DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lỡ Tay Xoá Nhầm Wechat Của Lão Đại
Chương 82: 82: Tôi Bị Điên Rồi


Năm giờ sáng, xe buýt của đoàn du lịch đỗ trước cổng trường.

Ôn Từ cầm cờ trên tay, tràn đầy năng lượng đón tiếp các bạn sinh viên: "Hoan nghênh mọi người đến với tour du lịch của chúng ta lần này, lên xe tùy tiện tìm chỗ ngồi nhé, trong túi trước cửa xe có băng dán chống say, bạn nào bị say xe thì lấy dán trước đi nhé."
Mấy người trong Câu lạc bộ Âm nhạc Lửa Ma của Mạc Nhiễm và Đoàn Phi Dương cũng tới điểm tập kết, nhiệt tình chào hỏi Ôn Từ: "Hello, chào hướng dẫn viên Tiểu Ôn nhé!"
Lâm Vũ cũng dẫn theo người nhà - Kiều Tịch Tịch đi cùng.

Ôn Từ mỉm cười vẫy cờ chào bọn họ: "Giữ vị trí đặc biệt cho mọi người đấy, ngồi gần nhau nhé."
"Được thôi!"
"Vậy chuyến này nhờ hướng dẫn viên Tiểu Ôn chiếu cố nhé."
"Không thành vấn đề! Mau lên xe đi, chúng ta phải tranh thủ xuất phát thật sớm để tránh giờ cao điểm lễ Quốc Khánh."
Sáu giờ, Ôn Từ bắt đầu kiểm kê nhân số, mọi người đều đã có mặt đầy đủ, thế là cô bảo lái xe chuẩn bị xuất phát.

Mạc Nhiễm thấy thế thì vội vàng đứng dậy nói: "Đợi đã, còn một người nữa sắp tới."
"À...!đã đăng ký chưa?"

"Đăng ký ngay tại chỗ."
Mấy phút sau, trong màn sương sớm mờ ảo, một thân ảnh màu đen cao lớn đi tới.
Là Phó Tư Bạch.
Anh khoác một chiếc túi đeo vai, trên tay xách theo một chiếc vali nhỏ màu đen, mái tóc màu xám khói hơi rối, mấy sợi tóc lơ thơ rủ xuống trán, vẻ mặt lười nhác như người chưa tỉnh ngủ.

Anh vừa xuất hiện, tất cả các cô gái trên xe đã sôi sục.
Họ ghé tai nhau thì thầm, thậm chí còn có người lấy điện thoại ra chụp trộm...
Ai có thể ngờ được, đăng ký vào một tour du lịch giá 199 đồng lại có thể cắm trại cùng với Phó Tư Bạch chứ?
Sau khi lên xe, Phó Tư Bạch buông túi đeo vai xuống, lười biếng nhìn lướt qua Ôn Từ một cái: "Bây giờ có được đăng ký nữa không?"
"..."
Người cũng đã leo lên xe buýt rồi, cô có thể từ chối nữa không?
Đêm qua Phó Tư Bạch nhắn tin đăng ký, nhưng cô cứ tưởng anh nói đùa nên không quan tâm lắm, cũng không đăng ký thông tin của anh với đoàn.

Một đại thiếu gia sống trong nhung lụa như anh, làm sao có thể đăng ký một tour du lịch đi xe buýt giá 199 đồng một người được?

Có điều nghĩ đến các thành viên của Câu lạc bộ Âm nhạc Lửa Ma đều đi, có lẽ anh chỉ đơn giản là muốn đi cùng bạn bè, Ôn Từ là người dẫn đội, tất nhiên phải đối xử công bằng.

Cô viết tên và số căn cước của anh vào cuốn sổ đăng ký mang bên người: "Anh tìm chỗ ngồi đi, chúng ta chuẩn bị xuất phát."
Người đàn ông trực tiếp ngồi xuống vị trí bên cạnh Ôn Từ.
Ôn Từ bất lực, đành phải lên tiếng nhắc nhở: "Tôi là người dẫn đội, phải làm việc, ghế bên cạnh không được ngồi."
"Tôi không quen ngồi với người lạ."
"Anh có thể ngồi chỗ của Câu lạc bộ Âm nhạc Lửa Ma, họ có vị trí đặc biệt, ngồi cùng nhau đấy."
Phó Tư Bạch khoanh tay, ngả người dựa vào lưng ghế, lười biếng nhắm mắt lại: "Tôi không đi cùng bọn họ."
Mạc Nhiễm ngồi ngay hàng ghế sau cũng cười nói: "Đúng vậy, cậu ta không phải thành viên Câu lạc bộ Âm nhạc Lửa Ma chúng tôi."
Đoàn Phi Dương tinh ý cũng bắt đầu diễn: "Đúng vậy, chúng tôi không quen nhau, cậu ta là ai thế?"
Phó Tư Bạch: "Ông nội của cậu đấy."
Ôn Từ bất lực mở mã QR thu tiền, cô bảo Phó Tư Bạch quét mã thanh toán: "Tổng cộng 299."
"Đắt như vậy?"
Ôn Từ kiên nhẫn giải thích: "Một mình anh đòi lắp lều riêng nên phải đóng 299, tối qua tôi đã nói với anh rồi."
"Tối qua tôi cũng nói với em rồi, vượt quá ngân sách."
"Hiện giờ số con trai trong đoàn cũng đủ đôi rồi, anh muốn ghép lều cũng không được đâu."
Khóe miệng Phó Tư Bạch khẽ nhếch lên: "Tôi không ngại ghép với con gái."
"...".


Đọc truyện chữ Full