DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đừng Vờ Ngoan Ngoãn
Chương 124

Thấy phòng phát sóng của mình quà rơi lả tả, đầu tiên Tả Đào ngây ngốc một lát, sau đó mới kịp phản ứng lại.  Ánh mắt đầu liên là nhìn vào ID [ hoa súng hạnh phúc ], ngay sau đó, biểu tình tràn ngập kiêu ngạo vừa rồi nháy mắt tan biến.

"Ừm......"

Tả Đào làm bộ lơ đãng giơ tay lên che lấp hoàn toàn dấu hôn, lại sửa dáng ngồi lười biếng vừa rồi, theo bản năng mà thẳng lưng, thanh âm cũng không còn khiêu khích với đám ntifan như vừa rồi nữa, nghiêm mặt nói: "Cảm ơn Hoa súng hạnh phúc đã tặng quà, vẫn là không nên tiêu pha quá nhiều."

Ý của Tả Đào là muốn cho mình thoạt nhìn tự nhiên một chút, nhưng trong mắt đa số cư dân mạng, cảnh tượng này đơn giản là thiếu tự nhiên đến cùng cực.

Kỳ thật sau khi Tả Đào thả bay chính mình.

Hay nói chính xác hơn là dưới sự nuông chiều và giả bộ không biết của Tống Thời Hàn, thỉnh thoảng cậu sẽ lộ ra vẻ trương dương thuộc đặc tính của tuổi trẻ tươi đẹp. Đó là sau khi cậu cởi bỏ bóng ma gia đình, càng giống như tính cách ban đầu của bản thân.

Cũng không hoàn toàn khiến người ta chán ghét, ngược lại càng thu hút thêm sự chú ý của người khác. Đặc biệt là những lúc phát sóng trực tiếp chơi game thường ngày, những thông báo vang lên liên tục của hệ thống và những thao tác cực mạnh, sức sống mạnh mẽ tươi trẻ thuộc về thiếu niên  xuyên qua mạng internet xuyên thấu vào lòng người, càng dễ như trở bàn tay thu hút một đám fans nhiệt huyết.

【 Ồ, Bé Tóc hồng sao thế? / đột nhiên ngoan ngoãn.jpg】

【 Không cần tiêu tiền thì không cần tiêu tiền, tại sao lại phải kéo dài âm ở phía sau. Nhóc cho rằng làm vậy là rất đáng yêu sao, được rồi quả thật rất đáng yêu, hãy xem cái ôm của một phi thuyền bất khả chiến bại, ôm hôn bé đáng yêu một cách mãnh liệt!!! 】

【 Quả thực nhớ đoạn thời gian Pink vừa mới gia nhập Wildfire bắt đầu phát sóng trực tiếp, lúc đó vừa ngốc lại vừa ngoan, rất muốn sờ sờ rồi cắn một miếng, cũng không biết Hàn Thần có đồng ý hay không hé hé hé......】

【 Bị tặng quà đến hôn mê rồi đúng không, nếu ai tặng tôi nhiều quà đến vậy, tôi cũng sẽ hạnh phúc đến ngất xỉu đi / mắt lấp lánh hâm mộ.jpg】

【 Từ từ, chỉ có tôi phát hiện mỗi lần chị gái hoa súng xuất hiện, bộ dạng của con trai liền thành bé ngoan gặp người lớn thôi sao? Quả thật rất khả nghi, ngoài trừ Fire ra, không thấy con trai cúi đầu trước mặt ai. 】

【 Lầu trên đừng chạy, tôi cũng phát hiện ra!! Tuy rằng con trai cũng rất lễ phép với chúng ta, nhưng chỉ cần so sánh, lúc thường ngày khi con trai nói chuyện với chúng ta tùy ý hơn rất nhiều đúng không? 】

【 Những người lần trước nói muốn điều tra chị gái hoa súng đâu rồi, tra ra kết quả chưa??? 】

Tả Đào: "......" Cậu nghĩ thầm toàn cái gì với cái gì.

Vốn muốn làm bộ không nhìn thấy những bình luận đó, mãi đến khi Hoa súng hạnh phúc tự mình lên tiếng, hơn nữa nhìn nội dung bình luận, thiếu chút nữa khiến cho cậu không giữ nổi biểu tình. 

