DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Vào Sách Toán Học Phải Làm Sao Đây?
Chương 77

Trước khi năm thằng nhóc đám Tuỳ Lợi kịp nhận ra vấn đề thì cơ thể bọn nó đã biến thành các hạt pixel và từ từ biến mất. Bọn nó thậm chí còn không kịp ngạc nhiên.

Mọi chuyện rẽ ngang theo hướng tồi tệ hơn.

Quả nhiên, hệ thống bị virus xâm nhập rất khó lường. Quy tắc đã được thông qua trước khi trò chơi bắt đầu nhưng cuối cùng đáp án lại đi ngược lại. Năm người rõ ràng lựa chọn nút vượt ải màu xanh bị loại một cách tàn nhẫn.

Nói cách khác, năm người cuối cùng sống sót sau nhiệm vụ Sherlock Holmes vẫn chưa biết hệ thống sẽ làm gì với họ.

Đồ Hoá căng thẳng nhìn bầu trời hư vô phía trên thì lại nghe tiếng nói: “Chỉ còn 5 người… Các bạn phải đi đến nơi các bạn cần đi.”

Lời nói vừa dứt thì một cánh cửa sắt rỉ sét đột nhiên xuất hiện trước mặt năm người nhóm Đồ Hoá, cảnh tượng bên trong lờ mờ hiện ra. Tuy bọn họ không biết con đường phía trước dẫn đi đâu, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ không bị loại.

Đồ Hoá đi giữa Thẩm Tư Dịch và Tô Cách Trì. Bọn họ từ từ bước vào cửa sắt.

Ánh sáng chói lọi dần tắt. Một thế giới kì ảo hiện ra bên trong cánh cửa. Bọn họ như đang trôi nổi trong bầu trời sao vô tận, trước mặt là một khối Rubik 3×3 khổng lồ với sáu màu ở các mặt. Khối Rubik trong suốt và tỏa ánh sáng màu đỏ, vàng, xanh dương, xanh lá cây, cam, trắng. Trông nó giống như hình lập phương làm bằng thuỷ tinh.

Đồ Hoá thẫn thờ nhìn khối Rubik khổng lồ kì lạ trước mặt. Tiếng ‘bíp’ của hệ thống phát ra từ phía trên khối Rubik:

[Ding~]

[Chào mừng đến với nhiệm vụ cuối cùng: Thế giới khối Rubik.]

Hóa ra đây là ‘Thế giới khối Rubik’. Ở nhiệm vụ ‘Tiến thoái lưỡng nan’ vừa rồi, hệ thống đã tuyên bố rõ ràng rằng những người chơi nhấn nút màu xanh lá cây vượt ải và bước vào nhiệm vụ cuối cùng, những người chọn nút màu đỏ phải tham gia một kịch bản khác của Vòng suy luận và chứng minh.

Không ngờ hệ thống không chỉ trừng phạt những kẻ tham lam một cách nghiêm khắc nhất mà còn ban thưởng cho những người sẵn sàng hy sinh. Những người biết tiến biết lùi mới là những người chiến thắng thực sự.

Mỗi mặt của Rubik là một màu đồng nhất, nó vẫn ở trạng thái nguyên vẹn. Hệ thống vẫn đang chờ chứ chưa công bố nội dung màn chơi. Ba người nhóm Đồ Hoá tìm một góc tương đối vắng vẻ để nghỉ ngơi, sau đó mới nhớ phải hỏi Tô Cách Trì chuyện đã xảy ra.

Mới chưa gặp bao lâu mà người này nhảy từ NPC lên thành người chơi? Lại còn không bị hệ thống phát hiện nữa! Chẳng lẽ anh sẽ mặc skin này để vượt ải cuối cùng với bọn họ sao? Nếu Tô Cách Trì vượt ải thành công thì hệ thống sẽ tính toán như thế nào?

Tô Cách Trì đã sớm nhận ra rằng Đồ Hoá có rất nhiều câu hỏi. Anh cười rồi nói: “Anh mượn hình tượng của cậu nhóc tên Phùng Sách Hàng này.”

Đồ Hoá bối rối: “Là sao anh?”

