DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 143: Bạn trai

Thông báo hệ thống vừa ra, tổ 8 người im lặng vài giây ngắn ngủi, sau đó thi nhau hú hét, nhao nhao mở thông báo xem thông tin vũ khí. Họ thấy được thuộc tính cơ bản của [Không Tương Cô Đăng], vũ khí hai hệ, vũ khí của hệ Triệu Hoán vốn có lực công kích cao, thế mà cái này còn có công kích cao hơn cả vũ khí vàng kỳ văn cấp 80 của Hỏa Thụ Ngân Hoa. Pháp công cao hơn 150 điểm, vật công cao hơn những 600 điểm...

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Vũ khí của tôi có pháp công cao nhất trong tất cả các vũ khí hệ pháp thuật, thế mà cái của Momo còn cao hơn những 100 điểm, lực công kích sợ thật. Mà vật công của nó cũng cao thật đấy, tôi chưa thấy triệu hoán sư nào có vật công cao như thế."

Mướp Đắng nói: "Momo chơi triệu hoán sư có cộng vật công, đương nhiên là cao hơn người bình thường. Nếu cậu ấy không cần chồng điểm vật công thì có khi pháp công sẽ còn được thêm 200 điểm."

Còn nhiều hơn vũ khí hiện tại 200 điểm công kích, nói cách khác, cao hơn vũ khí kỳ văn cấp 80 của Hỏa Thụ Ngân Hoa 300 điểm... Tuy là công kích của người chơi chủ yếu dựa vào vũ khí, vũ khí có công kích cao là chuyện bình thường, nhưng hai vũ khí kỳ văn dung hợp lại ra được công kích cao tới mức này thì đúng là không ai không ao ước.

Dưa Hami ngẫm nghĩ một hồi: "Mà thuộc tính này cũng không phải cao bình thường đâu, chứng tỏ trước khi nâng cấp Momo đã tốn rất nhiều công sức. Em cũng có nghiên cứu công thức dung hợp, hai cái vũ khí cũ của anh ấy phải có điểm rất hoàn mỹ thì dung hợp lại mới ra được chỉ số cao như vậy."

Apple: "Vũ khí này đỉnh thật đấy, tôi là pháp thuật kiếm nhìn còn phải thèm."

Hỏa Thụ Ngân Hoa nói: "Công nhận, vũ khí của tôi là hên nên mới nổ được chỉ số cao, nhưng cái của đại lão không chỉ là hên thôi đâu... Làm gì có ai luck cao tới vậy, thuộc tính tốt thì chỉ số cao, thuộc tính thường chỉ số thấp."

Lực công kích chỉ là cơ sở, sau đó họ nhìn hiệu quả kĩ năng, tỉ lệ chính xác, tốc độ thi pháp, tốc độ di chuyển...

Trong đó có 4 thuộc tính chính được đề cao rõ rệt, thuộc tính phụ đều là các dòng triệu hoán sư thường dùng. Nâng cấp vũ khí kỳ văn thường sẽ có sẵn một vài thuộc tính hay gặp, cũng sẽ ra vài dòng rác rưởi. Nhưng cái [Không Tương Cô Đăng] này từ trên xuống dưới đều là thuộc tính có ích cho triệu hoán sư, không một dòng thừa, có thể nói là một vũ khí hoàn hảo.

Thuộc tính hoàn mỹ, dòng chính có đề cao, dòng phụ bình thường...

Ngoài vật công siêu cao ra thì có thể nói nó chính là vũ khí trong mơ của triệu hoán sư, như thể lỗi hệ thống vậy.

Mà mấy cái này không phải mấu chốt, mấu chốt là nó có tới 3 kỹ năng đặc thù!!

Vụ dung hợp hai vũ khí vàng sẽ ra vũ khí 2 kỹ năng đã lan truyền từ lâu trên diễn đàn, nhưng chưa ai nói nó còn có thể thức tỉnh ra kĩ năng thứ 3!!!

