DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nuông Chiều Em Đến Nghiện
Chương 7

CHƯƠNG 7

Tiêu Diệp Nhiên vừa khóc vừa kể ra hết mọi oan ức, đau thương tích tụ trong lòng. Sau khi Tống An Kỳ nghe xong thì giận dữ đập bàn quát lên: “Vô liêm sỉ! Hạ lưu! Cố Tống Vy đúng là cái thứ không biết xấu hổ! Còn tên Bùi Hạo Tuấn kia nữa, uổng cho tớ vẫn luôn xem anh ta là nam thần, không ngờ anh ta lại là một tên cặn bã chính cống!”

“Tại sao anh ta lại dan díu với Cố Tống Vy chứ? Rõ ràng anh ta biết tớ hận cô ta thế nào mà…” Tuy rằng Tiêu Diệp Nhiên luôn tỏ ra rất kiên cường nhưng thực chất cô đang đau lòng muốn chết, giống như một con thú nhỏ bị tổn thương đầy mình.

Tống An Kỳ đau lòng. Cô quen Tiêu Diệp Nhiên đã lâu cho nên rất hiểu chuyện trong nhà Tiêu Diệp Nhiên. Năm đó khi mẹ ruột Tiêu Diệp Nhiên còn sống ba Tiêu đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, người đó chính là Triệu Uyển Nhan.

Bởi vì chuyện này mà mẹ của Tiêu Diệp Nhiên vẫn luôn sầu lo.

Về sau, mẹ Tiêumất chưa được bao lâu thì Triệu Uyển Nhan dẫn theo Cố Tống Vy gả vào nhà họ Tiêu trở thành tu hú chiếm tổ chim khách.

Lòng dạ của hai mẹ con kia thâm sâu khó lường, trước mặt ba Tiêu thì đối xử với Tiêu Diệp Nhiên cực kỳ tốt, nhưng sau lưng lại châm chích Tiêu Diệp Nhiên mọi lúc mọi nơi.

Đầu tiên là cướp đi sự quan tâm của ba Tiêu sau đó lại giựt giây ba Tiêu chia quyền thừa kế một nửa tài sản của nhà họ Tiêu cho Cố Tống Vy. Địa vị của Tiêu Diệp Nhiên ở nhà họ Tiêu tuột dốc không phanh bây giờ còn bị Cố Tống Vy cướp mất người chồng chưa cưới thanh mai trúc mã nữa chứ.

Trong lòng Tiêu Diệp Nhiên kỳ thực rất đau khổ. Tống An Kỳ hiểu rõ Tiêu Diệp Nhiên hơn bất kỳ ai. Tiêu Diệp Nhiên chỉ có vẻ bề ngoài kiên cương nhưng thực chất từ lâu trong lòng cô đã có trăm ngàn vết thương, vô cùng yếu đuối.

“Diệp Nhiên ngoan, cậu đừng đau khổ nữa, cậu sớm nhận rõ bản chất cặn bã anh ta so ra cũng là chuyện tốt, tránh cho sau này phải chịu khổ.”

Tống An Kỳ dang tay ôm Tiêu Diệp Nhiên khẽ an ủi, muốn truyền cho cô chút hơi ấm.

Tiêu Diệp Nhiên lau nước mắt, gật đầu: “An Di, cảm ơn cậu. Cậu yên tâm đi, tớ sẽ không sao đâu. Sớm muộn gì cũng có một ngày tớ sẽ khiến cho Cố Tống Vy và Bùi Hạo Tuấn hối hận vì đã đối xử với tớ như vậy.”

Buổi trưa, Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ đi ăn tạm bên ngoài rồi quay về công ty.

Hai người vừa vào đã thấy không ít đồng nghiệp đang chen chen chúc chúc phía trước một chiếc máy vi tính, bàn bạc sôi nổi về một chuyện gì đó.

“Trời ơi, đây có đúng là nam thần của mình không? Chuyện này cũng lớn quá nhỉ?”

“Vừa nhìn đã biết hai người kia làm mấy chuyện nhiệt tình ở trong đó rồi!”

“Bùi Hạo Tuấn không cẩn thận gì hết, lại bị người ta chụp được mấy ảnh này, chỉ e sau này hình tượng của anh ta sẽ tụt dốc không phanh.”

“Này, Diệp Nhiên, An Di, hai cậu cũng tới đây nhìn đi, có tin hot, mau tới xem ‘Cậu chủ của tập đoàn Bùi Thị dẫn gái hộp đêm vào khách sạn, sau ba tiếng mới đi ra ngoài’…”

Có đồng nghiệp nhiệt tình vẫy tay gọi Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ.

Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ đều ngẩn ra, họ nhìn nhau rồi vội vàng đi tới.

Tin về Bùi Hạo Tuấn đã sôi sùng sục, chia sẻ ở trên internet, bức hình khá là kích thích, đôi nam nữ hôn nhau kịch liệt, ôm eo, còn có một số cảnh khó mà nhìn thẳng được.

Bùi Hạo Tuấn là cậu chủ của tập đoàn Bùi Thị, hơn nữa anh ta luôn xây dựng hình tượng một quý công tử nho nhã lịch lãm với bên ngoài, được vô số thiên kim danh viện ca tụng là nam thần, bởi vậy nên tin tức này bị lan nhanh và rộng trên weibo và các diễn đàn internet.

Đọc truyện chữ Full