DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đừng Vờ Ngoan Ngoãn
Chương 34

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngày hôm sau.

Khi Tả Đào thức dậy là đúng 7 giờ sáng, sau khi tắm rửa sơ qua, cậu đo nhiệt độ lần nữa và kết quả là 36,7 độ C, đã khôi phục bình thường, ngoại trừ hay ho khan hai tiếng, tinh thần cũng không còn uể oải như lúc trước.

Có thể thấy được, chém cháo tối hôm qua Tống Thời Hàn đưa cậu có hiệu quả thật lớn.

Tối hôm qua Khương Minh đã thông báo trong nhóm chat là 9h sáng hôm nay sẽ xem lại trận thi đấu hôm qua ở phòng họp, bây giờ vẫn còn sớm, Tả Đào đi phòng bếp tìm đồ ăn đồng thời theo thói quen mà mở Weibo ra.

# Wildfire trận đầu tiên #

#Pink Fire đêm khuya phát sóng trực tiếp #

#Nhan sắc khi khóc của Pink #

Mục thứ ba thực sự làm người xem cảm thấy khó hiểu, Tả Đào ngậm một túi bột đậu đỏ trong miệng, không rõ nguyên nhân do đâu mà cậu ấn vào, giây tiếp theo —— ngay khi nội dung được làm mới, khóe mắt cậu nhịn không được giật giật, trong đầu như có thứ gì vừa nổ tung. 

Đập vào mắt đầu tiên là hình ảnh cậu khóc trên sân thi đấu —— không xem không biết, vừa thấy mới biết lúc đó mình đã khóc thảm thiết như thế nào. Chỉ thấy cậu ngồi trên ghế game, một đôi mắt đỏ bừng không nói lời nào cứ thế nước mắt giàn giụa cả khuôn mặt, thoạt nhìn vừa thương tâm lại ủy khuất.

Cư dân mạng "tốt bụng" còn viết cho cậu một dòng chữ: Đội trưởng ca ca, mau dỗ bảo bảo đi.

Đáng sợ hơn nữa là cư dân mạng còn chụp được ảnh Tống Thời Hàn ôm lấy cậu. Cũng không biết vì sao trên sân thi đấu lại có một nhiếp ảnh gia có thể chụp được góc độ xảo quyệt như vậy, cư nhiên thực sự chụp được khóe miệng cậu hơi nhếch lên trong giây lát, diễn giải hoàn hảo ý nghĩa của việc vừa khóc vừa cười......

Kèm theo dòng chữ của cư dân mạng là: Dỗ được, bảo bảo cười.

Tả Đào: "......"

Cậu cảm thấy bản thân mình như một đứa trẻ.

Cho nên, ai đó có thể cho cậu biết, rốt cuộc là ai nhàm chán như vậy, mới có thể cắt ghép khuôn mặt đang khóc của cậu với độ phân giải cao đến thế mà không bị kiểm duyệt?! 

Rốt cuộc là có đạo đức công cộng hay không dị!!!

Cậu thực sự không dám xem lần thứ hai.

Ngón tay trượt xuống thật nhanh, ai biết lướt qua một tấm này còn có một tấm khác, những bức ảnh khóc tương tự đã được đại đa số cư dân mạng đặt làm vô số biểu tượng cảm xúc..

Chỉ cần nhấp vào một trong số đó, bình luận phía dưới càng thêm làm người hít thở không thông.

【 Làm Ánh Trăng của anh: Không thể không nói, Pink khóc thật sự rất dễ nhìn, nước mắt muốn rơi lại không rơi, hẳn là trước kia đã từng đóng phim Quỳnh Dao đúng không?】

【 Không nghĩ ra Nick Name: Đúng vậy. Nếu bạn trai tôi mà cũng khóc dễ xem đến vậy, thì tôi cũng đã không chia tay với hắn rồi. 】

【 Cùng Hắn Cao Chạy Xa Bay: Tôi có một ý tưởng ​​không biết có nên nói ra hay không. Thôi vẫn là nói đi, Fire có thể mỗi ngày đều chọc cho Pink khóc một lần được không? Gương mặt này không khóc thật quá đáng tiếc / thẹn thùng.jpg】

【 Mẹ của Pink: Lầu trên, tôi hoài nghi cậu đang lái xe, nhưng tôi không có chứng cứ. 】

【 Fire là bản mạng của tôi: Khó trách Hàn Thần đối với Tóc Hồng tốt như vậy, là tôi tôi cũng không giữ được.....】

