DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trở Về Năm 1988
Chương 105: Mở chi nhánh

Cao Phán về quê khi nhóm hàng tây trang đầu tiên trong xưởng Lý Tuấn Nghị làm xong, bởi vì nghỉ hè đã sắp kết thúc. Hơn một tháng này, Cao Lương để Lý Tuấn Nghị an bài Cao Phán phòng cắt may, đối với một nhà thiết kế sư, sáng tạo thực không dễ dàng, nhưng mà biến một sáng ý thành vật thật cũng không dễ dàng, một nhà thiết kế tốt, không chỉ phải biết vẽ mà tuyệt đối phải hiểu được cách chế tác quần áo, mới có thể thiết kế ra quần áo đẹp.

Nghỉ hè này trong xưởng vừa vặn nhận đơn may nam trnag cho nhãn hiệu Italy, Cao Phán lần đầu tiên chân chính tiếp xúcvới thiết kế trang phục cao cấp, chuyện này đối vớ cô quả thực là mở rộng tầm mắt. Tuy rằng cũng là vài miếng vải dệt tạo thành quần áo, nhưng mà đối phương thiết kế, cắt, các chi tiết từ từ ghép lại thật sự làm Cao Phán mở rộng tầm mắt, làm cô biết cái gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, thế giới bên ngoài rộng lớn ra sao.

Nhà xưởng vội vàng sản xuất cho kịp thời gian, Cao Lương còn yêu cầu Cao Phán đi tới phân xưởng hỗ trợ, cô đi theo nhóm công nhân tăng ca không biết ngày đêm, chờ vội xong, Cao Lương phát một phần tiền lương, nói: "Đây là anh Tuấn Nghị cho em, nói là cảm ơn em trong khoảng thời gian này đã hỗ trợ."

Cao Phán cũng không nhận, mà nhìn chị cả nói: "Chị, ngày hôm qua anh Tuấn Nghị đã cho phát tiền lương cho em rồi."

Cao Lương sửng sốt, sau đó cười: "Vậy được, này xem như một phần phí sinh hoạt chị cho. Phán Phán em đã trưởng thành, vất vả như vậy cũng kiên trì được, chị cảm thấy em rất giỏi."

Cao Phán nói: "Chị, cảm ơn chị, em hiểu kiếm tiền không dễ dàng. Em sẽ học tập thật tốt."

Cao Lương vui mừng gật đầu: "Sang năm tốt nghiệp liền tới Quảng Châu đi. Đến lúc đó đi tới xưởng anh Tuấn Nghị cũng được, đi tới công ty khác cũng được." Cô vốn tưởng rằng Cao Phán sẽ đáp ứng ngay, lại thấy Cao Phán cúi đầu, nói: "Em còn chưa xác định, đến lúc đó lại nói."

Cao Lương sửng sốt: "Nga, vậy cũng được. Sau khi trở về phải biết tự chăm sóc chính mình, có việc viết thư cho chị, thật sự có việc gấp liền gọi điện thoại tới chỗ anh Tuấn Nghị."

Tiễn Cao Phán đi, Cao San cùng Cao Cường cũng phải khai giảng, trong tiệm thiếu hai đứa nhỏ giúp đỡ, Cao Lương tính toán lại thuê hai người, cần một người phụ vụ phía trước, phòng bếp cũng cần một người, bởi vì doanh thu trong tiệm hoàn toàn chống đỡ được tiền thuê người. Từ khi sáp nhập thêm tiệm cơm cafe, Cao Vị buôn bán một ngày so với một ngày tốt hơn, ngày nghỉ hu vào liền không thấp hơn một ngàn, thời điểm tốt thậm chí được gần hai ngàn, ngày thường ít nhất cũng có hai ba trăm đồng một ngày, cổ vịt, chân vịt cùng với cánh gà ngâm ớt đặc biệt được hoan nghênh, cái này làm cho Cao Lương thêm tin tưởng chuyện mở thêm chi nhánh, tốt nhất là mở bên trung tâm thể thao bên kia.

