DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lâm Mộc Báo Thù
Chương 911

"Trần Uyển Nhi thực sự có bạn trai sao? Có thật không? Cô ấy lạnh lùng như vậy, trông như tiên nữ không động lòng với người phàm, người đàn ông nào có thể làm cho cô ấy động lòng vậy?"  

Các thành viên ở quảng trường nghe được những lời của Trần Uyển Nhi xong đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.  

Advertisement

Trần Uyển Nhi, hoa khôi của võ quán liên minh đã có bạn trai, đây chắc chắn là một tin tức bùng nổ đối với tất cả mọi người.  

“Chết tiệt!”  

Advertisement

Nhan Bình nhìn thấy Trần Uyển Nhi rời đi, sắc mặt của anh ta ngay lập tức thay đổi, bộ dáng đẹp trai tuấn tú vừa nãy đã biến mất không còn dấu vết.   

"Anh muốn xem thủ người đó là ai! Có tư cách gì mà dám so sánh với Nhan Bình anh?" Anh ta hung ác nói.  

Sau khi nói xong, anh ta cũng đi thẳng đến cổng của võ quán Liên minh.   

Anh ta đã hạ quyết tâm rồi, nếu Trần Uyển Nhi thật sự có bạn trai, anh ta nhất định sẽ dạy cho người đó một bài học.   

Anh ta là học viên mạnh nhất võ quán liên minh, anh ta có tự tin này.  

“Đi thôi, chúng ta đi xem.”  

Các thành viên khác của liên minh ở quảng trường cũng đi thẳng đến cổng của võ quán liên minh.   

Bọn họ cũng tò mò không biết bạn trai của Trần Uyển Nhi sẽ là người như thế nào.   

Hơn nữa, bọn họ thấy Nhan Bình cũng đã đuổi theo, có lẽ sẽ có trò hay cho bọn họ xem cũng không chừng.  

Cổng võ quán.  

Sau khi Trần Uyển Nhi ra đến cổng võ quán, cô liền đứng ở ngoài cửa chờ đợi.  

Nhan Bình và một số lượng lớn các thành viên khác của võ quán liên minh cũng chạy ra cửa.  

"Bạn trai của Trần Uyển Nhi cũng không đơn giản đâu, dám nói cô đứng chờ ở cửa, với tính khí bình thường của Trần Uyển Nhi vậy mà cô thực sự đứng chờ thật." Mọi người thầm thở dài.  

Nhan Bình trực tiếp bước đến bên cạnh Trần Uyển Nhi.  

“Nhan Bình, sao anh lại ra đây?” Trần Uyển Nhi cau mày nhìn Nhan Bình đang đứng bên cạnh cô.  

“Muốn gặp bạn trai của em xem thế nào.” Nhan Bình nở một nụ cười.  

Người canh gác ở cổng võ quán thấy nhiều thành viên đến như vậy, cũng nhanh chóng chạy ra ngoài.  

"Này, mọi người làm sao vậy? Trong võ quán đang có nhiều lớp học như vậy, sao nhiều người lại tùy ý đi ra ngoài." Người canh gác ở cửa hét to với đám người đang chạy ra.  

“Tôi ra đón người.” Trần Uyển Nhi nói với người gác cổng.  

“Vậy thì những người khác vào đi!” Người gác cổng hét lên. 

Đọc truyện chữ Full