DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ
Chương 6: Không Gian



Tần Hiểu Nguyệt lại cắt ngón tay thêm một chút, đây chính là lần thứ ba, lúc này đây cô đem toàn bộ máu chảy ra nhỏ lên trên mặt thủy tinh, lúc này máu bắt đầu thẩm thấu vào.

Tần Hiểu Nguyệt thở dài một hơi nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng thành công, rốt cuộc cũng không cần tiếp tục cắt ngón tay nữa.

Tần Hiểu Nguyệt có chút đau lòng mà nhìn ngón tay mình bị cắt ba lần, nhịn không được muốn rơi lệ đầy mặt, đau a, loại đau này chính là đau lòng a.


Đang ở nơi này, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện miệng vết thương trên ngón tay lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà khép lại.

Không đến 30 giây thế nhưng đã hoàn toàn mà khép lại, cỗ cảm giác đau đớn kia cũng biến mất không thấy, giống như vừa rồi việc mình cắt ngón tay chưa từng phát sinh qua.

Tần Hiểu Nguyệt nuốt một chút nước miếng, tuy rằng trong lòng sớm đã có chuẩn bị, nhưng chuyện này cũng quá huyền huyễn đi.

Chẳng qua hiện tại vòng đã nhận chủ, không biết mình nên đi vào như thế nào đây? Tần Hiểu Nguyệt có chút do dự, cô nhớ rõ sau khi nữ chủ nhận chủ thành công, liền trực tiếp đi vào, vì sao không gian này không đem nàng đi vào chứ?
“Tôi muốn vào đi.

” Tần Hiểu Nguyệt mở miệng nói.


Không nghĩ tới cô vừa nói ra những lời này thì liền lập tức đã vào một cái không gian, tầm nhìn nơi này vẫn là thật rộng lớn, ít nhất Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy tầm nhìn không tồi, hiện tại cô đang đứng trên một mảnh trên đất trống, mảnh đất trống này thoạt nhìn cũng có diện tích khoảng mười mẫu đất.

“Đây là dùng để gieo trồng sao?” Tần Hiểu Nguyệt sờ sờ đất phía dưới, thoạt nhìn hắc hắc, cô cảm thấy đất này có thể là rất phì nhiêu.

Chung quanh mặt đất tất cả đều là mặt cỏ, trên mặt cỏ này, Tần Hiểu Nguyệt còn thấy được vài loại thảo dược, cô bĩu môi nói, “Vì sao không đơn độc mà gieo trồng thảo dược? Còn cùng cỏ lẫn lộn cùng nhau?”
Bất quá không có người trả lời có, cô thử nhổ một mảnh cỏ, cô quyết định nhìn xem sau khi nhổ mảnh cỏ này, có thể dùng mảnh đất này được hay không.

Chân cô còn chưa có nâng lên tới đã phát hiện chỗ mình vừa mới nhổ sạch đã bị cỏ mọc lên thay thế.

Tốc đôn sinh trưởng này cũng có chút quá nhanh đi? Tần Hiểu Nguyệt cảm giác một trận hoảng hốt, tốc độ nơi này so với bên ngoài có phải nhanh hơn không? Vậy mình có phải là có thể gieo trồng được rất nhiều lương thực không?
Tần Hiểu Nguyệt có chút hưng phấn, cô nhìn nhìn chung quanh, bên trái mảnh đất này trừ bỏ một mảnh lớn mặt cỏ, ở nơi xa, cô còn có thể thấy dãy núi, bất quá hiện tại không phải thời gian đi đến,
Ở bên phải mảnh đất có một ngọn núi gần đó, cạnh chân núi phía bên phải, còn có một dòng suối, dòng suối là chảy ra từ trong núi, tốc độ không tính là quá nhanh, nhưng Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy nhiều nước như vậy cũng đã đủ dùng.


Nước chảy qua một dòng suối chảy tới một mảnh đất phía trước, ở nơi đó có một cái hồ nước lớn, điều này làm cho Tần Hiểu Nguyệt càng thêm vừa lòng, cho dù là về sau mình không có thủy hệ dị năng, cũng không sợ không có nước.

Cô xoay người lại, phía sau cô mặt là một rừng cây ăn quả, những cây ăn quả này so với những cây mà cô thường thấy không quá giống nhau, điều này làm cho Tần Hiểu Nguyệt cũng không dám tùy tiện đi hái.

Bất quá, lòng hiếu kỳ của cô vẫn là thật nặng, cô đi đến chỗ cây ăn quả bên kia, kết quả phát hiện chỗ mảnh đất cùng vườn trái cây giao nhau có một cái kết giới, tuy rằng cô nhìn thấy vườn trái cây thật rõ ràng vô cùng, nhưng cô lại không thể qua được.

Tần Hiểu Nguyệt có chút khóc không ra nước mắt, đây là tình huống gì thế? Làm mắt cô nhìn đến phát thèm?
Cô nhớ rõ trong sách cũng không có viết không gian này lăn lộn nữ chủ như vậy a, bất quá hình như trong sách có nói không gian của nữ chủ không tính là quá lớn, chẳng lẽ không gian lớn như vậy, nguyên nhân là bởi vì mình?.


Đọc truyện chữ Full