DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 201

Chu Khoa tự ha ha, không chắc chắn lắm hỏi: "Đại... Đại ca?"

Túc Mạc không trêu y nữa, chủ động vươn tay: "Momo, Túc Mạc."

Chu Khoa: "..."

Y nhìn sang bên cạnh: "Vậy đây là... Anh Hành!?"

Úc Trăn gật đầu chào, sau đó tự giới thiệu: "Chào cậu, Úc Trăn."

"Hồng Quả Quả... Chu Khoa." Chu Khoa vốn không chắc lắm, nghe họ chủ động giới thiệu xong, giây sau lúng túng chỉ muốn quặp ngón chân.

Bảo là sinh viên, đúng, trong khu trung tâm của Sao Thủ Đô có tới 7-8 đại học, mẹ nó lại là nơi mỗi sáng thức dậy y đều nhìn thấy. Đại học Thủ Đô thì thôi, mẹ nó đây còn là cậu đàn em là ngày quái nào thằng em của y cũng treo trên miệng khen hết lời.

Tại sao phải trùng hợp như thế, tại sao lại vô lý như vậy!!

Thiên Hoàn nhiều người chơi như thế, tại sao lại gần đến mức ở ngay trước cửa nhà hả??

Chu Khoa túm tóc, quay đầu đi chỗ khác nhìn hai người sau lưng, cơ mặt co giật: "Khoan, hai người biết từ trước rồi!?"

"Trước đó chỉ là nghe giọng thấy quen thôi." Túc Mạc chỉ vào giao diện định vị: "Giờ chính thức biết rồi, chào anh Chu."

Chu Khoa: "..."

"Đại ca, anh tha em đi!!!"

"Cứu với, tại sao lại như vậy chứ."

"Chúng ta gọi ID được không!?"

Túc Mạc hỏi: "Vậy tôi có tính là vỡ mộng không*?"

*Gốc là kiến quang tử, thấy ánh sáng là chết, vốn để chỉ sinh mệnh quá yếu ớt, nhưng về sau được dùng để chỉ kiểu quen nhau qua mạng xong gặp ngoài đời thì thất vọng vì người kia không như mình nghĩ. Ý Túc Mạc là mình như thế làm Quả vỡ mộng à, nhưng Quả nói là mình vỡ vì ổng xấu hổ =)) Chứ ổng biết Momo là sinh viên nhỏ hơn rồi không có gì bất ngờ, chỉ bất ngờ vì đó là Túc Mạc aka người quen thôi.

Chu Khoa: "Không... Là em vỡ."

Nói xong y lại hỏi: "Anh thật sự không có kiểu anh em sinh đôi gì à?"

Túc Mạc: "... Không."

Chu Khoa hoàn toàn tuyệt vọng: "Quá là bất hợp lý, giới game này lại nhỏ tới vậy sao!"

Úc Trăn: "Chắc vậy."

"Đù má mọi người tìm được nhau rồi hả!?"

"Là đại ca à?"

"Tôi tới ngay đây, tôi tìm được đường xe bay rồi."

"Bên này lắm phương hướng thật đấy, khó tìm quá."

Trong quang não vẫn còn tiếng la hét chẳng màng không khí của Thanh Phong, từng câu đâm vào bộ não đang chết máy tạm thời vì xấu hổ của Chu Khoa, y chỉ muốn xuyên qua quang não ngay lúc này đập cậu ta một trận.

Bọn họ không đứng đây quá lâu, đang định đi tìm Thanh Phong thì có một nữ sinh mặc áo đen đứng cách họ không xa đi tới. Nữ sinh cầm quang não xác nhận lại định vị, chủ động hỏi: "Xin chào, cho hỏi đây có phải là địa điểm tập hợp của nhóm Sớm Ngày Làm Giàu không?"

Giọng của nữ sinh có hơi khác trong game, nhưng vẫn nhận ra được.

Túc Mạc nghe vậy nhìn cô: "Chỉ Qua?"

Hồng Quả Quả bu tới, quan sát cô gái nhỏ nhắn mặc áo đen đeo túi xách nhỏ này, kinh ngạc nói: "Bé Chỉ Qua? Em đáng yêu thật đó!"

Thanh Phong: "Cái gì?! Mọi người gặp cả Chỉ Qua rồi á!"

Nữ sinh còn nhỏ hơn cả trong game, ngũ quan cân đối, để kiểu tóc ngắn vừa gọn vừa mạnh mẽ.

"Cảm ơn..." Cô nghe vậy nhìn ba người, xác nhận lại rồi mới nói: "Chào mọi người, em là Chỉ Qua."

Tên thật của Chỉ Qua là Lâm Ca, sinh viên của đại học khu K, bằng tuổi Túc Mạc. Tính cách ngoài đời của cô cũng không khác mấy trong game, đi cùng họ vẫn luôn duy trì chút cảnh giác, Hồng Quả Quả buôn chuyện với Chỉ Qua một lúc mới thấy cô nhỏ hơi thả lỏng.

Hồng Quả Quả xấu hổ muốn chết, thấy Chỉ Qua thì lập tức bá vai bắt chuyện, lấy cớ làm dịu xấu hổ. Y đột nhiên thấy may mắn mình là người đầu tiên gặp Momo, chứ đi chung với những người khác thì đó mới gọi là tử hình công khai.

Cũng may sự xấu hổ này hoàn toàn biến mất khi Thanh Phong xuất hiện, Thanh Phong không chịu tin mình lại lạc đường ở đây, cuối cùng cũng tìm được đúng hướng, thấy họ thì dứt khoát chạy tới, mở miệng chào hỏi rất thân thiết.