“Thế giới khối Rubik là cửa ải cuối cùng. Nó là cửa ải duy nhất không có NPC nên anh không thể theo em vào đây được.” Tô Cách Trì giải thích: “Vì vậy, anh phải chỉ có thể mượn hình tượng của người chơi để vào ải. Phùng Sách Hàng vừa vặn bị loại ở màn chơi vừa rồi nên anh mượn cái skin này để vượt ải với bọn em.”

Quyết tâm đi theo đến cùng của Tô Cách Trì chứng tỏ rằng nhiệm vụ này không dễ. Nhớ lại chặng đường từ khi bắt đầu ‘Bứt phá toán học’, bọn họ đã trải nghiệm từ ngốc nghếch cho đến khi biết tìm tòi, từ thế giới toán học diệu kì đến lũ virus biến chất, từ sự tin tưởng và chia li giữa đồng đội với nhau.

Cuối cùng cũng tới cửa ải quyết định.

Từ 200.000 người chơi ban đầu đến hiện tại chẳng còn bao nhiêu, thứ họ muốn giành lấy không còn là tấm vé tuyển thẳng Đại học A nữa, mà là sự sống còn của rất nhiều người bị mắc kẹt trong trò chơi.

Bất kể điều gì xảy ra tiếp theo, bọn họ phải chiến thắng.

Đồ Hoá im lặng một lúc, sau đó ngẩng đầu lên và nhìn Tô Cách Trì: “Thế giới khối Rubik này có giống cửa ải cuối cùng mà anh thiết kế không?”

Tô Cách Trì tiếc nuối lắc đầu: “Mấy cửa ải sau này không còn liên quan gì đến thiết kế ban đầu của bọn anh nữa. Đây là cửa ải do virus thiết lập.”

Tâm tình Đồ Hoá không khỏi chùng xuống. Nếu đây là cửa ải do virus thiết kế thì những thử thách bọn họ phải đối mặt thật sự khôn lường. Ngay từ đầu virus đã không muốn người chơi vượt ải. Nội dung nhiệm vụ càng về sau càng tàn khốc. Đến cửa ải cuối cùng, chắc chắn nó sẽ cản trở người chơi bằng mọi giá.

Có rất ít người chơi ở cấp độ cuối cùng. Những người này là những người giỏi nhất nên những vấn đề tiếp theo e rằng không chỉ dừng lại ở toán học.

Sau khi đợi ở cửa ải một lúc, những người chơi tham gia hai kịch bản còn lại của Vòng suy luận và chứng minh cũng đã đến đây. Khoảnh khắc 3 nhóm gặp nhau, khối Rubik khổng lồ ở trung tâm đột nhiên bị xáo trộn với tốc độ mà mắt thường khó lòng theo kịp trong 5 giây ngắn ngủi.

[Ding~]

[Trò chơi bắt đầu.]

Cùng lúc hệ thống phát ra tiếng ‘bíp’, cơ thể của tất cả những người chơi đột nhiên bị một lực cực lớn kéo về phía trung tâm của khối Rubik.

Bọn họ gặp khó khăn để giữ thăng bằng khi ở trên không, khối Rubik thì giống như một thỏi nam châm nhanh chóng hút tất cả người chơi lên bề mặt của nó. Nó giống như một hình lập phương đầy trọng lực. Hiện tại, chỉ còn lại 18 người chơi được phân bổ như sau: Mỗi mặt của Rubik có 3 người chơi, mỗi người chơi lại đứng trên một ô màu khác nhau.

Đồ Hoá đi trên mặt Rubik mà như đứng trên mặt đất. Cậu nhìn năm người chơi bên cạnh cũng đang đứng thẳng. Không ai có thể rời khỏi mặt Rubik của mình, thậm chí bọn họ không thể bước ra khỏi ô màu dưới chân.

Mười tám người chơi đã được ‘tập kết’ vào khối Rubik theo cách kì lạ như vậy. Đồ Hoá đứng ở góc trên cùng bên phải của mặt Rubik, dưới chân cậu là ô màu đỏ. Hai người trên cùng một mặt phẳng với cậu, một người đứng ở ô màu trắng ngay chính giữa, và người còn lại đứng ở ô màu xanh dương ở vị trí chéo với Đồ Hoá.

