DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Tiên Cá Koi Muốn Ra Mắt
Chương 143: Phiên ngoại 7

Tô Cẩm Lê ôm cánh tay An Tử Yến, nhưng không thể hoàn toàn tóm được anh.

An Tử Yến tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, trong tay còn cầm chổi lông gà.

Vốn ba An đã tiếp nhận An Tử Yến xuất quỹ, anh cũng định dẫn theo Tô Cẩm Lê gặp mặt Ba An, kết quả An Tử Hàm đột nhiên cắm một chân.

Lần này thì hay rồi, làm Ba An nhận định là An Tử Yến dạy hư An Tử Hàm, cả An Tử Yến cũng không tán thành, hai đứa con trai đều không muốn nhận, An Tử Yến gọi cũng không nhận, còn nói muốn đóng thẻ ngân hàng của hai anh em.

Điều này khiến An Tử Yến tức giận, ước gì có thể đánh chết An Tử Hàm, cậu tự nhiên lại gây ra chuyện gì thế này.

An Tử Hàm còn không phục, rất ủy khuất: “Ba quá tiêu chuẩn kép, vì sao anh xuất quỹ là được, em lại không được, em không phục! Em không tin ông ấy không nhận em!”

“Em còn chưa ý thức được sao?!” An Tử Yến trực tiếp đem chổi lông gà ném ra ngoài, nện lên cẳng chân An Tử Hàm.

An Tử Hàm khoa trương kêu to: “Tô Cẩm Lê cậu thấy không, anh tôi đánh tôi! Đánh tôi trước mặt cậu, cậu không quan tâm sao?!”

Tô Cẩm Lê trực tiếp ôm lấy eo An Tử Yến, không ngừng khuyên nhủ: “Đừng tức giận, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện vui vẻ được không?”

“Anh không thể bình tĩnh được.” An Tử Yến tiếp tục trừng mắt nhìn An Tử Hàm.

“Em cảm thấy chú An đã chấp nhận rồi, chỉ là bị An Tử Hàm chọc tức thôi.”

“Chắc chắn rồi, ông ấy vốn còn nghĩ nên quản An Tử Hàm trăng hoa như thế nào, sợ ngày nào đó ông ấy lại đột nhiên thêm một đứa cháu trai, cháu gái, nói không chừng bạn gái An Tử Hàm nhiều, sinh một đội bóng đá ra cho ông, còn lo nhọc lòng. Kết quả hiện tại khen ngược, nỗi lo về sau hoàn toàn hết, một đứa cũng không có.”

Một An Tử Yến là GAY, không sao, còn có An Tử Hàm, trăng hoa còn có thể làm, tùy thời đều có khả năng ngoài ý muốn ra một đứa nhỏ.

Nhưng …… An Tử Hàm cũng cong theo, Ba An suy sụp.

Cho dù ông làm việc trong làng giải trí quanh năm và biết một số chuyện thì hai con trai của ông cũng khó có thể đồng loạt tiếp nhận.

Tô Cẩm Lê dùng tay vuốt v e An Tử Yến lưng, vẫn là đang giúp cậu thuyết phục.

An Tử Hàm lại cãi tiện: “Anh phải cảm ơn em cong muộn, bằng không Tô Cẩm Lê sao có thể đến lượt anh?”

Vốn dĩ An Tử Yến không có ý định tiếp tục, nhưng đột nhiên lại mất bình tĩnh, có thể đánh thêm hai mươi hiệp nữa.

An Tử Hàn thấy khí thế không ổn nên nhanh chóng mở điện thoại lên, bấm vào nền tảng phát sóng trực tiếp của chính mình và bắt đầu phát sóng trực tiếp: “Mọi người nhìn xem, thần tượng nổi tiếng An Tử Yến, đã từng là ảnh đế, mấy năm gần đây đều không có tác phẩm gì tốt, bắt đầu lấy em trai ruột mình, tiểu thịt tươi đang nổi tiếng An Tử Hàm trút giận, không còn vương pháp.”