Thần Binh ra đời nên không thể che giấu, nhưng hiệu ứng kĩ năng, trừ khi đại lão tự công khai, còn không không ai đọc được giới thiệu, chỉ biết tên của nó. [Không Tương Cô Đăng] có hai kĩ năng đặc thù, lần lượt là [Vô Niệm - Vô Dục], [Truy Hồn - Song sinh], và cái thứ ba chính là kĩ năng thức tỉnh của Thần Binh [Không Tương].

Người chơi trên kênh thế giới bị thông báo này ném bom cho trồi hết lên, thảo luận kịch liệt.

[Đù má thuộc tính ngon quá vậy.]

[Vũ khí có kí tên này!! Người rèn là Tông Sư Chế Tạo Momo!]

[Vãi nồi, tôi nhớ Momo là Tinh Tượng Sư mà? Vũ khí đầu tiên dung hợp thành công lại có danh hiệu Tông Sư Chế Tạo à?]

[Cái này là trọng điểm hả! Vũ khí 3 kỹ năng kìa! Thần Binh đầu tiên của Thiên Hoàn đó!]

[Má thuộc tính hoàn hảo còn có 3 kĩ năng, đỉnh thật sự, đại lão rèn kiểu gì vậy!?]

[Ăn may à?]

[Cái này ăn may chỗ nào hả giời?! Trừ khi Momo là bug hệ thống.]

"Anh! Kỹ năng thức tỉnh là cái gì thế!?" Hồng Quả Quả hỏi: "Không Tương, nghe thôi đã thấy ngầu."

Thanh Phong: "Em cũng muốn biết, kiểu ulti hủy thiên diệt địa à?"

Hệ thống bạn bè có vô số tin nhắn nhảy tinh tinh, gần như tất cả người trong danh sách đều hỏi thăm chuyện [Không Tương Cô Đăng].

"Chờ chút." Túc Mạc nhàn nhạt đáp, tắt thông báo tin nhắn, tiếp tục xem thuộc tính vũ khí.

Từ khi bắt đầu nâng cấp, hai vũ khí của cậu đều dùng vật liệu tốt nhất của giai đoạn hiện tại.

Vũ khí có không gian để trưởng thành, chỉ số có được sau mỗi giai đoạn trưởng thành đều sẽ ảnh hưởng tới thành phẩm cuối cùng, may mà cậu đã cẩn thận, nếu không vũ khí này chưa chắc đã có chỉ số cao như vậy.

Thuộc tính đều là mấy cái cậu chọn, chứng tỏ công thức và trình tự vật liệu là đúng, chỉ số hơi thấp so với dự đoán một chút, có lẽ là lúc dung hợp bị tổn thất một phần, hoặc là đầu não khống chế điểm công kích... Nhưng trong tình huống này, với chút khác biệt đó, cậu vẫn nắm được đại khái số liệu cao nhất khi dung hợp hai vũ khí kỳ văn, nên về cơ bản cũng đã rõ giới hạn trần của vũ khí Thần Binh này nằm ở ngưỡng nào.

Lại nhìn kỹ năng, Túc Mạc hồi tưởng tình huống khi đó, vì là món Thần Binh đầu tiên nên mới thức tỉnh à? Hay là do công thức?

Kĩ năng của Đèn Vô Niệm và Đèn Truy Hồn đều được hoàn mỹ kế thừa, hiệu quả kĩ năng không thay đổi, thứ duy nhất nằm ngoài dự đoán là cái kĩ năng thức tỉnh này.

[Thức tỉnh - Không Tương: Kỳ tương vi không, vạn vật trí không*. Kĩ năng thức tỉnh của Thần Binh hệ Triệu Hoán, khi người chơi sở hữu vũ khí <Không Tương Cô Đăng> có thể sử dụng kĩ năng để mở rộng tầm đánh của tất cả thú triệu hồi thêm 2 mét, đồng thời thiết lập lại thời gian hồi chiêu của tất cả kĩ năng trong giai đoạn hiện tại, kéo dài 10 giây, thời gian hồi 10 phút.]