Vì muốn mở chi nhánh, Cao Lương chỉ cần có thời gian liền đi tới trung tâm thể thao bên kia, hiện tại cô cũng không tính toán mở một mặt tiền cửa hàng như Cao Vị, mà tính toán mở một quầy hàng nhỏ, hoặc là mở một cái quầy cạnh một cửa hàng lớn. Rốt cuộc mở một cái cửa hàng ở trung tâm, không có mấy vạn đồng thì không mở nổi, mà trước mắt thứ cô thiếu nhất chính là tiền, đầu tư lớn khẳng định không được, chỉ có thể kinh doanh nhỏ.

Hôm nay Cao Lương lại không thu hoạch được gì trở về, vừa lúc gặp Tôn Vinh Siêu đi từ Cao Vị ra, thấy Cao Lương, đối phương chủ động chào hỏi: "Bà chủ Cao đã trở lại?"

Cao Lương đi lên bậc thang: "Giám đốc Tôn, tới mua nước đậu xanh?"

Tôn Vinh Siêu cười nói: "Đúng. Cô đây là đi đâu vậy, trời đang nóng như vậy?"

Cao Lương nhìn Tôn Vinh Siêu, đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Giám đốc Tôn, tôi muốn thỉnh giáo ngài chuyện này, cửa hàng Hữu Nghị các anh có chiêu thương không?"

"Chiêu thương?" Tôn Vinh Siêu sửng sốt một chút.

Cao Lương cười nói: "Ngài có thời gian không? Tiến vào tán gẫu một chút đi, bên ngoài nóng, chỉ vài phút thôi, sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian." Cô vừa nói vừa đẩy cửa vào.

Tôn Vinh Siêu đi theo vào. Cao Lương tìm cái bàn trống tử ngồi xuống, nói: "Mời ngài ngồi. Là thế này, tôi muốn mở chi nhánh bên phía trung tâm thể thao, cũng không xem là chi nhánh, chính là muốn thuê một cái quầy bán hàng ở phía trước, đại khái khoảng hai ba mét vuông, ngoài cửa hoặc trong đại sảnh đều được, mỗi tháng trả một ít tiền thuê."

Tôn Vinh Siêu nhìn Cao Lương: "Tôi hiểu ý cô. Nhưng trước mắt chúng tôi chưa có ý định chiêu thương hay hợp tác với bên ngoài." Cửa hàng Hữu Nghị là cửa hàng quốc doanh, cho nên căn bản không suy xét hợp tác tư nhân.

Cao Lương thở dài, có chút tiếc nuối mà cười cười: "Vậy thật sự có điểm tiếc nuối, cảm ơn giám đốc Tôn, quấy rầy rồi."

Tôn Vinh Siêu ngồi trong chốc lát, nói: "Bà chủ Cao, cô là người rất có chủ kiến."

"Ngài quá khen, cũng không phải là mỗi mình tôi nghĩ ra." Cao Lương tự giễu mà cười một chút, kỳ thật không phải ý tưởng của cô, mà là ý tưởng của thế nhân, cô chỉ học theo thôi.

Tuy rằng cửa hàng chưa mở được, nhưng Cao Lương vẫn không có từ bỏ ý tưởng, vẫn siêng năng nỗ lực vì cửa hàng mới. Kết thúc tháng 8, Cao Lương đã để được hơn 4000 đồng, đây đã trừ đi học phí của các em, có thể thấy được mở cửa hàng kiếm được tiền. Lý Tuấn Nghị cũng nhận được tiền từ đơn hàng tây trang, tháng này không khất nợ tiền lương, còn dư mấy vạn đồng, số tiền này chỉ cần chống đỡ đến khi nhận được tiền đơn hàng tiếp theo, anh liền có tiền nhàn rỗi trả nợ.