Vừa mới mở phát sóng trực tiếp, người tới cũng không có bao nhiêu, An Tử Hàm chỉ nhìn màn ảnh ba hoa.

Fan của cậu đến rất nhanh, tăng dần với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, An Tử Hàm liền bắt đầu biểu diễn.

“Phát sóng trực tiếp An Tử Yến đánh người, An Tử Yến đánh tôi! Đến tột cùng là đạo đức suy đồi hay là…… hay là cái gì?” An Tử Hàm chạy loạn khắp nhà trong khi giơ điện thoại lên quay An Tử Yến.

An Tử Yến thật sự bị An Tử Hàm chọc giận, cũng không vội, đứng ở cửa nói với An Tử Hàm: “Để anh xem em có thể phát sóng trực tiếp bao lâu, anh sẽ đợi ở cửa, nếu em có năng lực, em có thể nhảy dù từ tầng 21.”

An Tử Hàm vừa thấy An Tử Yến vẫn muốn có hình tượng trước công chúng, liền vui vẻ ngồi trên ghế sofa thở hổn hển, nhìn vào camera nói: “Không sao đâu, chúng ta cùng trò chuyện nhé, có fan đi cùng, tôi không vội.”

Tô Cẩm Lê ngồi cạnh An Tử Hàm, thăm dò nhìn màn ảnh, phát hiện An Tử Hàm thật sự đang phát sóng trực tiếp, vẫy vẫy tay đối với màn ảnh.

【 a a a a, tôi chen vào được! 】

【 hàng phía trước bán hạt dưa! 】

【 thật muốn nhìn em gái Tử Hàm bị đánh a. 】

【 Tiểu Cẩm Lý thật sự quá ngoan a. 】

【 tôi có thể xem cả ngày như vậy. 】

Sau khi Tô Cẩm Lê ngồi xuống bắt đầu giải thích với fan: “Hôm nay là Tử Hàm lại miệng tiện, chọc An đại ca tức giận, tôi kỳ thật cũng cảm thấy Tử Hàm không đúng.”

“Sao khuỷu tay cậu lại hướng ra ngoài, tôi là thành viên nhóm cậu, anh ta là ai hả?” An Tử Hàm hỏi, có năng lực cậu hiện tại công khai An Tử Yến là chồng cậu em.

“Anh ấy là ông chủ mà, anh ấy phát tiền lương cho tôi.”

“Ha, được.”

An Tử Yến đứng ở cửa, nhìn Tô Cẩm Lê sốt ruột giúp mình tẩy trắng lại thấy thú vị, không nhịn được nở nụ cười, cười đến xuân tâm nhộn nhạo, An Tử Hàm nhìn mà muốn trợn trắng mắt.

Tô Cẩm Lê nhìn màn ảnh, tiếp tục nói: “An đại ca cũng không thật sự đánh, chỉ mắng rất hay, An đại ca kỳ thật rất tốt với Tử Hàm.”

“Ông chủ cậu muốn tăng tiền lương, đúng là nhân viên trung thành.” An Tử Hàm giơ ngón tay cái tán thưởng Tô Cẩm Lê.

Đúng lúc này, có người bấm chuông, An Tử Yến xem video intercom, sau đó mở cửa, Ô Vũ vào.

Lúc trước An Tử Hàm trên WeChat kêu như giết heo, cậu cho rằng xảy ra đại sự gì liền chạy nhanh lại đây.

Kết quả sau khi đến, An Tử Hàm lại còn đang phát sóng trực tiếp.

An Tử Yến thấy Ô Vũ, nhỏ giọng nói với Ô Vũ: “Cậu biết An Tử Hàm làm chuyện tốt gì chưa?”

Ô Vũ lắc lắc đầu.

An Tử Yến nói bằng giọng mà chỉ có hai người họ mới nghe được.

“Chú An không thể chấp nhận tôi, hay là chú ấy không thể chấp nhận con trai mình…” Ô Vũ thử tính hỏi.