"Yo! Quả à?"

Hồng Quả Quả: "Má! Ông gọi đây là mặc đồ đen!?"

Thanh Phong cười hì hì: "Thì nền áo màu đen còn gì."

Thanh Phong là kiểu mặt nhỏ, khá đẹp trai, vừa nhìn đã biết rất ăn ảnh, mà tên thật của cậu ta cũng là "Thanh Phong", gọi là Từ Thanh Phong*.

*Thật ra cái tên Thanh Phong Đến Đây gốc là Thanh Phong Từ Lai, Thanh Phong chơi chữ (or lười nghĩ) nên dùng tên mình đảo họ ra sau rồi thêm chữ "lai" aka "đi tới". Nên tên Thanh Phong Từ Lai thực chất dịch đủ là Thanh Phong chầm chậm đi tới do chữ Từ có nghĩa là chầm chậm. Anyway về sau cảm thấy để thế kia hơi dài nên mới để là Thanh Phong Đến Đây cho nó đúng chất nhí nhố của thanh niên này.

Trong nhóm này, Thanh Phong là không có gì bất ngờ nhất, vì thỉnh thoảng cậu ta sẽ để ảnh mặt mình làm hình đại diện. Tuy cũng là áo đen giống Hồng Quả Quả, nhưng áo đen của Thanh Phong còn có một đống họa tiết lòe loẹt kì quái, đủ loại trang sức nhỏ kiểu giơ tay nghe được cả tiếng leng keng.

Cậu ta hết sức thân thiện đi lên vỗ vai Hồng Quả Quả.

Hồng Quả Quả: "Ông không sợ nhận nhầm người à!"

Thanh Phong: "Thì có sao đâu, nhầm thì thôi, coi như kết thêm bạn mới. Ngàn dặm đến gặp nhau, gặp được là duyên mà."

Cậu ta nói: "Mà từ đằng xa tôi đã nghe được giọng ông rồi, vang vãi ra, dễ nhận quá còn gì. Ở trong game suốt ngày nghe ông la oai oái, không nhận ra thì đúng là uổng công làm anh em với nhau."

Hồng Quả Quả: "..."

"Đại ca... Anh Hành! Và em gái Chỉ Qua nữa!"

Thanh Phong nhìn một lượt, phân biệt từng người.

Hồng Quả Quả: "..."

Cả thế giới chỉ có y gặp Momo là ngu người.

Thanh Phong nhanh chóng làm quen với mọi người, là streamer chuyên nghiệp, hễ rảnh là cậu ta lại chạy khắp trời Nam đất Bắc. Nhóm nhỏ trong game này gặp nhau ngoài đời có không hết chuyện để nói, có Thanh Phong gia nhập, sự xấu hổ của Hồng Quả Quả bay sạch, sau đó lại vui vẻ hào hứng buôn với Thanh Phong.

Quảng trường có rất nhiều người, náo nhiệt vô cùng.

Bọn họ không đi dàn hàng mà hai trước ba sau, cả hành trình giọng của Thanh Phong và Hồng Quả Quả là rõ nhất, hai người đi ra xa rồi vẫn không quên quay lại gọi ba người kia. Hội gặp mặt offline của Thiên Hoàn, hoạt động buổi sáng chủ yếu là ở quảng trường, hội gặp mặt chính thức tới chiều mới bắt đầu, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc họ bán goods trên quảng trường. Xung quanh toàn là goods phiên bản giới hạn, có rất nhiều người đi dạo mua đồ, Thanh Phong cũng muốn mua mấy cái nói mang về làm quà bốc thăm cho fan.

"Fan của ông thật hạnh phúc." Hồng Quả Quả vừa đi vừa nhìn goods: "Cái này chất liệu cũng bình thường thôi, nhưng bán mắc quá, quả nhiên goods game toàn là moi tiền."

Thanh Phong vung tay mua liền mấy cái: "Thế hả? Tôi thấy cũng rẻ mà, người máy cỡ nhỏ, còn có hệ thống trí năng, giá này là vừa phải rồi."

Hồng Quả Quả không nhịn được nói: "Ở trong game mua cái gì với tôi cũng cò kè mặc cả, sao ngoài đời ông hào phóng thế?"

Thanh Phong: "Chứ không phải ông là người nói anh em ruột cũng phải tiền nong rõ ràng à? Đúng không em, Chỉ Qua."

Chỉ Qua bồi thêm: "Đúng rồi, anh nói thế mà."

Hồng Quả Quả không tranh luận với họ, để ý thấy người xung quanh đều đang nhìn sang bên này: "Sao cảm giác mấy người xung quanh đều nhìn bọn mình vậy?"

"Đương nhiên rồi, nguyên nhóm này toàn trai xinh gái đẹp còn gì!" Thanh Phong còn ra hiệu cho y nhìn sang bên kia: "Thấy không? Bên kia có camera bay kìa, diễn đàn còn có một cái bài đăng chuẩn bị cho hội gặp mặt đó, nói là sẽ có ảnh chụp đường phố và quảng trường."

Chỉ Qua: "Có ai đẹp trai lại tự khen mình đẹp trai không?"

Thanh Phong: "Đó chẳng phải là anh sao, làm người phải tự tin chứ."

Hồng Quả Quả: "Thật ra tôi tự nhận mình cũng đẹp trai, rất nhiều sinh viên ở đại học Thủ Đô còn xin số của tôi đấy. Đại ca với anh Hành cũng đẹp trai mà? Không nhìn bọn mình thì nhìn ai?"

