DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cảnh Xuân Lãng Phí
Chương 2: Chương 2

Chưa kịp sang Mỹ đăng ký, tin tức Kỉ Ức Dương và Đàm Thiếu Tông đính hôn đã lan truyền khắp báo đài.

Bài báo đầu tiên rất mơ hồ, cụt lủn mấy dòng viết nguồn tin thân thiết tiết lộ tin nóng hai người sắp kết hôn, còn nguồn tin thân thiết là ai thì không biết. 90% bình luận cho rằng đây là tin giả, Kỉ Ức Dương và Đàm Thiếu Tông chẳng có nổi một bức ảnh chung, gia cảnh, xuất thân, đường đời không hề giao nhau, chứ đừng nói đến chuyện môn đăng hậu đối. Kể cả có tìm hiểu những tin đồn tình ái trước đó thì cũng rõ ràng là họ không phải gu nhau.

Đêm ấy Đàm Thiếu Tông tham dự buổi tiệc kỷ niệm 10 năm ra đời của một tạp chí, mấy biên tập viên quen biết lập tức vây quanh anh hỏi chuyện. Đây không phải lần đầu Đàm Thiếu Tông dính vào thị phi, anh vòng vèo đánh trống lảng đã thành quen, nhưng lần này chính anh cũng chẳng hiểu mọi chuyện ra sao, nhất thời không biết trả lời thế nào cho phải.

Sau bữa ăn ở nhà hàng Nhật, Kỉ Ức Dương không liên lạc lại với Đàm Thiếu Tông. Một hôm anh nhận được cuộc gọi từ dãy số lạ, đầu dây bên kia tự giới thiệu là trợ lý của Kỉ Ức Dương, họ Sở, khách sáo hỏi anh có tiện gửi lịch trình sắp tới cho anh ta không.

Đàm Thiếu Tông đang mải phủi bụi trên chiếc Polaroid sản xuất từ thập niên 60, không nghĩ ngợi gì nói ngay: “Lịch trình? Trợ lý Sở này, có khi anh hiểu lầm rồi, công việc của tôi không có lịch trình cố định như quay show truyền hình, trừ vài buổi chụp hình hẹn trước, lúc nào tôi cũng có mặt được.”

Bên kia không tiếp lời, Đàm Thiếu Tông không quen nói chuyện với mấy người nhạt nhẽo, kiểm điểm lại câu nói vừa nãy rồi lên tiếng: “Trợ lý Sở? Anh đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác, khoan, tự dưng nói thế lại càng giống có ý khác, tóm lại là không có đâu nhé. Ý tôi là, nếu ngài Kỉ có yêu cầu gì, ví dụ như muốn chụp ảnh hay là đăng ký kết hôn, thì cứ gọi tôi, tôi rất vui lòng được phục vụ.”

Điện thoại nhanh chóng báo cuộc gọi kết thúc.

Đàm Thiếu Tông nghi ngờ ngắt máy ngang là văn hóa của công ty này, nội quy được quy định trong sổ tay nhân viên phát ở buổi huấn luyện nhậm chức.

Đương nhiên trợ lý Sở nào dám cúp điện thoại của Đàm Thiếu Tông, ngược lại anh ta còn đang xấu hổ nhìn vị sếp ngồi đối diện. Kỉ Ức Dương bắt anh ta gọi cho Đàm Thiếu Tông, dùng điện thoại của Kỉ Ức Dương, ấy thế mà Đàm Thiếu Tông hoàn toàn không nhận ra số.

Vô tình biết chồng sắp cưới của sếp không thèm lưu số sếp đã kỳ lắm rồi, lại còn mở loa ngoài nghe những lời này ngay bên cạnh sếp… hiện trường sự cố có vẻ khó xử lý.

Nhưng Kỉ Ức Dương cứ như chưa có gì xảy ra, bình thản dặn trợ lý Sở liên hệ MC Tôn Ngật, y muốn gặp vị MC cố định của bản tin kinh tế tài chính một lần.

