DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngày Tháng Náo Nhiệt Của Tiểu Địa Chủ
Chương 21: 21: Tặng Công Thức Trung


“Đúng nha, đúng nha, sao ta không nghĩ tới kìa?”
“Đừng nói là tẩu, đến ta cũng không nghĩ tới.

Nhị nha đầu này của chúng ta là càng ngày càng tinh quái, cha con bé đã nói con bé càng ngày càng giống bà bà chúng ta, đại tẩu, tẩu xem có phải hay không a?”
“Đệ muội không nói ta cũng không nghĩ tới, đúng nha.

Năm đó, nương cũng có thể nghĩ đến việc mà người khác chưa từng nghĩ đến......, hiện tại ngẫm lại nếu năm đó không có nương quản gia, mấy phòng chúng ta muốn bảo vệ phần gia nghiệp hiện tại này cũng không dễ dàng a!”
“Đúng vậy, mấy phòng chúng ta nếu là làm cho cuộc sống ngày sau thêm sung túc, nương ở trên trời linh thiêng cũng sẽ vui vẻ cho chúng ta.”
Đại bá nương Tiết thị nghe vậy cũng là gật đầu theo.
“Coi ta này, không nói chuyện này nữa.

Đại tẩu, nếu tẩu sợ món này nhìn công thức vẫn không học được, ta sẽ tự tay làm còn tẩu bên cạnh nhìn, đến lúc đó tẩu nhìn nhiều tự nhiên sẽ học được nhanh, như vậy được không?”
“Được, ngày mai ta đi mua nguyên liệu, đến lúc đó còn nhờ đệ muội kiên nhẫn dạy ta.”
“Đại bá nương, ngài yên tâm, nương của con làm món bao tử heo và đuôi heo ăn thật ngon.” Tam Lang vừa nói vừa lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.
“Con chỉ biết ăn ngon thôi.

Đại tẩu, ta là đã làm qua vài lần, không nói là làm thật tốt, nhưng so với tẩu học theo công thức mà làm thì tốt hơn một chút.”
“Không sai, vậy ngày mai bắt đầu, vừa vặn làm một ít cho đương gia chúng ta nhắm rượu đi.”

“Đại bá nương, không phải ngài không thích Đại bá uống rượu sao?......” Tam Lang ngẩng đầu vẻ mặt đầy khó hiểu, hỏi.
“Tam lang, đừng nói bậy.” Nhị Lang ở một bên vội kéo đệ đệ qua, dùng ánh mắt ngăn cậu bé nói tiếp, Tam Lang rụt đầu, nuốt xuống câu nói tiếp theo.
“Không có gì, ta chỉ muốn Đại bá mấy đứa đừng uống xong lại đọc thư cho ta nghe, nếu không ta cho chàng ấy uống rượu pha nước là được, cũng tiết kiệm được chút tiền mua rượu đúng không.” Nói xong chính mình cũng cười lên.
Lệ Nương lại cùng Đại tẩu Tiết thị nói chuyện phiếm trong chốc lát, sau đó tự mình tiễn mẹ con Tiết thị ra cửa, mới dẫn mấy đứa nhỏ vào nhà.
“Đại bá nương thật ra cũng không phải thật hung dữ a, vậy mà còn muốn mời chúng ta ăn sủi cảo?” Tam Lang bước vào nhà, vừa ngồi xuống liền nói với Nhị Lang.
“Đại bá nương của con, vốn là người thẳng tính, nghĩ đến cái gì là nói cái đó, lòng cũng không xấu.

Mấy đứa còn nhỏ, sau này chớ có ở sau lưng nói xấu trưởng bối* lung tung a.” Mẫu thân hiển nhiên là nghe được, quay đầu nhắc nhở nhi nữ**.
Mấy đứa nhỏ nghe mẫu thân nói xong, cũng đều gật đầu nghe theo.