*Ta là khoảng không, vạn vật là hư vô.

Túc Mạc gửi luôn giới thiệu kĩ năng cho đồng đội xem.

Chỉ Qua thấy vậy ngạc nhiên: "Reset thời gian hồi chiêu..."

Đây là kỹ năng giúp mở rộng tầm đánh đồng thời thiết lập lại thời gian hồi chiêu.

Mở rộng tầm đánh, đồng nghĩa với các loại khống chế của Lôi Sư, Nguyệt Miêu sẽ có phạm vi rộng hơn, tổn thương cũng lan xa hơn, ví dụ như bình thường là 3 mét thì dùng kĩ năng sẽ thành 5 mét. Đừng tưởng phạm vi gia tăng chỉ có 2 mét mà lầm, hiệu quả cực kì khả quan, đấu pvp có thể ước lượng khoảng cách tốt hơn, mà pve thì có thể gia tăng tổn thương và hiệu quả...

Ngoài ra còn có thiết lập lại thời gian hồi chiêu.

Thiết lập lại thời gian hồi chiêu với các nghề khác có lẽ là thần kĩ, tương đương với việc tạo 2 combo liên tiếp, nhưng với triệu hoán sư mà nói lại hơi dư thừa. Kĩ năng của triệu hoán sư thường có CD rất ngắn, chỉ khi thú triệu hồi bị giết thì mới xuất hiện CD dài, thiết lập lại thời gian hồi chiêu có thể nói là dệt hoa trên gấm, cho triệu hoán sư thêm cơ hội để thao tác linh hoạt hơn.

Nếu thú triệu hồi bị giết khiến CD kéo dài cũng có thể dùng nó để hóa giải, đánh pve tương đương với có thể liên tục triệu hồi Gấu, đánh pvp thì hiệu quả khống chế của triệu hoán sư sẽ gia tăng trên diện rộng.

"Vãi nồi cái reset này mà cho em thì có phải sướng không!" Thanh Phong hâm mộ: "Còn mở rộng phạm vi kĩ năng nữa, này mà gặp kiểu chiến trường nhỏ là đánh bao phê!"

Hồng Quả Quả: "Em cũng muốn, reset CD cho trị liệu sư cũng tốt mà, phạm vi heal rộng hơn."

Chỉ Qua nói: "Cái reset này cho hệ vật lý thì dùng tốt hơn, có thể đánh thêm một combo, mở rộng tầm đánh thì là cho hệ pháp rồi. Nhưng cho triệu hoán sư thì có lẽ không tốt bằng cho các nghề khác..."

Combo của triệu hoán sư không quá phụ thuộc vào CD, kỹ năng khống chế cũng là dựa trên bố trí thú triệu hồi.

"Nếu không phải triệu hoán sư thì chưa chắc nó đã cho kĩ năng này." Túc Mạc khẽ cười: "Số liệu có đầu não theo dõi mà, cho cậu kĩ năng tốt, nhưng sẽ không cho quá tốt."

Nhưng với cậu thì cái này vẫn khá hữu dụng.

Nhất là lúc đấu với người khác, gặp đối thủ thích lừa chiêu thì loại kĩ năng này sẽ rất hiệu quả.

Đội ngũ còn đang nhiệt liệt thảo luận, tâm tư của Túc Mạc lại chỉ đặt trên vũ khí. Tốn nhiều thời gian như vậy mới rèn ra được khiến cậu có cảm giác cực kì thỏa mãn. Những lần làm thí nghiệm dự án, cậu luôn phụ trách mảng lý luận nền tảng, không thể trải nghiệm cảm giác thành tựu khi sử dụng máy móc. Dự án ra thành quả, cậu vui thì có vui, nhưng vẫn thiếu một phần sung sướng khi tự tay làm ra.