“Cậu thật sự không có duyên với gia trưởng như Tô Cẩm Lê.”

Môi Ô Vũ mím thành một đường thẳng, không nói nữa.

An Tử Yến lại nói: “Cậu có biết An Tử Hàm vừa mới nói cái gì không?”

“Cái gì?”

“Em ấy nói nếu không phải em ấy cong muộn, Tô Cẩm Lê chính là của em ấy.”

Ô Vũ mím môi không lên tiếng, cậu đi thẳng về phía An Tử Hàm, lấy điện thoại của An Tử Hàm ra, tắt phát sóng trực tiếp, sau đó nói với An Tử Yến: “Anh tiếp tục đánh đi.”

An Tử Hàm vốn không phòng bị Ô Vũ, hiện tại ngược lại bị lừa choáng váng, hỏi: “Ô Vũ, sao anh lại thế này?”

“Tật xấu miệng tiện của em phải trị, anh luyến tiếc động thủ đánh em, nhưng người khác động thủ giáo huấn em anh không ngăn cản.”

“Mẹ nó?!”

An Tử Hàm còn chưa kịp tức, An Tử Yến đã tới đây.

Cả buổi chiều, An Tử Hàm đều quỷ khóc sói gào.

Tô Cẩm Lê đứng cạnh Ô Vũ hỏi: “Muốn ngăn cản không?”

Ô Vũ  khoanh tay nhìn, im lặng một lúc rồi đi tìm hộp thuốc, nhưng vẫn không ngăn cản, chỉ ngồi nhìn An Tử Hàm bị đánh.

Kỳ thực An Tử Yến cũng không có đối xử quá nghiêm khắc với An Tử Hàm, phần lớn đều kéo quần áo của An Tử Hàm qua một bên, sau đó đá vào mông cậu một cách tượng trưng, ​​không đau lắm, nhưng An Tử Hàn lại hét đến mức vui vẻ.

Chờ An Tử Yến giáo huấn xong rồi, An Tử Hàm còn tức giân, trực tiếp bổ nhào vào trên người Tô Cẩm Lê muốn ôm một cái, muốn an ủi.

Ô Vũ trực tiếp đem hòm thuốc ném đi, quay đầu đi mất.

Tô Cẩm Lê bị An Tử Hàm ăn vạ không thể động đậy, chỉ có thể một bên ôm An Tử Hàm an ủi hữu nghị, một bên giúp An Tử Yến xoa tay, cũng rầu thúi ruột.

*

An Tử Hàm cùng Ô Vũ lại chiến tranh lạnh.

Lần này nháo rất lớn, thẳng đến buổi biểu diễn ngày đó hai người bọn họ cũng chưa hòa hảo.

Sau khi Tô Cẩm Lê công khai tình yêu, đây là lần đầu tiên họ xuất hiện trước công chúng.

Tình huống ngày hôm đó chưa từng có, rất nhiều phóng viên tới đây, đều muốn biết chuyện tình cảm của Tô Cẩm Lê, hiện trường có chút mất kiểm soát.

Các thành viên trong nhóm đã chuẩn bị từ lâu, bọn họ không chuẩn bị đáp lại chuyện này, cho nên lúc vào bàn, tất cả mọi người đem Tô Cẩm Lê vào giữa, có phóng viên ở bên cạnh hỏi chuyện, cũng đều là từ Thường Tư Âm hàm hồ cho qua.

An Tử Hàm cùng Ô Vũ tuy rằng cãi nhau, nhưng lúc vào bàn một người bên trái Tô Cẩm Lê, một người ở bên phải Tô Cẩm Lê, có người xô đẩy còn sẽ đỡ vai Tô Cẩm Lê, cuối cùng đem Tô Cẩm Lê hộ tống đi vào.

“Cảm ơn mấy cậu, lần này thật đáng sợ mà, camera sắp dán lên mặt tôi luôn.” Tô Cẩm Lê lòng còn sợ hãi thở dài một hơi.

