DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 9: Chương 9


Edit + Beta: V
Hệ thống phó bản của Thiên Hoàn vô cùng đa dạng, căn cứ vào loại hình đơn giản thì có thể chia thành phó bản kinh nghiệm và phó bản khiêu chiến.

Phó bản kinh nghiệm thì phần thưởng chủ yếu là kinh nghiệm và một số trang bị, còn phó bản khiêu chiến sẽ nhận được phần thưởng là trang bị và tài nguyên.

Tranh Sơn Thủy là phó bản cấp thấp, thuộc loại phó bản khiêu chiến.

Sau khi người chơi tiến vào đó thì công ty trò chơi sẽ dựa vào tình huống của mỗi đội mà giới hạn độ khó, đầu não tối cao sẽ là người phân định cái này, độ khó chỉ có tăng chứ không có giảm.
Nhu cầu đánh phó bản khiêu chiến cấp thấp của người chơi không cao, nhưng Túc Mạc không thể không đi.
Túc Mạc nói: "Trên nền tảng giao dịch, một cái Gỗ Trường Thanh bán tới 60 vàng, tụi mình phải bán 40 con cá mới đủ tiền."
Thỏ Linh Tâm cọ người cậu, lỗ tai mềm vòng qua chân Túc Mạc.
Gỗ Trường Thanh chỉ rơi xuống trên người boss ẩn ở Tranh Sơn Thủy.

Túc Mạc tìm cả buổi mới kiếm được nút xin nhập đội, trong đội có bốn người, thêm cậu nữa là đủ năm.
Voice chat đội mở lên, tổ hợp các hệ phái lần lượt là chiến sĩ Phong Đình Sơn, đạo sĩ Thanh Nguyên Quan, kiếm vật lý Ly Sơn Kiếm Phái và đội trưởng Quả Sơn Tra Số 14 – hệ trị liệu Ngự Linh Cư.
Chiến sĩ thấy vậy bèn nói: "Có đánh được không đó? Triệu hoán sư phế lắm, đổi người khác đi."
Kiếm sĩ: "Vậy đủ rồi."
Túc Mạc nhận nhắc nhở, sau đó được truyền tống đến Tranh Sơn Thủy.

Cậu vừa mới đứng yên quan sát tình hình xung quanh thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một dòng chữ đỏ.
[Người chơi Không Rời Không Bỏ đang xem trang bị của bạn.]
"Momo đúng không? Vũ khí là cần câu, đồ trên người toàn là trang bị cơ bản, cậu không đổi đồ hả?" Chiến sĩ Không Rời Không Bỏ lại nói: "Vầy sao đánh được, triệu hoán sư không có vũ khí, đạo sĩ thì mới chơi, đổi người đi, tìm một thích khách ổn hơn đó."
Đạo sĩ lên tiếng, là giọng nữ nhẹ nhàng: "Ơ? Không đánh được à?"
Chiến sĩ hơi nóng nảy: "Đánh không được, tổ hợp đội hình thế này chết là cái chắc."
Túc Mạc không biết đánh phó bản, phó bản trong game thực tế ảo khác với trò chơi trong máy tính quang tử của cậu, cậu bèn chủ động nói: "Thế mọi người đổi người đi, tôi rời đội trước."
Dứt lời, cậu click mở danh sách tổ đội tìm nút rời nhóm.
Lúc này, nam Ngự Linh Cư kia chợt lên tiếng, giọng nói trong trẻo, ngữ điệu nghe có vẻ mạnh mẽ.
"Rời đội gì chứ, khó khăn lắm mới tìm đủ năm người, rời rồi mấy người lại kiếm tiếp à?" Người vừa nói là đội trưởng Quả Sơn Tra Số 14, cậu ta mặc trang bị tùm lum, màu sắc lòe loẹt, thoạt nhìn chẳng ra hồn gì cả: "Mắc gì đạo sĩ mới chơi lần đầu không đánh được, đánh combo đi, không cần tung skill gì cả, cứ xem tình huống mà đánh, được không?"
Đạo sĩ sửng sốt nói: "OK, anh yên tâm, tôi làm được."
Chiến sĩ hừ một tiếng, không nói nữa.

Quả Sơn Tra nói: "Không tới nỗi không vượt ải được, đứng xa ra tránh skill của boss thì không khó đâu."
Tranh Sơn Thủy chỉ có một boss, đây là cảnh trong tranh, và nó là một cục đá vô cùng bình thường.

