DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngày Tháng Náo Nhiệt Của Tiểu Địa Chủ
Chương 12: 12: Hồng Khúc Trư Vĩ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


*Hồng khúc trư vĩ: Đuôi heo kho men đỏ, mình để tên Hán Việt nghe cho hay hơn nhé!
*****
Mẹ con ba người một đường trò chuyện bất giác cũng đã tới nơi rồi, đi đến cửa tiệm thịt nhà Trương đồ tể, thấy hắn cùng một tiểu nhị trẻ tuổi, hai người vừa mới chặt xong mấy khối thịt heo để bán, lại lưu loát đem mấy bộ phận sắp xếp riêng ra cho tốt, một bên cũng đã có mấy người phụ nhân đang chờ mua thịt, bên kia còn có một chiếc xe Thái Bình chuyên môn kéo hàng hóa đang đậu.

Lại thấy một tiểu nhị khác đang vận chuyển mấy khối thịt đã chặt tốt lên xe.
“Khó trách, hôm nay sáng sớm vừa xong canh năm, ta chợt nghe tiếng heo kêu, còn tưởng rằng chính mình nghe lầm, nhà Trương đồ tể hôm nay là có chuyện gì sao lại làm thịt nhiều đầu heo như vậy?” Mấy phụ nhân đứng ở một bên cũng là liên tục nhìn về phía chiếc xe đậu bên kia, nhỏ giọng nói thầm.
“Ngươi không biết sao? Nghe nói hôm nay là trăng tròn của cháu đích tôn nhà Trầm gia đại hộ ở trấn trên, nhà bọn họ phải ở trấn trên đãi tiệc lưu động suốt ba ngày kìa, ta xem mấy hôm nay nhà Trương đồ tể có thể bận rộn, ba ngày này còn không phải là mỗi ngày giết vài đầu mới đủ nhà bọn họ dùng a.” Có một người giống như hiểu rõ tình hình lên tiếng.
“Vậy à? Bất quá Trầm gia khi nào lại có đích tôn, sao ta chưa nghe nói qua a?”
“Ta cũng mới nghe nói thôi, ngày hôm qua ta đi Giác Minh Tự dâng hương, vừa vặn nhìn thấy thân thích nhà ta, là đường biểu tỷ của đương gia chúng ta, nam nhân của nàng là người cung cấp hàng hóa cho cửa hàng Trầm gia.......”
“Không phải lần trước ngươi nói cho ta biết, cái người đường biểu tỷ kia có nam nhân là tiêu sư của tiêu cục sao? Như thế nào lại.......”
“Ai nha, hãy nghe ta nói hết đã, trên đường áp hàng trở về vào lần trước liền bị thương, cho nên tới cửa hàng Trầm gia làm việc.

Ai nha, như thế nào nhấc lên việc này, ta vừa rồi nói đến đâu rồi?”
“Nói thấy thân thích nhà ngươi.”
Lúc này người phụ nhân mập mạp cũng gia nhập cuộc trò chuyện của các nàng.

Người phụ nhân kia cảm kích nhìn nàng một cái, lại nói tiếp: “Đường biểu tỷ nhà của chúng ta này hiện tại cũng là mỗi lần Trầm gia có cái đại sự gì thì sẽ đi đến bên ngoài phòng bếp hỗ trợ, chẳng những có thể kiếm tiền công, có khi còn có phần thưởng khác nữa.


Ai nha lại nói đâu đâu nữa rồi, ha hả, vốn ngày hôm qua là thái thái nhà bọn họ đến lễ tạ thần, nói là đại nãi nãi nhà bọn họ tháng trước vừa mới có trưởng tử đích tôn.”
“Không phải nói đại nãi nãi nhà bọn họ sau khi sinh hai nữ nhi liền không được sủng ái sao, đại gia nhà bọn họ liên tiếp nạp hai người thiếp sao?”
“Chuyện này ngươi không biết, bất quá ta lại biết, đường biểu tỷ của ta nói, ban đầu chỉ có một di nãi nãi (cách xưng hô của dân chúng với thiếp thất của nhà giàu) tranh sủng cùng đại nãi nãi, nhưng cái bụng của di nãi nãi này cũng không chịu tranh giành, lăn lộn thế nào mà một cái cũng không sinh được.