Trải qua hai tháng chuẩn bị, công ty mới của Chu Văn Võ rốt cuộc khai trương vào ngày 1 tháng 9, địa chỉ công ty cũng ở Thiên Hà khu, bất quá là ở phụ cận trung tâm thể thao, còn office building có thang máy, so với xưởng quần áo thấp bé thì sáng sủa khí phái hơn nhiều, đương nhiên, tiền thuê cũng không rẻ. Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị và Uông Ngạn Quân đều đi tham gia lễ khai trương, may mắn Cao San cùng Cao Cường ngày hôm qua đã đi báo danh khai giảng, nếu không hôm nay Cao Lương không không có thời gian tới.

Công ty mới của Chu Văn Võ đăng ký vốn mười vạn, tuyển ba nhân viên thiết kế, còn mời từ bên chỗ Lý Tuấn Nghị một thợ cắt may, Lý Tuấn Nghị không có phản đối, dù sao nhà xưởng là hai người cùng nhau xây dựng, thời điểm Chu Văn Võ rời đi trừ bỏ tiền, cái khác cũng không muốn. Trong công ty trừ bỏ Nguyễn Tuệ, còn có một người mẫu khác.

Cao Lương cảm thấy Chu Văn Võ mọi chuyện đều làm rất thoả đáng, chỉ là không cần thiết thuê người mẫu này, một công ty nhỏ, trang phục còn chưa thiết kế ra, thuê riêng người mẫu làm gì, khi cần thì đi mời người tới chụp ảnh là được, hơn nữa không phải còn có Nguyễn Tuệ sao, bản thân cô chính là người mẫu, có sẵn tài nguyên sao không tăng thu giảm chi?

Mấy bằng hữu nói chuyện phiếm, Lý Tuấn Nghị cũng nhắc tới chuyện này với Chu Văn Võ. Chu Văn Võ tỏ vẻ khó xử: "Nguyễn Tuệ yêu cầu, đây là bằng hữu tốt nhất của cô ấy, tôi chỉ trả tiền lương cơ bản, mặt khác liền ấn công việc trích phần trăm. Một tháng cũng không tốn thêm bao nhiêu tiền."

Lý Tuấn Nghị nghe ngữ khí hắn coi như là mua vui cho bạn gái, liền nói: "Văn Võ, không phải tôi nói ông, trong công việc đừng chiều Nguyễn Tuệ quá."

Chu Văn Võ nghe đến đó cười: "Toi biết. Bất quá so với ông tôi đã tốt hơn nhiều rồi." Hắn chỉ chính là chuyện Lý Tuấn Nghị đem nhà xưởng đều đặt dưới danh nghĩa tài sản của Cao Lương.

Lý Tuấn Nghị nhìn Cao Lương một cái, nói: "Cao Lương chưa bao giờ đưa ra yêu cầu vô lý nào. Cchuyện này tuy rằng không phải chuyện quá đáng, nhưng làm bằng hữu tôi vẫn phải nhắc ông, về sau gặp mấy kiểu yêu cầu vô lý này, ông tốt nhất vẫn cự tuyệt quyết đoán một chút."

Chu Văn Võ gật gật đầu: "Được, taôi đã biết." Hắn không có nói cho Lý Tuấn Nghị, công ty này Nguyễn Tuệ nhập 20% cổ phần là kỹ thuật, không ra tiền, chỉ lấy kinh nghiệm bản thân nhập cổ, bao gồm nhãn hiệu người mẫu.

Bạn bè đều gửi tới Chu Văn Võ những lời chúc tốt đẹp nhất chân thành tha thiết nhất, Lý Tuấn Nghị cũng tỏ vẻ nếu nhà xưởng không có đơn hàng đặc biệt gấp, sẽ ưu tiên sản xuất đơn của hắn.

Sau khi rời đi, Uông Ngạn Quân cảm khái mà nói: "Tôi cảm thấy hình như mở công ty cũng thực dễ dàng, chỉ cần có tiền vốn là được. Lúc trước tôi đi theo hai người thì tốt rồi, hiện tại nói không chừng cũng có thể làm ông chủ."

Lý Tuấn Nghị cười nói: "Nếu ông muốn làm bà chủ cũng không khó, trước nỗ lực giúp tôi kiếm mấy cái đơn lớn đi, kiếm rồi tiền vốn thì có thể mở công ty."