Ngoài ra còn có mấy quái nhỏ gây sát thương cao nên đánh cũng vô cùng tốn sức.

Giết quái xong thì bọn họ tiến vào bên trong Tranh Sơn Thủy.
Túc Mạc đi ngang qua Tranh Sơn Thủy treo trên cửa rồi tiến vào thế giới trong tranh.

Trước mắt tựa như thủy mặc, đất trời chỉ có hai màu trắng đen, trên mỗi người chơi đều có một lớp màng lọc u ám.

Chơi game thực tế ảo vài ngày, đây là lần đầu tiên Túc Mạc trải nghiệm hiệu quả cực kỳ đặc biệt của nó, dù cho cậu có xem bao nhiêu video cũng không thể cảm nhận được chân thật như thế này.
Túc Mạc nhanh chóng tập trung lại, cậu dời lực chú ý sang hoàn cảnh xung quanh.
Nơi này khác với khu quái dã ngoại mà cậu từng đến, địa thế bên trong phó bản phức tạp, hai màu trắng đen đơn điệu rất dễ khiến người ta đưa ra phán đoán sai lầm.

Thanh máu của mấy cục đá dày gấp chục lần quái nhỏ ban nãy.
Túc Mạc chưa kịp dò xét địa hình một cách rõ ràng thì Không Rời Không Bỏ đã xách đại đao xông lên mở quái, một luồng khói đen xám tản ra, hắn ta tiến vào trạng thái chiến đấu.

Chiến sĩ xông lên đánh quái, ngay lập tức mấy con quái đá nhắm vào hắn ta.

Túc Mạc nghe thấy Quả Sơn Tra bên cạnh mắng một tiếng, sau đó triệu hồi một đóa hoa trị liệu cho chiến sĩ.
Chiến sĩ kéo quái rất nhanh, Túc Mạc triệu hồi Cô Lang tấn công, nào ngờ một luồng khói đột nhiên xuất hiện trước mắt, cậu lập tức lui lại, ngay sau đó, một tiếng hét thảm thiết vang lên, đạo sĩ vừa đứng bên cạnh giờ đã nằm xuống.
Cậu vừa thoát thân thì một skill khác được tung ra, kéo theo đó là một tiếng hét thảm thiết nữa.
Bàn tay đang vung cần câu chợt khựng lại, cậu nhìn hai xác chết đang nằm trái phải.
"..."
Phó bản k1ch thích dữ ta.
Quả Sơn Tra: "Chiến sĩ kéo quái ra chỗ khác đi, chết nhiều người quá."
Chiến sĩ hành động, kiếm sĩ và đạo sĩ được hồi sinh.
"Xin lỗi, tôi chết nhanh quá." Em gái đạo sĩ khóc: "Hay là mấy anh gọi người khác đi, kéo chân các anh tôi ngại lắm."
Quả Sơn Tra nói: "Không sao đâu, tụi mình đánh lại lần nữa, cô mở phần mềm chưa? Cẩn thận đừng để bị thương."
"Ừm, tôi mở rồi." Đạo sĩ nói: "Tôi lùi về sau một chút, lần này không chết nữa."
Túc Mạc nghe vậy thì sửng sốt, phần mềm gì? Đánh phó bản mà có phần mềm luôn hả?

Không đợi cậu hiểu rõ thì chiến sĩ lại xông lên mở quái, cậu đành phải tiếp tục triệu hoán đuổi theo.

Túc Mạc chú ý dame và thanh máu của boss, khi dưới chân nó hiện lên trạng thái "Vệt Mực" thì khói đen lập tức tung ra.
Cậu nhanh chóng né đòn, đạo sĩ bên cạnh cũng tránh theo.
Máu của boss dần giảm xuống, lúc nó chạm mốc 60%, Túc Mạc định thả Thỏ Linh Tâm ra thì dưới chân boss lại hiện ra một trạng thái mới.
Không ổn! Boss tung skill, bọn họ lại bị diệt đoàn lần nữa.
Quả Sơn Tra: "Tiếp tục, kiếm sĩ và đạo sĩ chú ý vị trí và phương hướng, chiến sĩ giữ dame boss cho tốt."
"Tiếp cái gì mà tiếp, đội hình như vầy mà đòi đánh cái gì, đúng là một đám cùi bắp." Chiến sĩ tiếp tục nói: "Giải tán đi."
Quả Sơn Tra nói: "Chiến sĩ, cậu không đánh nữa à?"
Chiến sĩ xách vũ khí tiến thẳng lên phía trước, chẳng nói chẳng rằng mà mở quái.
Những người khác còn chưa hoàn toàn hồi phục lại bị kéo vào trạng thái chiến đấu.