Đàm Thiếu Tông bị dập máy đang suy nghĩ xem hành động ngắt điện thoại của trợ lý có đại diện cho ý muốn hủy hôn của sếp không? Anh kiên nhẫn phân tích, nếu Kỉ Ức Dương không đinh kết hôn nữa, thì anh hẳn nên nghiêm túc phủ nhận tin đồn; mà với tính cách của Kỉ Ức Dương, dù có cưới thật chắc chắn y cũng không muốn công bố cho cả thiên hạ biết, chưa kể bộ phận quan hệ công chúng nhà họ Kỷ thừa sức xử lý mấy tin sốc này. Tóm lại, dẫu thế nào cũng chẳng đến lượt anh bày tỏ ý kiến.

Thế nên Đàm Thiếu Tông vẫn tiếp tục quanh co vòng vèo, cười nói thật đúng là một trò tiêu khiển nhàm chán, một hiểu lầm đẹp đẽ.

Chẳng biết ai đã lan truyền lời anh ở tiệc kỷ niệm tạp chí, cánh truyền thông lập tức sôi nổi đưa tin: nhân vật chính của “một trò tiêu khiển nhàm chán, một hiểu lầm đẹp đẽ” bác bỏ tin đồn. Ngay ngày kế tiếp, một trang web khoa học kỹ thuật danh tiếng đăng tin phỏng vấn độc quyền. Sau khoảng 20 vấn đề về bước tiến khoa học kỹ thuật – trí tuệ nhân tạo trong hoạt động sản xuất kinh doanh, câu hỏi cuối đề cập tới đời sống cá nhân của khách mời, tin tức còn giật gân hơn cả chuyện bác bỏ lời đồn: Kỉ Ức Dương đích thân thừa nhận chuyện tốt đến gần.

Lúc tin tức nổ ra, tất cả sự chú ý đồng loạt ập tới, hôn nhân đồng tính, tình cũ, gia cảnh, học vấn, giá cổ phiếu… Có người còn bỏ thời gian lập danh sách người tình tin đồn của họ, chia thành hai cột đặt dưới hai bức ảnh cá nhân, khẳng định bồ bịch của Đàm Thiếu Tông cả nam cả nữ cộng lại dài gấp đôi Kỉ Ức Dương.


Hôm ký hợp đồng tiền hôn nhân* Đàm Thiếu Tông cầm cuốn tạp chí theo, ngồi xuống mở ra cho Kỉ Ức Dương xem, không màng người thứ ba đứng bên cạnh, thản nhiên hỏi: “Anh có nhu cầu biết bao nhiêu người ở đây là thật không?”

Kỉ Ức Dương hạ mắt liếc nhìn tiêu đề giật gân và hai cột tên phía dưới hai bức ảnh, không trả lời.

Đàm Thiếu Tông tựa lưng vào ghế: “Chẳng ai là thật cả.”

Kỉ Ức Dương ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt không xét nét không nghi ngờ, cứ như là chỉ nhìn anh thôi.

Đàm Thiếu Tông lại hỏi: “Anh tin không?”

Kỉ Ức Dương không đáp, Đàm Thiếu Tông thốt ra hai câu hỏi và một câu trần thuật, y lười chẳng muốn đoán già đoán non đâu thật đâu dối. Luật sư bên cạnh làm việc với y đã lâu, nên dù chuyên môn không phải luật hôn nhân gia đình, anh ta vẫn soạn ra được bản hợp đồng này. Luật sư rất giỏi nhìn mặt đoán ý, giữa bầu không khí kỳ cục, đúng lúc đứng dậy đưa Đàm Thiếu Tông một bản sao hợp đồng.

