DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thân Làm Đội Trưởng, Cần Phải Lạnh Lùng
Chương 1

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sáu giờ chiều chủ nhật, cách trận thi đấu bán kết quốc tế của (Địa điểm mục tiêu) chỉ còn một giờ, bên trong một địa điểm tổ chức thi đấu thể thao điện tử của Thượng Hải, nhân viên công tác ai làm việc đấy, chuẩn bị những công đoạn cuối cùng.

Ngu Chiếu Hàn ngồi ở trên ghế sô pha của phòng trang điểm, yên tĩnh chờ đợi chuyên gia đến hóa trang. Hôm nay anh đến sân thi đấu với tư cách là khách mời bình luận, đội R.H của anh tuần trước đã thua ở vòng loại trực tiếp, dừng bước ở tứ kết và kết thúc mùa sớm mùa giải năm nay.

Thua thi đấu nên không còn tiền thưởng, toàn bộ chiến đội đều lâm vào một trạng thái sa sút không thôi. Ngu Chiếu Hàn vốn không có tâm tình làm khách mời bình luận gì đó, nhưng mà vô cùng xin lỗi, bên kia thực sự trả cho anh rất nhiều tiền.

Chuyên gia trang điểm nam đang trang điểm cho một nữ bình luận viên, còn một lúc nữa mới đến phiên anh. Ngu Chiếu Hàn lấy di động ra lướt weibo, anh liếc mắt nhìn đến mục hot search đang được treo ngay trên trang dầu, ngoại trừ hot search đầu tiên liên quan đến một bộ phim tình cảm ngược luyến tình thâm, những thứ khác đều liên quan đến trận đấu ngày hôm nay.

#IPL vs TCO#

# Năm chiến đội Trung Quốc đã mất bốn, IPL là hy vọng cuối cùng của thôn #

#IPL cố lên #

#RH. Shine lần đầu tiên tham gia bình luận trận đấu #

Ngu Chiếu Hàn chậm rãi trượt màn hình, cuộc trò chuyện của chuyên gia trang điểm cùng nữ bình luận viên thỉnh thoảng bay vào lỗ tai anh.

Chuyên gia trang điểm: “Sao mắt cô hôm nay sưng vậy. Ngày hôm qua ngủ không ngon?”

Nữ bình luận viên: “Đừng nói nữa hu hu hu, ngày hôm qua tôi gửi đao cho biên kịch, nữ chính chết trong lồ ng ngực của nam chính, còn đang mang thai con của anh ta… Tôi đều khóc đến sắp chết rồi —— làm phiền cho tôi thêm một tầng kem che khuyết điểm đi.”

Chuyên gia trang điểm: “Ai, tôi biết bộ phim này, mấy cô gái nhỏ quanh tôi đều xem, có vẻ như rất hot.”

Chuyên gia trang điểm trang điểm cho nữ bình luận viên xong liền nhìn về phía Ngu Chiếu Hàn, sững sờ một chút, chần chờ nói: “Đội trưởng Ngu?”

Ngu Chiếu Hàn thu hồi điện thoại di động: “Hả.”

Chuyên gia trang điểm hỏi: “Trời đã tối, lại còn đang ở trong nhà, sao cậu vẫn còn đeo kính râm vậy?”

Ngu Chiếu Hàn tháo kính râm xuống: “Ánh đèn chói mắt.”

Chuyên gia trang điểm thấy được hàng lông mi cong dày cùng đường nét dưới cằm mượt mà của anh, đột nhiên hiểu ra tại sao Shine lại có nhiều fans nhan khống* như vậy.

(Nhan khốngCuồng nhan ѕắc, ѕắc đẹp, kiểu người coi trọng cái đẹp)

Nhưng mà, đôi mắt đẹp đẽ của vị đội trưởng này tại sao cũng đỏ thế?