Cảm giác được tự nghiệm chứng công thức và lý luận của mình, lại được thỏa mãn trong một trò chơi.

Tuy là cái này so với hiện thực thì đơn giản hơn rất nhiều, Túc Mạc lại thỏa mãn một cách khó hiểu. Hệ thống bạn bè vẫn không ngừng hỏi han, Túc Mạc tắt hết, gửi chỉ số vũ khí cho Úc Trăn không online.

- Mo: Anh về tới nhà chưa? Em làm xong vũ khí rồi, cho anh xem nè [vui vẻ]

- Úc Trăn: Vừa về.

Túc Mạc không ngờ Úc Trăn lại trả lời ngay, định nhắn tiếp thì bên kia đã gọi tới.

"Tôi off đây, mọi người chơi đi nhé."

"Chờ chút!?" Hồng Quả Quả còn chưa nói xong, Momo đã hóa thành làn khói trắng...

Mọi người trong đội còn đang thảo luận về vũ khí, kết quả mới trình làng chưa tới hai phút, người tạo ra nó đã vội vàng offline, không hề quan tâm tới thành quả của mình.

"Sao đại ca chẳng kích động gì hết vậy!?" Hồng Quả Quả khó có thể lý giải, mở nhóm chat 8 người, vựa Trái Cây kia vẫn còn đang hỏi thăm chuyện kĩ năng: "Ổng rèn ra Thần Binh đó trời! Thần Binh đầu tiên của Thiên Hoàn, còn thức tỉnh nữa, kênh thế giới toàn nói về vũ khí của ổng thôi đó."

Thanh Phong nói: "Đâu chỉ có kênh thế giới, bạn bè tôi hỏi thăm liên tục này, fan thì không ngừng tag tôi trong nhóm, cả game đều đang kích động mà đại ca cứ thế offline??"

Chỉ Qua nói: "... Ơ, hình như diễn đàn có bài đăng rồi."

Ba người trong đội: "..."

Tại sao có cảm giác cả thế giới đều xôn xao, chỉ có đại ca là bình chân như vại vậy, không có tí xíu xúc động nào!

Túc Mạc không hề biết thế giới trong game đã nghiêng trời lệch đất, cậu ném vũ khí vào túi rồi thoát game, kết nối cuộc gọi với Úc Trăn, nằm dài trên ghế sô pha trò chuyện với anh.

Trong một toà nhà cao tầng nào đó ở trung tâm thành phố Sao Thủ Đô, người đàn ông vừa bước vào cửa, người máy thông minh đã tiếp nhận hành lí trong tay anh.

Căn hộ có một gam màu trắng lạnh hoàn toàn khác biệt, trống rỗng tĩnh lặng, đêm tối rét mướt lại bị giọng nói của thiếu niên che giấu đi. Cửa thủy tinh trước mặt Úc Trăn mở ra, ban công gào thét gió lạnh, dường như làm nguội đi sự nóng lòng muốn được thấy đối phương.

"Đúng rồi... Em rèn được một nửa thì nó hiện nhắc nhở là thức tỉnh kỹ năng."

"Chắc là do công thức, để lát nữa em xem lại."

"Cái này là cái đầu tiên mà nên không kiểm chứng được."

"... Ừm, cũng bình thường, hồi trước em làm cái dự án này, phần lý luận có đủ loại công thức luôn."

Úc Trăn nhìn thuộc tính của vũ khí, nghe giọng nói hào hứng của thiếu niên, bỗng có chút hối hận vì lúc này lại trở về.

"Anh, em vui lắm." Túc Mạc lại nói: "Nhưng tiếc thật, anh không online."

Úc Trăn nghĩ, đáng lẽ anh nên ở lại, sau đó là người đầu tiên cùng cậu chia sẻ niềm vui này.

"Mạc Mạc*." Úc Trăn nói: "Sáng mai em có phải tới trường không?"