Uông Ngạn Quân thở dài: "Theo tốc độ kiếm tiền này, muốn kiếm đủ tiền mở công ty phải tới khi nào đây? Công ty Văn Võ đăng ký mười vạn đấy."

Cao Lương cười hì hì nói: "Cũng không nhất định phải cần mười vạn, có ba vạn đồng cũng có thể đăng ký công ty."

Uông Ngạn Quân đếm ngón tay tính một chút: "Thôi, ba vạn cũng rất nhiều mà, 3000 còn được."

Lý Tuấn Nghị vỗ vỗ vai hắn: "Cố lên, làm cho tốt, có khả năng một năm kiếm được ba vạn."

Lý Tuấn Nghị nói cũng không phải là bánh vẽ cho đỡ đói lòng. Đầu tháng 9, đơn hàng tây trang Uông Ngạn Quân kiếm lúc trước lại thêm vào một đơn lớn hơn vạn bộ, đơn đặt hàng này làm xong, Lý Tuấn Nghị ít nhất có thể kiếm mười mấy vạn, không chỉ có tiền trả khoản vay, Uông Ngạn Quân cũng nhận được mấy ngàn đồng tiền hoa hồng. Hơn một năm mà hắn kiếm được mấy đơn lớn như vậy, tiền vốn đăng ký công ty không phải đã đủ sao. Cho nên hắn đặc biệt có lòng tin ở Uông Ngạn Quân.

Hôm nay buổi sáng Cao Lương đang ở trong phòng bếp điều chỉnh gia vị nước kho, có người gõ cửa kính, Cao Lương quay đầu thấy Tôn Vinh Siêu đang vẫy tay, cô có chút ngoài ý muốn buông muỗng xuống, từ trong phòng bếp ra: "Giám đốc Tôn, ngài tìm tôi?"

Tôn Vinh Siêu đi đến một cái bàn ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Cao Lương cười: "Nếu tôi giúp cô giải quyết một nan đề, cô tính toán cảm tạ tôi như thế nào?"

Cao Lương sửng sốt, sau đó nở nụ cười: "Giám đốc Tôn, cửa hàng Hữu Nghị bên ngài nguyện ý chiêu thương?"

Tôn Vinh Siêu vươn ngón tay cái: "Ba chủ Cao thật thông minh, một điểm liền thấu."

Cao Lương cúi đầu cười một chút, cô chỉ nói chuyện với Tôn Vinh Siêu chuyện này, tự nhiên là sẽ nghĩ tới ngay: "Tôi thực sự có thể hợp tác với cửa hàng Hữu Nghị sao? Tôi đang nói tới chi nhánh bên trung tâm thể dục khu Thiên Hà."

Tôn Vinh Siêu gật đầu: "Đương nhiên, trong cuộc họp các chi nhánh cửa hàng Hữu Nghị tại Quảng Châu đã quyết định, bất quá vị trí không phải bên trong cửa hàng, chỉ ở ngoài cửa, kinh doanh gì chúng tôi không quản, nhưng các phương diện về điều kiện quầy hàng thì phải đạt tiêu chuẩn, bởi vì việc này liên quan đến hình tượng cửa hàng Hữu Nghị."

Cao Lương vừa nghe tức khắc có chút hưng phấn lên: "Cái này tôi có thể hiểu, mời ngài nói yêu cầu và điều kiện."

Tôn Vinh Siêu lấy ra một chồng giấy viết thư trong cặp tài liệu mang theo: "Yêu cầu cụ thể tôi đã giúp cô ghi lại, chính cô xem đi. Nếu cảm thấy điều kiện có thể làm được, vậy viết đơn xin. Được thông qua, lại căn cứ vào đơn này mà làm tiếp."