【 Wind Thiên Hạ Đệ Nhất: Cười chết, Tóc Hồng không hổ là Tóc Hồng, quả nhiên phương thức ra mắt cũng khác với người thường / nôn mửa.jpg】

D người dùng ở dòng cuối cùng quá quen thuộc, Tả Đào gần như ngay lập tức nhớ lại những mâu thuẫn trong quá khứ, chọc ngón tay lên bàn phím vài lần, cậu vừa định trả lời, một cái tin tức WeChat nhảy ra, lại tiện tay nhấn vào ——

【 Đinh Lỗi: Đào tổng, buổi sáng tốt lành. 】

【 Bạo Lực Đào: Có chuyện gì? 】

【 Đinh Lỗi: Oa, mày dậy sớm vậy, tao còn tưởng mày còn đang ngủ. 】

【 Bạo Lực Đào: Có việc gì thì cứ nói thẳng. 】

【 Đinh Lỗi: Mày thay đổi, mày trở nên lạnh nhạt, từ trong lời nói của mày, tao có thể cảm nhận được sự mất kiên nhẫn trong đó. 】

【 Đinh Lỗi: Ác bá hồng nhạt khóc thút thít.jpg】

【 Bạo Lực Đào:? 】

【 Bạo Lực Đào: Có tin tao giết mày ngay bây giờ không? 】

【 Đinh Lỗi: Sao lại hung dữ vậy chứ, tao đây không phải là chạy theo trend sao, trên mạng truyền khắp nơi rồi / mị nhãn.jpg. Cũng không có việc gì, chỉ muốn nhắc nhở mày một chút, đừng quên buổi tụ họp tối ngày mai. 】

【 Bạo Lực Đào: Đã biết, ngày mai lấy mạng chó của mày. 】

【 Đinh Lỗi: Đừng mà, mày đã đỡ hơn chút nào chưa, tao mới xem buổi phát sóng tôi hôm qua, hình như càng ốm nặng thêm đúng không? 】

Lười nói chuyện với người này, Tả Đào thoát khỏi giao diện trò chuyện, vừa định chuyển về Weibo, một số tin nhắn mới được chuyển đến.

Nhóm nội bộ Wildfire——

【 Mùa Thu Không Trở Lại: Đúng đúng, tôi mới nói hỗ trợ mới của chúng ta lớn lên đẹp, các ngươi còn không tin! 】

【 Mùa Thu Không Trở Lại: Tôi V 50, quay đầu lại tôi phải hỏi hắn xem có cần thêm WeChat không / tôi khóc, bạn sẽ đau lòng sao.jpg. 】

【SZ: Trong nhóm? 】

【 Mùa Thu Không Trở Lại thu hồi một tin nhắn. 】

【 Mùa Thu Không Trở Lại thu hồi một tin nhắn. 】

【 Mùa Thu Không Trở Lại: Mẹ kiếp, tôi thật sự không có chú ý, may mà còn kịp, Quả Đào không nhìn thấy đúng không? 】

【Pink: 1】

【 Mùa Thu Không Trở Lại:......】

Tả Đào chuẩn bị trả lời, một tin nhắn khác hiện lên——

【Fire: Đừng tiết lộ thông tin cá nhân của đồng đội @ Mùa Thu Không Trở Lại. 】

Ngay sau tin nhắn là một bao lì xì WeChat.

Vương Thu ngay lập tức nhấn vào.

【 Mùa Thu Không Trở Lại: 200 tệ! Đội trưởng yên tâm, tôi sẽ thề sống chết bảo vệ WeChat của Pink! 】

【Pink:......】

Sau khi rời khỏi nhóm, nghĩ tới cái gì, Tả Đào lại ấn vào khung chát của Đinh Lỗi.

【 Bạo Lực Đào: Đã ổn. 】

【 Bạo Lực Đào: Đội trưởng của tôi tối hôm qua nấu cháo cho tôi uống. 】

【 Đinh Lỗi: Giữa hai người có mối quan hệ lén lút nào không? 】

Đương nhiên là có quan hệ.

Nhưng Tả Đào không trả lời nữa, sau khi bỏ điện thoại vào túi, cậu hết sức chuyên chú mà bắt đầu ăn cơm sáng.

9 giờ, Tả Đào đúng giờ ngồi trong phòng họp. 

Tống Thời Hàn là người đến cuối cùng, trông như vừa mới ngủ dậy, đầu tóc hơi bù xù, tùy tiện ngồi xuống bên cạnh Tả Đào, giơ tay bóp huyệt Tinh Minh hai lần, tư thế có vẻ hơi lười biếng..

Sau khi Khương Minh đóng cửa lại, hắn đi thẳng vào vấn đề: "Vậy chúng ta bắt đầu."

