DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 58: Chuyến đi săn đặc biệt

Hành Chỉ Vô Câu đã nói vậy, những người khác cũng chỉ có thể ngồi đợi.

Nghỉ ngơi nửa tiếng, bọn họ mới xuất phát, tới dã ngoại tìm điểm tích lũy. Úp sọt người khác là việc cần kĩ thuật, kế hoạch ban đầu là phối hợp chuẩn rồi bao vây, nhưng mà vừa tới dã ngoại cả đội đã loạn cào cào lên, cũng may thực lực đủ cứng, chưa từng xuất hiện tình huống lật xe ngoài ý muốn.

"Đợt này damage cao thế nhỉ, ông không thấy à bọn kia ngu luôn."

"Anh Hành chồng trận pháp nhanh thật đấy, sao có cảm giác còn chưa đánh đã xong rồi vậy?"

"Chắc là do trang bị của tụi nó phế quá đó. Thiên Giới là bang lớn thật nhưng đâu phải ai cũng là người chơi cao cấp đâu."

Cả nhóm đi chém một đợt rồi đổi chỗ khác chém tiếp.

Người chơi ở bang Thiên Giới cũng không ít, thường phải ra dã ngoại làm nhiệm vụ, chạy một vòng các điểm nhiệm vụ thường quy, kiểu gì cũng sẽ thấy được một nhóm hoặc mấy người đi riêng.

"Còn thiếu bao nhiêu điểm nữa?"

Túc Mạc vừa giết xong một người thì nghe thấy Hành Chỉ Vô Câu hỏi: "Còn 200 nữa là đạt giới hạn."

Trận pháp sư lại hỏi: "Cậu cần bao nhiêu?"

"50." Túc Mạc: "Thêm mấy mạng nữa là xong rồi."

1

Nói rồi cậu bổ sung: "Tới phía Nam thành Lạc Nhật đi, chiều có nhiệm vụ tuần hoàn, giờ này chỗ đó sẽ có boss khu vực."

Nhiệm vụ tuần hoàn ở phía Nam thành Lạc Nhật, buổi chiều bên đó sẽ đánh boss khu vực. Thịt nhiều, nhưng cũng nguy hiểm.

Úc Trăn nghe vậy kinh ngạc nhìn về phía cậu: "Cậu cần boss khu vực?"

Túc Mạc hơi ngạc nhiên, sau đó đáp: "Không, nhưng cậu mệt mà đúng không? Qua kia đông hơn, đánh xong sớm thì cậu đi nghỉ sớm."

Úc Trăn: "..."

Túc Mạc thấy vẻ mặt anh thì cho là mình nói đúng.

Hồng Quả Quả: "Anh Hành không ngủ ngon à? Cũng đúng, hôm qua offline muộn mà, vậy bọn mình đánh xong sớm rồi nghỉ đi."

Thanh Phong: "Nhưng vừa nãy anh Hành đánh hăng lắm mà? Tôi thấy anh Hành chồng hẳn 3 cái trận pháp cho chiến sĩ bán muối luôn, tôi còn đang định rủ mọi người tối đi chém người tiếp. Đánh mấy đội như này không có tính khiêu chiến, đàn ông đích thực thì phải solo."

Chỉ Qua: "Cổng phó bản yêu ma 10 người có một đoàn đó. Mỗi buổi chiều đều sẽ có một đội cố định của Chư Thần Chi Điện đi đánh cái đó, có thể bắt bọn nó."

Túc Mạc nói tiếp: "Vậy trước hết kiếm đủ điểm tích lũy rồi đi"

Cậu nhìn sang Úc Trăn: "Kiếm xong điểm cậu nghỉ đi, 4 người bọn tôi đánh được mà."

2

Úc Trăn: "..."

-

Túc Mạc cảm giác được, bắt đầu từ buổi chiều Hành Chỉ Vô Câu có vẻ là lạ, sự là lạ ấy càng thêm rõ ràng sau khi tới khu vực phía Nam. Kiếm đủ điểm rồi Hành Chỉ Vô Câu cũng không nghỉ, mà đi cùng bọn họ tới cổng phó bản Yêu Ma chặn đường nhóm người kia.