Úc Trăn thoáng im lặng: "Cũng bình thường."

Túc Mạc: "..."

Trước đó lúc làm thí nghiệm, thỉnh thoảng chán quá cậu có nghe anh Chu càu nhàu. Đúng là Chu Khoa đẹp, nhưng lại có một cái mỏ siêu to, nghe nói mỗi nam nữ sinh xin số y đều cho, còn kết bạn tạo nhóm, mỗi ngày chia sẻ hàng vào nhóm để bán.

Bọn họ ở quầy hàng mua goods, Thanh Phong mua đủ bộ, Chỉ Qua chỉ chọn nghề của mình, ngay cả Hồng Quả Quả vắt chày ra nước cũng chịu bỏ tiền mua một cái.

Túc Mạc cũng mua mô hình trí năng, vừa cầm lên đã nhận thấy tầm mắt đến từ bên cạnh: "Sao?"

"Không..." Hồng Quả Quả mua xong nhìn sang, thấy Túc Mạc chọn 4 cái, triệu hoán sư trận pháp sư và xạ thủ thì y có thể hiểu, nhưng cái còn lại...

"Anh, sao anh lại mua mô hình thích khách nam?"

Thanh Phong lại gần.

Chỉ Qua cũng tò mò.

Túc Mạc thản nhiên: "Không được mua à?"

Cậu muốn mua cho Túc Tri Hành, ba cậu rất thích thích khách.

Hồng Quả Quả: "Đã hiểu, quả nhiên nghề bản mệnh của anh là thích khách."

Thanh Phong: "Yêu sâu thù đầy, văn học máu cún thật sự không lừa tôi."

Chỉ Qua: "Ừ."

Túc Mạc: "Mua cho người nhà."

Thanh Phong và Hồng Quả Quả tập thể nhìn sang Úc Trăn bên cạnh.

Hồng Quả Quả: "Đã thành người nhà rồi sao?"

Thanh Phong: "Bọn em hiểu mà, hiểu mà."

Nhóm 5 người đi dạo một vòng quanh các quầy, chớp mắt đã tới trưa. Úc Trăn đã đặt trước nhà hàng, ở ngay gần quảng trường, đi lại cũng nhanh, sẽ kịp tham gia họp mặt lúc 1 giờ chiều. Chủ nhà hàng có quen biết với Úc Trăn, lúc tới phòng, Úc Trăn còn ra ngoài nói chuyện phiếm với ông chủ.

Túc Mạc đang nhìn menu trên máy tính bảng, ngẩng lên lại thấy hai người kia muốn nói lại thôi.

Thanh Phong bảo: "Trước đó em đã thấy anh Hành quen quen, không chắc chắn lắm nên tìm thử."

Hồng Quả Quả: "Đợt trước em tôi còn cầm một cái chữ kí chạy quanh nhà, hình như tôi nghe nó nhắc tên mấy lần..."

Thanh Phong cười ha hả: "Anh Hành và thái tử của tập đoàn Thương Khung trông giống nhau thật đấy a ha ha ha, em mới tìm thử ổng cũng tên là Úc Trăn này, trùng hợp ghê!"

Túc Mạc ồ một tiếng: "Nhà anh ấy làm máy đăng nhập mà."

Thanh Phong: "..."

Hồng Quả Quả: "Á đù!"

Túc Mạc thấy ánh mắt hai người họ nhìn mình nhuốm vẻ tôn kính thì không khỏi nói: "Tôi là sinh viên."

Hồng Quả Quả gật đầu: "Em biết, có bạn trai là thái tử có cảm giác gì?"

Thanh Phong: "Yêu đương với thái tử nhà tài phiệt có gánh nặng ngọt ngào gì không anh?"

Túc Mạc: "?"

Hồng Quả Quả: "Nhưng mà đúng là không nhìn ra nha..."

Thanh Phong: "Liệu có phải kiểu cưỡng ép gì gì đó không nhỉ, trong tiểu thuyết tôi đọc đều viết thế."

Chỉ Qua: "... Mấy anh còn nhiều chuyện hơn nhỏ bạn em nữa."

Úc Trăn gặp bạn nên nói chuyện hơi lâu một chút. Dù sao Thiên Hoàn cũng là dự án quan trọng, anh kết thúc giai đoạn nghiên cứu phát minh thì gần như chuyển giao sang cho người khác phụ trách, đến cả thư mời đối tác tham dự vẫn còn trong ngăn kéo ở văn phòng.

Chủ nhà hàng là bạn thời đại học của Úc Trăn, cũng khá thân. Thấy anh dẫn tới một đám thanh niên thì cũng hóng hớt hỏi: "Tôi nghe nói ông đang hẹn hò, đối tượng là ai thế?"

Úc Trăn nói: "Người đội mũ."

Ông chủ lén nhìn một cái: "Trông ngoan nhỉ, hóa ra ông thích kiểu này à."

Úc Trăn cười, ánh mắt vẫn ngừng trên người Túc Mạc.

Ngoan à? Đấy là chưa thấy dáng vẻ lúc nhóc ta chơi game thôi.

Đứng ở ngoài thêm một lát, Úc Trăn trở lại phòng đúng lúc nghe đám Hồng Quả Quả trò chuyện. Bọn họ đang nói về vụ tiệc tùng tối nay, hiếm khi có hội gặp mặt tụ tập người chơi từ trời Nam đất Bắc về đây, các bang lớn tất nhiên sẽ nhân cơ hội gặp offline luôn, thời gian là tối nay sau buổi offline của Thiên Hoàn.