*Cái này tác giả ghi hẳn chữ Trung nha chứ không phải Momo, nhưng cách đọc giống nhau nên Túc Mạc không nhận ra anh Trăn đang gọi yêu =))))

"Anh không cần đón em đâu." Túc Mạc phát hiện gần đây Úc Trăn rất thích gọi cậu là Momo ở ngoài đời, cậu cũng không nghĩ nhiều: "Em hẹn xe rồi."

Tuần này là nộp đề tài, cộng thêm thí nghiệm, hầu hết đều là tiết Túc Mạc không tham gia được, chỉ có thể ở nhà đọc sách chuẩn bị đi thi.

Nhưng sáng mai phải tới trường một chuyến, giáo sư có tài liệu cần giao tận tay cho cậu, còn phải tham gia hai hội nghị nữa.

Úc Trăn nhìn về phía đằng xa, thấp thoáng thấy được kiến trúc cao tầng của đại học Thủ Đô: "Ừ, mai hội nghị kết thúc, anh tới trường đón em đi ăn."

Mới tách ra mà anh đã chờ mong gặp mặt.

...

Diễn đàn nổ tung trời, Thần Binh đầu tiên trình làng, mở ra thời đại mới cho vũ khí cấp 80.

Trước đó có thợ rèn tiết lộ nên hầu hết người chơi đều biết có thể tạo vũ khí hai kĩ năng, nhưng không ai dám thử bước đầu tiên. Không có công thức chỉ dẫn, cũng không có chi tiết vật liệu, xác suất thất bại cao gấp mấy thành công.

Tất cả đều đang đợi nhà phát hành cho ra quá trình rèn đúc cụ thể, hoặc là hướng dẫn của đại lão nghề rèn. Ai ngờ đâu mới một thời gian đã có người tìm được phương pháp rèn vũ khí mới, còn là cấp bậc Thần Khí, vừa chào đời đã giáng lâm đầu bảng Thần Binh, trở thành vũ khí Thần Binh đầu tiên cấp 80 của Thiên Hoàn.

[Chỉ số có phải hơi ảo quá rồi không?]

[Tôi mới hỏi chăm sóc khách hàng, họ bảo là chỉ số vũ khí nằm trong phạm vi quy định... Tức là hợp lí, chỉ cần ông có bản lĩnh làm ra.]

[Mấy đại sư rèn đúc trên diễn đàn đều bảo là tạo ra được vũ khí này không phải là ăn may đâu, Momo tính được công thức rồi.]

[Momo siêu quá vậy!]

[Nhà phát hành không cho thì anh đây tự chế, công nhận ổng liều thật đấy, không sợ mất vũ khí à?]

[Hồi trước có mấy đại lão ra công thức đấy, nhưng không ai dám thử... Đại Ma Vương không hổ là Đại Ma Vương, hơn nữa còn chế được loại vũ khí này, bái phục bái phục.]

[Hình như mấy đại lão hai vũ khí hành động rồi, đều đang nghĩ cách liên lạc với Momo.]

[Tôi cũng có hai vũ khí đây, Momo có nhận rèn cho người khác không? Chỉ cần có thể thành công, giá cả không là vấn đề!!]

Loại vũ khí này xuất hiện, người thèm muốn chỉ nhiều chứ không ít.

Có rất nhiều đại lão đã bắt đầu dùng quan hệ tiếp cận Momo. Chỉ là Momo tắt chat riêng trong game, hệ thống bạn bè chưa bao giờ mở, trừ bạn bè trong danh sách ra thì những người khác muốn tìm cậu chế vũ khí đúng là quá khó. Người chơi tò mò tìm hiểu thông tin, thậm chí bò vào bài đăng quảng cáo của Hồng Quả Quả, cuối cùng phải chạy tới phòng phát sóng của Thanh Phong Đến Đây.