“Sau này đừng bừa bãi công bố quan hệ, chúng ta sẽ phải chịu khổ.” An Tử Hàm ngồi ở trên ghế trong phòng thay đồ, cởi giày, ngồi xếp bằng.

“Chỉ lần này thôi.”

Phạm Thiên Đình cùng Thường Tư Âm đều cho rằng bạn gái của Su Jinli là người phụ nữ xinh đẹp họ gặp trên KTV lần trước nên không hỏi kỹ,  Thường Tư Âm chỉ cười trêu nói: “Cậu cũng tìm một người bạn gái rồi công khai.”

“Ừm, muốn tìm.” An Tử Hàm cúi đầu trả lời, nghịch điện thoại.

Ô Vũ liếc trắng An Tử Hàm một cái.

Lên sân khấu, lúc nghỉ ngơi Tô Cẩm Lê nói vấn đề tình cảm của mình với fan dưới đài.

Họ không chỉ hát và nhảy mà còn có những buổi giao lưu, trò chuyện với fan, họ cũng có thể nhân cơ hội này để nghỉ ngơi.

Quần áo của Tô Cẩm Lê lúc này rất phong cách, trông giống như xốp trong suốt, nhưng thực chất là vải mờ được xử lý bằng laser, xếp chồng lên nhau để tạo cảm giác xếp lớp, trên đầu còn có một chiếc mặt nạ một nữa cùng loại, trông giống như một cậu bé trong truyện tranh.

“Đột nhiên công bố tình yêu, làm mọi người kinh hoảng.” Tô Cẩm Lê cầm microphone, hướng về các fan dưới đài ôn nhu nói, “Mọi người đều nói tôi còn nhỏ, kỳ thật trước đó không lâu tôi vừa mới đón sinh nhật thứ hai mươi. Mọi người có thấy thật đáng tiếc nếu không dùng thời gian của mình để đấu tranh cho tương lai và yêu đương không?”

Dưới đài bắt đầu thét chói tai.

Kỳ thật fan mẹ của Tô Cẩm Lê nhiều hơn fan bạn gái, nhưng fan bạn gái cũng không ít.

Tô Cẩm Lê đột nhiên công khai tình yêu, không ít fan bạn gái hô to thất tình, còn náo loạn một đợt thoát fan. Nhưng Tô Cẩm Lê chưa bao giờ nói bạn gái mình là ai, nên họ vẫn đang do dự.

“Người đó rất tốt với tôi, tôi cảm nhận được rất nhiều ấm áp, sau đó từng chút mà đi vào trong lòng tôi. Từ nhỏ tôi đã tịch mịch, còn tốt là có anh trai và gia gia che chở tôi. Sau này tôi gặp được người đó, lại nguyện ý không màng tất cả đối tốt với tôi, khiến tôi rất cảm động. Hơn nữa…… Càng ở chung càng phát hiện, người đó là loại hình tôi thích.”

Lúc Tô Cẩm Lê đang nói còn không nhịn được mỉm cười, tựa như nhắc đến người này sẽ khiến cậu cảm thấy rất vui vẻ, nụ cười tràn đầy ngọt ngào.

“Tôi cảm thấy nếu bỏ lỡ anh ấy, chỉ sợ không gặp được người tốt hơn. Cho nên tôi muốn ở bên người đó, giống như tôi đột nhiên quyết định làm nghệ sĩ, sẽ dùng hết toàn lực, để mọi người ủng hộ. Tôi quyết định ở bên người đó rồi sẽ không bao giờ chia tay, tôi rất yêu người đó.”

“Cảm ơn mọi người thích tôi cho tới nay, tôi cũng hy vọng mọi người chúc phúc cho tôi, hiện tại có mọi người, lại có thành viên nhóm, còn có người yêu tôi yêu cùng với thân nhân chiếu cố, tôi đã là người hạnh phúc nhất.”