"Anh Mướp Đắng bao hết một cái khách sạn mà nhớ không? Hôm đó tôi còn thấy trong nhóm bảo Quẻ Không Đồng Nhất và Đạp Vân Trung cũng bao hết khách sạn." Thanh Phong nói: "Bang lớn vung tiền đúng là khác bợt, khách sạn quanh đây gần như bị họ bao thầu hết, nếu không có anh Hành giúp thì chắc tôi với Chỉ Qua cũng không đặt được phòng."

Chỉ Qua gật đầu: "Phi Khung cũng kín chỗ, nhưng bên đó hình như không phải là bao hết."

"Anh Mướp Đắng còn phải tụ tập với bang Trái Cây, tiệc của nhóm thám hiểm hình như là ở Phi Khung luôn đúng không?" Hồng Quả Quả nói: "Vậy tối nay bọn mình tới Phi Khung à? 9 giờ à?"

Các bang lớn bao khách sạn tổ chức offline là một chuyện, Đạp Vân Trung là chủ nhóm cũng định tổ chức tiệc nhỏ cho anh em nhóm thám hiểm tụ tập. Tổ chức ở gần nơi bang họ offline, còn lắng nghe ý kiến chọn một chỗ khá riêng tư, chính là cái nhà hàng bên cạnh khách sạn Phi Khung mà đám Thanh Phong đang ở. Trước đó Đạp Vân Trung cố ý lập danh sách trong nhóm, tiện để về sau thu xếp kế hoạch, lúc sáng ra ngoài Túc Mạc đã nhận được thời gian và địa điểm Đạp Vân Trung gửi riêng.

Buổi trưa, 5 người trò chuyện rất rôm rả, hoàn toàn không có vẻ gì là xấu hổ, cho tới 12 giờ hơn mới lại tới quảng trường.

Úc Trăn thấy nửa đoạn sau Túc Mạc có vẻ không mấy tinh thần: "Buồn ngủ rồi à?"

"Không sao." Gần đây Túc Mạc dễ bị mệt, nên trước khi đi cậu còn cố ý mua ly cà phê uống.

"Lâu lắm rồi không uống." Túc Mạc rất thích uống cà phê, trước kia Nhạc Nhạc còn giới hạn số cốc cậu được uống mỗi tuần.

Đợt vừa rồi ốm, đã hơn một tháng cậu không uống cà phê: "Cà phê ở đây ngon thật."

Úc Trăn: "Thật à?"

Túc Mạc giơ cốc cà phê tới cho anh: "Thử không?"

Úc Trăn cúi đầu cứ thế uống luôn từ tay cậu: "Đúng là ngon, khá ngọt."

Túc Mạc nghe vậy ngạc nhiên, ngọt á? Cậu có cho đường đâu.

Ăn trưa xong thì tới hội trường tổ chức, mọi người đang lục tục vào chỗ.

Đông người nên tốc độ xếp ghế cũng chậm, lúc đi ngang qua cửa, hệ thống thông minh sẽ nhanh chóng phân biệt thông tin sinh trắc học của người chơi, sau đó đi vào đường vận chuyển nhanh, phân phối người tới từng khu vực. Hội trường này có thể chứa tới gần 100 nghìn người, dùng quy tắc phân chia đặc thù của AI, phân thành nhiều khu vực khác nhau. Người chơi tới tham gia rất đông, nhưng vào bên trong lại không hề cảm thấy chen chúc.

Phòng phát sóng cũng theo đó mở ra, người chơi không thể tới hiện trường có thể dùng ID game của mình vào hội trường giả lập trên Tinh Võng.

Có thể nói là giống hệt hội trường offline ở đây, chỉ là người qua lại đều là hình ảnh giả lập, không hề cản trở họ quan sát hiện trường offline.

[Hoành tránh thật đó!]

[Thiên Hoàn chơi lớn thật!]

[Thế mà đông như vậy, sao tôi biết được ai với ai?!]

[Thiên Hoàn có vẻ nhiều trai xinh gái đẹp quá, sáng nay tôi xem ảnh chụp đường phố, đẹp cực!!]

[<hình ảnh x10> không cần cảm ơn, ngắm người đẹp đi anh em.]

[Cười chết, sao trong này còn có thanh niên nào bị censor đây.]

[Chắc là dùng hệ thống censor à, đăng kí là sẽ được che khỏi camera.]

Hôm nay nhóm thám hiểm vô cùng náo nhiệt, chưa tới giờ mở màn, một đám người đã ở trong bầy gạ nhau lộ ảnh.

- Chuối Tiêu Già: Anh em cũng sắp gặp nhau rồi, gửi cái ảnh cho xem mặt nào?

- Một Hớp 2 Vạn 5: Ông gửi trước đi?

- Một Hớp 2 Vạn 5: @ Quy Chân Phản Phác, anh ở khu nào thế, lâu lắm rồi không gặp.

- Streamer Thanh Phong Ưu Tú: @ Ngô Liêu [hình ảnh] cái đống censor này có ông hả?!

- Ngô Liêu:... Đù má, kiếm ảnh đâu ra vậy!

- Streamer Thanh Phong Ưu Tú: Trong bài đăng ảnh chụp đường phố ấy!

- Hỏa Thụ Ngân Hoa: Ngô Liêu, ông xin censor thật à?

- Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Sao phải làm thế nhỉ? Đeo kính đội mũ còn tốt hơn.

- Ngô Liêu:... Tôi không xin!

- Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: @ Tiểu Hồng Quả Nhận Mua Hộ Toàn Server mấy người ở đâu vậy? Nếu gần thì qua chỗ bọn tôi đi.

