DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nuông Chiều Em Đến Nghiện
Chương 139

CHƯƠNG 139

Tiêu Diệp Nhiên chớp chớp mắt với Tống An Kỳ, cũng cười: “Đồng cảm sâu sắc.”

Trong lúc hai người nói chuyện, những nhà truyền thông khác cơ bản lại liên tục hỏi về không ít vấn đề, đợi sau khi hỏi gần xong, cuối cùng di chuyển đến một số tin bát quái.

“Cô Cố Tống Vy, liên quan đến chuyện cô ký hợp đồng với Thời Thuỵ, rất nhiều cư dân trên mạng đồn đoán rằng, cô bởi vì ân oán với Tiêu Diệp Nhiên nên cố ý nhắm đến cô ta. Ban đầu tin tức của các cô rất rầm rộ, không biết tình hình cụ thể như thế nào? Cô có thể nói không?”

Câu hỏi của phóng viên rất sắc bén, nhưng khiến Tiêu Diệp Nhiên nghe mà đột nhiên cau mày, trong lòng dấy lên dự cảm không tốt.

“Mấy cái đó đã qua rồi, hơn nữa tôi ký hợp đồng với Thời Thuỵ cũng không thể là vì nhắm đến cô ta, dù sao chuyện ban đầu, lỗi cũng ở tôi, tôi cũng xin cô Tiêu Diệp Nhiên tha thứ rồi. Từ nay về sau, tôi và cô ta là mối quan hệ đồng nghiệp, cho nên mong mọi người đừng tập trung vào điều này. Tôi và cô Tiêu, đã giải quyết mâu thuẫn của chúng tôi rồi, không tin thì mọi người có thể hỏi cô ta!”

Nói đến đây, tầm mắt Cố Tống Vy đột nhiên chăm chăm vào khuôn mặt Tiêu Diệp Nhiên ở dưới khán đài.

Cô ta nhìn như vậy, tất cả những tiêu điểm cũng lập tức di chuyển lên người cô.

Tiêu Diệp Nhiên nhíu mày có chút chặt.

Tống An Kỳ ở bên cạnh cũng hậu tri hậu giác mà ý tức ra Cố Tống Vy muốn làm cái gì, sắc mặt lập tức đen lại.

Người phụ nữ này, tính toán thật là giỏi, vậy mà lại muốn mượn thế áp bức Tiêu Diệp Nhiên, thừa nhận bọn họ đích thực là đã giải trừ mâu thuẫn.

Trong tình huống hiện tại của Tiêu Diệp Nhiên, nếu như cô trả lời không thích hợp một chút thôi, chỉ e là sẽ khơi dậy sự bất mãn của ban lãnh đạo cấp cao trong công ty.

“Thật vô sỉ!”

Tống An Kỳ tức giận, giận dữ chửi bới ở bên cạnh.

Tiêu Diệp Nhiên không nói gì, nhưng bởi vì ánh mắt đắc ý của Cố Tống Vy trên sân khấu mà đôi mắt của cô đột nhiên trở nên có chút nguy hiểm.

“Cô Tiêu Diệp Nhiên, không biết lời mà cô Cố nói hồi nãy có phải là thật không?”

Không ít phương tiện truyền thông quay sang hỏi Tiêu Diệp Nhiên.

Tiêu Diệp Nhiên hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, trên môi nở một nụ cười: “Chuyện giữa tôi và cô Cố quả thật đã trôi qua. Dù gì thì tôi vẫn có cuộc sống của riêng mình. Còn về chuyện hoá giải mâu thuẫn, cũng không hẳn. Một người bị chó cắn qua một lần, trong lòng ít nhiều cũng sẽ để lại ám ảnh, cho nên khi gặp lại con chó đó lần nữa, sẽ luôn tránh xa một chút. Nếu như cứ ngu ngốc mà sáp đến gần, ai mà biết con chó đó có cắn thêm một cái không chứ?”

“…”

Cái ví vụ này của Tiêu Diệp Nhiên vừa thốt ra, trực tiếp khiến cho tất cả phóng viên truyền thông á khẩu không nói gì.

So sánh Cố Tống Vy với chó, cái này cũng thật là…khiến người ta không thể phản bác!

Trên sân khấu, Cố Tống Vy bởi vì câu trả lời của Tiêu Diệp Nhiên mà sắc mặt tái xanh.

Cô ta vốn muốn mượn cơ hội này để cho Tiêu Diệp Nhiên chút khó xử, không ngờ lại bị người phụ nữ này đánh lại một đòn, nhưng lại không thể phát cáu ra.

“Các vị, hôm nay là buổi họp báo của cô Cố, cô ta mới là nhân vật chính, mọi người đừng đặt tiêu điểm lên người không quan trọng như tôi, nếu không mọi người sẽ lại tưởng tôi vì muốn nổi tiếng cho nên mượn cơ hội để tăng độ hot đó.”

Khóe môi cong lên đầy giễu cợt với đám người, lời này của Tiêu Diệp Nhiên đã trực tiếp cắt đứt suy nghĩ của đám phóng viên còn muốn đặt câu hỏi.

Đọc truyện chữ Full