Đồ Hoá nhìn xuống khối Rubik trong suốt này thì thấy rằng Thẩm Tư Dịch đang đứng ở mặt phẳng đối diện cậu, Tô Cách Trì thì đứng ở mặt phẳng bên cạnh cậu. Câu yên lặng khom người nhìn qua cạnh của khối Rubik thì thấy được ống quần của anh.

Tô Cách Trì vẫy tay với cậu để ra hiệu cho cậu không được hành động nguy hiểm như vậy. Sau đó, cậu dừng quan sát và ngồi xổm trong ô màu của mình.

[Ding~]

[Nhiệm vụ cuối cùng: Thế giới khối Rubik]

[Quy tắc: Khối Rubik bị xáo trộn. Hãy giải khối Rubik trong vòng 20 bước.]

Luật chơi chỉ có một câu đơn giản: Yêu cầu người chơi giải khối Rubik trong vòng 20 bước. Khoan nói tới độ khó của bài toán này, hệ thống còn chẳng thèm giải thích vì sao bọn họ được chia vào những ô màu tương ứng này.

Nếu là cửa ải cuối cùng thì không có chuyện xếp ngẫu nhiên. Mỗi người đứng trên một ô màu khác nhau chắc chắn là có dụng ý.

Đồ Hoá nhìn hai người chơi đứng cùng một mặt phẳng với cậu rồi hỏi: “Hai cậu biết chơi Rubik không?”

Cả hai người ngượng ngùng lắc đầu. Khối Rubik là một trò chơi trí tuệ không thể tách rời khỏi toán học. Có vô số cách giải Rubik. Đồ Hoá biết muốn giải Rubik thì có một công thức tiêu chuẩn để giải Rubik. Bất kể là loại Rubik nào thì cũng có thể áp dụng cách ấy để giải ra.

Tuy nhiên, nếu giải theo công thức thì hoàn toàn không thể giải khối Rubik với sự phân bố màu lộn xộn như vậy trong 20 bước. Những người có thể làm điều này là những người chơi chuyên nghiệp trong cuộc thi đấu giải khối Rubik.

Ngay khi mọi người đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, một chàng trang ngồi cùng mặt phẳng với Tô Cách Trì đột nhiên nói: “Hai mươi bước… Đây là ‘con số thần thánh’ để giải Rubik!”

Năm 2010, một nhóm các nhà toán học và nhà lập trình máy tính đưa ra con số nhỏ nhất để giải Rubik là 20 và gọi nó là ‘con số thần thánh’ (God’s Number).

Đồ Hoá bám cạnh Rubik và nhìn xuống cậu bé gầy gò vừa lên tiếng. Cô gái đứng cạnh thắc mắc: “Con số thần thánh là cái gì?”

Tô Cách Trì nhìn cậu bé, hỏi: “Cậu có biết chơi Rubik không?”

Cậu bé có vẻ hơi ngượng ngùng và bẽn lẽn gật đầu.

Thấy cậu nhóc có vẻ không muốn tiếp tục giải thích, Tô Cách Trì tiếp lời và nói: “Khối Rubik mà chúng ta đang đứng là khối Rubik tiêu chuẩn. Khối tiêu chuẩn là một khối lập phương 3×3 có thể xoay tự do về mọi phía… Có tổng cộng 432,5 cách sắp xếp trật tự khối Rubik này.”

“Các nhà toán học đã phát hiện ra rằng số bước giải khối Rubik có một số quy tắc nhất định. Sau khi tính toán, bọn họ phát hiện ra rằng bất kể khối Rubik tiêu chuẩn được xáo trộn thế nào thì số bước tối thiểu cần thiết để giải sẽ không vượt quá 20.”

Anh chỉ vào khối Rubik dưới chân và nhìn mọi người: “Số bước tối thiểu cần thiết để giải khối Rubik có vẻ bất thường dưới chân chúng ta cũng sẽ không vượt quá 20 bước. Vì vậy, 20 được gọi là con số thần thánh.”

Cậu bé gầy gò nhìn Tô Cách Trì một cách hào hứng và lắp bắp: “Cậu… Cậu cũng thích chơi Rubik hả?”