Trong quá trình này, cách đánh của Hành Chỉ Vô Câu rất là hung dữ, tốc độ chồng trận pháp càng lúc càng nhanh, khiến đồng đội phối hợp với anh cũng phải nhanh hơn, thúc đẩy tiết tấu đánh của cả đội. Đến mức mà về sau Hồng Quả Quả - trị liệu duy nhất của đội phải tước vũ khí đầu hàng nói quá mỏi tay, mọi người mới về thành nghỉ ngơi.

Hồng Quả Quả nhìn Úc Trăn, khó có thể tin được: "Chỉ nghe người ta bảo càng đánh càng yếu, chứ chưa thấy ai càng đánh càng hăng như anh."

Úc Trăn thản nhiên nói: "Nghỉ ngơi đi."

Sau khi về thành, Túc Mạc đi đổi vật liệu, thấy sắp tới giờ thì logout ăn cơm: "Tối tôi đi đánh săn thú, mọi người hạn chế ra dã ngoại, coi chừng bị hội đồng, bye."

Triệu hoán sư nói xong thì biến mất, hoàn toàn không cho đồng đội cơ hội chào tạm biệt.

Hồng Quả Quả thở dài nói: "Nếu hôm đó tôi cố gắng thêm chút thì tối nay cũng có thể đánh săn thú với đại ca rồi."

Thanh Phong: "Tôi thì khác, từ đầu đã không có duyên rồi."

Cậu ta nhìn sang Hành Chỉ Vô Câu: "Anh Hành chưa nghỉ à?"

Úc Trăn: "..."

(Khổ thân anh xót bé cố đánh lẹ cho nó đi nghỉ mà không biết tối nó còn kèo đi dẩy đầm solo =]]]]]]]]]]]]]]])

2

-

Bữa tối của Túc Mạc là tuýp dinh dưỡng, do buổi trưa được thưởng thức canh gà, tuýp dinh dưỡng vị thịt gà cũng trở nên nhạt nhẽo khô cằn. Cậu online tương đối sớm, vì vốn định đánh săn thú, mà cái này kéo dài 4 tiếng, đánh sớm xong sớm.

Vừa mở ghép trận, Túc Mạc đã chú ý tới số lượng người trong bãi săn thay đổi.

Ban đầu đấu trường săn thú có tới gần 120 nghìn người, nhưng mới hơn một ngày trôi qua, giờ chỉ còn không tới 10 nghìn người. Cho dù đã thiết lập kì ngừng chiến, nhưng có một lượng lớn người chơi liên tục vào sân, do chỉ cần không bị loại thì vẫn có thể cày điểm tích lũy cày thuộc tính, nên mới dẫn đến việc dân số giảm mạnh chỉ trong một thời gian ngắn như vậy.

Theo quy tắc của bãi săn, người chơi còn lại đạt một con số nhất định thì sẽ mở ra chiến trường săn thú cuối cùng.

Bãi săn sẽ quyết ra người thắng sau cùng, đồng thời khép lại bảng xếp hạng săn thú, toàn bộ hoạt động Đấu Trường Săn Thú cũng sẽ kết thúc.

Tức là sẽ diễn ra trong khoảng mấy ngày tới.

Ban đầu Túc Mạc cũng định nhân lúc còn hoạt động kiếm thêm điểm tích lũy hoặc là điểm thuộc tính, nhưng thời gian hạn chế, không quá tiện cho cậu, chỉ đành thôi.

Lúc Úc Trăn online, danh sách bạn bè đã hiện Momo ở trong bãi săn.

Ban nãy, anh bỏ chút thời gian đi tra danh sách máy đăng nhập cấp F, thẩm tra đối chiếu tình trạng của máy đăng nhập. Vậy mới biết thời gian trước Trương Khải có mang cái máy đó tới cài đặt thêm chức năng, thêm rất nhiều bộ phận chữa bệnh, rõ ràng cân nhắc đủ loại tình huống cho người sử dụng máy.

