DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu
Chương 19



Editor: HannahMinh Vi sửa sang lại cảm xúc, lui lại phía sau vài bước, lạnh giọng nói: “Phương Văn, tôi đã kết hôn, anh đừng tới làm phiền quấy rầy tôi nữa, sau này tôi cũng không muốn nhìn thấy anh nữa, nếu không…… Tôi sẽ phế cái đó của anh đi đó!”Hiện tại cô đã không còn là cô gái ngốc nghếch thích Phương Văn một cách mù quáng kia nữa, kiếp trước gặp qua biết bao nhiêu người muôn hình muôn vẻ như vậy, nếu ngay cả oán hận và sát ý hiện lên trong mắt Phương Văn lúc vừa rồi đều nhìn không ra, vậy thì đúng là đã sống uổng phí hai đời rồi!Gương mặt trẻ thơ của Phương Văn tràn ngập tủi hờn, đôi mắt đong đầy nước mắt.

Nhìn Minh Vi tràn đầy đau lòng, bộ dáng thâm tình đó lại khiến Minh Vi cảm thấy buồn nôn.


Minh Vi của trước kia rốt cuộc mù hai mắt nào, mới xem trọng tên Phương Văn này? hư tình giả ý rõ ràng đến như thế đều không nhìn thấy hay sao?“Vi Vi, có phải Hạ Tri Nhai bắt nạt em?” Phương Văn gian nan bò dậy, chậm rãi đi tới gần Minh Vi, đột nhiên liền phác lại đây ôm lấy cô, “Anh dẫn em đi được không? hai tháng nữa trường học sẽ cho nghỉ đông, anh sẽ dẫn em về nhà gặp mặt ba mẹ anh! Hạ Tri Nhai cái tên thợ săn không văn hóa đó không xứng với em, anh yêu em, Vi Vi, anh rất yêu rất yêu em ! ! ”Nói, miệng của Phương Văn liền tiến lại gần, lấy danh nghĩa thâm tình làm việc dâm loạn, lực đạo trên tay cũng dần dần tăng thêm, tựa hồ muốn kìm chặt Minh Vi vậy.

Mà một màn này, tất cả đều dừng lại trong mắt của một người phụ nữ ăn mặt thời thượng đứng bên ngoài con ngõ nhỏ, đứng ở góc độ của người phụ nữ đó nhìn sang, thì môi của hai người đã dán vào nhau! Chỉ là hiện tại lực chú ý của Minh Vi đều dừng lại trên người Phương Văn, không có chú ý tới chuyện này.

Minh Vi tức giận vô cùng, không chút lưu tình, hung hăng đẩy ra Phương Văn, một cái tát tát thẳng mặt anh ta, nhấc chân dùng hết toàn lực đá vào phần nhạy cảm của anh ta, nhìn bộ dáng run rẩy, sắc mặt trắng bệnh của Phương Văn, Minh Vi lạnh lùng cười: “Anh cho rằng tôi không biết chuyện dơ bẩn giữa anh và Diểu Diểu hay sao, còn ở trước mặt tôi đóng vai tên si tình?! Còn dám bước tới trước mặt tôi, tôi liền lập tức phế anh!”Phương Văn sợ hãi vô cùng, hôm nay Minh Vi rất kỳ quái, hắn cảm thấy có chút xa lạ.

Chẳng lẽ ngày đó chuyện muốn lừa bán cô ta cho ông chủ Mã bị cô ta phát hiện được?Phương Văn đang nghĩ ngợi, Minh Vi liền cầm theo phích nước nóng bỏ chạy.

Cô chán ghét những tên đàn ông gian giảo như này, nếu còn dám lại gần cô, cô tất nhiên sẽ không khách khí!Minh Vi coi như hôm nay chưa từng gặp gỡ Phương Văn, nếu đã kiếm được 3 đồng tiền, hơn nữa trước đó đi bán rau cùng mười đồng tiền do Hạ Tri Nhai đưa, cộng lại cũng đã có 36 đồng tiền, mua cái lò than làm buôn bán không thành vấn đề.


Hơn nữa hôm nay Lý Xuân Hoa giúp cô làm sủi cảo, khẳng định phải mua chút đồ vật cho mẹ chồng mới được, cho nên Minh Vi đi vào Cung Tiêu Xã chọn chọn lựa lựa, mua một chiếc áo vải bông cùng một chiếc áo khoác Quân đại y.

Gần nhất thời tiết càng thêm lạnh, Lý Xuân Hoa cùng Hạ Đại Cường đi công trường làm việc đều là mặc áo bông cũ, bông bên trong đều đã cộm lại thành từng vón cục, Minh Vi sớm có tính toán mua bộ mới cho hai người họ, hôm nay kiếm được tiền cơ hội vừa khéo.

Hai chiếc áo bông tổng cộng tiêu hết mười một đồng tiền, xem như một số tiền lớn.

Còn lò than, Minh Vi đi vào trong chợ, tới mấy chỗ kinh doanh thức ăn nhanh tìm mua, mua một cái lò than hàng secondhand, tiêu hết hai đồng tiền, rẻ hơn nhiều so với mua ở trong Cung Tiêu Xã.

Ngay khi muốn mua cái gì đó cho Hạ Tri Nhai, Minh Vi vắt hết óc cũng không biết phải mua cái gì cho anh mới tốt, đơn giản liền khó quá bỏ qua vậy.


Đi dạo hết nửa ngày, tiền trong tay còn lại hơn phân nửa, Minh Vi đau lòng vô cùng, nhưng nghĩ đến việc bản thân biết rõ những việc sẽ xảy ra trong ttương lai vài thập niên tới, đầu óc lại bắt đầu linh hoạt.

Nhanh chóng mua xong đồ mình cần, Minh Vi liền vội vã về nhà, hôm nay tuyết rơi rất lớn, nếu không mau về nhà, chỉ sợ sẽ gặp phải phong sơn (ngăn không cho lên núi xuống núi), cũng may lúc cô trở về tới gần thôn bên sườn núi, tuyết vẫn chưa dày tới mức chặn lại đường lên núi.

“Minh Vi!”Ngay khi Minh Vi còn đang suy tư kế tiếp làm như nào để kiếm được tiền, một giọng nói tràn đầy lo lắng vang lên bên tai, “Coi như là cháu đã về rồi, cháu mau mau tìm chỗ nào trốn đi, cô ba Hạ Tiểu Mai nhà cháu tới, đang cãi nhau với mẹ chồng cháu ngoài cửa nhà kìa! Nói là đã tận mắt nhìn thấy cháu với một người đàn ông khác hôn nhau ngoài đường đó, mẹ chồng cháu ngại mất mặt, đi qua đi lại trước cửa rồi mắng chửi!”.


Đọc truyện chữ Full