“Nương, chúng con đã biết.”
Sáng sớm hôm sau, Đại bá nương Tiết thị quả nhiên đúng hẹn mà đến, thấy nàng dẫn theo nữ nhi Lan Nương cùng đến, hai mẹ con đều cầm theo giỏ trúc, người sáng suốt vừa thấy lập tức biết trong giỏ trúc này đựng không ít đồ vật.

Cận Nương và Đại tỷ không khỏi liếc nhìn nhau một cái.
“Đại tẩu, đây là…, rốt cuộc là tẩu mua bao nhiêu bao tử và đuôi heo a?” Lệ Nương cũng là kinh ngạc mà hỏi.
“Ta không phải nghĩ không thể lãng phí sao, ngày hôm qua khi về nhà ta liền nói với đương gia nhà ta về việc này.

Ta còn gọi ba nhà tá điền lại đây hỗ trợ nữa.


Sáng hôm nay, đích thân ta tự mình đi mua tổng cộng bốn, năm chỗ mới mua được bao nhiêu đây.

Nhị Lang, con và Tam Lang giúp Đại bá nương một tay, ngoài cửa còn có hai rổ cũng lấy vào đây.” Nói xong cũng không quay lại nhìn, mà dẫn Lan Nương đi thẳng vào phòng bếp.
Đợi cho người cùng với toàn bộ giỏ trúc đều vào tới phòng bếp, Cận Nương vội lấy ghế trúc từ trong sân đem tới, Quỳnh Nương cũng vội rót nước cho hai mẹ con các nàng: “Đại bá nương, Nhị đường tỷ, hai người uống nước trước đã.”
Nhìn Đại bá nương Tiết thị uống xong một cốc nước lớn, Lệ Nương mới nói: “Đại tẩu, rốt cuộc là tẩu có muốn học, cũng không dùng được nhiều như thế này nha…, thời tiết lại nóng như vậy, thứ này nếu không làm hết cũng không thể lưu trữ được, nếu làm hết thì  lại ăn không hết, tuy nói … thứ này cũng không quý, nhưng cũng không thể ăn không hết lại bỏ đi, chẳng phải đáng tiếc sao.”
Đại bá nương buông cái chén, thuận tay tiếp khăn bố Đại tỷ đưa để lau mồ hôi trên trán, sau đó mới nói: “Không sao, đệ muội, thật ra hôm qua khi ta trở về, lúc trưa đại tẩu nhà mẹ đẻ lại qua, khi nghe ta nói đồng ý làm tốt rồi bán cho tửu lầu bọn họ, liền bảo ta phải  giao trong tối nay.

Ta cũng không phải muốn giao vào hôm nay, nhưng nghĩ là sớm một ngày bán cho nhà họ, không phải cũng có thể sớm một chút kiếm bạc sao.

Đệ muội à, muội yên tâm, ta cũng hiểu được, sẽ không để mọi người đi theo bận việc không công, ta nghĩ qua hôm nay … sau khi bán cái này, trừ bỏ tiền vốn, hai nhà chúng ta chia đều.

Muội xem có được không, ta lại đưa muội nhiều hơn mười văn tiền xem như tiền củi lửa, được không?”
Vừa nói xong, lại thấy nàng lấy một cái gói giấy lớn từ trong rổ ra: “Đệ muội, muội yên tâm, tẩu tử ta suốt đêm đem gia vị theo công thức đều bỏ vào đây, mang đến, không riêng cái này, ngay cả tương dầu này nọ ta đều mang đến, sẽ không để nhà muội bị tổn thất.”  Nói xong lại vội vàng lấy từ giỏ trúc đặt lên mặt bàn.
Việc này thật sự là làm cho người ta dở khóc dở cười, Tiết thị này thật đúng là có ý tứ, Quỳnh Nương nhìn muội muội, lại nhìn mẫu thân, ba người đều là cười khẽ lắc đầu.
“Đại tẩu, ta đã biết, được rồi, hiện tại chúng ta bắt đầu làm thôi.