Tô Cẩm Lê nói xong liền cúi đầu.

Các thành viên khác cũng làm theo.

Cùng nhau, yêu thương nhau.

Các fan trên khán đài vẫn đang la hét.

“Tiểu Cẩm Lý chúng tôi vĩnh viễn yêu cậu!”

“Mẹ yêu con!”

“A a a a!”

Chờ buổi biểu diễn kết thúc, Ô Vũ cầm một chai nước đưa cho Tô Cẩm Lê, Tô Cẩm Lê nói cảm ơn rồi nhận.

Cậu lại đưa cho An Tử Hàm, An Tử Hàm hất văng đi, Ô Vũ không bắt được chai nước bay ra ngoài, may mắn là Phạm Thiên Đình đã nhanh chóng bắt được.

“Mấy anh ơi, nơi này còn chưa ra khỏi vùng camera của fan đâu, nháo thế lại đồn hai người bất hòa.” Phạm Thiên Đình cầm chai nước tự vặn ra uống.

“Vốn dĩ đã không hợp.” An Tử Hàm rầu rĩ nói một câu.

Ô Vũ liếc An Tử Hàm một cái, không nói nữa, trực tiếp đi vào.

Tô Cẩm Lê hơi sốt ruột, kéo tay áo An Tử Hàm: “Cậu đừng như vậy.”

“Thích.”

Chờ dọn đồ xong họ định cùng ra ngoài.

Rất nhiều fans sẽ đợi họ rời khỏi hiện trường để có thể nhìn ngắm họ nên dù rời đi, họ vẫn phải trang điểm một chút nhưng không dày như trang điểm trên sân khấu.

Thường Tư Âm mặc áo khoác hỏi Tô Cẩm Lê: “Chốc nữa cùng ăn lẩu không?”

“Được, để có thể mặc quần áo, mấy ngày nay tôi chưa ăn gì nhiều!” Tô Cẩm Lê đáng thương vô cùng trả lời, An Tử Yến nói cậu mà ăn nhiều là sẽ thành cá béo.

Thường Tư Âm còn định hỏi những người khác, quay đầu đã thấy Phạm Thiên Đình giơ tay “OK”, lại không thấy Ô Vũ cùng An Tử Hàm.

Cậu lại thu dọn một lúc, cuối cùng mở cửa đi vào phòng thay đồ kiểm tra xem có thứ gì rơi xuống không, sau đó nhìn thấy An Tử Hàm đang bị Ô Vũ ép vào tường hôn.

Thường Tư Âm: “……”

*

Nếu Thường Tư Âm đã biết, khẳng định không thể gạt Phạm Thiên Đình, nên lúc liên hoan buổi tối, Ô Vũ cùng An Tử Hàm đã kể cho họ nghe.

Thường Tư Âm cùng Phạm Thiên Đình đều bị gió cuốn đi.

Tô Cẩm Lê cảm kích, một người ăn hơn nửa ngày, nhìn bọn họ chằm chằm, lại ăn như chưa có việc gì.

“Này…… Hai người che giấu thật tốt, tôi còn thấy hai người không hợp nhau lắm… ……” Phạm Thiên Đình bẹp bẹp miệng, nói.

“Xác thật…… Nếu không phải hai người tự nói, tôi tuyệt đối không thể tưởng được.” Thường Tư Âm một tay che mặt, đội trưởng như cậu cô độc, nhỏ yếu, bất lực.

“Mối quan hệ giữa hai chúng tôi từ trước đến nay không ổn định, có thể đến một lúc nào đó chúng tôi sẽ chia tay, nên tôi cũng không buồn nói về chuyện đó.” An Tử Hàm lơ đãng giải thích.

“Tổng cảm thấy sẽ chia tay, tại sao còn xuất quỹ với ba em?” Ô Vũ lạnh như băng hỏi.

Thường Tư Âm & Phạm Thiên Đình: “!!!”Còn nói cho gia trưởng rồi?