【[ Hoa súng hạnh phúc ]: Lần trước tốt xấu gì còn gọi mẹ internet, sao lần này không gọi? 】

【[ Hoa súng hạnh phúc ] tặng streamer 60 tên lửa siêu cấp! 】

Giây tiếp theo, tại bảng xếp hạng quà tặng của phòng phát sóng trực tiếp, [ Hoa súng hạnh phúc ] lại lần nữa đánh bại [ Nhà giàu câu cá ] trở thành người đứng nhất bảng, dụ.c vọng chiến thắng vô cùng cao chỉ nhiều hơn [ Nhà giàu câu cá ] 10 tên lửa siêu cấp.

Như đang tìm kiếm trợ giúp, Tả Đào theo bản năng mà nhìn sang người bên cạnh, nhưng mà Tống Thời Hàn thậm chí còn chẳng thèm nâng mí mắt, anh rất có hứng thú mà nhẹ cong khóe miệng, bộ dạng muốn xem diễn. 

Tả Đào: "......"

Thôi, thời khắc mấu chốt vẫn phải dựa vào chính mình. 

"Cái đó, cảm ơn mẹ ID là Hoa súng hạnh phúc đã tặng quà." Tả Đào xoa xoa cổ, trong lòng giãy giụa một hồi, cậu lại nói thêm: "Thật sự không cần phải tặng nữa."

Dứt lời, lại nhìn vào vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng [ Nhà giàu câu cá ]. Cậu nghĩ một hồi, rồi căn cứ diễn thì phải diễn cho trọn, lại nói một câu: "Cũng cảm ơn mẹ ID Nhà giàu câu cá tặng quà."

Tả Đào nghĩ rằng.

Tuy rằng chưa từng thấy mặt, nhưng hai bên đều đã biết thân phận của nhau, tuy rằng còn có chút thẹn thùng, nhưng lúc thật sự kêu một tiếng mẹ cũng không có vấn đề gì.

Hiện tại cậu lo bị cư dân mạng phát hiện Hoa súng hạnh phúc là mẹ của Tống Thời Hàn hơn, bởi vậy thường ngày nhóm fan này rất hay thích nói lung tung không nói, đám antifan trong phòng càng quá hơn, cho nên cũng nhân tiện gọi Nhà giàu câu cá một tiếng.

Bởi vậy, ít nhất sẽ không có vẻ quá đặc biệt. 

Đối với mẹ Tống cũng coi như là một tầng bảo hộ.

Nhưng mà ai biết cậu vừa mới gọi xong. 

【[ Hoa súng hạnh phúc ]: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!! 】

Ngay cả Tống Thời Hàn ở bên cạnh cậu cũng cười một tiếng.

Chỉ có Tả Đào không biết thân phận thật sự của [ Nhà giàu câu cá ] là vẻ mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cùng lúc đó.

Phong thị, Vạn Thu Huyền vừa mới mua xong hai tấm vé máy bay đi tỉnh J, cười vỗ vỗ tay: "Tống Hoằng, chúc mừng ông, đi theo tôi thăng cấp thành mẹ, vui vẻ không?"

Tống Hoằng tức giận liếc nhìn Vạn Thu Huyền, thấy vợ mình kiêu ngạo như vậy, trong lòng có chút ngứa ngáy, sau đó gõ gõ mấy cái vào màn hình điện thoại, nhập vào bốn chữ gợi ý ——

【[ câu cá nhà giàu ]: Tôi là nam. 】

Tả Đào đương nhiên có thể nhìn ra ẩn ý trong lời nói của Nhà giàu câu cá nhà, nhưng để cậu kêu một tiếng mẹ thôi đã vô cùng khó khăn rồi, làm sao cậu có thể không biết giới hạn mà gọi một tiếng ba trong phòng phát sóng trực tiếp được chứ?

Đây không phải là vũ nhục người khác?

Lúc này biểu hiện của Tả Đào vô cùng kháng cự, cậu nhìn camera, nói rất hay: "Xin lỗi xin lỗi. Cung hỉ phát tài đại cát đại lợi, cảm ơn ông chủ đã tặng quà."