Đàm Thiếu Tông không dẫn luật sư tới, ngồi yên nghe luật sư của Kỉ Ức Dương giảng giải về vốn chủ sở hữu của các công ty niêm yết nước ngoài, văn bản xác nhận tài sản riêng của bạn đời, thỏa thuận ủy thác và các biện pháp giải quyết nếu phát sinh tranh chấp. Anh ngáp một cái, mở miệng hỏi câu chẳng liên quan đến hợp đồng, không hỏi luật sư, anh hỏi Kỉ Ức Dương: “Anh thực sự muốn kết hôn à?”

Đây không phải lần đầu tiên anh hỏi câu này, Kỉ Ức Dương vẫn chẳng có biểu cảm gì, nói rằng đã đặt vé máy bay đi Mỹ rồi.

“Đặt vé máy bay rồi,” Đàm Thiếu Tông gật đầu, mở hai trang cuối ký tên thật nhanh, “Quả là lý do tuyệt vời để kết hôn.”

Sau khi luật sư rời khỏi, Đàm Thiếu Tông cũng chuẩn bị cuốn gói đi về, Kỉ Ức Dương gọi anh lại: “Về nói với bố cậu, tôi sẽ trả theo giá đất đã thỏa thuận.”

Đàm Thiếu Tông không hiểu, nhưng anh nhanh chóng hiểu ra Đàm Khang còn giấu giếm về nguồn cơn của cuộc hôn nhân này, anh cũng chẳng tò mò, trả lời Kỉ Ức Dương: “Một quý tôi về nhà một lần, đưa tin không kịp sẽ ảnh hưởng xấu đến việc làm ăn của mọi người. Nhưng anh đừng lo, anh cứ chuyển tiền vào tài khoản là ngân hàng sẽ chu đáo báo tin cho ổng ngay ấy mà.”

Kỉ Ức Dương quyết định thời gian địa điểm đăng ký kết hôn. Trợ lý Sở làm theo lời y, báo thời gian cho Đàm Thiếu Tông sớm nửa tiếng, thế nhưng hôm đó Đàm Thiếu Tông vẫn suýt trễ chuyến bay tới New York.

Lúc anh lên máy bay Kỉ Ức Dương đã uống được nửa ly sâm panh. Lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu bàn chuyện cưới xin, Kỉ Ức Dương thể hiện cảm xúc rõ ràng, còn là cảm xúc tiêu cực, y không thèm tiết chế âm lượng, cũng chẳng quan tâm có người đứng cạnh Đàm Thiếu Tông, nói nhanh hơn bình thường rất nhiều: “Cậu hỏi tôi rất nhiều lần nhưng cậu vẫn luôn có quyền quyết định. Nếu đã đồng ý, tôi hy vọng cậu có thể nghiêm túc hơn.”

Dù nghe rõ giọng Kỉ Ức Dương không vui, Đàm Thiếu Tông vẫn cợt nhả đáp: “Nghiêm túc, cực kỳ nghiêm túc, anh dạy tôi rồi mà, không được đùa giỡn với chuyện hôn nhân. Nhưng tôi phải chờ trợ lý tới, đưa đồ cho cô ấy xong tôi mới qua cửa an ninh được.”

Kỉ Ức Dương không muốn tranh cãi với anh. Hai người xếp hàng qua cửa an ninh gần nhau, y biết Đàm Thiếu Tông bị chặn lại vì một chiếc bật lửa nhựa, người có thường thức ai cũng biết: không đáng mạo hiểm trễ chuyến bay quốc tế để chờ trợ lý đến lấy nó.


Từ lúc cất cánh tới khi hạ cánh, họ chẳng trò chuyện gì với nhau, tài xế đón ở sân bay, Kỉ Ức Dương cũng không giới thiệu Đàm Thiếu Tông. Kỉ Ức Dương có nhà ở New York, y lạnh lẽo nói Đàm Thiếu Tông ngủ phòng cho khách.

Đàm Thiếu Tông thấy việc này hơi thừa, buổi tối tắm xong xuống tầng ngồi trên sofa uống nước, hỏi Kỉ Ức Dương: “Tôi không theo đạo Cơ Đốc cũng không lãnh cảm, anh thì sao?”

