DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đừng Vờ Ngoan Ngoãn
Chương 52

Mặc dù đã miễn cưỡng chấp nhận chuyện Tả Đào động thủ đánh người, nhưng khi nhận được video theo dõi từ phòng điều khiển gửi tới, Khương Minh vẫn bị chấn kinh.

Trẻ con bây giờ đều thâm tàng bất lộ vậy sao?

Trong một khoảnh khắc, hắn cảm thấy như mình đang xem một bộ phim võ thuật cấp thấp.

Khương Minh ôm di động, ngồi trên ghế sofa trong phòng trà, biểu cảm trên khuôn mặt có chút khó tả: "...... Đây thực sự là Pink mà chúng ta biết sao??" Kéo video về phía trước một chút và xem lại: "Này, với tốc độ phản ứng này, móng vuốt của người nọ vừa mới chạm vào em ấy, giây tiếp theo liền trực tiếp ném người ta ra ngoài?"

"Tôi thật sự không nghĩ tới." Khương Minh nghẹn họng nhìn trân trối, bởi vì camera theo dõi cách quá xa, cho nên không cách nào thu được âm thanh, hắn nhìn bức ảnh Tả Đào chỉ vào người đàn ông đối diện, rất tò mò hỏi: "Nơi này, Pink đang nói cái gì?"

Hắn vừa dứt lời, liền nhìn thấy trong video gần như đồng thời xuất hiện Tống Thời Hàn, giống như là phát hiện ra một cái thế giới mới, vui đùa nói: "Không phải là vừa đánh vừa sợ tức mức khóc oa oa đó chứ?"

Liếc mắt nhìn màn hình di động của Khương Minh, Tống Thời Hàn hơi cong môi lên, thuận miệng nói câu: "Không nhớ rõ."

"Không nhớ rõ?" Khương Minh tỏ vẻ không tin, lại hỏi hai lần, thấy Tống Thời Hàn vẫn không nói, tuy rằng không hỏi nữa, nhưng vẫn cố ám chỉ: "Nói thật, tôi cảm thấy cậu đối với Pink hơi khác đấy."

Tống Thời Hàn hơi hơi nhướng mày: "Khác chỗ nào?"

Khương Minh nghĩ nghĩ, nhìn thật sâu vào Tống Thời Hàn, nói: "Dù sao chúng ta cũng đã biết nhau nhiều năm, tôi chưa bao giờ thấy cậu quan tâm đến ai nhiều như vậy."

"Nhưng đến giờ tôi vẫn nhớ rõ những lời mà cậu nói trước khi Pink tới." Khương Minh cười một mình và nói đùa, "Có phải do con nhà người ta kêu cậu một tiếng ca ca, cho nên cậu thật sự coi người ta là em trai hả?"

Khương Minh: "Nhưng tôi cũng có thể hiểu được. Những người chơi AD như cậu luôn không thể từ chối một hỗ trợ xuất sắc, mà càng thêm khó cự tuyệt là, vị hỗ trợ ưu tú này toàn bộ tâm ý đều là cậu."

Tống Thời Hàn châm một điếu thuốc, liếc nhìn Khương Minh: "Anh không có việc gì làm?"

"Còn tôi thì bận rộn lắm."

Không tiếp tục đề tài này, Khương Minh tắt điện thoại, nhìn về phía Tống Thời Hàn: "Được rồi được rồi, không nói cái này, chúng ta nói chính sự."

Khương Minh hỏi hắn: "TDK Demon,cậu biết chứ?"

Tống Thời Hàn không tạm dừng: "Quen biết."

TDK"s The Dark Knight là một trong ba đội mạnh được công nhận ở Hàn Quốc, mức độ không khác gì FG trong nước, tuy đến nay vẫn chưa lấy được giải quán quân thế giới, nhưng trong trận chung kết mỗi năm, đều sẽ xuất hiện.  

Khương Minh hứng thú bừng bừng hỏi: "Cậu cảm cảm thấy hắn thế nào?"

Tống Thời Hàn nhướng mi đáp lại, ngữ khí bình thản nói: "Không tệ, lúc trước tại giải đấu solo tôi đã gặp qua."

