DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu
Chương 42



Vu Diểu Diểu liếc nhìn bộ dáng bà nội trợ đeo tạp dề của cô, trong lòng khinh thường vô cùng, thậm chí còn che lại miệng mũi, như là sợ bị dính phải thứ gì dơ bẩn, đứng ra xa vài bước mới mở miệng nói: “Đúng là đã lâu không thấy, Vi Vi nha, đang êm đẹp không chịu đi học, cố tình muốn gả chồng chồng sớm như vậy, không cảm thấy đáng tiếc sao? Nhìn một cái cậu cả người toàn mùi khói bếp này, bẩn muốn chết!”Nói xong còn xoay tròn vài vòng, tựa hồ muốn cho Minh Vi thấy ghen tị chiếc váy mới trên người mình, y như một con chim khổng tước kiêu ngạo.

“Nói như thể sau này cô sẽ không lấy chồng vậy, Vu Diểu Diểu, ngoại trừ tới đưa đồ cho tôi thì còn có chuyện gì sao?” Minh Vi như là không nhìn thấy cô ta khoe khoang, nhắm mắt làm ngơ, “Nếu không có việc gì, cô đi trước đi, mẹ chồng tôi lát nữa sẽ tới đây.


”“Mình mới không giống cậu đã mất công đi học còn gả cho tên nông dân đâu, mình là phải gả thanh niên tiên tiến!”Vu Diểu Diểu đắc ý vô cùng, trước kia cô ta cũng nói chuyện như vậy với Minh Vi, con bé này rất sùng bái ngưỡng mộ.

Lập tức Vu Diểu Diểu nhìn quanh bốn phía, xác định Lý Xuân Hoa không tới, mới nói: “Vi Vi, gần nhất mình có chút kẹt tiền, cậu cho mình mượn một chút đi.

Sẽ không phải mượn không đâu, mình sẽ nói cho cậu biêt tin tức mới nhất của anh Phương Văn, thế nào, được không?”Minh Vi cười cười không nói chuyện, coi như cô ta đang chơi xiếc khỉ.

Trước kia thi thoảng thì muốn dây buộc, muốn khăn tay nhỏ, hiện tại trực tiếp đòi tiền?Vu Diểu Diểu gấp gáp cực kỳ, lập tức nói: “Chẳng lẽ cậu không muốn cùng anh Phương Văn ở bên nhau hay sao? Anh ấy chính là được cử đi học ở trường trung học trọng điểm, về sau không chừng còn có thể làm sinh viên! Chỉ cần cậu cho mình mượn tiền, mình liền giúp cậu sáng tạo cơ hội ở chung với anh Phương Văn, giúp hai người tư bôn.


Cậu nhìn cậu xem hiện tại sống như nào, mới 18 tuổi đã phải đi ra ngoài bày quán bán hàng, còn bị mẹ chồng ác độc đi theo giám thị…… Nếu để mình nói, cậu dứt khoát tư bôn cùng anh Phương Văn đi! Dù sao tên heo rừng nhà họ Hạ kia cũng không tìm được cậu đâu mà!”“Heo rừng? Cô mắng ai?” Minh Vi bỗng nhiên ngẩng đầu, giọng điệu lạnh lùng.

Vu Diểu Diểu hoảng sợ, “Là, là tên chồng hiện tại của cậu đó, mỗi ngày chạy lên trên núi, không phải lợn rừng thì là cái gì?”Vu Diểu Diểu “bạch liên hoa” đáng ghét này, thật sự cho rằng cô là chim cút, không biết tính toán hay sao?Lập tức, Minh Vi chống cằm nói: “Chồng tôi có phải heo rừng hay không, tôi không biết.

Nhưng tôi lại rất rõ ràng biết cô là con gà rừng, ba ngày hai đầu không thèm về nhà, chỉ chăm chăm chạy tới ký túc xá của các nam thanh niên, dù muốn câu kim quy tế (con rể quý) cũng không phải câu như vậy chứ?”“Cô nói ai câu dẫn đàn ông hả!”Vu Diểu Diểu cảm xúc có chút kích động, hấp dẫn tầm mắt không ít người, cô ta nhanh chóng đè thấp giọng nói: “Cô nếu dám nói chuyện này ra, tôi liền nói cho mẹ chồng cô biết khi cô ở trường học lẳng lơ như nào! Còn có, mau đưa tiền cho tôi, tôi biết cô buôn bán kiếm được không ít!”“Được thôi, tôi đây cũng sẽ đi tìm mẹ cô nói cho bà ấy biết, nếu như tôi nhớ không lầm, lúc trường học tổ chức xuống nông thôn đi gặt giúp nông dân, cô với Phương Văn ôm nhau lăn lộn trong ruộng lúa phải không?”Minh Vi kỳ thật cũng không xác định rốt cuộc mối quan hệ giữa Vu Diểu Diểu và Phương Văn có đúng như những gì cô nhớ hay không, nhưng trông bộ dáng có tật giật mình của Vu Diểu Diểu, cô liền biết lúc trước “Minh Vi” không có nhìn lầm.


Vu Diểu Diểu nhanh chóng đi tới bên người Minh Vi, kéo cô tới bên cạnh góc tường, giận dữ mắng: “Vi Vi, sao cô có thể như vậy, chúng ta là chị em tốt cơ mà! Lúc ấy tôi cũng đã giải thích với cô rồi mà, tôi và anh Phương Văn là do không cẩn thận mới lăn vào nhau, là ngã từ trên đống rơm xuống……”Cô ta có chút chột dạ nhìn về phía Minh Vi, khẽ cắn môi, tiện nhân này hiện tại sao vẫn còn nhớ rõ chuyện đó chứ.

Minh Vi cao giọng ‘ồ’ lên một tiếng, “Thì ra là không cẩn thận lăn vào nhau sao.

”“Đúng vậy! Không cẩn thận, anh Phương Văn ca là người cô thích, tôi và cô lại là chị em tốt, tôi sao có thể có quan hệ gì với anh Phương Văn chứ?”Vu Diểu Diểu sốt sắng nói, lại quay trở lại chủ đề ban đầu, “Vi Vi, tôi thật sự rất cần tiền, cô phải giúp tôi, nếu không chúng ta không còn là chị em tốt của nhau!”.


Đọc truyện chữ Full