DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hôn Thê Phù Thủy Của Hoàng Tổng
Chương 27: Ý Đồ Thật Sự



Eira Stewart chưa từng nghĩ mình sẽ có cơ hội gặp lại Aura Stephen sớm như vậy, khi cô còn chưa kịp nhận thông tin từ Hoàng Hiếu Phong.
Sự việc bắt nguồn từ buổi triển lãm trang sức của công ty trang sức Perfume do Trần Bảo Ngọc tự sáng lập và hợp tác cùng tập đoàn đá quý của gia đình mình - Tầm Bảo.

Trước đó Trần Bảo Ngọc từng đưa cho bà Hoàng mấy chiếc vé xem triển lãm, mong bà có thể dẫn người quen đi cùng.

Trong tay bà Hoàng có năm vé, nếu rủ hết mấy bà bạn đi vẫn thừa một, lập tức nghĩ đến đứa con gái kiêm con dâu mới nhận của mình là Eira.
Eira vừa ký hợp đồng nhượng quyền tác phẩm ‘The Witch’ với Hoàng Gia, lại thêm giao hẹn giữa cô và Adam Washington, đồng thời bản thân đang cần lên ý tưởng cho tác phẩm mới, thành ra mà nói cô cũng không dư thời gian để đi dự triển lãm gì đó.

Nhưng vì lời mong mỏi của bà Hoàng rất khẩn thiết, cô không thể nào từ chối được.

Hiện tại cô vẫn đang phải biểu hiện tốt vai trò vị hôn thê của Hoàng Hiếu Phong, nếu để bà Hoàng phật lòng rồi bắt đầu nghi ngờ, thì giao kèo đã hứa hẹn ban đầu coi như bỏ.
Triển lãm được tổ chức tại hội trường tầng năm của khách sạn năm sao Secret Garden và lúc bốn giờ ba mươi chiều, sau đó để ăn mừng Perfume phát triển chi nhánh mới, Trần Bảo Ngọc tự chủ trương chuẩn bị một bữa tiệc tự chọn rồi mời các vị khách đến tham dự triển lãm xuống cùng chung vui.
Trước khi đến triển lãm, Eira theo giao hẹn tới tìm Adam Washington.

Với đề nghị mỗi buổi chiều tới Adam’s Salon thử nghiệm nhiều phong cách trang điểm khác nhau nhằm tìm ra kiểu tốt nhất để tham gia dự thi của hắn, Eira đã báo trước với Hoàng Hiếu Phong.

Vốn cô còn cho rằng hắn sẽ khó chịu như khi ở trước mặt Adam lúc đó mà phản đối, nhưng đối phương chỉ trầm mặc một chút rồi đáp lại hai chữ tùy cô.

Eira không nghĩ nhiều, Hoàng Hiếu Phong không làm ảnh hưởng đến tiến độ nhiệm vụ của cô là chuyện tốt, đâu cần thiết phải lăn tăn.

Cô an tâm đi tới gặp Adam, báo với hắn tin tức mình sắp sửa đi dự triển lãm, nếu anh có thể trang điểm cho cô một phong cách phù hợp thì còn gì bằng.
“Yêu cầu của nữ thần là niềm vinh hạnh cho kẻ hèn này.” - Adam đáp lại với giọng điệu bông đùa - “Tôi sẽ khiến cô trở thành người xinh đẹp nhất ở triển lãm đó.”
Và, Adam quyết định chọn phong cách làm nổi bật nét bí ẩn kiêu sa mà Eira sẵn có.


Mái tóc của cô được hắn uốn sóng lượn nhẹ nhàng buông thả và không cài thêm bất kỳ phụ kiện nào.

Về phần trang điểm, hắn sử dụng phấn mắt tông màu nhũ nhạt để hòa hợp với màu son đỏ tươi gợi cảm.

Đương nhiên, thứ tối ưu cần Adam chú ý nhất với phong cách này là phần kem nền và tạo khối, nhưng do mặt Eira đã có nét từ trước, thành ra hắn không phải tốn sức nhiều như khi làm cho người khác.
Quá trình này nói thì nhanh nhưng thực tế phải mất đến một hai tiếng.

Eira đến đây từ lúc một giờ, nhưng hiện tại đã hai giờ hai mươi.

Cô hẹn bà Hoàng lúc ba giờ, nếu lập tức xuất phát ngay còn kịp.
Xong, thời điểm Eira chuẩn bị rời đi thì bị Adam kéo lại.
“Anh còn chuyện gì à?” Eira nhíu mày khó hiểu.
Adam không đáp, chỉ vuốt cằm nheo mắt nhìn tổng thể từ đầu đến chân của Eira, sau một hồi mới hài lòng gật đầu.
“Hoàn hảo! Cô có thể đi rồi.”
Eira: “...” Tự dưng có xúc động muốn xiên đối phương mấy nhát.
Thật ra Eira không biết, Adam có bóng ma tâm lý với lần trang điểm cho cô trước đó.