Nghe vậy, mọi người trở nên nghiêm túc một chút.

Không thể không nói, tầm nhìn của Khương Minh thực sự rất xấu xa, cũng hoàn toàn có vốn liếng để làm huấn luyện viên trưởng. Rõ ràng là hắn đã cân nhắc rất nhiều lần, hắn cắt rất nhiều hình ảnh trong trận đấu ngày hôm qua, cơ hồ mỗi một bức đều rất tổng quát, có đôi khi Tả Đào chưa kịp nhìn ra vấn đề, thì Khương Minh đã chỉ ra chúng.

Từ người đi đường trên đến người đi đường giữa cho đến người đi rừng, cuối cùng chủ đề quay trở lại đường dưới, năm người đều có những vấn đề lớn lớn bé bé, cho dù là Tống Thời Hàn, cũng bị hắn chỉ ra một số sai lầm.

Mở nắp cốc và uống một ngụm nước, Khương Minh nói: "Nói tóm lại, chúng ta đã thắng trận ra mắt này một cách mỹ mãn." Dừng một chút: "Đương nhiên, đối với chúng ta bây giờ, vấn đề trí mạng nhất vẫn là phối hợp."

Khương Minh: "Trong hiệp đầu tiên của trận thứ hai ở đường giữa, tín hiệu từ đường giữa vẫn còn hơi chậm, đồng thời Cat không nên mạo hiểm giết rồng vào lúc này, nếu lúc đi đường vòng để chi viện cho đường giữa thì Qiu sẽ không phải là người đầu tiên bị giết. Còn có Qiu, làm thế nào mà bạn có thể lao vào tháp để muốn giết Wind ngay trong một chiêu? Điên rồi? Ai cho bạn tự tin đó, ZZ sao?"

Cat nhấp môi: "Tôi."

Vương Thu gãi gãi tóc, cười hắc hắc: "Quả thật là bị ZZ ảnh hưởng một chút."

Thuận tay đập vào đầu Vương Thu một cái, Khương Minh tiếp tục: "Vẫn còn đường trên. Ở phút thứ hai mươi sáu của trận đấu, cậu dịch chuyển sai thời điểm, đường dưới đã có dấu hiệu chuẩn bị rút lui, lúc này cậu chạy xuống, chẳng những không lấy được đầu người, còn uổng phí một đợt binh lính."

Tư Tranh gật đầu: "Lần sau sẽ chú ý."

Dứt lời, lại nhìn về phía hai người Tả Đào và Tống Thời Hàn.

Không lập tức nói chuyện, Khương Minh đầu tiên thở dài, rồi nói: "Thành thật mà nói, lần này vấn đề của hai người là lớn nhất. Ngoài vấn đề vừa nêu ở ván đầu tiên, ván thứ hai quả thực bại lộ quá nhiều khuyết điểm, vẫn là câu nói kia, hiện tại ngẫu nhiên chọn ra hai người từ thanh huấn, bọn họ nhất định sẽ phối hợp tốt hơn mọi người."

Khương Minh: "Trước nói Tả Đào đi, thao tác của em rất xuất sắc, điểm này không cần nhắc lại nữa. Nhưng nếu đi theo hướng hỗ trợ truyền thống, thì em còn có một đoạn đường rất dài phải đi. Pink, em phải biết rằng, một khi lên thi đấu chân chính sẽ không cách để để em luôn chơi AP, hiểu rõ không?"

Tả Đào đáp ứng một tiếng: "Thực xin lỗi."

"Lại nói Fire, tại ván thứ hai nếu xét về mặt tình cảm thì có thể tha thứ, nhưng cậu có thể hay không nói trước với đồng đội một tiếng? Cậu có ý thức được rằng Pink đang theo đuổi cậu khắp bản đồ thế giới không, ít nhất cậu cũng phải cho một cái tín hiệu chứ." Khương Minh nhéo nhéo cái trán: "Fire, cậu phải biết rằng, đây là một trò chơi đoàn đội, không phải là thi đấu cá nhân của cậu, nhớ rõ phải giao lưu bằng giọng nói nhiều với đồng đội."

Lời này của Khương Minh không thể nói không nặng, trong lúc nhất thời, toàn bộ phòng họp đều an tĩnh.

Tả Đào theo bản năng mà nhìn lén Tống Thời Hàn, muốn mở miệng nói cái gì đó.

Nhưng Tống Thời Hàn lại trước một bước hơi hơi gật đầu: "Đã biết."