Thái thái nhà bọn họ thấy vậy ngồi không yên, mắt thấy đại gia đều đã hai mươi lăm còn không có đứa con kế thừa hương khói, liền an bài hai nha đầu tuyệt sắc, ai ngờ đến hai người này cũng không được, sinh thì có sinh, nhưng liên tục vẫn là hai nữ nhi.
Lúc này thái thái bắt đầu vội vàng đi đến trong miếu dâng hương hứa nguyện mỗi mùng một, mười lăm nửa khắc không dừng, cũng không dám chậm trễ.

Thấy thái thái như vậy, cái người di nãi nãi kia vốn là sẽ không được thái thái sủng, không nghĩ tới nàng là người có tâm kế, đem biểu muội nhà mẹ đẻ đưa đến trước mặt thái thái, còn nói nhà của biểu muội này cũng chỉ có hai đứa con gái, huynh đệ lại có bốn.
Thái thái nghe vậy liền để lại biểu muội nhà nàng, thế nên nhà họ lại thêm một di nãi nãi, cũng là bụng của di nãi nãi này không chịu thua kém, ước chừng không đầy một năm liền cho nhà bọn họ thêm một kim tôn, vị ‘đại’ di nãi nãi này cũng thành công thần nhà bọn họ, nước lên thì thuyền lên.
Nhưng lúc này người định không bằng trời định, không tới mấy tháng, đại nãi nãi cũng có, thái thái lại chạy nhanh đi trong miếu hứa nguyện, rốt cuộc là sinh đích tôn mới là thật sự tốt, ai ngờ lão phương trượng trong miếu nói muốn đứa nhỏ này bình an sinh ra, thì không thể lộ ra, đợi cho trăng tròn mới xem như thành công giữ đứa nhỏ bình an.”
“A, thì ra là như vậy, trách không được a, cũng là nhà bọn họ thành tâm mới cầu được đích tôn, vậy cái này, đại nãi nãi  nhà bọn họ xem như hãnh diện rồi.”
Nhóm người Cận Nương cũng vô thanh vô tức ở một bên mà nghe bát quái về Trầm gia vừa chờ Trương đồ tể dọn thịt lên xe của Trầm gia trang.

Xem ra  thích nghe bát quái là thiên tính của phụ nữ, vốn là tách ra chờ mua hàng, mà giờ nhóm phụ nhân đã sớm tụ lại nói chuyện cùng nhau, người thì vui tươi hớn hở, dùng giọng điệu diễn cảm mà kể chuyện; người nghe cũng tập trung tinh thần, chăm chú như thấy mồi ngon.
Chờ Trương đồ tể đưa thịt lên xe xong rồi, bắt đầu dọn hàng, mấy phụ nhân mua xong thịt cũng bắt đầu tản ra bốn phía.

Mẫu thân dẫn hai hài tử xếp hàng lại rơi xuống phía cuối cùng, chờ đến khi đến lượt, thịt trên sạp cũng đã còn không nhiều lắm.
“Chưởng quầy cho ta hai cân thịt ba chỉ, một khối chân giò sau,lại thêm hai cái xương đùi, tổng cộng bao nhiêu tiền a?”
“Hai cân thịt ba chỉ mỗi cân mười sáu văn, một khối chân giò sau......, tổng cộng tám mươi sáu văn.” Nói xong vừa lấy tiền vừa để thịt vào rổ của mẫu thân.

“… Bộ đồ lòng này bán thế nào a?” Nhìn thấy đồ lòng, bao tử heo ăn ngon mà lại bị vứt bỏ như vậy, Cận Nương ở một bên vội hỏi.
“Mấy thứ này không cần tiền, ngươi muốn cứ cầm đi.”
“Vậy đuôi heo này bán thế nào a?” Cận Nương thấy chưởng quầy của tiệm nói chuyện khá được liền đánh bạo hỏi thêm một câu.
“Bốn cái đuôi heo này thì tính cho ngươi mỗi cái một văn tiền.