【[ Nhà giàu câu cá ]:? 】

【 ha ha ha ha, tôi thật sự muốn cười chết, @ Nhà giàu câu cá, bạn còn không biết địa vị fans nam trong phòng phát sóng của Pink sao? 】

【 Đừng thấy Bé Pink mềm muốn chết, nhưng ở một số chuyện nào đó rất cương ngạnh. Trong giới chúng ta ai mạnh người ấy làm ba, cho nên Pink là ba của chúng ta. 】

【 Cho dù có tặng quà thì cũng là con trai / ác ma nói nhỏ.jpg】

【 Không có biện pháp, tiểu tiên nữ như chúng ta chính là tương đối chiếm ưu thế, đúng không con trai? 】

【[ Hoa súng hạnh phúc ]: Ha ha ha ha ha ha ha ha nói không sai ——】

"Đây là cái quy củ kỳ quái gì vậy."

Tống Hoằng mắt không thấy tâm không phiền che bình luận đi, mới liếc nhìn về phía Vạn Thu Huyền. Người nam nhân oai phong một cõi trong thương giới giờ phút này đầy mặt nghi hoặc, hỏi: "Còn có cách nói này sao?"

"Ai biết được, tôi cũng có biết đâu, dù sao con trai nhỏ kêu tôi là mẹ."

Vạn Thu Huyền bắt đầu tự hỏi nên mang gì tới tỉnh J thì mới tốt: "Ông nói xem đi xen thi đấu thì nên mặc cái gì mới tốt? Thôi hỏi ông cũng như đàn gảy tai trâu, tôi vẫn là nên đi hỏi chị em tốt của tôi thì hơn." Nghĩ tới cái gì, lại hỏi: "Đúng rồi, ông nói với con trai là chúng ta muốn tới tỉnh J chưa?"

"Tôi nói với thằng nhóc ấy làm gì?" Tống Hoằng hừ lạnh một tiếng: "Tôi lại không đi xem nó."

Vạn Thu Huyền thuận miệng nói: "Hai cha con các ông còn định nháo đến bao giờ nữa, nói một câu còn muốn tôi truyền đến truyền đi. Còn nói đi tỉnh J không phải xem nó, đến lúc đó tôi đi vào xem thi đấu, ông đợi ở ngoài cổng đi."

Tống Hoằng: "Tại sao tôi không được vào?"

Ông ném điện thoại lên ghế sô pha, đứng dậy nói: "Tôi là đi xem con dâu của tôi thi đấu, thiên kinh địa nghĩa."

——

Sau khi tắt phát sóng, mọi người xem lại các buổi phát sóng trực tiếp gần đây của GG.

Vẫn là do Star chia sẻ sang.

Đúng như những gì phòng phát sóng trực tiếp vừa nói.

Hiện tại trong đội GG phần lớn đều là tuyển thủ Hàn Quốc, các video trực tuyến của họ khi đưa ra bên ngoài đều phải trải qua phiên dịch hậu kỳ.  Trong video, có fans hỏi bọn họ phát triển ở trong nước thế nào, thuận tiện cầu chúc bọn họ ở trận chung kết phát huy thuận lợi.

Nhưng mà GG trước sau vẫn như một, đầu tiên là ám chỉ các chiến đội trong nước chơi không quá tốt, ý trong lời ngoài đều khẳng định chức quán quân đã thuộc về họ. Rồi lại quanh co lòng vòng nhắc đến chuyện có khả năng Wizard sẽ xuất ngũ, lại ám chỉ ở trong nước bị chịu khi dễ còn hay thường xuyên nhắc tới Wildfire. 

Cuối cùng Demon còn làm bộ cười nói câu Fire và Wizard là tuyển thủ cùng kỳ, nếu Wizard muốn xuất ngũ, có phải cho thấy Fire rất nhanh sẽ xuất ngũ, còn giả bộ lo lắng một khi Fire xuất ngũ, Wildfire liền xong đời.