"Tháng sau Demon sẽ hết hạn hợp đồng." Khương Minh vỗ tay, không biết từ chỗ nào lấy được một lon bia lanh, mở ra uống một ngụm rồi mới thỏa mản mà thở dài, tiếp tục nói: "Lần này tôi tới tìm cậu là vì việc này, trước kia một người bạn của tôi mới từ Hàn Quốc trở về, một thời gian trước tôi đã nhận được tin từ anh ấy."

Nghe vậy, Tống Thời Hàn không lộ dấu vết mà nhíu mày, phủi phủi khói bụi: "Anh muốn ký với hắn?"

"Đúng là có ý định này." Khương Minh không có phủ nhận, dựa vào trên ghế sa lon: "Bất quá chúng ta còn đang nói chuyện, nhưng tôi nghĩ đối phương hẳn là cũng có ý này. Tóm lại cứ thử xem trước đã, nhìn xem có thể hay không rồi đem người bắt lấy."

Mặc dù nói như vậy, nhưng Tống Thời Hàn thấy bộ dạng xuân phong quất vào mặt của hắn, liền biết nếu không có gì ngoài ý muốn, thì chuyện này trên cơ bản sẽ được quyết định. 

Không biết như thế nào, anh bỗng nhiên nhớ tới thiếu niên vừa nãy lúc trong phòng huấn luyện vì nhìn thấy một cái Weibo mà nhẹ nhàng thở ra.

Khương Minh nói đi nói lại điều gì đó, nhưng Tống Thời Hàn cũng không nghe vào tai, anh dựa vào cửa sổ, nhíu mày hút điếu thuốc.

Sau cuộc trò chuyện dài, Khương Minh cuối cùng phân tích một câu: "Nhưng phải nói rằng, Demon và Pink cũng được coi là có phong cách giống nhau, bọn họ đều chơi theo hướng cường hỗ trợ. Bây giờ mọi người luyện phối hợp với Pink nhiều một chút, nếu cuối cùng Demon xác định sẽ đến chỗ chúng ta, đến lúc đó phối hợp cũng sẽ đỡ đi đường vòng hơn."

"Đường vòng không tồn tại ít hay không ít."

Tống Thời Hàn dập tắt mẩu thuốc lá trong cái gạt tàn.

Khương Minh sửng sốt: "Có ý gì?"

Tống Thời Hàn cũng chưa nhận thức được giữa mày mình có một tia bực bội không dễ phát hiện: "Cách chơi của mỗi người đều có nét khác nhau, cho dù phương hướng của Demon và Tả Đào có giống nhau đi nữa, thì đến lúc ấy hắn cũng phải luyện phối hợp với mọi người thêm một lần nữa."

Nghe đến đó, Khương Minh cũng thở dài, nói: "Tuy là như vậy cũng không sai, nhưng bây giờ cũng còn cách nào đâu, Pink cũng không có khả năng vẫn ở bên cạnh chúng ta."

——

Hôm sau.

Bởi vì gần cuối tháng, Tả Đào vừa thức dậy đã mở Tiểu Hùng TV ra, rõ ràng mới 8 giờ sáng, nhưng lượng truy cập thuộc về 《 Wind Up 》 vẫn chiếm cứ trong không ít trang của các blogger.

Sau đó nhìn quanh một vòng, hình như tất cả đều đang nhắc đến DDL.

Ngay cả Tống Thời Hàn luôn không thích phát sóng trực tiếp cũng đã mở phát sóng.

Tả Đào theo thói quen ấn vào.

Hôm nay Tống Thời Hàn không mặc đồng phục của đội, trên người là một bộ áo đen form rộng, có lẽ anh vừa mới giường sau đó liền trực tiếp đi lên ngồi xuống, tóc tai vẫn còn đang hỗn độn, cả người đều lộ ra khí chất lười nhác.

Đầu tiên là thật cẩn thận mà dùng lòng bàn tay chọc vào cái mũi cao thẳng trên màn hình của Tống Thời Hàn, sau đó nhớ lại những gì Tống Thời Hàn nói với cậu vào tối qua, Tả Đào như một con cá chép lộn mình đứng dậy, do dự một chút, từ tủ quần áo tìm một bộ áo đen mặc lên.