Hồng Quả Quả nhìn nhóm chat: "Dưa Hấu hỏi bọn mình ở đâu này."

Túc Mạc nhìn ID đánh dấu: "Khu 1235."

"Thế xa quá, họ ở khu 546 lận." Hồng Quả Quả trả lời vào nhóm: "Bọn họ muốn gặp tụi mình, nhưng ở đây đông quá, gặp khó lắm."

Úc Trăn: "Tối là gặp nhau rồi."

[Vãi chưởng, tôi vừa thấy mấy anh đẹp trai này!]

[Thật hả?]

[Nghe nói bảng xếp hạng có nhiều người đẹp lắm!]

[Tôi chỉ quan tâm rốt cuộc Momo có đi không, mấy hôm nay tôi xem bài về ổng sắp tẩu hỏa nhập ma luôn rồi!]

Người chơi trên Tinh Võng có thể chọn tiến vào hội trường giả lập giống người ngoài đời, cũng có thể chọn quan sát hiện trường offline bằng góc quay từ phòng phát sóng. Cái trước có rất nhiều người chọn, cái sau cũng không ít. Lần này trong danh sách tham gia có rất nhiều đại thần, không ít người tò mò với ngoại hình của đại thần, nhưng hội trường tổ chức có quá nhiều khu, đông nghìn nghịt, cũng không công bố ID.

Các người chơi chỉ biết là đại thần tới nhưng không biết ai mới là đối tượng họ đang tìm.

Nhóm người được chú ý nhiều nhất không ai khác ngoài Đạp Vân Trung, Quẻ Không Đồng Nhất, Quy Chân Phản Phác các loại, còn chưa mở màn đã có người suy đoán xem họ là ai. Điều kỳ quái nhất, được quan tâm nhất không ai qua được người cực kì nổi tiếng gần đây - Đại Ma Vương Momo.

Diễn đàn thật sự có quá nhiều người thảo luận, Momo hơn một tháng không online nhưng 15 điểm chênh lệch giữa cậu và Quẻ Không Đồng Nhất vẫn còn chênh tới 10 điểm, ngồi vững trên ngai vàng.

Top 1 toàn game luôn là người được chú ý nhiều nhất, dù người chơi chẳng có tâm tư gì khác, nhưng nhắc tới top 1, hoặc ít hoặc nhiều đều có sự tò mò.

Nhất là lần này Momo còn nằm trong danh sách tham gia chính thức. Một người chơi am hiểu toàn diện như cậu được rất nhiều người thưởng thức, có người đã bắt chước theo cậu song tu vật pháp, cũng có fan đi theo bước chân cậu bắt đầu luyện triệu hoán sư; có người thì phân tích lối đánh phó bản của cậu và mạch suy nghĩ; cũng có người nghiên cứu theo ý tưởng chỉ huy phối hợp kĩ năng của nhiều nghề... Nói tóm lại, dù Momo không có tài khoản diễn đàn, lại luôn sống trong tầm mắt của mọi người.

Người thích nhiều, người không ưa cũng có.

Đúng lúc diễn ra hội gặp mặt, diễn đàn lại càng nhiều suy đoán về thân phận ngoại hình ngoài đời của cậu. Dù sao hình ảnh trong game chỉ là giả lập, chưa biết chừng ngoài đời lại là dưa vẹo táo nứt. Fan lâu năm của Thanh Phong từ những lần đối thoại của nhóm bọn họ thì biết Momo là sinh viên đại học, nhưng cũng có một nhóm nhỏ vặn lại là thời gian không khớp, khăng khăng bảo Momo nói dối, có khi ngoài đời là ông chú trung niên bụng phệ thì sao, chẳng qua giỏi tính toán thôi, không thể là sinh viên được.

[Tôi nhớ có đợt ổng toàn online ban ngày mà? Ngành nào mà rảnh thế?]

[Mà này, người ta ngoài đời như thế nào thì liên quan gì đến mấy người?]

[Thì đúng, không liên quan gì tới tụi này, nhưng lừa gạt người khác như vậy chẳng lẽ là đúng à? Nhiều người thích ông ta lắm đó.]

[Cười chết, việc Momo là sinh viên đều do fan xem stream đoán được, bản thân cậu ấy có thân phận gì làm nghề gì đâu cần phải công khai với mọi người? Chơi game thôi mà sao lắm luật thế, đây có phải là giới giải trí đâu.]

[Có người còn bảo Hỏa Thụ Ngân Hoa là vị thành niên kìa.]

[Nghe nói Hải Đường là nữ tổng giám đốc...]

[Uầy, thật hả?]

[Tò mò thôi chẳng sao, nhưng đừng có công kích người ta và bắt cóc đạo đức.]

Người tham gia gặp mặt offline không biết các loại bàn tán trên Tinh Võng. Đám Túc Mạc vào trong thì chương trình nhanh chóng bắt đầu. Hội gặp mặt của Thiên Hoàn cũng có quy trình chuẩn mực, người chơi vào hội trường, đúng giờ mở màn, vào luôn khâu tiết lộ do đầu não chủ trì. Đầu não tiếp nhận hệ thống trí năng của hội trường, mở ra cho các người chơi thấy một phần nội dung của những cập nhật sắp tới.

"Thiên Hoàn sẽ dần mở thêm khiêu chiến kỳ văn từ 7 sao trở lên, cũng sẽ mở ra bản đồ mới cho người chơi khám phá." Giọng đầu não vang lên theo từng hình ảnh: "Quý tiếp theo chúng tôi sẽ áp dụng tiêu chuẩn kiểm tra cấp B của thủ đô, tiến hành tối ưu hóa khiêu chiến, mở ra thêm các hình thức 50 người, 100 người trở lên."