Chẳng ngờ Kỉ Ức Dương vẫn ghim chuyện anh suýt trễ chuyến bay, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Thực ra cậu có thể đứng ở cổng an ninh thêm 10 phút nữa, máy bay không chờ cậu.”

Trước cửa tòa thị chính, Đàm Thiếu Tông lại hỏi Kỉ Ức Dương có muốn kết hôn thật không. Có lẽ bậc thang cao ngất và cánh cổng lớn khiến anh chợt nhận ra mọi chuyện thực sự sắp thành, anh gọi Kỉ Ức Dương đã bước lên bậc thềm, lặp lại câu hỏi anh đã hỏi rất nhiều lần.

Lần này Kỉ Ức Dương không im lặng, nhưng cũng không trả lời anh, y bước xuống, dừng chân trên Đàm Thiếu Tông một bậc, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc, dường như còn hơi dịu dàng: “Bây giờ cậu đổi ý vẫn kịp.”

“Không định đổi ý,” Đàm Thiếu Tông lắc đầu, giây tiếp theo thẫn thờ nói tiếp: “Chỉ là nhiều nghi thức quá, nhớ hồi mới lớn tôi cũng từng đính hôn, tôi không đổi ý, cô ấy đổi ý.”

Kỉ Ức Dương không bảo Đàm Thiếu Tông phải nghiêm túc nữa. Y xoay người đi tiếp lên bậc, đi được hai phần ba thì quay đầu nhìn rồi vội vàng quay đi, tựa như chỉ muốn xác nhận Đàm Thiếu Tông có bỏ trốn không.

Sau khi về nước, tin kết hôn được công bố chính thức trên các phương tiện truyền thông, vô số tin bài ăn theo nổ ra, có một tiêu đề khá hợp lý: Quân tử nên duyên cùng cậu ấm.

Tất nhiên quân tử là Kỉ Ức Dương còn Đàm Thiếu Tông chính là cậu ấm.

Bài báo viết cuộc sống trước đây của hai người hoàn toàn khác nhau, gia đình Kỉ Ức Dương khởi nghiệp trong ngành công nghiệp nặng, Đàm Thiếu Tông là con ngoài giá thú của ông chủ hãng may. Người tình tin đồn của Kỉ Ức Dương nào là nhà sáng lập quỹ đầu tư tư nhân, nghệ sĩ cello chính trong dàn nhạc, dẫn chương trình kênh kinh tế tài chính, ảnh chụp trộm toàn cử chỉ lịch thiệp khéo léo. Không chỉ có gia thế hiển hách, công ty riêng của Kỉ Ức Dương cũng đang trên đà phát triển mạnh. Trong khi đó Đàm Thiếu Tông khét tiếng trăng hoa, dính nhiều scandal với người mẫu, minh tinh tuyến 18, ca sĩ chính trong ban nhạc hạng ba, nghe nói là quen biết lang chạ trong lúc quay chụp. Tuyệt đối không có chuyện Đàm Thiếu Tông thừa kế gia nghiệp nhà họ Đàm, dù studio không thiếu việc nhưng phong cách nhiếp ảnh của anh luôn nhận được hai luồng ý kiến trái ngược. Quân tử và cậu ấm trịnh trọng đính hôn, tất cả mọi người đều tò mò những diễn biến tiếp theo của câu chuyện này.

Nhưng chẳng ai ngờ sau khi kết hôn, người bị “bắt quả tang” trước lại là Kỉ Ức Dương.

Không nhắc tới bức ảnh nắm tay đó, suốt mười tháng kết hôn, Đàm Thiếu Tông đã chính thức công nhận Kỉ Ức Dương là quân tử.