Cậu đang nghĩ xem tí nữa nên mời Tống Thời Hàn ghép đôi có được không, kết quả mới vừa đi toilet rửa mặt xong, di động " t " một tiếng ——

【Star: Quả Đào, tới chơi game không? 】

【Star: Mây mù rốt cục tiêu tán, hôm nay ánh mặt trời tươi sáng như vậy, không bằng chúng ta rửa lại mối nhục lần trước đi! 】

Nghĩ đến lần trước cùng người này quỳ gối Tả Đào hóe miệng hơi hơi co giật, vốn là muốn giả bộ như mình còn đang ngủ, không có xem tin tức, nhưng là một giây sau, người này lại nhắn tin đến ——

【Star: Đừng giả vờ như em không ở đó, tôi rõ ràng có thấy ba phút trước em còn đang ngồi xổm trong phòng trực tiếp của Hàn thần lúc nãy mới thoát ra! 】

【Star: Chủ yếu là Ba Ba tóm được tôi mắng mấy ngày nay rồi, nói nếu tôi không kéo điểm của anh ấy về, thì liền gửi lưỡi dao đến căn cứ của chúng ta. 】

【Star: Bé Đào của tôi ơi, tai họa này là do chúng ta cùng gây ra, không có đạo lý em đứng ngoài cuộc đâu? 】

Tả Đào: "......"

Được rồi.

【Pink: == mới vừa tỉnh, đang rửa mặt. 】

【Star: Vậy em mau tới nha, anh đã mở phòng, đứng trong mưa gió ngõ hẻm đợi em / nháy mắt.jpg】

Tả Đào chậm rì rì trả lời.

【Pink: Đã biết. 】

Mười phút sau, Tả Đào cầm một miếng bánh mì ruốc thịt vừa ăn vừa đi lên lầu.

Vừa bước vào phòng huấn luyện, Tống Thời Hàn vẫn ngồi ở vị trí vừa rồi phát sóng trực tiếp. Từ góc nhìn của cậu, người đàn ông đang dựa lưng vào ghế chơi game, vô cùng chăm chú nhìn vào màn hình, đôi tay với những đốt ngón tay thon dài đang linh hoạt nhảy trên các phím kỹ năng, rõ ràng bên phía góc trái màn hình là một đống bình luận nhảy ra, nhưng lại không chút ảnh hưởng nào tới anh, biểu cảm bình thường trên khuôn mặt anh ta giống như biểu hiện trong buổi phát sóng trực tiếp.

Sau những ngày bão tố qua đi, nắng tháng sáu rực rỡ tươi tắn.

Một mảng lớn ánh nắng vàng ấm áp xuyên qua cành cây tươi tốt ngoài cửa sổ chiếu vào, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng ve sầu, trong ánh sáng và bóng tối còn có vô số bụi bặm trôi nổi.

Có vẻ như thời gian đang chậm lại.

Tả Đào vô thức đi chậm lại, đi đến chỗ của mình và ngồi xuống.

Vừa mở máy tính, tầm mắt cậu không tự chủ được mà hướng cách vách đi tới, lúc này vừa vặn Tống Thời Hàn đang đơn thương độc mã mà thu hoạch một đợt Triple kill, đang quay về thành phố mua trang bị.

Mặc dù biết Tống Thời Hàn chơi game rất ít khi phân tâm, nhưng cậu vẫn nhẹ nhàng chào hỏi: "Đội trưởng, chào buổi sáng."

Quả nhiên, Tống Thời Hàn không có lập tức phản ứng, ánh mắt dừng ở trên giao diện cửa hàng trò chơi, tiếp theo là vật phẩm lớn cuối cùng.

Tả Đào còn đang lo lắng về chuyện OOC ngày hôm qua, trong thời gian chờ đợi máy tính khởi động, cậu một bên nhìn thao tác của Tống Thời Hàn trong trò chơi, một bên nhét ngụm bánh mì cuối cùng vào miệng, đồng thời tự hỏi làm cách nào để cứu lấy hình tượng. 