"Đồng thời đưa ra nhiều vật liệu thuộc tính hơn nữa, trứng thú cưng, trang bị cho các hệ phái." Đầu não nói tiếp: "Đổi mới cũng sẽ được áp dụng với rương người chơi tích trữ, phiên bản đổi mới bí ẩn sẽ được tung ra sau hội gặp mặt."

...

"Đù má! Thiên Hoàn còn muốn đề cao độ khó nữa!"

"Giờ đã khó lắm rồi, còn cho thêm phó bản từ 7 sao trở lên, thế thì còn khó tới mức nào nữa??"

"Thật ra ban đầu khó thì khó, nhưng quen rồi thì thấy cũng ổn... Đáng sợ thật, bọn mình bị nó hành quen rồi."

"Đúng rồi, giáo viên trường tôi còn khuyến khích bọn tôi chơi Thiên Hoàn cơ, bảo là có vài hệ thống chiến đấu trong game còn thú vị hơn bài kiểm tra ngoài đời."

"Tôi nhớ ban đầu 5 sao khó đánh lắm, giờ 5 sao đơn giản vãi vượt nhanh được luôn."

"Không hổ là game có sở nghiên cứu và nguồn vốn khổng lồ chống lưng, quá biết chơi."

"Đúng là mỗi ngày đầu não đều đào hố cho bọn mình."

"Nó có giỏi thì làm khó hơn nữa đi, làm như bọn mình không đánh được ấy!"

Thanh Phong nghe người xung quanh ca thán không ngừng, không khỏi nhỏ giọng nói: "Thật ra em thấy hay đổi mới cũng tốt mà, cái vui của Thiên Hoàn là nó luôn có cảm giác mới mẻ."

Túc Mạc cũng rất hứng thú với mấy cái này. Đợi thêm một thời gian nữa khi sức khỏe của cậu khôi phục hoàn toàn, cậu có thể cùng bạn bè trải nghiệm thêm nhiều chức năng mới, mà quan trọng nhất là thời gian online của cậu sẽ không bị hạn chế vì vấn đề thể chất nữa: "Đổi mới nhiều cũng thú vị."

"Đúng thật, nhiều cách chơi thì cũng có nhiều người phát huy được bản lĩnh của mình hơn." Hồng Quả Quả: "Đương nhiên vẫn phải ôm đùi cho chuẩn rồi, bỗng nhớ thời kì làm trâu ngựa cùng đại ca khổ sở kiếm tiền."

Úc Trăn nghe vậy bảo: "Bao lâu rồi nhỉ?"

Hồng Quả Quả nói: "Lâu lắm rồi, giờ cuộc sống đã được cải thiện, đạt tới thành tựu nuôi thả thú cưng."

Chỉ Qua: "Nhắc tới thú cưng, cái trứng kia của Momo nở chưa vậy?"

Úc Trăn: "Chưa."

Túc Mạc cũng nhớ ra, quả trứng thú cưng đó mở từ rương cao cấp của Hội Luận Đạo Thiên Hạ, sau đó cậu đưa luôn cho Thỏ Linh Tâm ấp. Giờ đã hơn nửa năm, quả trứng vẫn không có dấu hiệu nở, lúc ấy họ còn thảo luận có phải chết trứng rồi không?

Nhưng đám Hồng Quả Quả lại tin chắc ấp càng lâu thì thú cưng nở ra càng đỉnh, khi Túc Mạc định ném trứng vào nhà kho, y nhất quyết khuyên can. Nhưng giờ không phải là vấn đề trứng nữa, ba con thú cưng khác của cậu lâu lắm rồi không được cho ăn. Túc Mạc bèn hỏi: "... Đã một thời gian bọn tôi không online rồi, liệu tụi nó có chết đói không?"

Hồng Quả Quả: "... Bao lâu rồi hai người không online?"

Úc Trăn đáp: "Lần cuối hình như là một tuần trước, anh online cho tụi nó ăn."

Túc Mạc: "Thế mới một tuần, không sao đâu."

Hồng Quả Quả: "Thật đáng thương."

Thanh Phong: "... Để lát nữa em online cho chúng nó ăn gì đó, không có thời gian vào game thì mấy người có thể nhờ tụi em cho ăn mà!"

Cả nhóm tranh luận, Úc Trăn bỗng nhận được cuộc gọi của Một Hớp 2 Vạn 5: "Ừ, khu 1235, bọn tôi ở gần lối vào."

Túc Mạc tò mò nhìn anh: "Tiểu Nhị à?"

"Ừ, bọn họ thấy chat trong nhóm, đúng lúc ở ngay bên cạnh nên muốn qua chào hỏi." Úc Trăn nói: "Đạp Vân Trung và Đáng Yêu cũng ở đây, bọn họ đang sang."

Úc Trăn vừa nói xong, Hồng Quả Quả và Thanh Phong đã trở nên vô cùng kích động.

Thanh Phong: "Giọng Đáng Yêu êm tai lắm ý, có vẻ như là một cô gái rất dịu dàng!"

Hồng Quả Quả: "Tôi nghe nói Tiểu Nhị ngoài đời là một em gái xinh đẹp!"

Úc Trăn: "... Cậu nghe ở đâu vậy."

Chỉ Qua: "Lúc nói chuyện Tiểu Nhị đều dùng giọng nam mà."

Thanh Phong: "Giới tính chỉ là chuyện nhỏ, nam chơi tài khoản nữ đầy kia kìa."