Kỉ Ức Dương luôn luôn lịch sự, biết giữ chừng mực, tôn trọng không gian riêng tư của Đàm Thiếu Tông, hơn nữa diện tích nơi ở rất lớn, thỉnh thoảng Đàm Thiếu Tông sẽ có lỗi giác rằng anh vẫn đang sống một mình như trước. Kỉ Ức Dương thực sự không coi hôn nhân là trò đùa, y luôn đưa Đàm Thiếu Tông tới các buổi tiệc công ty, tiếp đãi doanh nghiệp đối tác, kể cả đi họp lớp hay gặp bạn bè y cũng lịch thiệp hỏi Đàm Thiếu Tông muốn tham gia không. Thậm chí, nhờ có Kỉ Ức Dương giới thiệu, một vài tạp chí thời trang danh tiếng còn ngỏ lời mời Đàm Thiếu Tông phụ trách chụp ảnh trang bìa.


Ngoại lệ duy nhất là đời sống tình d*c. Đây là điểm khác biệt lớn nhất trong cuộc sống trước và sau hôn nhân của Đàm Thiếu Tông, cũng là trường hợp hiếm hoi Kỉ Ức Dương không làm quân tử.

Bình thường Kỉ Ức Dương và Đàm Thiếu Tông toàn ông nói gà bà nói vịt, nhưng chuyện chăn gối lại hòa hợp đến lạ kỳ. Sau khi trở về từ Mỹ, hai người dọn vào sống chung, Kỉ Ức Dương đã dùng hành động chứng minh y không lãnh cảm. Tới giờ Đàm Thiếu Tông vẫn ghi thù Kỉ Ức Dương gian xảo, chuyện là vào lần đầu tiên làm đến bước cuối, lúc hai người đang mặt đối mặt an ủi dạo đầu, Kỉ Ức Dương bỗng dừng tay, Đàm Thiếu Tông cho rằng y không có hứng thú, tốt bụng hỏi y có muốn nghỉ một lát không. Kỉ Ức Dương chẳng ừ hứ gì, nhưng khi Đàm Thiếu Tông đứng dậy quỳ gối trên giường định tự xử, y bất ngờ đè anh xuống.

Họ chưa thỏa thuận chuyện ai trên ai dưới, nhưng Đàm Thiếu Tông đoán Kỉ Ức Dương đã tính toán giây phút này từ trước rồi. Đàm Thiếu Tông vẫn còn tỉnh táo, thầm nghĩ nếu không tránh được tình cảnh bị làm, thì ít nhất cũng phải bôi trơn trước chứ, anh quay đầu thương lượng với Kỉ Ức Dương: “Trước tiên anh…”

Kỉ Ức Dương không cho anh nói chuyện, tay trái che miệng anh, tay phải ấn yết hầu anh, giữ chặt cơ thể anh rồi cúi xuống hôn hôn vành tai.

Đàm Thiếu Tông lập tức quên mất mình định nói gì. Anh bất giác nuốt nuốt, yết hầu chuyển động cảm nhận rõ bàn tay Kỉ Ức Dương. Anh chợt nhận ra Kỉ Ức Dương không phải kiểu người giữ thân trinh bạch đến đêm tân hôn, chẳng những không phải, mà còn ở đẳng cấp chuyên gia, nếu so tài cao thấp trên giường với Kỉ Ức Dương, Đàm Thiếu Tông thua chắc. Ví dụ như anh biết tai mình là điểm nhạy cảm, nhưng không ngờ chiến lược ba mũi tấn công ba vùng chiến lược của Kỉ Ức Dương lại có tác dụng gấp bội như thế.

Vậy nên nếu có ai hỏi Đàm Thiếu Tông rằng hôn nhân có ổn không, anh thực sự chẳng chỉ ra được điểm nào không ổn. Lúc tụ tập bạn bè thắc mắc, anh trả lời rất đơn giản: “Làm sư ngày nào gõ mõ ngày ấy.”, thế mà người ta cứ nghĩ rộng sang nghĩa khác, còn hỏi anh ở với Kỉ Ức Dương thì ai đâm ai.