Ngay khi cậu nghĩ rằng Tống Thời Hàn sẽ không nói gì, vừa định quay đầu lại đăng nhập vào game —— Tống Thời Hàn lại một lần nữa giết đối thủ ở đường dưới, tháo tai nghe ra một chút, sau đó khẽ gật đầu như một lời chào:"Chào buổi sáng."

Sau khi thu hồi ánh mắt, Tống Thời Hàn click chuột điều khiển AD anh hùng đi xuống đường, tại hoang vu khu vực lấy một cái buff máu, không ngẩng đầu lên khẽ hỏi: "Lát nữa ghép cặp hả?"

Tả Đào sửng sốt nửa giây mới ý thức được Tống Thời Hàn đang nói chuyện với mình, cậu đang định đồng ý theo bản năng, lời nói đã đến cổ họng, đột nhiên nghĩ tới vừa rồi mình đã đồng ý với Star.

Cậu có chút bực bội mà gãi gãi đầu: "Đội trưởng, có thể chờ ván sau hay không?"

Tống Thời Hàn: "Làm sao vậy?"

Tả Đào: "Vừa rồi Star tìm em, nói là muốn cùng nhau lập nhóm."

Tống Thời Hàn " chậc " một tiếng, có chút vui đùa mà nói một câu: "Là anh hẹn muộn rồi."

Tả Đào xua tay vừa định nói cái gì đó, lúc này di động lại " ting " một itenegs.

【Star: Em đồng ý đi. 】

【Pink:? 】

【Star: ôi đã nghe cuộc trò chuyện giữa em và Hàn Thần. Rốt cuộc thì em đang cao quý cái gì vậy, có Hàn Thần gia nhập, phần thắng của chúng ta cũng lớn hơn một chút. 】

【Star: Nhanh chóng kéo người vào hố đi! 】

Tả Đào: "......"

Cho nên người này vẫn đang ngồi xổm trong phòng phát sóng của Tống Thời Hàn sao?

Mười phút sau, trận đấu của Tống Thời Hàn kết thúc.

Sau khi được Tống Thời Hàn đồng ý, Tả Đào rất không tình nguyện mà kéo người tiến vào.

Trong phòng, Ngô Thủy Ba đầu tiên là mừng như điên: "Hoan nghênh hoan nghênh, hoan nghênh Fire khách quý tới thăm!"

Star ghen ghét: "Vui vẻ như vậy?"

Ngô Thủy Ba: "Đương nhiên, đây là lần đầu tiên tôi và Fire xuất hiện ở cùng một phòng đấy."

Ngô Thủy Ba cười hắc hắc, ngữ khí khó nén hưng phấn: "Đương nhiên, đều là dính hào quang của Pink hết."

Tả Đào thản nhiên đồng ý, trong khi chờ xếp hạng, cậu cũng đăng nhập vào Tiểu Hùng TV của mình. Vừa mới lập phòng xong, một lượng lớn fans theo sát tiến vào.

【 Rất tuyệt, tôi liền đoán được Fire vẫn luôn phát sóng, thì tất nhiên sau đó em sẽ noi theo mà. 】

【 Hu hu hu, con trai số khổ của tôi, sao con lại bị fan cuồng theo dõi thế? 】

【 Tối hôm qua nhìn thấy liên minh đăng weibo, thật sự là sợ chết khiếp, tại sao còn nháo tới chỗ cục cảnh sát vậy? 】

【 Nhóc con không có sao chứ, không có sao chứ, không có sao chứ? 】

【 Thật muốn đem fan cuồng ra chém ngàn đao, đáng giận là tôi không có ở hiện trường, bằng không tôi đã xé nát mặt tên khốn đó ra! 】

【Pink, con trai ngoan của tôi, hu hu hu, con vẫn khỏe chứ? Không có bị dọa đúng không? 】

【 mau để mẹ ôm một cái! 】

Bây giờ Tả Đào đã có thể tiếp thu chuyện mọi người gọi mẹ xưng con trên mạng này, cho nên vẫn vô cùng bình tĩnh mà đáp lại một tiếng: "Không có việc gì, mọi người yên tâm."

Star đoán rằng Tả Đào đang đáp lại người hâm mộ, thuận miệng nói một câu: "Đã đến mức bôi thuốc rồi mà em còn nói không có việc gì?"