Quả Sơn Tra nhíu mày, dùng skill hoa buff máu cho mọi người.

Có lẽ vì hai lần thất bại trước đó nên lần này đánh càng khó khăn hơn, chiến sĩ đứng chịu đòn, còn mấy người khác ở phía sau thì hoảng loạn tránh skill của boss.
Túc Mạc nhanh tay lẹ mắt tránh sang bên cạnh, khi dưới chân nó hiện lên "Vệt Mực" thì lập tức dứt điểm hai người chơi.

Túc Mạc khựng lại, cậu nhìn về phía chiến sĩ thì thấy Quả Sơn Tra vốn đang trị liệu giờ đã dừng lại, còn chiến sĩ thì ngã ầm xuống đất.
Chiến sĩ chết lập tức mắng: "Má nó, rốt cuộc thằng trị liệu có biết buff máu không!"
"Biết." Quả Sơn Tra chậm rãi nói: "Nhưng mà, cậu biết kéo quái không? Biết đánh phó bản không?"
Chiến sĩ: "Tao biết chơi hay không cần mày dạy à?"
"Vậy hả." Quả Sơn Tra lui ra khỏi khoảng cách an toàn, nói: "Cậu là người chịu dame hay là người kéo dame boss về phía người khác vậy? Cậu nhìn coi cậu khiến tụi tui trúng chiêu bao nhiêu lần? Tui bảo cậu chú ý phương hướng cậu có chú ý không?"
Kiếm sĩ thấy vậy thì nói: "Chủ tank đã chết, hay là thoát chiến rồi đánh lại lần nữa nhé?"
Em gái đạo sĩ nói: "Để tôi ra ngoài tìm tay đánh cho mọi người."
"Hồi sinh..." Quả Sơn Tra chợt sửng sốt, ánh mắt cậu ta dừng lại trên thanh máu ít ỏi của đồng đội triệu hoán sư, người này chẳng nói chẳng rằng, vậy mà lại là người sống sót khi boss tung sát chiêu.

Cậu ta lập tức vọt qua, cây quạt trong tay vung nhẹ lên, ánh sáng hồi phục chiếu trên người triệu hoán sư, kéo thanh máu của cậu tăng lên một chút.
"Momo, trước hết lùi..." Quả Sơn Tra chưa kịp dứt lời thì thấy triệu hoán sư thả một con thú cưng ra, thỏ con nhỏ xinh nhảy tới trước mặt cục đá, không do dự tát cho nó một cái.

Cậu ta hơi sửng sốt, ngay sau đó, triệu hoán sư thả Phong Ưng ra, phối hợp với Cô Lang làm choáng, thành công khống chế boss đứng yên.

Lúc này, máu boss còn 40%, tank bây giờ trở thành triệu hoán sư.
"Cẩn thận!" Em gái đạo sĩ chú ý ánh sáng dưới chân boss nên nhắc nhở.
Triệu hoán sư vẫn đứng im tại chỗ, lúc ai ai cũng cho rằng cậu sẽ trúng chiêu thì Túc Mạc chợt cử động, trước khi skill của boss rơi trúng người mình thì cậu lách mình tránh đòn một cách vi diệu, cơ thể uyển chuyển xông lên.
Em gái đạo sĩ bất ngờ: "Sao dính đòn sát thủ đó mà không mất máu vậy?"
"Vì cậu ta canh phương hướng chuẩn." Quả Sơn Tra dùng hoa buff cho Momo, ngay sau đó dùng kỹ năng hồi sinh duy nhất để cứu đạo sĩ: "Cô gái, sống dậy đi, tui vừa dùng skill rồi đó."
Chiến sĩ mắng: "Thằng trị liệu kia, mày bệnh hả? Hồi sinh ai không hồi, lại đi hồi sinh người mới!"
"Ha, mày ngon.