Chuyên gia trang điểm tò mò: “Hai mắt của đội trưởng Ngu làm sao vậy…”

Ngu Chiếu Hàn đưa ra lý do trước đó đã chuẩn bị kỹ càng từ trước: “Ngày hôm qua thức suốt đêm.”

Chuyên gia trang điểm bắt đầu làm tóc cho Ngu Chiếu Hàn: “Là vì chuẩn bị cho trận thi đấu ngày hôm nay sao?”

Khách mời bình luận cần phải đưa ra bình luận sau mỗi lần kết thúc giao tranh, cũng dự đoán tình thế tiếp theo, đúng là cần phải chuẩn bị một chút —— lý do này cũng hợp lý.

Ngu Chiếu Hàn: “Đúng.”

Lúc này, nữ tbình luận viên tiếp lời: “Đội trưởng Ngu, trận thi đấu ngày hôm nay của IPL cùng TCO, cậu coi trọng đội nào hơn?”

Ngu Chiếu Hàn nói: “IPL, điều kiện tiên quyết là TCO không gây chuyện.”

TCO là một nhánh chiến đội của Hàn Quốc, chỉ cần trận nào có bọn họ đều sẽ xảy ra một ít tình huống bất ngờ không thể hiểu nổi, Ngu Chiếu Hàn may mắn từng trải qua mấy lần, sâu sắc hiểu được cái gì là đa dạng sinh học.

Nữ bình luận viên: “Tôi cũng hi vọng IPL có thể thắng. Kỹ năng của mỗi một thành viên trong IPL đều không thể chê, mà TCO lại có ưu thế về chiến thuật cùng phối hợp đoàn đội hơn.”

Ngu Chiếu Hàn: “Đúng vậy.”

Nữ bình luận viên lo lắng nói: “Còn có một điều nữa, vú em của IPL là Xu, trạng thái vẫn luôn không ổn định, rất dễ dàng bị đối phương ảnh hưởng đến tâm thái. Đúng rồi, tôi nhớ Xu từng là đồng đội trước của cậu đúng không?”

Ngu Chiếu Hàn: “Ừ.”

Nữ bình luận viên: “Đội trưởng Ngu cảm thấy cậu ta thế nào?”

Ngu Chiếu Hàn: “Không tồi.”

… Làm thế nào để tiếp tục duy trì cuộc hội thoại này đây?

Nữ bình luận viên bĩu môi, cùng chuyên gia trang điểm bất đắc dĩ liếc nhìn nhau một cái.

Shine này, đúng là mặt nhìn rất đẹp, nhưng mà tính cách thật sự rất lạnh.

Trang điểm cho con trai, đặc biệt là người lớn lên vô cùng đẹp đẽ rất nhẹ nhàng, chỉ cần làm chút kiểu tóc, sửa chút lông mày là được. Sau năm phút, chuyên gia trang điểm bật người đứng dậy, cười nói: “Màu sắc môi của đội trưởng Ngu còn đẹp hơn người bình thường một chút, tôi sẽ không tô thêm son cho cậu nữa.”

Ngu Chiếu Hàn gật gật đầu, lại đeo kính râm lên: “Tôi đi vệ sinh.”

Phòng vệ sinh cách hậu trường khá xa, nằm ngay cạnh phòng nghỉ ngơi của các chiến đội. Ngu Chiếu Hàn đi vệ sinh xong, đang rửa tay soi gương thì bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, lấy di động mở phần ghi chú ra: ( Quy tắc ứng xử của nam chính lạnh lùng).

Một năm trước, Ngu Chiếu Hàn vừa mới lên mười tám tuổi được một thời gian ngắn liền được bổ nhiệm thành đội trưởng mới của R.H, cũng chính là đội trưởng nhỏ tuổi nhất, thành tích nông nhất trong liên minh.