Khương Minh " ừ " một tiếng: "Tôi đã sắp xếp một trận đấu huấn luyện với GGF cho các cậu, đặc biệt là đường dưới, hãy đi luyện tập phối hợp cho thật tốt đi."

"Được rồi, mặt khác không còn vấn đề gì nữa." Ánh mắt qua lại trên người Tả Đào và Tống Thời Hàn, thấy bầu không khí có chút ảm đạm, Khương Minh cười một tiếng rồi dẫn người đi ra phòng họp: "Bất quá còn tốt, thái độ nhận sai của hai người vẫn là có thể."

Khương Minh thanh thanh giọng nói: "Buổi phát sóng xin lỗi tối hôm qua rất tốt đó." Lại nhìn về phía Tả Đào: "Pink, nếu về sau Fire còn khi dễ em, em liền hướng cậu ta khóc, để xem cậu ta dỗ sao."

Tả Đào lại bắt đầu đỏ mặt: "......"

Ôn tập xong, mọi người cùng nhau lên phòng huấn luyện.

Lúc trước cậu có thêm bạn tốt với Star, chỉ cần đối phương online là có thể thấy ngay.  

Sau khi chào hỏi đối phương, Tả Đào nhấp vào nhóm anh hùng của trò chơi và bắt đầu suy nghĩ xem anh hùng nào sẽ thích hợp hơn. Những vấn đề mà Khương Minh vừa nói như một cái châm đánh thẳng vào đầu, khiến cậu ý thức được những khuyết thiếu của mình. 

Sau một thời gian dài tìm kiếm, Tả Đào cuối cùng lựa chọn một hỗ trợ tương tự như Thủ Hộ Linh, đều là những nhân vật hỗ trợ truyền thống, các kỹ năng chính đều tập trung vào phần thưởng đoàn đội.

Trước đây trừ phi khi lão bản chủ động yêu cầu, ngoài ra Tả Đào về cơ bản sẽ không sử dụng hắn.

Sau khi xác nhận anh hùng mà mình muốn chơi, Tả Đào lại thiết trí một chút phù văn thiên phú, sau khi ánh mắt dừng lại trên skin nguyên thủy trần trụi trong vài giây, cậu không khỏi thở dài.

Thật sự quá xấu.

Thấy cậu thở dài, Tư Tranh có chút tò mò hỏi: "Quả Đào, làm sao vậy?"

"Không sao ạ." Tả Đào lắc lắc đầu, nói: "Chỉ là không có chỉnh skin, em luôn cảm thấy thiếu cái gì.."

Tài khoản mà cậu sử dụng bây giờ là do Khương Minh đưa cho, anh hùng tất nhiên là anh hùng toàn diện, nhưng điều chỉnh skin thì không có cái nào, điều này không thể nghi ngờ là quá tàn nhẫn với cẩu nhan như cậu.

Nghe xong lời này, Tư Tranh cười một tiếng: "Còn tưởng chuyện gì, em muốn skin nào, anh trai đưa cho em."

Tả Đào vội vàng xua tay nói không cần: "Skin này hiện không có sẵn để mua."

Tư Tranh thò đầu nhìn thoáng qua: "Hệ liệt ngọt ngào cuồng hoan?" Hắn trầm ngâm một tiếng: "Là vật phẩm hạn định trong Lễ Giáng Sinh, quả thực bây giờ không dễ mua. Như vậy đi, chờ đến khi trở về anh liền mua tặng cho em."

"Ngọt ngào cuồng hoan?"

Vương Thu cũng ngẩng đầu nhìn lại đây: "Nếu tôi nhớ không lầm, hình như đội trưởng có bộ skin đầy đủ của cái hệ liệt này? Trước đây khi tham gia hoạt động offline, là ban tổ chức đưa tới?"

"Ừ."

Tống Thời Hàn đồng ý, và nghiêng đầu nhìn Tả Đào: "Hay là em lấy tài khoản của tôi mà chơi."

Tả Đào sửng sốt nửa giây mới phản ứng lại Tống Thời Hàn vừa mới nói cái gì: "Không...... Không tốt lắm đâu?"

"Không gì không tốt, bỏ đi cũng thật lãng phí." Nói rồi, Tống Thời Hàn từ trên ghế đứng dậy, đạm thanh nói: "Em ngồi vị trí của tôi đi."

Anh nói: "Tôi đi xuống lầu ăn chút gì đó."

"A?" Tả Đào lại sửng sốt một chút, ngạc nhiên càng rõ ràng: "Có thể chứ?"