Thằng triệu hoán sư kia cũng ngu nữa, có thú cưng không thả ra sớm làm cả đội chịu chết."
[Người chơi Không Rời Không Bỏ đã bị đội trưởng mời rời khỏi nhóm.]
Quả Sơn Tra không trả lời mà đá thẳng cổ tên chiến sĩ kia ra khỏi đội.
Đạo sĩ ngạc nhiên, bèn thành thật đứng bên cạnh Quả Sơn Tra mà ra chiêu: "Anh không nên cứu tôi..."
"Nên cứu chứ, cô đánh tầm xa, 10% quái đá công kích tầm ngắn, cứu cô là tốt nhất." Kiếm sĩ nằm trên mặt đất nói: "Cô đừng hoảng, chú ý tránh đòn."
Skill buff của Quả Sơn Tra tập trung trên người triệu hoán sư đang chạy.
Tốc độ di chuyển của triệu hoán sư rất nhanh, cậu có thể vừa chạy vừa điều khiển Cô Lang làm choáng, lợi dụng debuff để kéo dãn khoảng cách, sau đó khống chế Phong Ưng và thỏ công kích.

Tình huống nhìn có vẻ thót tim này lại rất có trật tự, quy luật ra chiêu đạt mức cân bằng một cách vi diệu.
Không những thế, cậu còn có thể điều khiển hai thú triệu hoán và một thú cưng.
Trong tình huống hỗn loạn như vậy, bảo vệ bản thân đồng thời khống chế thú triệu hoán tấn công, việc này đòi hỏi lực tập trung rất cao.
Thanh máu của triệu hoán sư bây giờ chưa từng vượt quá 30%, nhưng cậu vẫn sống sờ sờ rỉa máu boss còn 10%.
Kiếm sĩ đo sàn nhắc nhở: "Cẩn thận, boss sắp biến lớn đấy."
Mọi người cảnh giác, triệu hoán sư đứng trong phạm vi tấn công của boss chợt cử động, cậu lợi dụng Cô Lang tiến về phía trước.

Đương lúc Quả Sơn Tra cho rằng cậu định làm choáng thì thấy chiêu cuối sắp tung ra của boss chợt biến mất.
Skill bị phá.
Đạo sĩ nhìn thấy phần mềm nhắc nhở thì chợt sửng sốt, cô không chịu bất kỳ tổn thương gì cả: "Ơ, sao không bị gì hết vậy..."
"Không bị gì đâu, cô đánh đi." Quả Sơn Tra nhếch môi cười: "Triệu hoán sư biết chơi đó."
Máu boss giảm dần rồi cuối cùng ngã ầm xuống, thanh máu của triệu hoán sư chỉ còn lại 1%.
Trong đội hiện lên thông báo vượt ải, phần thưởng của boss rớt đầy đất.
Em gái đạo sĩ hết hồn: "Tụi mình vượt ải rồi à? Nhưng chiến sĩ kia chạy mất rồi."
Quả Sơn Tra kiểm kê túi phần thưởng của đội: "Kệ thằng đó."
Đạo sĩ không hiểu: "Anh ta là chiến sĩ, có thể chịu đòn, vậy Momo sẽ đỡ cực hơn một chút."
Kiếm sĩ sống lại bèn chạy tới: "Cuối cùng cũng đánh xong, đội trưởng làm đúng lắm, thằng chiến sĩ kia đúng là rác rưởi, mém xíu làm chúng ta diệt đoàn rồi."
Đạo sĩ: "Ơ?"
"Cô nghĩ mấy lần trước tại sao chúng ta lại bị diệt đoàn? Thằng chiến sĩ đó không chịu giữ dame mà kéo quái tới chỗ tụi mình, vậy nên chắc chắn tụi mình sẽ dính skill của boss." Kiếm sĩ tức giận nói: "Tôi đã cố né rồi, mà thằng đó như muốn kéo cả đám chết chùm, càng đánh càng gần, nếu không thì chiêu vừa nãy tụi mình không có chết đâu.