Khi chuyện này tiếp diễn, tất nhiên, anti-fan bắt đầu xôn xao về tính cách của Tống Thời Hàn, kỳ thật những ngôn luận như vậy mấy năm nay cũng không ít, quanh năm suốt tháng nói đến nói đi cũng chỉ có cái này, có đôi khi các fans của Tống Thời Hàn cũng lười đáp lại.

Nhưng dù có bình thường tới đâu, Tả Đào vẫn không muốn thấy bọn họ chửi bới Tống Thời Hàn.

Ít nhất nói trước mặt cậu thì không thể nhịn.

【Stat: Tôi phục rồi, mùi trà của đám người GG này nồng quá đi, đặc biệt là Demon. 】

【Star: Lúc lên sân thi đấu phải đánh chết chúng nó cho tôi! Huhuhh, GGF chúng tôi bởi vì tên khá giống họ mà bị nói này nói nọ một hồi. 】

【 Là Ba Ba của cậu: Đúng là rất cạn lời, toi ở một bên xem mà trợn trắng mắt. 】

【 Mùa Thu Không Trở Lại: Giao cho bọn tôi. 】

【SZ: Bọn họ không phải vẫn luôn như vậy sao, đến ngày thi đấu đánh nát bọn họ. 】

"Tuy rằng như vậy, nhưng về sau ở phòng phát sóng trực tiếp vẫn nên ít đáp lại những loại đánh giá như này." Một câu này của Khương Minh là nói với Tả Đào: "Không cần thiết phải phản ứng bọn họ."

Tả Đào gật gật đầu: "Em biết, vừa mới mới đầu cũng muốn nhịn, nhưng......"

Vương Thu ở bên cạnh búng tay một cái, cười hì hì nói: "Anh hiểu. Những đám antifan đó chạy tới phòng phát sóng trực tiếp hắc đội trưởng, Quả Đào nhịn được thì mới là lạ, dù sao cái danh fans only đệ nhất Liên Minh cũng không phải thổi phồng mà ra."

Hắn nói xong, lại chớp chớp mắt với Tả Đào: "Đúng không Quả Đào."

Tả Đào không để ý đến hắn, lúc ngồi máy bay eo cậu vẫn còn có chút khó chịu cho nên đứng dậy hoạt động một chút.

Tống Thời Hàn vừa vặn mang cốc nước lọc đi tới, để xuống bàn Tả Đào, rồi lại cầm cái gối mềm trên ghế sô pha để sau lưng cậu.

Động tác này của anh quá mức tự nhiên, mấy người trong nhà cũng không nhận là lạ chỗ nào.

Khương Minh nghe Vương Thu nói xong, nghĩ lại thấy cũng đúng, lời dạy dỗ tới bên miệng nuốt trở về bụng.

"Vậy được rồi. Nhưng mà nếu đã nói vậy thì thả ra đi."

Khương Minh với huấn luyện viên GG mẫu thuấn đã lâu, từ lúc trước khi xuất ngũ đã kết thù oán, lúc này cũng không nhiều lời, vỗ lên bả vai Tả Đào: "Trận chung kết mọi người lấy hết toàn lực cho anh."

Trong nhà vui vẻ nhộn nhịp, rất nhanh lại tới vòng huấn luyện mới.

Đêm khuya.

Sau khi rửa mặt xong, Tả Đào nằm xuống giường lướt điện thoại, lúc đó Tống Thời Hàn vừa vặn tắm rửa xong đi ra, thuận tay nhặt thuốc mỡ trên tủ đầu giường lên.

Tả Đào vừa nhìn thấy thuốc mỡ liền như lâm đại địch, không cần Tống Thời Hàn nói cái gì, cậu đã tự giác mặt đỏ tai hồng. 

"Không bôi thuốc nữa được không?"

Tả Đào trốn trong ổ chắn, vô cùng lấy lòng mà hướng Tống Thời Hàn cười gượng một tiếng: "Em thấy mình thật sự đã tốt rồi."

Nghe vậy, Tống Thời Hàn dừng ở mép giường, thấy bộ dạng nghiêm trang của Tả Đào, cố ý khó xử mà nhướng mày: "Đã tốt?"

"Dạ."

"Nhưng bên trên hướng dẫn là một ngày bôi ba lần."