"Ngài Trương có giải thích tình huống, chúng tôi cũng thẩm tra đối chiếu vài yếu tố mấu chốt như tần suất sử dụng của chủ máy." Nhân viên nghiên cứu thông báo: "Dù sao cũng là máy đăng nhập cho cấp F, sau khi kết nối, số liệu nhận được cung cấp rất nhiều ý tưởng mới cho nghiên cứu hiện tại. Chúng ta đã quá phiến diện với người sử dụng cấp độ F, cho rằng bọn họ sẽ cẩn thận vì vấn đề sức khỏe, trên thực tế chỉ số sinh động của người dùng trong game cao hơn hầu hết người chơi khác..."

Chính Úc Trăn cũng vì muốn thu thập tài liệu liên quan, mô phỏng hoàn cảnh mà đi tìm rất nhiều bác sĩ chuyên gia trong lĩnh vực thể chất để thảo luận, nhất là vấn đề nên tạo hoàn cảnh chữa bệnh sao cho phù hợp với cấp F, nên làm thế nào để kết nối thần kinh. Anh từng dẫn dắt đội ngũ lên kế hoạch rất chi tiết, cũng biết người bệnh cấp F sống khó khăn ra sao.

Lúc dựng mạng lưới cho người cấp F, ý tưởng của nhân viên nghiên cứu trong tổ công tác chỉ là thực hiện khả năng tạo ra máy đăng nhập cấp F, chủ yếu là vì thực hiện ích lợi và lí tưởng của mình, hoàn thành bước đột phá trong lịch sử máy đăng nhập, lại chưa từng nghĩ rằng một cái máy đăng nhập sẽ được người bệnh cấp F quý trọng đến như vậy.

Thế giới thực tế ảo kết nối trực tiếp với đại não, về lý thuyết thì có thể thực hiện mọi tưởng tượng của con người.

Bọn họ cho rằng mình đang cung cấp cho người bệnh cấp F một nơi để thả lỏng giải tỏa, nhưng thực tế lại mở ra một chân trời họ vốn không thể đặt chân tới.

Trước kia anh chưa từng nghĩ, Momo lại là Túc Mạc. Hay nói đúng hơn, Momo lại là một người bệnh cấp F cần được chú ý trọng điểm.

Túc Mạc trong hiện thực sống cẩn thận từng li từng tí, luôn lễ độ khiêm nhường, thực tế thì chưa từng mở lòng với bất cứ ai.

Momo ở trong game lại tự do gan dạ, thoải mái làm mọi việc, là một thanh niên tự tin đầy khí phách.

Trong mắt người ngoài, đây là hai tính cách hoàn toàn khác biệt, ngay cả anh dù đã từng cảm thấy giọng Túc Mạc giống với Momo cũng chưa bao giờ nghĩ theo phương hướng đó, hai người khác nhau quá nhiều. Đến mức mà, khi biết Momo = Túc Mạc, anh lại không biết nên chủ động thẳng thắn, hay là duy trì tình trạng hiện giờ.

Túc Mạc đã thể hiện cậu phân chia rạch ròi thế giới trong game và thế giới hiện thực.

Chưa từng tiết lộ về đời thực trong game, cũng chưa từng trao đổi với người ngoài đời về game, duy trì cảnh giác và cẩn thận.

Một người như vậy, chưa chắc đã thích nhập game và hiện thực vào làm một.

Úc Trăn không biết nữa. Anh không muốn để quan hệ của hai người vì chuyện ngoài đời mà nảy sinh ngăn cách, cũng không muốn Momo mang theo sự khiêm nhường kia vào trong game.

-

Lúc Túc Mạc ra khỏi bãi săn, cậu vừa mới lên cấp 78.

Cấp càng cao thì càng khó lên cấp, cộng thêm các loại kinh nghiệm nhận từ khiêu chiến kỳ văn mà đến giờ cấp cao nhất ở Thiên Hoàn mới có 79. Trang bị vàng pvp cấp 80 còn chưa mặc được, thứ Túc Mạc đang dùng là trang bị cấp 75 dùng điểm tích lũy đổi. Cậu dùng tiền hoa hồng nhận được từ cửa hàng, điểm và vật liệu tích được trong thời gian vừa qua để tinh luyện trang bị, mới bắt kịp đội ngũ ở bậc thang trên cùng.