Tô Cách Trì mỉm cười: “Tôi biết sơ sơ thôi. Tôi nghĩ cậu biết cách giải Rubik, phải không?”

Cậu bé nằm xuống đất và cẩn thận quan sát bố cục các ô màu ở mỗi mặt. Sau khi suy nghĩ một lúc, cậu nói: “Tôi… Tôi biết chút chút. Nếu muốn giải khối Rubik này thì cần ít nhất 13 bước.”

Đồ Hoá nằm ở góc vuông cạnh bên lộ ra nửa cái đầu, giơ ngón tay cái lên: “Cậu giỏi quá!”

Cậu bé xấu hổ gãi đầu, cẩn thận nhìn mọi người: “Vậy là phải xoay Rubik theo cách của tôi hả?”

Sau khi mọi người đồng ý, cậu bé có vẻ tự tin hơn. Cậu quay đầu nhìn Tô Cách Trì rồi chỉ vào ô màu ở trục trước mặt anh và nói: “Bên này… Sang trái một bước.”

Phía mà cậu nhóc nói đến lại chính là mặt phẳng đối diện với Đồ Hoá. Trên trục của mặt phẳng đó có hai người, và một trong số họ là người chơi đang đứng chéo với cậu trên cùng mặt phẳng.

Cậu nhóc vừa dứt lời, khối Rubik đột nhiên xoay theo cách cậu mô tả. Hai người chơi đang đứng trên trục của mặt phẳng quay hét lên. Khoảnh khắc tiếp theo, khối Rubik dừng lại.

Hai người này di chuyển một bước sang mặt phẳng bên trái, nhưng họ vẫn đứng thẳng đứng trên mặt phẳng mới và không bị mất thăng bằng.

Ngay khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, khối màu dưới chân hai người họ đột nhiên biến mất. Dưới chân biến thành một khối hư vô đen kịt, hai người còn chưa kịp phản ứng thì đã hét lên một tiếng rồi rơi vào trung tâm khối Rubik.

Mọi người đều kinh ngạc nằm trên mặt đất quan sát tình hình bên trong khối Rubik. Thế nhưng sau khi hai người rơi vào trong đó thì bọn họ đã biến mất không dấu vết.

Cô gái đứng cùng mặt phẳng với Đồ Hoá nói với vẻ khiếp sợ: “Bọn họ… Bị loại sao?”

Đồ Hoá nhìn kĩ ô màu nơi hai người họ đã đứng. Một ô màu xanh lá cây, một ô màu vàng tuy vẫn phát ra ánh sáng nhưng lại không phải thực thể như những ô màu khác. Vị trí 2 ô màu đó đã trở thành khoảng không.

Hai người biến mất vô cớ. Hệ thống không đưa ra thông báo, cũng không nói cho họ biết phải làm gì tiếp theo.

Đồ Hoá cảm thấy trò chơi thực sự chỉ mới bắt đầu. Mục đích của nhiệm vụ này không phải để giải khối Rubik, mà là để người chơi đứng trên ô màu rơi vào trong nó.

Cậu đang định an ủi cô gái thì nghe thấy âm thanh hệ thống vang lên trên khối Rubik:

[Ding~]

[Người chơi Trương Húc và Lý Manh Manh bị loại.]

Trong nháy mắt, ô màu mà 2 người kia đã đứng dần khép lại và chuyển từ trong suốt thành thực thể. Mọi người đều thốt lên và lập tức rơi vào khủng hoảng.

“Có phải hai người họ bị loại vì rơi vào đó không?”

“Tại sao chỉ có hai người bọn họ rơi vào đó? Vì vị trí của bọn họ thay đổi sao?”

“Vận mệnh của tất cả chúng ta đều nằm trong tay thằng nhóc gầy nhom đó sao?”

“…”

Mỗi người thay nhau nói một câu. Cậu bé gầy guộc xoay khối Rubik đột nhiên trở nên lo lắng, áy náy nói: “Tôi… Tôi không biết là sẽ như thế này…”

Tô Cách Trì nhìn cậu rồi nói: “Không phải tại cậu.”

“Mọi người bình tĩnh lại.” Tô Cách Trì đứng thẳng, nhìn xung quanh và lớn tiếng nói: “Hai người bọn họ bị loại không phải vì di chuyển gì cả. Bọn họ không vượt qua được cửa ải bên trong khối Rubik.”