“Tôi thích náo nhiệt không được sao?” An Tử Hàm phản bác.

Hai người nhìn nhau và khịt mũi cùng một lúc.

“Hai người quan hệ rất tốt.” Tô Cẩm Lê đột nhiên nói, đặt đũa xuống.

“Sao lại thấy thế được?” Phạm Thiên Đình kinh ngạc hỏi, loại chuyện này căn bản không thể nhìn ra a.

“Hai người bọn họ đều siêu dễ ghen, một người ăn bạn gái cũ, một người ăn tôi.” Tô Cẩm Lê vô tình vạch trần bọn họ.

Ô Vũ & An Tử Hàm: “……”

Một lát sau, An Tử Hàm đột nhiên tiện mà đi ôm vai Ô Vũ: “Hóa ra anh trai nhỏ đang ghen sao, chớ sợ chớ sợ, nếu tôi cùng Tô Cẩm Lê có khả năng, không tới lượt anh tôi.”

“Em ngậm miệng lại.”

“Anh mẹ nó lúc hôn tôi thì cạy miệng ra, hiện tại lại nói tôi câm miệng?”

Phạm Thiên Đình ngửa mặt lên trời thét dài: “A a a a a! Cái quỷ gì vậy!”

Thường Tư Âm cầm chiếc đũa, quyết định không hỏi, bắt đầu ăn cơm, còn hỏi Tô Cẩm Lê cái nào ăn ngon.

Phạm Thiên Đình cũng động đũa, đồng thời còn đang cảm thán: “Thật là chịu không nổi đả kích này, hiện tại trong nhóm chỉ có tôi, Âm Âm, Cẩm Lê là thẳng nam.”

“Tô Cẩm Lê cũng không phải, đối tượng của cậu ấy là anh tôi.” An Tử Hàm trả lời.

“Phụt!” Thường Tư Âm mới vừa ăn vào đã phun ra.

Đũa Phạm Thiên Đình trực tiếp rớt vào trong nồi.

K1ch thích…… Liên tiếp.

Không thể ăn được nữa.

Thường Tư Âm vốn dĩ là người rất bình tĩnh, đột nhiên đứng lên hỏi: “Mấy người có phải không đem đội trưởng như tôi để vào mắt không? Ngày thường phóng viên hơn phân nửa là do tôi ứng đối, kết quả có gì cũng không nói cho tôi, lại còn yêu đương, còn…… Còn…… Tôi cũng không biết nên làm cái gì bây giờ!”

“Xin bớt giận, xin bớt giận!” Tô Cẩm Lê vội trấn an Thường Tư Âm.

“Nói! Còn có cái gì không nói cho chúng tôi biết!” Thường Tư Âm khí phách hỏi.

“Tôi là một con cá.” Tô Cẩm Lê trả lời.

Phạm Thiên Đình nghe xong bắt đầu hát: “Tôi cần bạn và tôi là một con cá, không khí trong nước là sự hẹp hòi và tính khí thất thường của bạn…”

Tô Cẩm Lê xắn tay áo, cho bọn họ xem vảy cá vàng của mình: “Tôi thực sự là cá.”

Phàn Thiên Đình & Thường Tư Âm: “…”

Phạm Thiên Đình run rẩy, cầm lấy ly nước uống một ngụm.

Ngay sau đó, Thường Tư Âm bởi vì liên tiếp kinh hách hôn mê bất tỉnh, may mắn được Tô Cẩm Lê đỡ.

*

Ba An rối rắm nửa tháng, hai anh em cùng nhau phớt lờ mình.

Sau khi hỏi thăm liền phát hiện, An Tử Hàm bận buổi biểu diễn, An Tử Yến bận đóng phim, lần trước náo loạn một đợt phát sóng trực tiếp đánh người rồi không còn tin gì nữa.

Không giữ được thể diện, ba An nhờ mẹ An nói chuyện với họ.