"Đại ca á?" Thanh Phong nói: "Chịu, không biết, anh ấy làm xong vũ khí là off."

Hay lắm, vị đại lão này làm xong vũ khí là logout, ngay cả bạn bè cũng không liên lạc được...

Sáng dậy Túc Mạc mới xem tin nhắn trong nhóm, cậu chỉ trả lời đơn giản vài câu sau đó một mình tới trường. Công việc bảo nhiều cũng nhiều, sáng tới chỗ giáo sư lấy tư liệu dự án, trưa về ký túc xá nghỉ ngơi, chiều lại tham gia hai hội nghị, đợi tới lúc Úc Trăn đón đi ăn, cậu đã hơi buồn ngủ.

Úc Trăn hỏi: "Trưa em không ngủ à?"

Túc Mạc đáp: "Em có, nhưng ngủ ít."

Cơm nước xong có tinh thần hơn nhiều, Túc Mạc hỏi Úc Trăn: "Hay bọn mình đi đâu đó chơi nhé?"

"Bên ngoài lạnh, có muốn tới nhà anh không?" Úc Trăn nói: "Cách đây không xa lắm."

Úc Trăn sống một mình, nhà ở một khu căn hộ bay nào đó trong trung tâm thành phố.

Lúc tới nơi, Úc Trăn nói với Túc Mạc đây chỉ là chỗ anh ở tạm lúc đi làm, gần công ty nên tiện đi lại.

Bài trí trong nhà mang lại sự tối giản, khác hẳn nhà Túc Mạc, đồ dùng không có mấy nên rất trống trải.

Túc Mạc vừa vào đã nhận ra nhiệt độ trong phòng được điều chỉnh giống với nhiệt độ nhà cậu. Thiếu niên nao nao, sau đó nghe thấy người bên cạnh nói: "Anh đi rót nước ấm, có mang thuốc theo không?"

"Có ạ." Túc Mạc ngồi xuống ghế sô pha mới phát hiện, cái ghế này giống mẫu trong nhà cậu. Loại ghế thông minh đời cũ này đã rất hiếm, nhưng cảm giác ngồi vẫn thoải mái như vậy. Ghế sô pha bây giờ có rất nhiều chức năng liên kết với mạng Tinh Võng, ví dụ như mô phỏng Tinh Võng, hay kết nối với Tinh Võng xây dựng cảm giác thực tế ảo...

Những chức năng này Túc Mạc đều không thể trải nghiệm, mà cậu điều khiển cũng khó, thế nên rất nhiều thứ trong nhà đều là đồ lâu năm. Để tiện cho cậu sử dụng, Túc Mạc vẫn luôn không mua mới.

Úc Trăn nhanh chóng mang nước tới, Túc Mạc lấy thuốc ra uống.

"Đợi chút nhé, anh đi lấy cái này." Úc Trăn nói.

Túc Mạc gật đầu, quan sát nhà của Úc Trăn. Trên bàn còn bày rất nhiều tài liệu điện tử, hẳn là giấy tờ công việc của anh. Cậu không nhìn, quay đi quan sát cửa sổ sát đất kia, rất tò mò đi tới.

Bên ngoài cửa sổ là một ban công rộng rãi, cậu vừa tới gần, nó đã tự động mở ra. Ở trên cao gió vừa lạnh vừa mạnh, làm Túc Mạc rùng mình. Cậu còn chưa kịp phản ứng, trên vai đã có một chiếc áo khoác ấm áp, dường như còn lưu giữ nhiệt độ cơ thể của ai đó.

"Gió lạnh." Úc Trăn hơi ôm lấy cậu, để Túc Mạc mặc áo khoác của mình: "Phong cảnh ở đây không đẹp bằng bên kia, đêm tối vẫn sáng trưng."

Túc Mạc hít mũi, người đằng sau lại lơ đãng đi tới bên cạnh chắn gió cho cậu. Nếu là bình thường, Nhạc Nhạc đã giục cậu vào phòng, không bao giờ để Túc Mạc đứng hóng gió quá lâu.