Trước mười tám tuổi, thời gian huấn luyện của anh vô cùng có hạn, chỉ có thể luyện tập một giờ quy định vào cuối tuần. Anh chỉ có thể tập trung vào bồi dưỡng ý thức của mình cùng cái nhìn tổng thể. Khi đó chiến đội thiếu nhất chính là một người chỉ huy có thể khống chế tình hình, tầng quản lý liền coi trọng năng lực chỉ huy của anh, mới đặc cách để cho người nhỏ tuổi nhất là anh trở thành đội trưởng mới của chiến đội. Bởi vì thời gian huấn luyện của anh ngắn nhất, hành động này khiến cho không ít thành viên cũ của chiến đội phản đối.

Ngay lúc anh buồn phiền làm sao để cho mình nhìn trưởng thành hơn tuổi thật, khiến cho đội viên có kinh nghiệm phong phú tâm phục khẩu phục với mình, em họ nhiệt tình đã nghiên cứu chăm chỉ suốt kỳ nghỉ hè, đọc hơn một trăm quyển tiểu thuyết ngôn tình, tổng kết cho anh một bản ghi nhớ này.

“Anh, anh chỉ cần dựa vào cái này là có thể đè ép bất kỳ người nào —— tin em đi!”

Từ đó về sau, bản ghi nhớ cô đọng trí tuệ của vô số tiền bối đã trở thành quy tắc ứng xử của Ngu Chiếu Hàn.

Ngu Chiếu Hàn nhìn mục thứ mười trong quy tắc ứng xử: Lúc mặc âu phục nhất định phải kéo ca-ra-vat, không cần phải bỏ hoàn toàn, chỉ kéo đến khi nhìn thấy xương quai xanh là được, nhớ là động tác phải hờ hững không quan tâm.

Hờ hững, tần suất xuất hiện của từ này trong quy tắc là nhiều nhất. Người lạnh lùng làm cái gì cũng cần phải hờ hững, thành thạo điêu luyện, nếu không sẽ bị lộ.

Vì vậy, gương mặt Ngu Chiếu Hàn tỏ vẻ lạnh lùng, giơ tay lên, “Hờ hững” mà kéo kéo ca-ra-vat.

Hiếm lắm mới mặc âu phục một lần, Ngu Chiếu Hàn nắm lấy cơ hội luyện thêm mấy lần. Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến một tiếng bước chân từ xa, kèm theo tiếng trò chuyện của hai nam sinh.

“Không có gì phải lo lắng mà.” Một nam sinh nói, “Anh căng thẳng, đối diện cũng căng thẳng, tất cả mọi người giống nhau.”

Một nam sinh khác cười khổ nói: “Đương nhiên em không cần lo lắng rồi, dù sao em vĩnh viên là C*.”

(C: Vị trí trung tâm (Center hay C vị) để chỉ người được đứng chính giữa trong một bức ảnh, một đội hình,… có vai trò quan trọng nhất.)

Hai nam sinh mặc đồng phục của chiến đội IPL bước vào, một người vóc dáng cao to, một người gầy yếu nhỏ bé, khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi, nếu như không đánh chuyên nghiệp thì chính là đang học cấp ba.

Người thấp kia chính là đồng đội trước của Ngu Chiếu Hàn, hiện tại là vú em của IPL, Xu.

Xu bất thình lình đối diện với tầm mắt của Ngu Chiếu Hàn, bật thốt lên: “Đội trưởng!”

Nam sinh cao to ngẩng đầu lên, khuôn mặt sắc bén mang theo chút ngạo nghễ mà nhìn về phía Ngu Chiếu Hàn.

Đây là một trong hai C của IPL, chủ yếu đánh vị trí sát thủ tầm gần, Timeless-Thời Độ.

Thời Độ còn tưởng là gặp phải đội trưởng chiến đội IPL, lúc nhìn thấy người trước mặt, mày hơi nhíu lại.

Xu lộ ra nụ cười: “Đội trưởng đang chuẩn bị bình luận trận đấu sao?”

Ngu Chiếu Hàn: “Đúng.”