Tô Cách Trì giải thích: “Đầu tiên, cửa ải này chắc chắn không đơn giản đến mức chỉ yêu cầu chúng ta giải khối Rubik. Hệ thống phân chia chúng ta trên các ô màu khác nhau chắc chắn là có dụng ý.”

“Còn về nguyên nhân bọn họ bị loại thì sau một lần xoay chắc mọi người cũng hiểu rồi.” Anh chỉ vào khối màu nơi hai người kia đã đứng trước khi bị loại rồi nói: “Cả hai người họ đều ngẫu nhiên nằm trên trục xoay của khối Rubik. Điều này có nghĩa là sau mỗi lần xoay Rubik, những người đứng trên trục xoay sẽ rơi vào trong giống như bọn họ. Trong khối Rubik đã có sẵn các cửa ải chờ đợi người chơi. Nếu bọn họ vượt ải thành công thì mới có thể quay lại bề mặt khối Rubik.”

“Vừa rồi, lúc chúng ta đang chờ đợi thì bọn họ đang vượt ải. Bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ nên bị loại, ô màu cũng đóng lại.”

Mặc dù lời giải thích của Tô Cách Trì rất hợp lý, nhưng một số người chơi vẫn bất mãn với cậu bé gầy gò kia: “Xoay Rubik thế nào cũng do nó quyết định à? Có đổi cách giải để né tránh càng nhiều người càng tốt được không?”

Cậu nhóc xoay Rubik bối rối: “Khối Rubik là trò chơi nhân quả. Đi sai một bước là phải bù lại bằng vô số bước tiếp theo. Chỉ có một cách để giảm thiểu số bước, phải làm theo cách đó mới được…”

Người kia còn muốn gây sự nhưng Đồ Hoá đã cắt ngang. Cậu nói bằng giọng khó chịu: “Mặt phẳng nào cũng có người, xoay thế nào thì cũng phải có người rơi vào trong. Trong một đám người mà gặp được một người biết chơi Rubik đã là may mắn lắm rồi. Nếu cậu không hài lòng thì đề xuất giúp tôi một cách khác với?”

Người đàn ông cảm thấy đuối lí, cuối cùng cũng chịu im lặng.

Đồ Hoá nằm xuống khối Rubik, cười rồi nói: “Cậu nói tiếp đi.”

Cậu nhóc xoay Rubik biết ơn nhìn Đồ Hoá. Cậu ta do dự một lúc sau rồi cắn răng nói: “Kế tiếp là… Bên này xoay sang phải hai lần.”

Cậu ta đang chỉ vào trục Đồ Hoá đang đứng. Trên trục xoay này còn 2 cô gái nữa. Cả 3 người họ vội vàng nằm xuống với vẻ mặt lo lắng.

Quả nhiên, cậu nhóc xoay Rubik vừa nói xong là trục Đồ Hoá đang đứng bắt đầu quay. Sau hai bước, Đồ Hoá di chuyển đến mặt phẳng đối diện và đứng trên cùng một đường thẳng với Thẩm Tư Dịch.

Thẩm Tư Dịch nhìn Đồ Hoá nhưng chưa kịp cổ vũ câu nào thì ô màu dưới chân Đồ Hoá đã biến mất. Cậu rơi từ do vào bóng tối vô tận.

Tình trạng không trọng lượng kéo dài hơn mười giây rồi biến mất, khối Rubik cũng biến mất. Đồ Hoá một mình lơ lửng trong khoảng không đen kịt. Cậu không thấy 2 cô gái đã rơi xuống cùng mình.

[Ding~]

[Trong một mặt phẳng, hãy sắp xếp 07 điểm sao cho tam giác được tạo bởi 03 cạnh bất kì có ít nhất 01 cạnh có độ dài bằng 01 đơn vị.]

Màn hình hệ thống lập loè ánh sáng xanh đột nhiên xuất hiện trước mặt Đồ Hoá, bên trái cậu xuất hiện một cây êke với thống số đo là ‘1 đơn vị’ và bảy điểm phát sáng như sao Bắc Đẩu.

Đọc truyện chữ Full