DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Papa Của Con Là Bạn Học Của Mami
Chương 20: 20: Chịu Phạt H


Anh bế cô lại giường đặt cô xuống đè cô dưới thân sau đó bỏ áo vest ngoài nới lỏng cà vạt.

Y Nguyệt nhìn thấy một loạt hành động của anh bất giác nuốt nước bọt.
"Anh...anh bình tĩnh."
"Anh đang rất bình tĩnh."
Hàn Dương đưa tay định tháo nút áo cô thì bị cảng lại.
"Em chưa tắm."
"Vậy đi anh tắm cho em."
Y Nguyệt chưa kịp tiêu hoá câu nói của anh thì bị bế vào phòng tắm.

Hàn Dương bế cô vào phòng tắm cẩn thận khoá cửa sau đó mở nước xả lên người cô.

Y Nguyệt bị lạnh bất giác sát vào gần anh.
"Em như vậy là câu dẫn anh à."
"Không...có."
Hàn Dương nhìn Y Nguyệt ánh mắt bắt đầu mơ hồ dần yết hầu anh bắt đầu di chuyển lên xuống cổ họng khô dần.

Tiểu Dương phía dưới cũng bắt đầu ngóc đầu lên rồi hết nhịn nổi anh cuối xuống hôn lấy môi cô.
"Ưmm...."
Anh vừa hôn tay vừa cởi áo của cô ra, rất nhanh đồ hai người đã nằm một cách đáng thương dưới đất.


Y Nguyệt bị anh hôn đến lúc cô sắp không thở được anh mới buông cô ra, Y Nguyệt cố hết sức để thở bình thường lại.
"Em phải thở chứ sau lại nín."
"Em...anh ức hiếp người quá đáng."
"Vậy sao."
Anh nỡ nụ cười nham hiểm nhìn cô sau đó lại hôn lên cổ của cô di chuyển dần xuống đôi bông gòn nhấp nhô sau đó ngậm lấy nhũ h0a của cô.

Tay thì di chuyển tiếp xuống dưới phía dưới của cô.
"Em ướt hết rồi nè."
"Ưmm...anh...anh đừng nói nữa."
Anh sau đó đặt ngồi lên thành bồn rửa tay.

Sau đó dang rộng hai chân cô rồi cuối người hôn vào chỗ đó của cô.
"Ư...anh...!đừng bẩn lắm."
"Không bẩn."
Hàn Dương sau đó ngước lên nhìn cô ánh mắt anh lúc này hoàn toàn bị d*c vọng bao phủ rồi.
"Anh vào được không nhịn hết nổi rồi."
Y Nguyệt không đáp anh chỉ khẽ gật đầu.

Anh được sự cho phép của cô không do dự kéo cô đứng lên sau đó xoay người cô lại rồi nhẹ nhàng cho cậu bé của mình vào trong cô.

Y Nguyệt bị vào đột ngột không nhịn được mà phát thành tiếng.
"Ưm....anh...!chuyển động đi."
"Em gấp vậy làm gì."
"Nhanh...nhanh đi mà em không chịu nổi."
Hàn Dương sau đó nắm lấy eo cô bắt đầu di chuyển Y Nguyệt lúc này bị d*c vọng chiếm lấy hoàn toàn phối hợp với anh.
"Ưmm...nhanh lên..."
"Nói yêu anh."
"Em...yêu...anh..."
Cô khó khăn nói ra từng chữ một.

Hàn Dương thỏa mãn bắt đầu chuyển động nhanh hơn.
"Aaaa...nhanh...!sướng..."
"Hay em tự động đi."
Anh để cô ngồi trên mình để cô tự động, Y Nguyệt cũng phối hợp bắt đầu tự mình động.
"Ưm...."
"Em...nhanh một chút."

"Em...!mệt.."
"Vậy để anh."
Anh bắt đầu động lúc này cô cũng thấm mệt nên đành dựa vào anh.

Không biết qua bao lâu cô mệt mỏi nằm trên người anh.
"Em...em sắp ra..."
"Anh cũng vậy chờ anh.."
Hai người sau đó cùng gầm lên một tiếng rồi anh phóng một dòng tinh hoa vào trong cô.

Y Nguyệt mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Hàn Dương bế cô lại bồn tắm đặt cô trên thân rồi xả nước ấm nóng lên hai người.
"Y Nguyệt em yêu anh không."
"Có."
"Thật không."
"Thật anh để em ngủ đi em mệt."
"Sao giờ anh chưa mệt."
"Không được nữa em không còn sức."
"Nhưng anh còn."
"Anh...đồ động vật sống bằng nửa thân dưới."
"Ai biểu em làm anh ghen thì chịu phạt tiếp đi."
"Anh...em mệt lắm rồi tha em đi."
"Không sao em ngủ đi anh tự làm được mà."
Nói dễ nghe ghê anh cứ động vào người thì làm sao cô ngủ được chứ.

Hai người cứ thế quấn lấy nhau không biết bao lâu cuối cùng anh cũng buông tha cho cô.


Anh tắm rửa cho cô sau có mặt một bộ đồ ngủ cho cô rồi bế cô ra giường để cô nằm lên rồi cẩn thận đắp chăn cho cô.

Y Nguyệt mệt mỏi cô mặt kệ anh muốn làm gì làm giờ cô bị anh rút mòn sức rồi.
Hai người ôm nhau ngủ tiếp đến bốn giờ anh dậy thấy cô còn ngủ nên anh dậy trước rồi sau đó đi rước tiểu Bảo về nhà.

Trên đường về hai ba con còn ghé mua bánh mà cô thích ăn đem về nữa.

Y Nguyệt thì cứ vậy mà ngủ tiếp tới sáu giờ tối cô mới mệt mỏi mở mắt ra.

Nhìn thấy trời tối cô mới giật mình định xuống giường rửa mặt cho tỉnh ai dè đi được vài bước thì ngã xuống đất một cái thật đau.
Y Nguyệt bất lực ngồi trên sàn miệng còn thầm chửi anh.
"Đồ động vật sống bằng nửa thân dưới."
"Anh nghe đó nha."
Cô giật mình nhìn ra cửa anh đứng đó từ lúc nào nhìn cô như vậy không tới đỡ cô còn dựa vào cửa khoanh tay cười.
"Tại ai mà em như vầy."
"Rồi tại anh được chưa."
"Đỡ em em đi không nỗi."
Hàn Dương cười rồi sau đó tiếng tới bế cô lên một cách nhẹ nhàng rồi đi vào phòng tắm cho cô rửa mặt.
___________
Like và bình luận cho mình nha theo dõi và vote cho mình nữa.


Đọc truyện chữ Full