Vừa lúc chúng ta có đầy đủ nhân thủ đủ đuổi kịp để hôm nay tẩu khai trương.


Trước hết chúng ta rửa bao tử heo này.......”
Phòng bếp trong nhà vốn không rộng, mọi người lại không quen phối hợp, vừa mới bắt đầu có vẻ rối loạn thật sự, nhưng rốt cuộc mọi người đều là làm việc quen tay, chưa đầy hai khắc chung đã bắt đầu chậm rãi trở nên đâu vào đấy.

Đừng nhìn Tiết thị này nói chuyện tiêu chuẩn không được tốt lắm, nhưng trù nghệ***  thật ra không tồi, học được cũng không chậm.
Nhị đường tỷ Lan Nương là người chỉ biết cắm đầu làm việc, Cận Nương quan sát thấy nàng cũng không nói vượt qua năm câu, nhưng lại học được thật tốt.

Mẫu thân dạy cho nàng thủ pháp nàng cũng đều nắm vững, hẳn cũng là người thông minh.

Cận Nương thử cùng nàng nói mấy câu, nàng cũng đều là cười cười rồi mới nhẹ nhàng phun ra từng chữ một, xem ra là người có tính tình hướng nội lại thẹn thùng lợi hại, nhưng vậy thì một chút cũng không giống Đại bá nương hấp tấp này, có lẽ là giống Đại bá chưa gặp qua một chút.
Một phòng đầy người trải qua suốt một buổi sáng cuối cùng cũng nấu xong một số lượng bao tử, đuôi heo nhiều như vậy.

Mẫu thân vội vàng đem mấy món đã nấu tốt bày ra dĩa, để Nhị Lang cùng Tam Lang giúp hai mẹ con Đại bá nương mang về nhà.
Chờ tiễn mấy người ra cửa mới lại nhớ vào phòng bếp giúp hai nữ nhi cùng nhau dọn dẹp, bận rộn cả một buổi sáng giờ mới ngừng nghỉ, người một nhà hớn hở ăn cơm trưa cùng nhau.
Buổi chiều, bên này người một nhà đã bận rộn giúp Đại bá nương đến học nấu ăn xong xuôi, đã khôi phục lại tình trạng bình thường; bên nhà Đại bá đã có người tới thu đồ ăn vào buổi trưa, mà hiện tại vẫn còn đang nhắc tới.
“Tướng công này, ban đầu lúc bà bà còn sống đã nói đệ muội chúng ta có tâm tính tốt, khi đó ta thật không nghĩ là đúng, chỉ nghĩ bà bà là ghét bỏ ta không biết chữ, hiện tại xem ra rốt cuộc vẫn là ánh mắt bà bà tốt.” Tiết thị tự mình cười nói.
“Ánh mắt nương ta còn phải nói.”
“Ta hôm nay mới biết, cái gì gọi là “thư trung đều có thiên chung túc, hoàng kim ốc”.

lại thuận tay cầm hà bao, đem bạc bên trong đổ ra, dùng mắt nhìn trượng phu một chút, rồi nói: “Nhìn xem, đây là bao nhiêu bạc a!”
“Đây là sao?”
“Đồ nhắm rượu tối hôm nay không phải giống cái món trước đây chàng khen sao, chính là hôm nay bán món ăn đó kiếm được, nhìn xem, ta tính qua trừ đi tiền vốn, nhà của chúng ta tổng cộng được bảy mươi văn a.”
“Chỉ có bảy mươi văn dùng được cái gì a?” Tiêu Minh Nam nhìn thê tử khẽ cười, nói.

“Bảy mươi văn còn ít a, chàng là không quản gia không biết củi gạo quý, hiện giờ bảy mươi văn này đã đủ mua một thăng gạo thô rồi, nếu là mua củi lửa đều đủ nhà của chúng ta dùng được mười ngày, chàng còn ngại ít.