Hắn không nhìn thấy hình ảnh cô biến đổi màu sắc của bộ váy, nên sợ cô lại chọn đồ không phù hợp với phong cách hiện tại.
Eira bước ra khỏi tiệm làm đẹp, vừa định bắt taxi thì bỗng có một chiếc xe đỗ lại trước mặt cô.

Cửa kính xe là loại nhìn một chiều, nên cô không thể biết người trong xe là ai.

Người bên trong cũng biết điều này, ngay sau đó đã hạ cửa kính xuống, hiện ra gương mặt anh tuấn quen thuộc.
“Hoàng Hiếu Phong, sao anh lại ở đây?”
Người đàn ông này, không phải nên ở công ty làm việc sao?
“Triển lãm trang sức của Perfume, tôi cũng được mời.” - Hoàng Hiếu Phong điềm nhiên đáp, mở cửa xe đi xuống rồi chủ động nắm lấy bàn tay của Eira và hôn nhẹ lên nó - “Phong cách này rất hợp với cô.”
Mỗi lần Hoàng Hiếu Phong bất ngờ làm động tác thân mật với Eira, tuy cô luôn tự nhủ phải mau chóng làm quen với nó, nhưng lần nào bản thân cũng cảm thấy không được tự nhiên.

Thế nhưng, Eira rất nhanh đã phát hiện ra sự tình không đúng.

Ở sau gốc cây tử đằng nằm phía vỉa hè đối diện có ánh sáng lóe chớp liên tục.

Eira định nghiêng đầu nhìn về phía đó thì bị tay của Hoàng Hiếu Phong giữ lại.

Anh đưa mặt sát lại gần tài cô, thì thầm.
“Đừng nhìn, là mấy kẻ săn tin mà thôi.”
“Bọn họ do anh sắp xếp?” Cô không vui hỏi lại.
“Không phải tôi, có người tuồn hình ảnh của chúng ta lên mạng xã hội.”
Nếu là bình thường, Hoàng Hiếu Phong sẽ lập tức ngăn chặn nó trước khi chúng kịp lan đi.

Nhưng cái này thì khác, nó vừa vặn phù hợp với kế hoạch mà anh đã lên từ trước.

Do vậy, Hoàng Hiếu Phong không ém nhẹm, còn cố tình bồi thêm lửa, khiến tin tức trở nên nóng hơn bao giờ hết.
Hoàng Hiếu Phong đang chờ độ nóng vừa đủ, liền thuận tiện công bố thân phận của Eira ra ngoài.
Dù biết là vậy, Eira vẫn không thích cho lắm.

Cô muốn đẩy người đàn ông ra rồi đi vào trong xe, nhưng đối phương như bức tượng thạch không chịu nhúc nhích.
“Nếu cô không muốn bị bọn họ tiếp tục bám đuôi, thì kiên nhẫn đứng đây thêm chút nữa đi.”

“...” Eira còn có thể nói gì, liền mặc Hoàng Hiếu Phong muốn làm sao thì làm.
Mười phút sau, cuối cùng Eira cũng được an vị trong xe của Hoàng Hiếu Phong.
“Sao anh dám chắc bọn họ không theo đuôi chúng ta nữa?”
Trước khi lên xe, Eira cố để lại chút ma lực ám lên mấy kẻ săn tin kia.

Chỉ cần chúng tiếp cần trong phạm trăm mét, Eira có thể lập tức cảm nhận được vị trí.

“Vì chúng đã có thứ mà chúng muốn rồi.” Hoàng Hiếu Phong đáp lại Eira bằng một nụ cười không rõ ý tứ.

Không cần đoán, gần như anh có thể nắm chắc đầu đề trang báo ngày mai sẽ là cái gì.
“Anh không đi cùng mẹ anh sao? Bà ấy cũng tới triển lãm.”
Eira không muốn tiếp tục câu chuyện một cách vô nghĩa, nên đã chuyển hướng sang vấn đề khác.
“Chính bà là người đề nghị tôi qua đón vị hôn thê của mình.

Bà ấy mong chúng ta về một nhà lắm rồi.” Hoàng Hiếu Phong cười nhẹ.
“Thật ra, bên cạnh anh vốn đã có một người phù hợp rồi.

Người đó tôi đã gặp, cô ấy không tệ.” Ít nhất, Eira nhìn ra được đối phương có ý với Hoàng Hiếu Phong, còn bản thân người đàn ông đang suy nghĩ gì, dù cô là phù thủy cũng không phải vạn năng.
“Tôi chỉ coi cô ấy như em gái.” Hoàng Hiếu Phong đủ chín chắn để phân biệt giữa tình yêu và tình thân.

