DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Mà Tôi Yêu Sau Này
Chương 7

Khi Lục Tiếu về đến nhà đã là một giờ sáng, trong lúc cô đang nhập mật khẩu thì cánh cửa sau lưng bỗng mở ra.

“Sao em về muộn thế?”

Giọng nói của Hạ Thừa Dịch đột nhiên vang lên trên lối đi yên tĩnh, Lục Tiếu âm thầm thở phào một hơi, sau khi điều chỉnh xong tâm trạng của mình, cô mới chầm chậm xoay người lại.

“Chẳng phải em đã nói với anh rồi sao? Ăn tối xong bọn em còn phải đi xem phim nên mới về hơi muộn.”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Lục Tiếu mỉm cười, vẻ mặt vẫn giống như trong quá khứ, khoé miệng cong nhẹ lên, không thể bình thường hơn.

Ánh mắt Hạ Thừa Dịch nhìn thẳng vào mặt cô, giống như đang thăm dò và xem xét gì đó. Lục Tiếu lạnh lẽo xoa xoa đôi bàn tay của mình rồi thúc giục: “Trễ lắm rồi, anh mau quay về ngủ đi, tạm biệt.”

Nói xong, cô xoay người đi vào nhà, ngay lúc cô định đóng cửa lại thì Hạ Thừa Dịch đã chen người vào được. Lục Tiếu đứng ở trước cửa im lặng vài giây, sau đó cô đi theo anh vào trong phòng khách.

Cả hai người đều không lên tiếng, bầu không khí yên lặng tràn ngập xấu hổ và quỷ dị.

Cho đến khi điện thoại của Lục Tiếu reo lên một tiếng, là tin nhắn của Hoắc Cửu Ngôn gửi đến, anh báo cho cô biết rằng anh đã về đến nhà rồi và bảo cô mau đi ngủ sớm đi.

Ngay lúc Lục Tiếu đang nhắn tin trả lời lại anh thì giọng nói quái gở của Hạ Thừa Dịch bất chợt vang lên bên tai: “Em và Hoắc Cửu Ngôn ở bên nhau thật sao?”

Bàn tay đang bấm trên màn hình của Lục Tiếu dừng lại, vài giây sau, cô mới ngẩng đầu lên nhìn anh ta rồi cười nói: “Ừm, nói đến đây, em muốn thành thật cảm ơn anh, Hoắc Cửu Ngôn thật sự rất tốt.”

Hạ Thừa Dịch im lặng nhìn cô, sắc mặt dần dần trầm xuống, anh đột nhiên không biết phải đáp lại lời này như thế nào, chỉ là tự dưng tâm trạng của anh bực bội khó tả.

Anh sờ so@ng trên người mình hai lần, không tìm thấy hộp thuốc lá nên càng cảm thấy bực tức hơn. Một bàn tay thon dài trắng nõn xuất hiện trước mắt, Lục Tiếu đưa điếu thuốc đến bên miệng anh, chờ anh mở miệng ngậm lấy xong, cô lại tiếp tục giúp anh châm lửa.

“Sau này bớt hút thuốc lại đi, em nhớ Lâm Tuyết không thích ngửi mùi thuốc lá.” Cô nói xong thì xoay người quay trở về vị trí cũ.

Hạ Thừa Dịch hút hết nửa điếu thuốc mới khàn giọng cất tiếng: “Xin lỗi em.”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Lục Tiếu biết lý do anh nói xin lỗi, bởi vì ngày hôm đó anh đã đi vượt quá giới hạn, bởi vì anh đã xem cô thành Lâm Tuyết, bởi vì anh đã biến mất nửa tháng trời không liên lạc.

Bởi vì… anh căn bản chưa từng yêu cô, cho nên dù thế nào đi chăng nữa… anh cũng không thể chấp nhận được cô.

Lục Tiếu đưa tay lên vị trí trái tim mình, cố gắng lờ đi nỗi đau và sự uất ức đang trào dâng ở nơi đó.

“Hạ Thừa Dịch, chúng ta hãy quên chuyện đêm đó đi, cứ coi như đêm hôm đó anh chưa từng tới gõ cửa nhà em. Anh và Lâm Tuyết tốt đẹp, em và Hoắc Cửu Ngôn cũng bình ổn, như vậy là được rồi.”

Đọc truyện chữ Full