Có muốn không.” Chưởng quầy nói xong liền đi sang một bên ngồi xuống cái ghế dài nghỉ ngơi, để cho tiểu nhị làm thay.
“Nương, chúng ta lại mua thêm đuôi heo đi, con biết một công thức làm ăn ngon, trên đường trở về sẽ nói cho nương nghe.” Cân Nương nhìn ông chủ một cái sau đó ở bên cạnh mẫu thân nhẹ giọng nói một câu.
“Cũng được, dù sao cũng không đắt.” Nói xong quay đầu nhìn về phía chưởng quầy, mua bốn cái đuôi heo.
“Hôm nay dọn quầy cũng sớm, đại tẩu, ta thấy ngươi cũng chiếu cố nhiều, nơi này còn có mấy cái xương cốt đều tặng ngươi, ngươi cầm đi thôi.”
Trương đồ tể nói xong liền vô cùng hào phóng đem mấy cái xương cốt cũng nhét vào rổ, lại để tiểu nhị cầm dây cỏ xuyên qua cái dạ dày heo mà Cận Nương hỏi đều giao vào tay Lệ Nương.

Cận Nương vội cảm ơn chưởng quầy, Trương đồ tể khoát tay rồi đứng dậy quay vào sân.
Đợi ba mẹ con ba cầm rổ cẩn thận, lại xách dạ dày heo chuẩn bị trở về, hai người tiểu nhị trẻ tuổi vừa thu dọn cửa hàng, vừa nhỏ giọng nghị luận lên: “Hôm nay chưởng quầy chúng ta là làm sao vậy, vậy mà tặng không đồ cho người ta?”
“Ngươi vừa tới không biết, … bộ đồ lòng này vốn không có người mua, không tặng cũng không ai muốn, ngươi không thấy hắn bán đuôi heo kia đến tận bốn văn tiền sao? Nên mới ngượng ngùng tặng nhà này xương cốt.”
“Ta nói cái người ‘Trương trùm sò’ kia, cũng sẽ có lúc hào phóng một chút, ai ngờ là cái đuôi heo kia không đáng giá, không công được lời thêm bốn văn, ha hả.......”
“Bởi vậy.......”
Ba người chưa đi xa nên rất hiển nhiên đã nghe được rồi.
“Nương, con cũng không biết đuôi heo này vốn dĩ không đáng giá, làm hại nương vô cớ lãng phí bốn văn tiền.” Cận Nương nói xong liền cúi đầu mà bước chân.

“Không có gì, nương cũng không biết, ta cũng là lần đầu tiên mua … mấy thứ đuôi heo, lòng heo này, không trách con.”
Nghe lời này xong Cận Nương mới một lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn mẫu thân, Đại tỷ ở một bên cũng vội gật đầu nói phải
Chờ đi đến giao lộ, Cận Nương đem lời nói chuẩn bị tốt ở trong đầu, nói với mẫu thân: “Nương, nương đừng lo lắng, chúng ta mất trắng bốn văn tiền, chờ con nói cho nương công thức nấu món này, nương lại làm ra đồ ăn, bảo đảm nương sẽ cảm thấy bốn văn tiền này tiêu có giá trị.” Nói xong trên mặt cười thật tươi.

Trong lòng nghĩ cam đoan này là mình có thể làm được, bởi vì mình đã nếm qua, hoàn toàn có thể bảo đảm.
Vì thế, bắt đầu cất giọng trong trẻo líu lo: “Công thức này chẳng những có thể cải thiện vết sẹo mà bệnh đậu mùa lưu lại, đối với chứng đau lưng, đau thắt lưng cũng có thể dùng.

Đuôi heo này có công hiệu bổ sung lực cho thắt lưng, ích xương tủy.

Nếu là lấy đuôi và xương hầm canh cùng nhau còn có thể bổ âm ích tủy.
Có điều khi đọc công thức này liền nhớ tới có một cách làm khác tên là hồng khúc trư vĩ.