Hồng Quả Quả thấy Túc Mạc ra khỏi bãi săn đã nhanh tay kéo người vào đội, thấy cậu đang luyện trang bị cấp 75 thì hỏi: "Anh tốn nhiều tiền như vậy cho trang bị cấp 75 làm gì, còn mỗi 2 cấp nữa là anh lên 80 rồi mà, đến lúc đó tinh luyện luôn trang bị vàng pvp 80 không tốt hơn à? Anh còn tích được 6 cái Lụa Thiên Vân rồi."

Túc Mạc lại có quan điểm khác: "Không dễ lên cấp 80 vậy đâu."

Khoảng thời gian vừa rồi có rất nhiều phó bản kỳ văn mở ra, người chơi cấp càng cao lại càng dễ kích hoạt kỳ văn. Trong đội ngũ, ngoài cậu ra thì tất cả đều đã là cấp 79. Thanh kinh nghiệm từ cấp 79 lên 80 là gấp 2 từ 78 lên 79, kể cả vậy thì đội top đầu đáng lẽ cũng phải chạm vạch cấp 79, hoặc là lên cấp 80 rồi, nhưng cho tới nay vẫn chưa thấy thông tin gì.

Người chơi Hành Chỉ Vô Câu gia nhập đội ngũ.

Hồng Quả Quả: "Ấy sao giờ anh Hành mới online, Thanh Phong còn nhắn trong nhóm hỏi anh có muốn đi dã ngoại không anh cũng không trả lời nó."

Úc Trăn: "Vậy à?"

Thanh Phong đang trong đội câm nín, sau đó mới nói: "Hỏi chỉ toàn nước mắt, hỏi là không quan trọng."

Úc Trăn cũng mới đánh xong săn thú: "Tối có chút việc, mọi người đang nói chuyện gì thế?"

"Nói vụ chưa ai max cấp á." Hồng Quả Quả đáp.

"Cấp 80 có kỳ văn khiêu chiến." Úc Trăn đơn giản nói: "Chưa có thông tin cụ thể, nhưng cấp càng cao thì trừng phạt của đầu não càng nghiêm khắc. Trước khi có thông tin xác thực thì nhóm top trên không dám mạo hiểm."

Thanh Phong: "Vậy là họ đang đợi người thử à?"

Úc Trăn: "Chỉ là đang đợi thêm thông tin thôi. Nhiệm vụ chính ở cấp 79 có một cái thông tin liên quan tới kỳ văn khiêu chiến cấp 80, gom góp tình báo xong chắc sẽ bắt đầu mở."

Túc Mạc đổi xong trang bị, cũng đã tinh luyện xong, thậm chí còn nâng [Đèn Phù Vân] lên tới cấp 70.

Vũ khí lên cấp 70 có bề ngoài khác hoàn toàn, thậm chí [Đèn Phù Vân] cũng đổi tên thành [Đèn Thiên Linh], cầm vũ khí trong tay mới cảm nhận được nó nặng hơn, thuộc tính đi kèm cũng khác hẳn so với trước. Thời gian đọc chú triệu hồi ngắn hơn, vật công và pháp công cơ bản tăng gấp đôi, thời gian khống chế tăng thêm 2 giây...

Không hổ là vũ khí vàng kỳ văn, so với các vũ khí thủ công hay phó bản thì mạnh hơn nhiều, nhất là phần thuộc tính.

"Vãi, cái đèn này của anh ngon hơn kiếm của em nhiều." Thanh Phong nhìn mà hâm mộ: "Đến cả nâng cấp cũng cần may mắn à?"

"Đương nhiên rồi!" Hồng Quả Quả không nhịn được khoe vũ khí +150 điểm may mắn của mình: "Nhìn cái của tôi nè, vũ khí cực phẩm tuyệt thế phái may mắn, cả Thiên Hoàn chỉ có một cái này thôi."

"Ra dã ngoại thử đi!" Thanh Phong nhàm chán cả tối cuối cùng cũng tìm được niềm vui: "Đi đi đi."

"Muộn rồi, để mai đi." Úc Trăn nhìn về phía Túc Mạc: "Cậu chuẩn bị off rồi mà đúng không?"

Túc Mạc nhìn thời gian: "Còn nửa tiếng nữa, vẫn kịp."

Hồng Quả Quả: "Anh Hành, hôm nay anh lạ lắm nhé!"