Hòa thượng Đàm Thiếu Tông cần cù gõ mõ, trên giường hết lòng hết dạ, dưới giường “tương kính như tân”*, anh chỉ trái ý Kỉ Ức Dương đúng hai việc: hút thuốc lá và uống rượu về muộn.

Lần đầu tiên anh hút thuốc trước mặt Kỉ Ức Dương là buổi tối hôm đăng ký kết hôn. Nhà Kỉ Ức Dương có ban công lớn, Đàm Thiếu Tông vừa đếm những chiếc taxi màu vàng dưới vụt qua dưới tầng vừa hút thuốc, chẳng biết Kỉ Ức Dương tới từ bao giờ, mặt mày cau có, Đàm Thiếu Tông mở bao thuốc chìa cho y một điếu, y nói: “Tôi không hút thuốc.”

Đàm Thiếu Tông quay đầu tiếp tục nhìn dòng xe và người qua đường xách túi siêu thị bảo vệ môi trường, đếm được năm chiếc taxi vàng, anh đáp bừa một câu: “Vậy chắc anh sống lâu trăm tuổi đấy.”

“Cậu đừng hút nữa.” Kỉ Ức Dương nói.

Đàm Thiếu Tông nhìn y, Kỉ Ức Dương vẫn cau mày, chắc là ghét mùi thuốc lá lắm, Đàm Thiếu Tông hỏi: “Anh có viết luật này trong thỏa thuận hôn nhân hả? Xin lỗi, hôm đó tôi lười không đọc.”

Giọng điệu Đàm Thiếu Tông không thân thiện, vừa nói anh vừa rút thêm một điếu, kẹp cùng điếu thuốc khi nãy, châm lửa đốt cả hai.

Kỉ Ức Dương không so đo thái độ sớm nắng chiều mưa của anh, “Theo lý thuyết, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, cậu thích nghịch lửa cũng đừng đốt cả ngón tay.”

Đàm Thiếu Tông không nghiện rượu và thuốc lá, nhưng anh không chịu bỏ thuốc, thỉnh thoảng vẫn đi uống rượu đến đêm. Suy xét đến phép lịch sự và sức khỏe của người xung quanh, anh luôn cố gắng không hút thuốc trước mặt Kỉ Ức Dương. Và nếu uống rượu về biết Kỉ Ức Dương ở nhà, anh sẽ vòng qua căn hộ của mình tắm rửa trước, cái này là vì sức khỏe bản thân. Bởi anh từng ăn trái đắng… anh say rượu về nhà, Kỉ Ức Dương không vui, không cãi nhau với anh, nhưng lên giường rất rất rất không quân tử.

Đêm nay đánh bài mệt mỏi, tới khi tài xế lái xe xuống hầm Đàm Thiếu Tông mới nhận ra anh quên không về căn hộ trước, cả quãng đường cũng không hạ cửa sổ xuống cho bớt mùi rượu.

Đàm Thiếu Tông không làm phiền tài xế, gara và tầng hầm thông nhau, Kỉ Ức Dương hào phóng cho anh dùng tầng hầm làm phòng tối*. Đàm Thiếu Tông rửa mặt bằng bồn nước trong phòng tối, căn phòng không thông gió, anh ngửi rõ mùi rượu trên người mình. Thế nên Đàm Thiếu Tông không lên tầng ngay, lấy điện thoại tìm tin nhắn với Kỉ Ức Dương, Đường Ký mới gửi ảnh cho anh nên tin nhắn vẫn ở đầu danh sách, anh ấn vào bức ảnh nhìn chằm chằm nửa phút. Đàm Thiếu Tông trông thấy tên tác giả ở góc dưới bức ảnh, trùng hợp làm sao, đây chính là người so sánh lịch sử tình trường của anh và Kỉ Ức Dương khi trước, không ngờ cánh truyền thông hứng thú với chuyện nhà họ đến vậy.