"Quy củ là chết, người là sống." Tả Đào liếc mắt nhìn ngón tay Tống Thời Hàn đang gõ nhẹ lên thuốc mỡ, lại nhanh chóng dời ánh mắt: "Thân thể em thế nào em biết, thật sự...... Tốt."

Tống Thời Hàn nghe vậy cũng không nhiều lời: "Được."

Không nghĩ tới so với buổi sáng Tống Thời Hàn dễ nói chuyện hơn nhiều. Tả Đào còn tưởng qua được rồi mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng mới thở phào được một nửa, liền nghe thấy giọng Tống Thời Hàn theo sau bổ sung một câu: "Anh kiểm tra một chút."

Tả Đào giật mình, còn tưởng rằng mình nghe nhầm, một câu "Xin hỏi để anh kiểm tra với bôi thuốc thì khác gì nhau?" Bị lấp kín ở cổ họng. Khi nhìn vào đôi mắt tựa như đang cười mà không phải cười của Tống Thời Hàn, cậu lại rụt đầu vào ổ chăn: "Không cần đâu......"

Tống Thời Hàn ngồi xuống mép giường, xốc chăn lên một chút: "Ừ, nghe lời."

Tả Đào còn giãy giụa: "Em...... Này cũng không có để kiểm tra đi. Em đảm bảo với anh, thật sự không có vấn đề gì."

"Nếu đã ổn rồi."

Tống Thời Hàn đặt thuốc mỡ xuống, lại không nói hết câu, chỉ dưới ánh mắt tò mò của Tả Đào không chút để ý mà đem cái hộp đen từ trong ngăn kéo ra.

Tả Đào: "......"

Sau khi nhận ra thứ trong hộp, đầu óc cậu trống rỗng một lúc, nhưng nhịp tim lại bắt đầu đập điên cuồng.

Năm phút sau,

Tả Đào nằm úp mặt trên giường, như thể đang trong tình trạng suy sụp, vùi mặt vào chăn, chỉ lộ ra một đôi tai đỏ như đang rỉ máu.

Trên đầu ngón tay hơi thô ráp, loại thuốc mỡ trong suốt đặc biệt lạnh lẽo, từng chút một kích thích những dây thần kinh mỏng manh.

Cuối cùng cậu vẫn không thoát được.

Sau chuyện tối hôm qua, Tả Đào phát hiện Tống Thời Hàn so với trước kia càng thêm ác liệt, trước kia chỉ là nói lời trêu chọc, hiện tại động tác cũng không nhàn rỗi.

Trong nhà rất yên tĩnh, Tả Đào thả chậm hô hấp, nhưng cậu tựa hồ vẫn có thể hình dung rõ ràng động tác của Tống Thi Hàn ở phía sau. Một lúc sau, cậu co ngón chân lại, cố kìm lại lời nói:

"Ngày mai còn có chuyện, đêm nay...... Không thể cái kia."

Phía sau, tiếng nói Tống Thời Hàn trầm thấp dễ nghe: "Anh biết."

Tả Đào lại hàm hồ mà thúc giục một câu: "Xong chưa?"

Tống Thời Hàn cười một tiếng, nói "Ừ, xong rồi."

Tả Đào nghĩ thầm xong rồi sao anh còn không nhanh lấy cái tay đi, nhưng trước sau vẫn không thể nói ra lời, chỉ có thể tìm lời giảm bớt bầy không khí xấu hổ: "Đúng rồi, anh nói xem người mang ID câu cá nhà giàu trong phòng phát sóng trực tiếp của em. Em tính một chút, hắn cũng cho tặng cho em không ít quà, em có nên......"

"Không cần, ông ấy nhiều tiền lắm."

"Cái gì?"

Tả Đào sửng sốt một chút, sau đó theo bản năng quay đầu lại, không rõ câu của Tống Thời Hàn là có ý gì.

Tống Thời Hàn rút ra một tờ khăn giấy lau lau thuốc mỡ trên ngón tay.

Sau đó rũ mắt nghênh đón ánh mắt của Tả Đào, cười hơi hơi cúi người hôn lên khóe môi cậu, tùy ý giải thích: "Lúc trước quên nói với em đó là ba anh."

Đọc truyện chữ Full