"Bôi thuốc?" Ngô Thủy Ba ngẩn người: "Pink bị thương?!"

Star: "Còn không phải sao. Nghe nói là fan cuồng kia dám động tay ở đồn công an, có phải là bị thương chỗ thắt lưng đúng không? Cuối cùng vẫn là do Hàn Thần bôi thuốc cho em ấy."

Sự chú ý của Ngô Thủy Ba lại vô cùng kỳ lạ, sau đó liền "Oa" một tiếng, nhịn không được bắt đầu bát quái: "Quả Đào, thiệt hay giả vậy, là do Fire tự mình bôi thuốc cho em?"

"Là sự thật, Thu tổng nói với tôi như vậy." Star một bên nói, một bên chậc lưỡi: "Tình huống thế nào vậy Hàn Thần?"

Tống Thời Hàn bình tĩnh trả lời lại, như nghĩ tới cái gì, nhìn mắt Tả Đào: "Hôm nay chỗ bị thương đã đỡ hơn chưa?"

Tả Đào đã bắt đầu hối hận khi đáp ứng trận trò chơi này: "...... Đỡ rồi ạ."

Tống Thời Hàn mặt không đổi sắc ấn ấn vào thái dương: "Ừ, sáng nay anh Khương đưa bình rượu thuốc tới, nói là nên dùng càng sớm càng tốt, chờ lát nữa tôi đưa cho em."

【 His, đây vẫn là Fire mà tôi quen biết sao? 】

【 Tôi cư nhiên từ khối băng lạnh lùng này, cảm nhận được một chút...... Hơi ấm? 】

【 Tôi thừa nhận tôi tư tưởng không sạch sẽ, đối thoại vừa rồi của hộ, thật sự khiến tôi...... Nhịn không được muốn cắn. 】

【 Ấy...... Lúc bôi thuốc có thể phát sóng trực tiếp hay không, chúng tôi cũng muốn nhìn. 】

【 Tôi luôn cảm thấy hai người không thích hợp, nhưng tôi lại không thể nói rõ không thích hợp chỗ nào. 】

【 Đầu tiên, Fire tự mình bôi thuốc cho Pink đã thực không thích hợp. Cùng với, hôm nay bọn họ mặc áo cùng màu, còn không thì là do chúng ta bị khí trảng của Ba Ba ảnh hưởng rồi. Tóm lại, bọn họ thoạt nhìn GayGay. 】

【 Các chị em nói đúng, chính là GayGay! 】

Thấy bình luận lại bắt đầu hướng theo hướng kỳ quái, Tả Đào không rõ ngọn nguồn một trận chột dạ.

Cậu vội vàng hạ giọng giải thích: "Mọi người không cần đoán mò nữa, chúng em chỉ là tình cảm đồng đội bình thường mà thôi."

【 Thật vậy chăng, tôi không tin. 】

【 Hắc hắc, em càng giải thích tôi càng hưng phấn, tôi cứ thích đoán mò đấy, tôi liền phải nói bậy. 】

【 Có đàn ông nào trong phòng phát sóng trực tiếp không, đàn ông thẳng các bạn có thể thực sự giúp đỡ lẫn nhau đến mức này sao? 】

【 Cảm ơn, tôi vừa mới hỏi bạn cùng phòng có thể bôi thuốc giúp tôi không, bạn cùng phòng nói tôi đi tìm chết đi. ( bất quá tôi là bị trĩ / thở dài.jpg】

【 Hơn nữa, mỗi khi chúng ta nói vềi Fire, biểu hiện của con trai  rất không tự nhiên. Từ từ! Con trai, sẽ không phải con là Gay đi? 】

【 Mặc dù con là con trai yêu quý nhất của mẹ, nhưng không đại biểu con có thể cướp chồng của mẹ!!! 】

【 Tinh Bảo, Tinh Bảo, rốt cuộc anh còn biết bao nhiêu chuyện nữa, lần sau làm ơn tất cả chuyện lớn chuyện nhỏ gì đều nói cho chúng tôi biết đi. 】

【 Ơ chỗ này hỏi có khả năng Star cũng không nhìn thấy, các chị em chờ tôi, tôi đi quả hỏi một chút. 】

"Ây da." Trong giọng nói, Star bỗng nhiên vui vẻ một tiếng: "Quả Đào, fans của em đều chạy qua chỗ anh...... A? Câu hỏi của mọi người thật kỳ quái, Pink hẳn là thẳng đấy."