Anh mở thanh tìm kiếm tin tức, sau hai tiếng đồng hồ, vô số bài đăng mới đã ra lò. Danh tính Kỉ Ức Dương đã được tiết lộ, có người nhớ tới Đàm Thiếu Tông, chủ đề bàn tán chuyển từ “Tùng Dương có gay không?” thành “Tùng Dương có phải con giáp thứ mười ba không?”


Đàm Thiếu Tông theo dòng dư luận tra cứu thông tin về Tùng Dương, đời tư rất trong sạch, không có tai tiếng gì ngoài bức ảnh hôm nay. Anh nhận xét thân thiện bức hình chân dung của Tùng Dương, ừm thì cũng tuấn tú đấy, nhưng đường nét gương mặt không đủ mượt mà, nhất là xương gò má, chụp ảnh phải chọn đúng góc độ mới tôn lên được.

Đàm Thiếu Tông lên tầng lúc đồng hồ đã điểm ba giờ sáng. Cứ một lát anh lại reload trang tìm kiếm một lần, cuộc vui chưa tàn, tin đồn và phỏng đoán mới ồ ạt tuôn trào, có vẻ như hai nhân vật chính không hề đáp trả lời đồn.

Phòng khách vẫn sáng đèn, Kỉ Ức Dương ngồi nghiêm chỉnh trên sofa, hình như đang chờ anh.

Đàm Thiếu Tông đã buồn ngủ lắm rồi, chơi Texas hold’em rất hại não, men rượu khiến anh kiệt sức, phòng tối lạnh lẽo làm cơ thể khó chịu, bây giờ anh chỉ muốn nhanh nhanh tắm nước nóng rồi đi ngủ. Anh biết người mình đầy mùi rượu, không sạch sẽ, nhưng đêm nay anh thực sự không còn sức hợp tác lên giường với Kỉ Ức Dương.

Phòng ngủ trên tầng hai, cầu thang nằm trọn trong tầm mắt Kỉ Ức Dương. Tuy rằng cực kỳ lừa mình dối người, Đàm Thiếu Tông vẫn cố gắng nhẹ chân hết mức. Anh hy vọng mình có thể đi thật nhẹ, thật nhanh, tốt nhất là lên phòng đóng cửa trong khi Kỉ Ức Dương bề bộn tự hỏi phải giải quyết tin đồn ngoại tình thế nào.

Nhưng đời chẳng như mơ, anh mới đặt chân lên bậc thang đầu tiên, Kỉ Ức Dương đã gọi giật lại: “Đàm Thiếu Tông.”

Đàm Thiếu Tông ngừng bước, đứng im như phỗng, không cả thèm ngoảnh đầu. Kỉ Ức Dương đứng dậy, quay người về phía cầu thang nhưng không tới gần.

Kỉ Ức Dương hỏi Đàm Thiếu Tông một câu, cách đặt câu hỏi hết sức quen thuộc: “Cậu có muốn ly hôn không?”

—————————

Lời tác giả: Ngại quá, tui cóp lời bài hát*:

Cảm nghĩ lúc kết hôn của Kỉ Ức Dương và Đàm Thiếu Tông: “Tôi cưới người tôi không quen lắm*./ Chắc là sẽ vui lắm đây.”

(Bài hát editor gắn ở đầu chương ấy.-.)

—————————

Chú thích:

1) Hợp đồng tiền hôn nhân: văn bản thỏa thuận của các cặp đôi được lập trước khi kết hôn; có nội dung quy định chế độ tài sản của vợ chồng trong suốt thời kỳ hôn nhân

2) Tương kính như tân (thành ngữ): vợ chồng tôn trọng nhau như khách

3) Phòng tối (darkroom): well thì là một căn phòng tối mù kín mít mà các nhiếp ảnh gia dùng để rửa phim, làm ảnh phim


Đọc truyện chữ Full