Hồng Quả Quả nói: "Hôm đó em hỏi Ngô Liêu, vú em trong mộng của toàn Thiên Hoàn mà, có ai không tò mò trông cô nàng ra sao!"

Túc Mạc nghe Một Hớp 2 Vạn 5 là nữ cũng rất kinh ngạc, cậu biết y là bạn của Úc Trăn: "Cậu ấy là nữ thật à?"

Úc Trăn bất đắc dĩ nói: "Anh bảo Đạp Vân Trung là nữ em tin không?"

Thanh Phong lại bắt được chữ: "Cái gì?! Đạp Vân Trung cũng là nữ?"

Túc Mạc: "!"

Úc Trăn: "..."

Cũng may hiểu lầm không kéo dài lâu, cửa vào khu 1235 xuất hiện ba người.

Càng là mấy khu sau số người càng ít, ba người đi vào lập tức thấy Úc Trăn, giơ tay chào hỏi: "Anh Chân!"

Nghe được giọng, Túc Mạc quay sang nhìn thấy hai nam một nữ đi tới.

Người đàn ông đi sau có ngoại hình hào hoa phong nhã, thuộc dạng ôn hòa. Cô gái tóc dài đang khoác tay hắn mặc bộ váy dài, trông rất hiền thục. Mà đằng trước hai người là một người đàn ông cao 1 mét 9, nước da màu lúa mì, cơ bắp cuồn cuộn, cánh tay to bằng hai cánh tay của Túc Mạc.

Anh trai lúa mì đi tới, rất thân thiết nắm vai Úc Trăn: "Hôm qua đến đã định tìm anh trước, nhưng bị Đạp Vân Trung gọi đi ăn cơm." Rồi y quay sang chào hỏi những người khác: "Chào mọi người, tôi là Một Hớp 2 Vạn 5."

Thanh Phong nhìn sang Hồng Quả Quả: "Đây là em gái xinh đẹp của ông hả?"

Hồng Quả Quả ngẩng đầu nhìn Tiểu Nhị, lại nhìn cánh tay cường tráng và bộ ngực khổng lồ, nghĩ tới Ngô Liêu dám bốc phét với mình là ngực to, nuốt nước miếng: "... Tôi không ngờ là ngực to kiểu này."

Một Hớp 2 Vạn 5 ưỡn ngực: "Muốn không? Ông chịu khó luyện là cũng sẽ có."

Hồng Quả Quả: "..."

Mẹ nó đào đâu ra em gái xinh đẹp, rõ ràng là một thằng cha cơ bắp!!

Một mét chín, tập thể hình, còn mở phòng làm việc cày thuê game, một thằng đàn ông to tướng như thế mà lại chơi vú em!!!

Chỉ Qua cũng đơ ra mất một lúc: "... Chắc là thiết hán nhu tình*?"

*Hiểu nôm na là người đàn ông rắn rỏi cũng sẽ có một mặt mềm mại =)))))))))

Thanh Phong: "Tình vỡ cả mộng rồi."

Đạp Vân Trung và Đáng Yêu Nhất Thế Giới cũng tới chào hỏi họ, hai người này có ngoại hình giống với tưởng tượng. Ngoài đời Đạp Vân Trung làm nghề khai thác máy chữa bệnh, Đáng Yêu là bạn từ nhỏ của hắn, hiện đang công tác ở sở nghiên cứu khảo cổ số 1 Sao Thủ Đô.

Túc Mạc tò mò nhìn Đáng Yêu.

Sở nghiên cứu khảo cổ số 1, là cùng đơn vị với ba mẹ cậu.

Đạp Vân Trung chào hỏi một vòng, cuối cùng ánh mắt ngừng trên người Túc Mạc. Nam sinh trước mặt hơi gầy yếu, còn nhỏ tuổi hơn hắn tưởng tượng. Thật khó để tin một người có thể gọi hắn là chú mà lại là triệu hoán sư hô mưa gọi gió trong game.

Nghĩ tới mấy lần bị thiếu niên này tính kế, hắn không khỏi có ý muốn làm thân, nói chuyện một hồi còn biết Túc Mạc học chuyên ngành chế tạo máy móc, có chút liên quan tới khai thác máy chữa bệnh.

Bọn họ vừa trò chuyện vừa nghe đầu não tiết lộ cập nhật.

Kéo dài khoảng chừng một tiếng, chớp mắt đã tới khâu tương tác với khán giả, thi đấu giải trí mà tất cả quan tâm đã tới. Thi đấu giải trí đều là chọn ngẫu nhiên, nghe nói sẽ quay số ở hiện trường chọn hình thức PK, có 1v1, 2v2 các loại, chỉ đánh một ván, dùng tài khoản và máy đăng nhập nhà tổ chức cung cấp.

"Ơ, không được dùng tài khoản của mình à?" Hồng Quả Quả nghe xong quy tắc cũng ngạc nhiên.

"Không, toàn dùng tài khoản tiêu chuẩn hết, thuộc tính cũng được điều chỉnh theo từng trường phái." Đạp Vân Trung giải thích cho họ: "Luật chơi là họ sẽ bốc thăm ngẫu nhiên một người từ mỗi khu vực. Trước đó định là để người chơi trên bảng xếp hạng đánh với người bình thường, nhưng về sau để cho thú vị thì quyết định là bốc thăm ngẫu nhiên hết, cũng chọn hình thức PK ngẫu nhiên luôn."

