DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Dựa Vào Nụ Hôn Để Xóa Trò Chơi Sinh Tồn
Chương 136: Chương 136


Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 136
_________
Bạch Nghiễm đã biến mất, và cậu bị nghi ngờ là bị thương nặng khi cậu biến mất?
Nghe những lời của Bạch Cao Niên, Thừa Chí Chu bị sốc.

Anh lập tức nghĩ lại lời của Winter Branch.

Một số người chơi đã ở trong tình trạng nguy cấp hoặc sắp chết khi vào trò chơi, vì vậy họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc vào Chế độ Death.

Bạch Nghiễm có thể cũng ở trong tình huống tương tự?
Tuy nhiên, nếu xét đến việc anh chỉ mới tham gia trò chơi cách đây không lâu và có thể ở cùng đội với Bạch Nghiễm, điều đó có nghĩa là cậu cũng chỉ mới bắt đầu trò chơi.

Rồi trong sáu năm đó, Bạch Nghiễm đã ở đâu? Có thể cậu đã bị nhốt ở đâu đó?
Càng nghĩ về điều đó, Thừa Chí Chu càng cảm thấy kinh hãi.

Anh không dám nghĩ đến những gì có thể xảy ra với Bạch Nghiêmc vào lúc đó.
Ấn tượng của anh về Bạch Nghiễm là cậu luôn bình tĩnh.

Chỉ cần có cậu ở đó, Thừa Chí Chu sẽ cảm thấy yên tâm, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng người như Bạch Nghiễn lại rơi vào tình huống nguy hiểm như vậy.


Bản thân Bạch Nghiễm cũng chưa bao giờ nói một lời về nó.
Tại sao cậu không nói với anh bất cứ điều gì? Có phải vì cậu nghĩ rằng anh sẽ không giúp được gì nhiều không? Hay Bạch Nghiễm có một lý do nào khác ngăn cản cậu làm như vậy?
Thừa Chí Chu vừa sợ vừa lo lắng.

Anh muốn ngay lập tức quay trở lại phòng thu âm để lấy điện thoại và hỏi Bạch Nghiễm trong thực tế lúc đó đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng anh hiện đang ở quê và chỉ có thể đi bằng xe buýt mà anh vừa đi tới.

Chương trình chỉ mới bắt đầu ghi hình cách đây không lâu nên xe buýt đương nhiên sẽ không rời đi sớm.

Anh chỉ có thể kìm nén cảm xúc và chờ đợi bên ngoài biệt thự với vẻ mặt tối đen.
Bạch Cao Niên liếc anh một cái rồi đưa tay vỗ vai an ủi Thừa Chí Chu.
“Dù đã sáu năm trôi qua nhưng tôi và gia đình vẫn tin rằng anh ấy còn sống.

Anh ấy xuất sắc trong mọi thứ và lần này cũng không ngoại lệ.

Anh ấy chắc chắn sẽ trở lại an toàn ”.
Thừa Chí Chu có chút cảm động.

Anh gật đầu chắc chắn: "Anh ấy sẽ làm được."
Gia đình Bạch Nghiễm vẫn chờ đợi sự trở về của cậu.

Để hiện thực hóa ước nguyện này của mình, chỉ cần nó nằm trong khả năng của mình, nhất định sẽ giúp đỡ được Bạch Nghiễm.

Ngay cả khi nó liên quan đến việc đặt bản thân vào nguy hiểm, anh vẫn sẵn lòng.
Sau khi trở về hôm nay, anh phải làm rõ mọi chuyện với Bạch Nghiễm.

Ngay cả khi Bạch Nghiễm không bằng lòng, anh sẽ buộc cậu phải đi ra ngoài!
"Cảm ơn, cậu Thừa."
Bạch Cao Niên mỉm cười dường như muốn nói điều gì khác nhưng Tiểu Lưu bên cạnh đột nhiên cau mày.

Anh ấy vỗ nhẹ vào tai nghe của mình và gọi một vài lần: “Xin chào? Xin chào? Tại sao tôi không nghe thấy gì cả …… ”
"Chuyện gì vậy?" Bạch Cao Niên hỏi.
“Tai nghe của tôi dường như đã bị hỏng.

Tôi không thể liên lạc với những người trong biệt thự ”.

Tiểu Lưu tháo tai nghe của mình ra và xem xét nó với sự bối rối.

Sau đó anh ta đột nhiên nhận được một cuộc gọi.

Chính là từ giám đốc nói, phòng ghi âm cũng đột nhiên không liên lạc được với người trong biệt thự.

Lo lắng rằng có điều gì đó không ổn với tín hiệu, anh ấy đã giục Tiểu Lưu đi vào kiểm tra.
"Được rồi, tôi sẽ đi ngay bây giờ."
Tiểu Lưu cúp điện thoại, ngay khi anh định đẩy cửa bước vào sân, Bạch Cao Niên đột nhiên gọi và ngăn anh lại: “Tôi cũng vào xem một chút.” Sau đó anh ấy mỉm cười với Thừa Chí Chu: "Em cũng muốn đi?"
"Ah?" Tiểu Lưu choáng váng.

Anh ta hơi do dự.

“Ngũ thiếu gia, cái này không phải quá tốt sao …….?”
Sau cùng, không thành vấn đề nếu Ngũ thiếu gia Bạch muốn vào vì anh ta là chủ biệt thự nhưng đối với đàn em của Thiếu gia Bạch ……..
"Đúng vậy tiền bối, tôi không nên vào.

Tôi cũng không biết gì về sửa chữa thiết bị." Thừa Chí Chu vội vàng nói.

Anh không hiểu tại sao Bạch Cao Niên lại muốn anh vào.
“Nó không quan trọng.

Càng nhiều càng tốt.

Có lẽ em có thể bất ngờ giúp đỡ được gì đó.



Bạch Cao Niên trên môi nở một nụ cười có vẻ ẩn chứa ý tứ sâu xa nhưng lời nói của anh ta nghe rất bình thường, nên Thừa Chí Chu không nghĩ nhiều về điều đó.

Anh gật đầu nói.

"Vậy thì xin thứ lỗi cho tôi vì đã xâm nhập."
Rốt cuộc, những gì tiền bối Bạch nói đều có lý.

Miễn là có thể khôi phục tín hiệu và có thể ghi lại chương trình một cách nhanh chóng, anh rất vui.
"Được rồi, tôi làm phiền hai người."
Tiểu Lưu nghĩ về nó.

Nhiều nhất họ chỉ có thể ngừng quay hoặc cắt bỏ phần này.

Dù sao, anh ấy sẽ cần phải tạm dừng quay phim vì tín hiệu không hoạt động.

Những người bên trong có lẽ đang bận kiểm tra các đường dây.
Tại sao họ không đi ra và cho anh ta biết? Khiến anh ấy nghĩ rằng tai nghe của mình đã bị hỏng..


Đọc truyện chữ Full