Đối với Trần Bảo Ngọc, anh chưa từng có suy nghĩ khác.

Nhưng nếu đổi lại là người con gái ngồi cạnh mình đây, thì…
“Có người từng nói với tôi, không nên tin tưởng miệng lưỡi đàn ông.” Eira cười lạnh.

Cô không tin mấy lời đối phương nói.

Giữa nam nữ, ngoài quan hệ huyết thống, tiếp xúc lâu như vậy mà không có tình cảm gì, trừ khi Hoàng Hiếu Phong giống như trong lời đồn thật.

Chính là chuyện anh ta không thích phụ nữ.
“Tôi tin chắc người nói lời đó là một phụ nữ.” Hoàng Hiếu Phong bật cười.

Hơn nữa còn là một người vừa bị phản bội.

Những người như họ, có cái nhìn tốt về đàn ông mới là lạ.
“Hoàng Hiếu Phong, thật ra anh có ý đồ gì?” Đây là điều Eira đã thắc mắc rất lâu.

Anh không nhờ cô giúp chuyện bản thân đang gặp nguy hiểm, lại đưa một lời đề nghị chẳng liên quan.

Hai người họ như bèo nước tương phùng, trong lần đối mặt đầu tiên còn lâm vào tình cảnh khá chật vật nữa.

Tuy nói Eira cứu Hoàng Hiếu Phong một mạng, nhưng thực tế tình trạng của anh không nghiêm trọng đến mức đó.

Nếu cô để mặc người ở đó không quản, thì cùng lắm đối phương chỉ trải qua vài ca phẫu thuật rồi hôn mê vài tháng thôi.

Eira từng nghe một đạo sĩ phương đông nói, những người như Hoàng Hiếu Phong thường được cát nhân phù trợ, từ khi sinh ra đã mang phúc tinh, điển hình của mấy kẻ mệnh cứng, dù gặp nguy vẫn hóa giải thành an, sống thọ đến cuối đời.

Khi ấy, Eira còn nghĩ rằng đó chỉ là mấy lời nói xạo lừa người, nhưng giờ ngẫm lại, cảm thấy không phải không đạo lý.


Vậy mới nói, Hoàng Hiếu Phong chẳng tội gì phải đưa ra nguyện vọng đó cả.

Anh bảo ghét những buổi xem mắt phiền phức, nhưng chẳng thiếu gì cách đề từ chối nó.

Về vấn đề ông bà Hoàng, Eira chỉ tiếp xúc một thời gian ngắn đã biết bọn họ tôn trọng quyết định của con trai.

Một khi anh đã cương quyết, thì họ cũng không làm gì được.
“Nếu tôi nói, tôi bị tình yêu sét đánh với cô thì sao?”
“...” Eira cảm thấy bản thân hôm nay được câm nín khá nhiều.

Cô nghĩ ngược nghĩ xuôi nhưng không ngờ Hoàng Hiếu Phong sẽ dùng lý do này.

Tình yêu sét đánh? Đối phương đang lừa con nít đấy à?
“Anh...!nghiêm túc?”
“Đương nhiên là… không! Cô đừng nghĩ nhiều, tôi không có ý đồ gì cả.” Mới là lạ.

Xem ra đối phương không muốn nói cho mình biết, Eira có gặng hỏi cũng vô dụng thôi.

Cả hai không hẹn mà cùng lựa chọn im lặng cho tới khi đến buổi triển lãm, chiếc xe chẳng bao lâu sau liền dừng trước thềm cửa khách sạn Secret Garden.
Vừa lúc tiếng chuông điện thoại trong túi xách của Eira vang lên, cô lấy ra kiểm tra thì phát hiện người gọi tới là bà Hoàng.

Hôm đầu tiên gặp mặt, để tiện sau này liên lạc, bà đã sớm lưu số của cô.

“Alo, con nghe đây ạ.”
“Eira, Tiểu Phong có tới đón con chưa?”
Eira theo bản năng liếc sang Hoàng Hiếu Phong, thành thực trả lời.
“Anh ấy có tới đón ạ.

Chúng con vừa tới trước khách sạn xong.”
“Thế à?” - Trong điện thoại truyền đến tiếng cười vui vẻ của bà Hoàng - “Vậy hai đứa mau lên đi.

Mẹ cùng các dì đều đã đến trước rồi.”
“Vâng, con cúp máy đây.”
Eira ân cần đáp xong liền tắt điện thoại.

Lúc này Hoàng Hiếu Phong đã ra khỏi xe, hiện tại đang vòng sang phía cô để mở cửa.
“Chúng ta lên được rồi chứ?”
“Đi thôi.”.


Đọc truyện chữ Full