Thanh Phong: "Có ai lại hỏi đồng đội có off không có đi ngủ không. Trước giờ anh toàn hỏi còn bao lâu nữa rồi tính xem đánh cái nào thì tiết kiệm thời gian hơn."

Được đồng đội nhắc nhở, lại thêm thắc mắc trước đó, Túc Mạc cũng cảm thấy hôm nay Hành Chỉ Vô Câu rất lạ, hay đúng hơn là sau khi cậu tặng đồ rồi nói cảm ơn, buổi chiều online, Hành Chỉ Vô Câu bắt đầu cho cậu loại tình thương rất khó hiểu này.

Hành Chỉ Vô Câu bị sao vậy? Túc Mạc nghi hoặc, định hỏi một chút.

Đúng lúc này, thông báo đặc biệt của bãi săn lại xuất hiện trước mặt mọi người.

[Đóng lại tất cả chiến trường săn thú ở núi Võ Khúc, thời kì ngừng chiến kết thúc, đã thống kê người chơi còn lại 95 người, rút thêm 5 người chơi từ bảng xếp hạng, tiến hành xác nhận.]

[Số người xác nhận 4/5, tiếp tục rút ngẫu nhiên.]

[Số người xác nhận 5/5, hoàn thành bổ sung người, đạt điều kiện 100 người cho chiến trường săn thú cuối cùng.]

[Danh sách 100 người chơi đã xác nhận, bắt đầu phát quyền đi săn đặc biệt (0/500), mời người chơi tiến hành xác nhận.]

[95/500]

[115/500]

...

[500/500,đã xác nhận.]

Thông báo đột ngột xuất hiện cùng với quy tắc kì lạ, có vẻ như Bãi Săn Núi Võ Khúc đã biến thành một đấu trường săn thú hoàn toàn mới.

"Vãi, cái gì vậy?" Hồng Quả Quả nhìn thông báo trước mặt, choáng luôn: "7 giờ vẫn còn đông lắm mà? Sao giờ còn có 95 vậy? Buổi tối hôm nay loại bao nhiêu người rồi? Mà sao lại còn quyền đi săn đặc biệt, cái quỷ gì vậy?"

"Hình như từ chiều là bắt đầu có rất nhiều người ghép trận, mà trận nào cũng loại rất nhiều người, tôi xem diễn đàn có người nói là địa điểm spawn ngọc trở nên kì lạ, rất nhiều người không lấy được ngọc." Thanh Phong: "Hoạt động này mới mở có mấy ngày mà đã tới trận cuối rồi á? Luật chơi có vẻ khác với bãi săn 100 người thì phải? Đổi luật à?"

Hồng Quả Quả: "Luật chơi trước đó chỉ nói 100 người cuối cùng sẽ tham gia đấu trường săn thú, nhưng không nói quy tắc của trận cuối."

[Để tránh người chơi gian lận, sửa đổi quy tắc bãi săn, quy tắc được sửa đổi đã gửi tới túi của người chơi, mời tiến hành xem xét.]

[Đã mở khóa quyền bỏ cuộc và quyền dự bị, người chơi trong bảng xếp hạng có thể báo danh làm dự bị, 100 thí sinh có quyền bỏ cuộc. Xin hãy cân nhắc cẩn thận, bỏ cuộc sẽ bị trừng phạt (★★★)]

Túc Mạc sửng sốt, sửa chữa quy tắc? Là sao?

[Thông báo toàn server] Bãi Săn Núi Võ Khúc tiến vào hồi kết, đấu trường săn thú cho 100 người cuối cùng sắp mở ra. Đấu trường cuối cùng có độ khó ★★★★★ (cấp bậc đặc biệt), hiện công bố danh sách tham dự bãi săn. 100 thí sinh có quyền tham dự (100/100), thợ săn đặc biệt (500/500). Mời người có quyền tham dự chú ý, 21 giờ sau sẽ mở ra đấu trường cuối cùng, đúng giờ không vào ghép trận sẽ bị đào thải...

2

Tiếng đầu não tối cao vang lên bên tai tất cả người chơi đang online, ai cũng nhận được một danh sách người tham dự trên toàn server và đường link xem trận chiến.

21 tiếng nữa...

Túc Mạc nhìn đồng hồ, tức là 7 rưỡi tối ngày mai.

Đọc truyện chữ Full