Ban đầu trong thư mời tham gia có một danh sách các hoạt động sẽ diễn ra, bao gồm thi đấu giải trí này, ai không muốn tham gia có thể gạch đi, như vậy sẽ không bị hệ thống cho vào quay số, tôn trọng mong muốn không lộ mặt của vài người chơi. Có điều hầu hết đều muốn tham gia, chủ yếu cái thi đấu giải trí này cũng không hẳn phải lộ mặt, ai không muốn thì đội mũ đeo kính hoặc khẩu trang gì đó, còn muốn trực tiếp hơn thì xin hệ thống censor.

Thế là khi trận đầu tiên bắt đầu, có hai người bước lên, một người được che mặt bởi mosaic.

"Đù má, có người xin censor thiệt hả?" Thanh Phong choáng: "Xấu vậy."

"Dù sao thì người chơi Thiên Hoàn cũng trải rộng trên nhiều lĩnh vực, có rất nhiều người không muốn lộ mặt." Một Hớp 2 Vạn 5 nói xong liếc sang Úc Trăn, người kia vẫn hờ hững, dường như không có ý kiến gì với cái này.

Túc Mạc nhìn về phía hai người đang đấu, họ có thể thông qua góc nhìn Thượng Đế quan sát tình huống.

Cậu đang chăm chú xem thì chợt nghe thấy một giọng nói rất quen vọng tới.

"Ớ này! Túc Mạc đấy à!" Có nam sinh vừa vào cửa, thấy cậu ở bên này thì đi tới để xác nhận.

Túc Mạc quay đầu lại, phát hiện là bạn cùng lớp, Lance: "Lance, mọi người cũng ở khu vực này à?"

"Ừ! Trùng hợp quá!" Lance chỉ ra một vị trí khác: "Tôi mới ra ngoài đón bạn, nhìn từ xa thấy quen quen, hóa ra là ông thật! Đã khỏe hơn chưa? Chừng nào thì quay lại trường?"

Túc Mạc nói: "Khỏe hơn nhiều rồi, chắc hai tuần nữa. Cảm ơn cậu."

Lúc này Lance mới chú ý tới bên cạnh Túc Mạc có người, nghĩ có thể là bạn của cậu, nói vài câu xong bèn bảo: "Tôi với đám lớp trưởng ở đằng kia, có rảnh qua chỗ bọn tôi chơi nhé. Mọi người chơi đi, không làm phiền nữa."

Bọn họ đi rồi, Thanh Phong mới hỏi: "Anh, anh không được khỏe à?"

Túc Mạc nói: "Khỏe rồi, không sao đâu."

Hồng Quả Quả nhìn Túc Mạc một hồi, y chợt nhớ ra một việc. Thằng em họ y thường xuyên nhắc tới việc này, chỉ là sau khi gặp, Túc Mạc biểu hiện quá tự nhiên nên cái đầu chểnh mảng của y mới không nhớ ra.

Túc Mạc là thể chất cấp F, sức khỏe không tốt lắm, còn nhiều lần nằm viện.

Gặp anh em có quá nhiều chuyện để nói, thế nên rất nhiều chi tiết bị y bỏ qua.

Hồng Quả Quả nhớ ban đầu thấy giọng Túc Mạc quen tai, nhưng trong tiềm thức y cảm thấy không thể nào, nguyên nhân chính là do tình trạng sức khỏe của cậu đàn em này... Hai tuần trước em y còn tới bệnh viện, nói là Túc Mạc bị ốm phải nằm viện, dự án tạm dừng hai tuần.

Giờ bị bạn của Túc Mạc nhắc nhở, y mới bắt đầu xâu chuỗi mọi việc.

Túc Mạc nhìn Hồng Quả Quả: "Sao? Sao lại nhìn tôi như vậy."

Hồng Quả Quả do dự, sau đó thì thầm: "Sức khỏe thật sự không sao chứ?"

Túc Mạc sửng sốt, sau đó cười nói: "Không sao, tôi khỏe rồi."

"Quả, ông thì thầm gì với đại ca đấy!" Thanh Phong gào lên.

Hồng Quả Quả: "Chuyện đàn ông với nhau, nhóc không hiểu đâu."

Giống đực ở đây nhao nhao nhìn sang Hồng Quả Quả.

1

Úc Trăn: "Chuyện gì?"

Túc Mạc: "Anh hỏi cậu ấy."

Hồng Quả Quả: "...!"

Trong chốc lát, trận đấu thứ nhất đã kết thúc, sau đó hiện lên ID bốc thăm cho trận đấu thứ hai. Khoảng sân chính giữa liên tục lập lòe đủ loại ID, sau khi hình thức 2v2 hiện lên, ID cũng cố định, khiến toàn trường sôi trào.

[Đù má!!!!!]

[Đầu não ngoan quá!!!!]

[Momo!]

[!!!! Momo tới thật à!]

[Cứu! Bé muốn xem quá!]

[Đù má thật không vậy! Rút trúng Momo sao!!! Tui muốn thấy Đại Ma Vương!!!!]

"Momo thật kìa!"

"Bên kia còn có Apple!"

"Thú vị thú vị, trận đầu bảng xếp hạng đánh nhau!!"

"Anh! Trận thứ hai là anh kìa!!! Mau xem quang não!" Thanh Phong liếc một cái, vội vàng nhắc Túc Mạc đang trò chuyện với Úc Trăn.

Được người xung quanh nhắc nhở, Túc Mạc mới biết mình bị chọn trúng cho trận thứ hai.

Cậu nhìn màn hình ở chính giữa, đồng đội là một ID cậu chưa từng thấy, mà một trong hai đối thủ của cậu chính là Apple.

Đọc truyện chữ Full