May còn Momo đánh, không là toang hết rồi."
Hệ trị liệu cấp thấp của Ngự Linh Cư chỉ có một kỹ năng hồi sinh, thay vì cứu chiến sĩ ngu muội thì chẳng thà cứu một tay đánh ổn định.
Túc Mạc đứng bên cạnh xem thanh trạng thái của Thỏ Linh Tâm, mức độ no nê gần chạm vạch đỏ, cậu đang nghĩ nên nhịn đói một bữa hay cho ăn hai miếng thì bỗng nghe kế bên có người kêu tên mình.
"Hóa ra là vậy." Em gái đạo sĩ hiểu ra: "Momo giỏi quá."
Túc Mạc thu hồi thỏ, nói: "Không có đâu, đây là lần đầu tiên tôi vào phó bản, cảm ơn mọi người dẫn theo tôi."
Kiếm sĩ cười ha ha: "Sếp lớn đừng khiêm tốn làm gì, nếu không nhờ cậu kéo quái thì sao tụi mình có thể nhận được phần thưởng!"
Đạo sĩ tiếp lời: "Sếp lớn tuyệt lắm! Còn con thỏ kia của anh nữa, hóa ra thú cưng lại mạnh như vậy, tôi cũng muốn có một con."
"..." Túc Mạc: "Không, tôi là tay mới thật mà."
Kiếm sĩ lại nói: "Tôi thấy ID của cậu hơi quen quen, nên sếp lớn à, cậu đừng khiêm tốn nữa."
Túc Mạc: "...!Vậy có thể cậu nhận sai người rồi đó."
"Trang bị thì phân theo hệ phái, còn về tài nguyên thì có yêu cầu gì không?" Quả Sơn Tra nhìn lướt qua, cậu ta nhìn triệu hoán sư: "Momo, cậu cần gì?"
Túc Mạc hỏi: "Có Gỗ Trường Thanh không?"
Quả Sơn Tra xem phần thưởng: "Hình như không có, tỷ lệ rớt của tài nguyên này thấp lắm."
"Ớ! Phía trước có rương bảo vật đang sáng lên kìa." Đạo sĩ chú ý tới rương bảo vật bên cạnh thi thể của boss, bèn la lên: "Đó là gì vậy?"
Kiếm sĩ là tay già đời, thấy thế mới nói: "À, đó là rương bảo vật đặc thù, tỷ lệ rớt sau khi đánh chết quái đá là 50%, nghe nói có phần thưởng thần bí.

Nhưng nói chung là lừa gạt thôi, trong đó đều là rác hết, lại còn có khả năng mở boss rớt cấp trong truyền thuyết nữa."
Đạo sĩ giật mình: "Boss rớt cấp là sao."
"Nó là boss mang cơ chế đặc thù, chỉ xuất hiện trong rương đặc thù ở phó bản khiêu chiến, khi người chơi tử vong ở phó bản thì không tụt kinh nghiệm, cũng không rớt trang bị." Kiếm sĩ nói: "Nhưng loại boss này rất đặc biệt, tử vong trước mặt nó sẽ bị rớt cấp, hơn nữa khi mở trúng thì buộc phải đánh, nếu không đánh sẽ rớt hai cấp."
Đạo sĩ ngạc nhiên: "Tới mức đó luôn hả?"
Kiếm sĩ nói: "Nhưng mọi người yên tâm đi, hình như Tranh Sơn Thủy chưa từng xuất hiện boss rớt cấp."
Trang bị rớt xuống trong Tranh Sơn Thủy vẫn được xem là phong phú, lần này may mắn vớt được hai trang bị màu tím dành cho hệ triệu hoán.

Túc Mạc đổi trang bị màu lam mà nhiệm vụ cho đi, mang trang bị màu tím vào.

Cậu để ý Quả Sơn Tra chia tài nguyên.
Lúc trước để tìm hiểu Gỗ Trường Thanh rơi ở đâu mà cậu có xem sơ qua những tài nguyên cấp thấp khác, vậy nên cũng có chút ấn tượng về chúng.
Tuy lần này không rớt Gỗ Trường Thanh, nhưng cũng được một tài nguyên đặc thù khác, có thể bán khoảng 70 vàng trên nền tảng giao dịch.

Quả Sơn Tra im lặng phân mấy tài nguyên khác cho mọi người, thừa lúc đạo sĩ và kiếm sĩ đang nói chuyện, cậu ta lén chia tài nguyên đặc thù vào túi của mình.
Túc Mạc nhướng mày, mắt đối mắt với Quả Sơn Tra.
Còn Quả Sơn Tra thì phủi bụi trên tay, tỏ vẻ thản nhiên dời mắt sang chỗ khác, chốc lát, cậu ta lại quay sang nhìn Túc Mạc rồi nhép miệng nói.
"Ra ngoài chia của."
Túc Mạc: "?".


Đọc truyện chữ Full