"Mình vào trong đi." Túc Mạc thấy hơi lạnh, mau chóng quay vào phòng, lại nói: "Trời tối là em lại muốn chơi game."

"Qua đây." Úc Trăn đi sang bên cạnh, lấy hộp quà trên ghế sô pha đưa cho Túc Mạc.

Túc Mạc sửng sốt, vừa rồi anh ấy đi lấy cái này sao?

Úc Trăn nói: "Em mở ra xem đi."

Túc Mạc mở ra, phát hiện bên trong là một máy đăng nhập mới dạng mũ, cậu sững sờ: "Cái này là? Máy đăng nhập cấp F?"

Úc Trăn lấy máy đăng nhập ra, đội lên đầu Túc Mạc: "Cái này là quà cho bạn trai."

Túc Mạc sửng sốt: "Một tháng rồi ạ?"

"Ừ." Úc Trăn đáp: "Một tháng rồi."

Thời gian trôi thật nhanh...

Túc Mạc sờ máy đăng nhập trên đầu, trong lòng bỗng có cảm giác tung tăng như muốn nhảy cẫng lên: "Vậy giờ bọn mình chính thức hẹn hò rồi đúng không?"

2

"Ừ." Úc Trăn nhấn khởi động, nhẹ nhàng hôn lên trán Túc Mạc: "Anh đã trao quyền cho em rồi, có thể đăng nhập, cũng có thêm rất nhiều chức năng mới. Thử xem nhé?"

Túc Mạc cảm nhận được xúc cảm như chuồn chuồn lướt nước, nhịp tim cậu dồn dập, đang định giơ tay sờ trán, trước mặt đã xuất hiện giao diện đăng nhập. Máy đăng nhập yêu cầu cậu xác nhận, Túc Mạc không sờ được trán nữa.

Xác nhận từng bước một, vào hệ thống rồi Túc Mạc mới phát hiện có thêm rất nhiều chức năng mới. Trước kia do nguyên nhân thể chất nên máy đăng nhập bị cắt giảm kha khá chức năng, nhưng cái máy mới này được bổ sung thêm rất nhiều, ví dụ như thời gian online được chỉnh sửa, hệ thống hỗ trợ thông minh... Mà tất cả đều được mở rộng căn cứ vào điều kiện của thể chất cấp F, một sản phẩm bỏ ra rất nhiều tâm sư và công sức.

1

Túc Mạc thử rất lâu, còn vào game thử hiệu quả, mới online đã có một đống tin nhắn, Túc Mạc tắt giao diện chat, xem các chức năng khác.

Lúc thử chức năng đổi tài khoản, cậu bất ngờ phát hiện cái này có trao quyền đăng nhập hai tài khoản của Úc Trăn... Trước đó cậu chỉ có quyền đăng nhập Quy Chân Phản Phác, cái máy mới này có thêm tài khoản Hành Chỉ Vô Câu.

Quà, cậu không chuẩn bị quà gì hết.

Túc Mạc thoát game, cảnh tượng thay đổi, cậu lập tức thấy Úc Trăn đang ngồi cạnh mình làm việc, giống như lúc ở nhà cậu. Túc Mạc mới nhận ra mình đã vào game hơn nửa tiếng, Úc Trăn vẫn luôn ngồi đây chờ.

Cậu lẳng lặng ngắm anh một hồi, liếc nhìn cái máy đăng nhập trên ghế sô pha.

Tặng quà gì được nhỉ...

Cậu do dự, sau đó hỏi: "Anh, vậy bạn trai có thể làm vũ khí giúp anh không?"

1

_________________________

Yếu nhớt, hôm nay hết cảm ra ngoài mua đồ xong từ lúc về cứ bị đau đầu khó buồn nôn chịu ghê gớm =(((((

Đọc truyện chữ Full