Mẹ An đi, bắt lấy Tô Cẩm Lê dạy tiếng Anh một buổi trưa lại về nhà, cũng chưa nhìn thấy An Tử Hàm.

“Em đi làm gì?” Ba An hỏi cô.

“Xem Tiểu Cẩm Lý em liền thích, nhịn không được nói chuyện phiếm, vốn không muốn thấy con trai xấu kia.” Mẹ An ủy khuất.

Ba An buồn hai ngày, làm ông ngoài ý muốn chính là, Ô Vũ chủ động tới cửa.

Sau khi Ô Vũ tới liền trịnh trọng nói với Ba An: “Con đối với An Tử Hàm là thiệt tình, cũng không phải nói giỡn.”

Vẻ mặt ba An nhìn Ô Vũ lúc xanh lúc tím, cuối cùng chỉ có thể tiếp đón vào nhà nói người hầu chuẩn bị bữa tối cho Ô Vũ.

Ô Vũ làm người phong cách lão cán bộ, lại không khiến người khác cảm thấy lưu manh, có thể cùng An Tử Hàm ở bên nhau, cũng có vẻ thực thần kỳ.

Ba An hỏi hỏi về trải nghiệm đầu đời của Ô Vũ, khi nghe Cảnh Văn là một kẻ cặn bã như vậy, ông cũng tức giận, sau đó ông bảo đảm với Ô Vũ, sau này sẽ giúp quản An Tử Hàm, để An Tử Hàm cùng Ô Vũ tốt hơn.

Ô Vũ gật đầu, hỏi: “Ngài có thể chấp nhận tụi con?”

“Tôi chỉ không chịu nổi loại k1ch thích này!”

Hai đứa con trai đồng thời xuất quỹ, đúng là rất k1ch thích, Ba An chỉ nghĩ đến thôi cũng cảm thấy đau đầu.

“Cảm ơn ngài.” Ô Vũ trả lời.

“Cậu thấy An Tử Hàm thế nào?”

“Em ấy rất thiện lương.”

“Nói như tôi không quen con tôi vậy.”

“Lần đầu tiên gặp được em ấy, em ấy đang bảo vệ một cô gái không bị phú nhị đại khi dễ, kết quả phương thức cực đoan, dùng bình chữa cháy phun người ta, nên mình cũng bị bôi đen, đến bây giờ em ấy cũng chưa giải thích một câu. Sau này vì giúp con cũng đủ lần khúc chiết, con rất biết ơn em ấy, hai người con trai của ngài rất ưu tú.”

Ba An nghe xong trầm mặc một hồi: “Những việc này tôi thật đúng là không biết, ai, công tác bận quá, sơ sót bọn chúng.”

Kết quả không lâu sau, cuộc trò chuyện thay đổi, ba An hỏi Ô Vũ: “Cậu uống rượu không?”

“Này……” Con rể thấy kịch bản cha vợ, Ô Vũ chỉ có thể căng da đầu uống.

Ba giờ sau.

An Tử Hàm vội vã về đến nhà, thấy Ô Vũ trên sô pha say đến bất tỉnh nhân sự, lập tức nóng nảy: “Ba! Ba không đồng ý cũng không đến mức giết người chứ!”

“Đánh rắm, cậu ta chỉ uống say, mới uống chưa được mấy chén!” Ba An cũng có chút men say, không nhịn được oán giận.

An Tử Hàm cầm lấy chén rượu nhìn nhìn, ngửi ngửi, hỏi: “Rượu trắng sao?”

“Ừm, thêm chút rượu vang đỏ.”

An Tử Hàm lập tức đau lòng, lấy điện thoại gọi bác sĩ tư vội đến đây, sợ Ô Vũ uống chết mất.

“Con… con muốn làm gì thì làm.” Nói xong, ba An đứng dậy đi lên lầu.

An Tử Hàm nhìn bóng lưng của ba An, hưng phấn nói: “Ba! Ba đúng là một người bạn tốt.”

“Cút! Ai là bạn con!”

Đọc truyện chữ Full