miệng: “Viên Hiểu Lệ, tôi sẽ không bắt cô phải đội quần lót”.
Viên Hiểu Lệ đang ủ dột nghe vậy thì cười khẩy, thắng làm vua thua làm giặc, cô ta không cần lòng thương hại.
"Mà là đội băng vệ sinh lên đầu! Phải là băng có máu!"
Những lời này của Tuyết Nhi khiến Trương Hàm suýt nữa phun ngụm nước trong miệng ra ngoài.
"Phụ nữ lên cơn trả thù đúng là đáng sợ...”
Câu đầu tiên của Tuyết Nhi còn khiến Trương Hàm cho rằng cô ta sẽ tha cho Viên Hiểu Lệ, ai ngờ sự thật còn tàn khốc hơn.
Những lời của Tuyết Nhi như lưỡi dao xoáy thẳng vào trái tim Viên Hiểu Lệ, chết người chết tâm có lẽ cũng chỉ đến thế mà thôi.
Nhìn những bình luận nhắc lại yêu cầu của Tuyết Nhi phủ đầy màn hình, Trương Hàm lắc đầu, cảm thán thế này cũng hơi quá đáng rồi rời khỏi kênh live stream.
Có điều anh không ngờ trong lúc sơ ý đã để lộ thông tin cá nhân trên Đấu Ngưu của mình trước cặp mắt của vô số người, trên đó ghi sinh viên Đại học Thanh Sơn.
Một đêm trôi qua, internet nổ tung.
Có một sinh viên của Đại học Thanh Sơn nạp một triệu tệ vào Đấu Ngưu, trở thành người đầu tiên sở hữu danh hiệu Chí Tôn.
Trương Hàm lại không suy nghĩ nhiều vậy: “Dưỡng thương cho tốt đã”.
Sau nửa tháng ở bệnh viện, vết thương bị xe tông lần trước cũng đã gần bóc vảy, để lộ lớp da non bên dưới.
Quả nhiên dùng thuốc hàng đầu có khác.
Cuối cùng cũng đến ngày xuất viện.

Dưới ánh nắng chói chang, Trương Hàm hít vào một hơi thật sâu, cảm thấy nhẹ cả người khi không còn mùi thuốc sát trùng quanh quẩn trong mũi nữa.
Lưu Tô theo sau anh với một sự im lặng mà Trương Hàm đã sớm làm quen, anh thầm nhủ đúng là một người nhàm chán.
"Về nhà thôi”.
Đã một tháng kể từ lần cuối cùng Trương Hàm đến trường, nhưng những gương mặt quen thuộc vẫn còn đây.

Trần Gia Vũ kéo anh qua với vẻ ngờ vực.
"Chuột, nói tớ nghe chuyện này là thế nào?"
"Rốt cuộc là có chuyện gì?"
"Sao cậu đến lớp thì bạn Lưu Tô cũng đến luôn? Bạn ấy chuyển đến trường mình cũng đã một tháng rồi mà đây là lần đầu tiên lên lớp.

Giữa hai người có uẩn khúc gì hả, nói mau!"
Trương Hàm cảm thấy có chút khó chịu, không muốn phải giải thích đây là vệ sĩ của mình.

Đàn ông đàn ang mà cần đàn bà con gái bảo vệ cho thì thật là mất mặt.
Vậy nên anh trực tiếp bịa chuyện: “Tất cả là nhờ gương mặt điển trai hấp dẫn này nên cô ấy mới chịu đi theo tớ đó!"
"Cút đi!"
"Vớ vẩn!"
"Không biết xấu hổ!"
Ba người bạn cùng phòng mắng sa sả, nhưng thấy anh không muốn giải thích thì cũng không gặng hỏi thêm.

Trương Hàm phát hiện không chỉ họ mà những người khác cũng rất hiếu kỳ về thân phận của Lưu Tô.
Thôi thì cứ từ từ mà đoán, anh thầm nghĩ.
Mà so với vô số người khác, Khương Phàm Thư biết về Lưu Tô nhiều hơn, cũng biết võ thuật của cô ấy cao cường thế nào.
Kết hợp với các loại tin đồn, cô ấy hẳn là vệ sĩ do Ninh Viễn Khánh phái đến bảo vệ Trương Hàm, dù sao anh cũng là ân nhân của ông ta mà..


Đọc truyện chữ Full