Trái tim của Tả Đào vừa từ từ chùng xuống lại nâng tới cổ họng.

"Nhưng nói như vậy, Quả Đào, tôi phát hiện ra rằng em có vẻ rất hấp dẫn đối với đàn ông."ó lẽ cảm thấy điều này không thích hợp, Star nói: "Ý tôi là, mặc dù em có nhiều fan nữ, nhưng tất cả đều đối xử với em như một đứa con trai."

Ngô Thủy Ba thì nằm ăn dưa đến vui vẻ, không hề lý trí phối hợp hắn: "Đúng thật là như vậy, từ lần đầu tiên tôi gặp em ấy, tôi còn tưởng rằng là chị em đấy."

Tả Đào: "......"

Hai kẻ tâm thần này thực sự đủ rồi.

Star: "Tuy rằng nói lời này thì quá không phúc hậu, nhưng tôi còn muốn nói......" Hắn tạm dừng một câu, cười xấu xa tiếp tục: "Hoàn cảnh của em khiến anh cảm nhận được sự an ủi vô cùng lớn, mấy ngày trước anh đây còn lấy nước mắt rửa mặt, kết quả tối hôm qua vừa nghe nói em bị nam nhân theo đuôi, sau đó trong nháy mắt anh liền thấy tốt hơn nhiều."

【 a ha? Fan cuồng theo đuôi là nam? 】

【 Tôi đã nói mà, con gái không nên có nhiều sức như vậy. 】

【 Ách, không phải đâu......】

【 nhìn xem nhìn xem, mẹ đã sớm nói, lúc ra cửa phải ăn mặc cho cẩn thận, hiện tại hối hận chưa! 】

【 Chị em lầu trên nói rất đúng, nhất định là do ngày đó lộ đùi. Con trai, nam đức nam đức đấy!! 】

Star: "Ha ha ha."

Tả Đào đỏ mặt, trên đường hỗ trợ, một bộ kỹ năng giết chết đi rừng đối diện, mặt không cảm xúc mà trả lời hắn: "Ít nhất em không có bị người ta hôn."

Đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đâm một dao, Star có chút phản ứng không kịp: "A ha?"

Tả Đào dẫm lên thi thể đi rừng đối diện trở về thành, lại bổ một đao: "Hiện tại mặt anh còn tê không?"

Lời vừa dứt, bên cạnh truyền đến một tiếng cười khẽ.

Trong lòng Tả Đào " lộp bộp " một tiếng, cậu vô thức nhìn sang, đúng lúc bắt gặp đôi mắt như đang cười mà như không cười của Tống Thời Hàn.

Chuông cảnh báo chợt bị gõ vang.

Hình tượng mới vừa OOC không bao lâu, lời cậu vừa nói giống như...... không quá thích hợp.

Mà bên kia, Star đã bắt đầu hét lên: "A a a, anh rõ ràng thật vất vả mới quên đi, vì cái gì em còn muốn công kích anh, hu hu hu  a a a ——"

Tả Đào: "Em......"

Anh có chút hoảng loạn, nhưng tất nhiên không phải vì Star.

Trong tình thế cấp bách, trong giọng nói của cậu tràn ngập quan tâm dối trá, bật thốt lên liền nói: "Không phải, em không có ý trào phúng anh. Em chính là muốn nói, nếu mặt anh còn tê, em còn có thể đưa rượu thuốc cho anh."

Ngô Thủy Ba: "A ha ha ha ha ha!!!"

Star: "?"

Trầm mặc vài giây sau.

Star nói: "Hãy nghe anh nói lời cảm ơn, vì có em mà bốn mùa ấm áp."

【 ha ha ha ha ha ha ha! 】

【 ha ha ha ha ha ha ha!! 】

【 Hai người là học sinh tiểu học à? Cái này cũng muốn so hahaha! 】

Đọc truyện chữ Full