Trước tiên đem đuôi heo rửa sạch sau đó cắt thành khúc tầm một tấc, trụng qua nước sôi, sau đó vớt ra để ráo; dùng dầu và đường trắng nấu đến khi trở thành màu vàng, nổi bong bóng lên thì đem đuôi heo bỏ vào chiên đều; lại đem nước tương, hành, gừng cắt đoạn, hoa tiêu, đại hồi, quế cùng bột men đỏ bỏ vào; thêm nước sao cho đuôi heo không ngập quá, dùng lửa lớn đun sôi sau đó đổi thành lửa nhỏ đun thêm hai khắc chung.

Cuối cùng cạn nước là thành.
Cuối công thức này còn nhắc tới mấy món khác làm từ đuôi heo như: đuôi heo hầm đậu phộng; khoai sọ đuôi heo kho tàu; đuôi heo hầm đậu tương; canh đuôi heo đỗ trọng.

Đợi lần tới nữ nhi tìm được lại nói cho nương nghe.”
“Nghe qua cũng là không phải không làm được, chờ hôm nay trở về nương làm là được.”
“Nương, bao tử heo này chờ về nhà đem loại bỏ mỡ trước tiên, lại dùng nước rửa sạch đồ bẩn bên trong, dùng muối chà xát hai lần; sau đó lấy bột mì xoa bóp một lát là có thể khử đi mùi hôi.

Sau đó đem hạt tiêu, táo đỏ, gừng và rượu nhét vào trong đó toàn bộ, thêm nước ninh hơn nửa canh giờ là có thể.


Chờ nấu xong vớt ra để nguội, cắt thành sợi là xong.

Dùng nước tương và dầu vừng, còn có thể thêm một ít đường trắng chế thành nước sốt, rưới đều lên là có thể ăn giống rau trộn.” Nói xong chính mình nhịn không được mà bắt đầu nuốt nước miếng.
Mẫu thân nghe xong cũng liên tục gật đầu: “Cha con cũng lâu rồi không uống rượu, rau trộn này vừa vặn nhắm rượu, chút nữa nương liền làm cho cha, Đại a đầu đợi về nhà liền đi mua chút rượu ngon cho cha đi.”
“Dạ, con đã biết, nương.”
Ba người vừa đến nhà liền bắt đầu làm cơm sáng, chờ người một nhà ăn xong,  lại vội vàng thu dọn chén đũa, tiến vào phòng bếp chuẩn bị rau củ sơ qua, chờ giữa trưa ăn đơn giản một chút, liền cùng nhau vào phòng bếp bắt đầu bận rộn.

Đợi cho Đại lang đi học về, đã chuẩn bị thức ăn cho bữa cơm chiều không sai biệt lắm, mới nghỉ ngơi một chút, thấy thời gian cũng gần đến giờ lại bắt đầu nấu nướng, xào rau dưa xào rau dưa; cắt thịt cắt thịt; trộn rau trộn trộn rau trộn, đợi cho hồng khúc trư vĩ nấu tốt, bắt đầu lục tục bưng đồ ăn vào nhà chính, người trong nhà nghe mùi hương này đã sớm không tự chủ được mà rảo bước tiến vào gian phòng.
Chờ người một nhà đều ngồi xuống, mọi người nhìn thấy một bàn đồ ăn, trên mặt mỗi người đều tràn ngập ý cười, phụ thân nhìn thấy có vài món chưa từng gặp qua, vì thế chỉ vào cái món có màu đo đỏ, hỏi: “Ơ, món này dùng cái gì chế biến thành, sao ta nhìn không biết được a?” Nói xong vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía thê tử.
“Hồng khúc trư vĩ.” Mẫu thân mỉm cười quay đầu nhìn phụ thân, đáp.
******
Men đỏ: một loại gạo được dùng trong làm bánh/ thực phẩm ( tạo màu).

Ngoài ra, còn có thể xem là 1 loại thực phẩm chức năng ( sd như bột tảo)

Hồng khúc trư vĩ: ( hình minh họa)

Bao tử heo trộn
.


Đọc truyện chữ Full