Cũng may chúng ta là đại phòng mới kế thừa thư viện này của cha chàng, tuy nói không có bao nhiêu đệ tử, tốt xấu cũng thỉnh  hai vị tiên sinh, hơn nữa đứa nhỏ nhà mình đến trường cũng không cần đưa học phí, nếu là nhà người khác đến trường hàng năm phải tốn không ít bạc a.”
“Ta là người đọc sách, không cùng nàng nói chuyện tiền bạc tục vật này.”
“Tục vật, không có tục vật này chàng ăn cái gì, chàng cũng không ngẫm lại sang năm sẽ đi thi, tiền đi đường cho ba đứa nhỏ nhà chúng ta đã không chịu nổi.

Chàng là người đọc sách, lại là tiên sinh của thư viện.

Cử nhân lão gia của ta ơi, nhà của chúng ta tuy nói có đất có gạo, ở nhà không lo ăn mặc, nhưng chuyện đọc sách viết chữ này không cần mua giấy bút sao; có muốn đi thi hay không, trên đường có muốn nghỉ trọ hay không; mọi người ra cửa có muốn ăn mặc thể diện hay không, những việc này đều là tiền a, nếu không ta mỗi ngày đều tính toán làm gì, chúng ta ngày sau như thế nào trôi qua a.”
“Học phí thư viện nhà chúng ta hàng năm có không ít a, không phải đều đưa nàng quản sao?” Đại bá không cho là đúng nói.
“Đúng, là không ít, trừ đi tiền cho hai vị tiên sinh kia hàng năm còn lại sáu mươi tám lượng là không ít, thư viện nhà chúng ta cũng đã lâu đời, hàng năm đều có vài chỗ phải tu bổ, việc này có cần tiền hay không, phòng ở chúng ta trụ cũng vậy, cũng có từ ông nội chàng xây nên.
Đứa nhỏ trong nhà cũng đều lớn, ba năm trước đây chàng mới ngừng thi quay về thư viện nhà mình làm tiên sinh, chúng ta mới chiêu nhiều đệ tử đến một chút, năm trước Đại nương tử nhà ta mới xuất giá, lại thấy Đại lang chúng ta năm nay cũng đã mười chín, còn chưa có thành thân, dù sao chàng cũng muốn đợi cho sang năm con thi xong rồi mới thành thân, này không phải sẽ có công danh tú tài sao?
Nhạc gia của nó cũng không ghét bỏ, chàng thì ngược lại, bất quá như vậy cũng tốt, để ta có thời gian để kiếm thêm chút tiền chuẩn bị sính lễ cho tốt, không phải ta tìm mọi cách giúp nó lo liệu cho đàng hoàng sao?”
“Sao, nhà của chúng ta thật sự lại có nhiều việc như vậy a?” Tiêu Minh Nam khiếp sợ nhìn về phía thê tử nói.
“Chàng cho là sao, chàng là cử nhân lão gia cưới tức phụ**** tiền sính lễ có thể ít không? Nói trắng ra nhà chúng ta phải dựa vào mấy chục mẫu đất cùng cái thư viện mà cha chàng lưu lại cho chúng ta để sống, ban đầu lúc bọn nhỏ còn nhỏ chàng cũng là cả ngày đọc sách đi thi, qua vài năm cũng đã tiêu tiền không ít, hai năm này thư viện là có thu nhiều hơn chút tiền, nhưng bọn nhỏ đều lớn, sính lễ, đồ cưới cũng phải bắt đầu chuẩn bị rồi.”
*****************
* Trưởng bối: người lớn hơn về vai vế, tuổi tác
** Nhi nữ: con trai và con gái nói chung
*** Trù nghệ: tài nấu ăn
*** Tức phụ: con dâu/ nàng dâu/ vợ.


Đọc truyện chữ Full