Ngay cả Cat cũng ngạc nhiên nhìn về phía này. Mọi người trong căn cứ đều biết rằng Fire ghét người khác chạm vào thiết bị ngoại vi của anh, ngay cả thời điểm dì quét dọn phòng cũng đều tự động bỏ qua vị trí Tống Thời Hàn.

Sau khi ngoài ý muốn qua đi, Vương Thu rực tiếp pha trò, giả vờ ghen tị: "Oa, tình cảm của hai người thật tốt." Sau đó, hắn liếc nhìn Tống Thời Hàn: "Đội trưởng, có phải cậu hơi thiên vị rồi không, lúc trước tôi muốn mượn bàn phím của cậu để thử xem cảm giác thế nào, cậu ngay cả một con mắt cũng không cho tôi xem, hiện tại ngay cả vị trí cũng cho Quả Đào luôn rồi?"

Biết rõ Vương Thu đang nói đùa, nhưng Tả Đào vẫn nhịn không được mà đỏ mặt, chỉ ho nhẹ một tiếng, không nói chuyện..

"Không cậu không sợ chết, cậu có thể để cho đội trưởng mắng cậu khóc một lần." Tư Tranh thật ra không nghĩ nhiều, hắn cười vỗ lên bả vai Vương Thu một cái: "Rồi sau đó lại ở trước mặt đội trưởng khóc một trận, có khi đội trưởng còn cho phép cậu mượn dùng tài khoản đấy."

Vương Thu không hề nghĩ ngợi lắc đầu: "Quên đi, cái giá quá cao, cũng chỉ có fans only của cậu ta mới có thể làm chuyện như vậy."

Tống Thời Hàn không phản ứng hai người này, sau khi để Tả Đào yên tâm ngồi xuống, liền đi ra phòng huấn luyện.

Một phút sau,

Tả Đào trịnh trọng ngồi xuống chỗ của Tống Thời Hàn, mặc dù bàn ghế đều là kiểu dáng giống nhau nhưng cậu vẫn thấy rất mới lạ, ngồi không dám nhúc nhích mà tim đập thình thịch.

Đặc biệt là khi nhìn thấy ID cá nhân "Wildfire-Fire" ở góc trên bên phải của giao diện trò chơi, niềm vui trong lòng thật sự nhịn không được muốn hoá thành thực thể, nhân lúc mọi người không chú ý cậu cúi đầu không tiếng động nhếch miệng cười một hồi.

Từ hôm qua đến giờ, đây là lần đầu tiên cậu thẳng thắn tiếp thu hành vi đáng xấu hổ của mình,

Khóc tốt lắm, cho dù truyền khắp mạng xã hội thì thế nào?

Có đứa trẻ ngoan nào mà không khóc?

Nếu anh ấy có thể mở khóa các đặc quyền khác nhau mỗi ngày, cậu sẽ sẵn sàng khóc mỗi ngày.

Vừa mới nghĩ đến đây, khung chat trò chơi bắt đầu lập loè phát sáng, Tả Đào mới đầu không để ý, cũng không muốn nhìn trộm chuyện riêng tư của Tống Thời Hàn, cho đến khi bên kia rung chuyển, và cửa sổ tự động nhảy ra——

【 GGF - Star: Hello ca. 】

【 GGF - Star: Hồi nữa mọi người chơi cái gì? 】

【 GGF - Star: Có thể mở cửa nói trước cho em trai một chút không? 】

【 GGF - Star: Tại sao không nói chuyện, tốt xấu gì chúng ta đã từng ngủ cùng phòng với nhau~】

【 GGF - Star: Nhóc Tóc Hồng kia rốt cuộc có cái gì tốt, cũng chỉ thanh tú hơn tôi một chút thôi. 】

【 GGF - Star: Chẳng lẽ giống như những gì trên mạng nói, anh là một tra nam chỉ thấy người mới cười mà không nghe người cũ khóc? 】

Tả Đào thực sự không thể chịu đựng được nữa, cậu do dự một lúc rồi trả lời——

【 Wildfire - Fire: Thu diễn một chút.....】

【 GGF - Star:? 】

【 Wildfire - Fire: Tôi là người mới. 】

【 GGF - Star:?? Có ý gì? 】

【 Wildfire - Fire: Tôi là Pink. 】

Bên kia trầm mặc ước chừng ba giây, mới trả lời lại.

【 GGF - Star: Các ngươi...... Đáng giận! 】

【 Wildfire - Fire: Ừ ừ! 】

Sau khi trả lời tin nhắn này, Tả Đào mặt vô biểu tình mà nghĩ: Ừ ừ, chờ lát nữa phải lấy anh một máu.

Huyệt Tinh Minh:

Đọc truyện chữ Full