Thời Độ nhìn thẳng khuôn mặt của Ngu Chiếu Hàn. Nhìn thấy trên mặt anh đeo kính râm cùng âu phục mặc trên người, nam sinh đưa tay lên môi, muốn ngăn lại nụ cười của mình: “Anh gọi nhầm hả Xu, hiện tại Shine không còn là đội trưởng của anh nữa rồi.”

Xu có chút ngượng ngùng: “Anh đã quen rồi, nhất thời quên mất.”

Ngu Chiếu Hàn liếc thấy sắc mặt tái nhợt của Xu, hỏi: “Có khỏe không.”

Trong lòng Xu đáy dâng lên một trận cảm động. Cậu đã rời R. H lâu như vậy, Ngu Chiếu Hàn vẫn như cũ.

Người đẹp súng chuẩn, rõ ràng chỉ có mười chín tuổi, lại có sự bình tĩnh vượt xa tuổi thật. Dù đối mặt với bất kỳ tình huống nào, chưa bao giờ rơi một giọt nước mắt.

Lúc ở R.H, đội viên có thể vĩnh viễn tin vào đội trưởng của bọn họ.

Trước mặt đội trường, Xu bất tri bất giác liền nói thật: “Đội trưởng, anh, anh hơi hồi hộp.”

Ngu Chiếu Hàn im lặng hai giây, nói: “Khắc phục một chút.”

Trước mặt truyền đến một tiếng cười, Ngu Chiếu Hàn quay sang nhìn nam sinh.

Thời Độ ngừng cười, nghiêm túc nói: “A đúng đúng đúng, đội trưởng Ngu nói đúng.”

Ngu Chiếu Hàn giơ tay lên, không chút để ý mà sửa sang lại tay áo của mình: “Biết tôi nói đúng còn không nhanh chóng lấy vở ra ghi lại.”

Thời Độ còn thật sự lấy điện thoại di động ra: “Không mang vở thì làm sao bây giờ, em có thể dùng di động được không?”

… Có bệnh thì nên đi khám đê.

Ngu Chiếu Hàn không thèm để ý đến Thời Độ, nói với Xu: “Anh nên nhìn mấy lời cổ vũ của fans mình”

Xu thuộc về tuyển thủ cổ vũ, được càng nhiều lời khen thì áp lực trong lòng càng nhỏ. Lúc Xu còn ở R.H, vì ổn định tâm thái của cậu ta, chiến đội còn cho người lập mấy tài khoản nhỏ đến weibo của cậu ta điên cuồng thổi rắm cầu vồng*.

(Rắm cầu vồng: Thường dùng để chỉ những người hâm mộ thổi phồng khoa trương về thần tượng của mình, toàn là ưu điểm, thậm chí thần tượng có đánh rắm thì cũng khen lấy khen để và nói nó là cầu vồng)

Xu được nhắc nhở, vội vàng nói: “Được được, anh sẽ nhanh chóng đi xem —— đội trưởng, em muốn rửa tay sao?” Nói xong liền nhường ra vị trí rửa tay cho anh.

Ngu Chiếu Hàn đi ngang qua hai người, mở vòi nước, dòng nước chảy vào những ngón tay thon dài trắng noãn của anh.

Chính là đôi tay này, trong một trận đấu, đội viên đối thủ vừa mới hồi sinh, còn chưa kịp nhìn thấy mặt đã bị anh bắn nổ đầu, bốn người trong đội căn bản không có cách nào tập hợp cùng nhau, ảnh hưởng đến toàn bộ đội hình của chiến đội.

Thời Độ nhìn một chút, bỗng nhiên nói: “Em cũng căng thẳng. Đội trưởng Ngu có thể khích lệ em một chút được không.”

Ngu Chiếu Hàn mặt không thay đổi rửa tay: “Không, cậu không căng thẳng.”

Thời Độ cười nói: “Em căng thẳng mà.”