Quả nhiên là phong cách làm việc của đơn vị quốc doanh, Cao Lương tiếp nhận tờ giấy, mặt trên là chữ viết tay bằng buýt máy chỉnh tề xinh đẹp, hẳn là Tôn Vinh Siêu tự mình chép lại, mặt trên viết không ít điều kiện, tỷ như yêu cầu vệ sinh, phục vụ, trang hoàng từ từ. Cao Lương cảm thấy những yêu cầu này đều không phải việc gì khó, chính mình làm ngành ăn uống, vốn dĩ đối với vấn đề vệ sinh cùng phục vụ vốn khá cao.

Cao Lương xem xong yêu cầu, ngẩng đầu nhìn Tôn Vinh Siêu nói: "Vậy thật cám ơn giám đốc Tôn, đơn đăng ký là viết như thế nào?"

"Hai ngày này nữa sẽ in xong xin đơn đăng ký, đến lúc đó tôi đưa cho cô. Bất quá ta giúp bà chủ Cao một việc khó như vậy, cô muốn cảm tạ tôi như thế nào?" Tôn Vinh Siêu mỉm cười hỏi.

Cao Lương vừa nghe, trong lòng "Lộp bộp" một chút, người này thật sẽ không giống như lời Lý Tuấn Nghị nói chứ, đối với mình có suy nghĩ khác, đành phải theo đối phương nói: "Giám đốc Tôn muốn tôi giúp ngài cái gì?"

Tôn Vinh Siêu nhìn chung quanh một chút, đè thấp thanh âm nói: "Tôi muốn chiếm dụng thời gian một ngày của cô, mong cô đi cùng con tôi một ngày."

"A?" Vẻ mặt Cao Lương mê mang, đi cùng con của hắn?

Tôn Vinh Siêu khẽ thở dài một tiếng, cúi đầu nói: "Vợ tôi sinh bệnh qua đời, con trai tôi từ nhỏ đã không có mẹ, gần đây nó vừa tới nhà trẻ, đứa trẻ khác đều có mẹ, nó không có, nó nói nguyện vọng chính là được mẹ đón khi tan học một lần, cho nên tôi muốn nhờ cô làm mẹ nó một ngày, thỏa mãn tâm nguyện của đứa nhỏ."

Trên mặt Cao Lương lộ ra thần sắc khó xử: "Xin lỗi, giám đốc Tôn, tôi không biết tình huống nhà của ngài. Nhưng loại chuyện này tôi thực sự không giúp được, ngài vẫn nên tìm người khác đi." Cao Lương cảm thấy kịch bản này của Tôn Vinh Siêu cũng quá cũ rồi, chỉ là cô hoàn toàn không ăn vô, tình huống của hắn đúng là làm người ta đồng tình, nhưng chính mình tùy tiện trộn lẫn vào cuộc sống người ta thì không được.

Tôn Vinh Siêu có chút tiếc nuối mà nhìn Cao Lương: "Vậy được, tôi cũng biết là làm khó cô rồi, rốt cuộc cô cũng chưa kết hôn. Thực xin lỗi, coi như tôi chưa nói đi." Nói xong đứng lên.

Dựa theo vở kịch cẩu huyết thời buổi này, nữ chính hẳn là cố gắng đáp ứng lời thỉnh cầu này, sau đó sẽ phát sinh một loạt chuyện xưa, nhưng mà Cao Lương không phải nữ chính vở kịch này, cô gật đầu nói cảm ơn: "Phi thường cảm ơn giám đốc Tôn đã nói cho tôi tin tức cửa hàng Hữu Nghị, tôi sẽ tự nghĩ cách đi xin đơn đăng ký, không phiền toái giám đốc Tôn nữa."

Tôn Vinh Siêu không dự đoán được Cao Lương không theo kịch bản như thế, liền nói: "Tôi sẽ giúp cô lấy đơn đăng ký, bà chủ Cao không cần cảm thấy gánh nặng. Tuy rằng cô không giúp tôi, chúng ta vẫn là bằng hữu không phải sao?"

"Cảm ơn giám đốc Tôn đã tín nhiệm, vẫn để tôi tự mình làm thôi, không phiền toái ngài. Ngài đi thong thả!" Cao Lương cũng không ngừng lại, chào xong liền trực tiếp vào phòng bếp.

Đọc truyện chữ Full