Ngu Chiếu Hàn chỉ chỉ tay Thời Độ: “Cậu có chắc không?”

Thời Độ giơ cổ tay lên, nhìn thấy trên đồng hồ hiện thị nhịp tim của cậu, chỉ có 80.

Thời Độ: “…”

Ngu Chiếu Hàn kiềm chế lại khóe miệng muốn giương lên của mình, ung dung thong thả lau khô tay, nhẹ nhàng mà ném giấy vào thùng rác. Sau đó, một tay kéo kéo ca-ra-vat, một tay đặt trên vai Xu, cho cậu ta một câu cổ vũ đến từ một người đàn ông trưởng thành chín chắn: “Đánh cho tốt, đừng để người Hàn thắng.”

Xu lập tức tự tin hơn nhiều: “Anh sẽ!”

Ngu Chiếu Hàn mắt nhìn thẳng mà đi ra khỏi phòng vệ sinh, ngay cả một ánh mắt cũng không cho Thời Độ —— Rất tốt, lần này đã giả ngầu thành công.

Thời Độ nhìn Ngu Chiếu Hàn đi ra phòng vệ sinh, xì một tiếng: “Đáng ghét, lại bị anh ta giả ngầu.”

Xu phản bác: “Đội trưởng không phải giả, tính của em ấy chính là như vậy.”

Thời Độ mỉm cười nói: “Shine còn không giả sao.”

Xu cuống lên: “Em cũng chưa từng tiếp xúc với em ấy, làm sao biết là giả? Anh đã ở cùng đội trưởng suốt một mùa giải đấy.”

Có lẽ Thời Độ cảm thấy tiếp tục thảo luận vấn đề này thật vô nghĩa, cậu chỉ thờ ơ nhún nhún vai, “Được được được, anh ấy không giả, là em giả. Đừng kích động như vậy, người anh em.”

Trở lại phòng nghỉ ngơi, Xu lấy điện thoại di động ra, đăng nhập vào weibo.

Tuy rằng số fans của cậu không bằng Ngu Chiếu Hàn Thời Độ, nhưng cũng được hơn một triệu. Dưới bài đăng gần đây nhất của hắn không ngừng có bình luận lớn, phần lớn đều là fans cổ vũ ủng hộ hắn.

Xu làm mới trang mạng, liền thấy một fan để lại hẳn năm, sáu bình luận cho mình, hoàn toàn đè những bình luận của người khác xuống:

【Con trai Xu ngoan của mẹ, con vĩnh viễn là phụ trợ giỏi nhất!  】

【 Con trai không cần lo lắng, cứ coi như là trận đấu huấn luyện là được. Nếu như thật sự lo lắng thì có thể xem video giải tỏa áp lực nha ~ mẹ đề cử cho con  】

Tiếp theo là mấy cái video nối tiếp nhau:

【 cực kỳ giải tỏa áp lực: Cùng nhau đi biển bắt hải sản, khều hàu sống trên đảo biệt lập đến mềm cả tay 】

【 chìm đắm tu sửa móng ngựa, toàn bộ quá trình vô cùng giải tỏa áp lực, vô cùng thoải mái 】

【 Gấu trúc ở một vườn bách thú “Vượt ngục” thành công, nhân viên: Đã mang về phê bình giáo dục 】

【 Đàn ông chân chính phải xem: Báo biển mới sinh 21 ngày, lần đầu tiên xuống nước đã bị sặc đến mức chảy cả nước mắt】

Xu không nhịn được liền lộ ra mỉm cười, cố ý liếc nhìn, ảnh đại diện của fan này là một con cá hề nhỏ màu sắc rực rỡ, nick name: Cá nhỏ thổi bong bóng.

Cách thi đấu chính thức còn mười phút, huấn luyện viên giải thích lại chiến thuật lần cuối cùng: “Được rồi, nộp điện thoại lên đây hết đi, chuẩn bị ra sân.”

Lúc Thời Độ giao điện thoại lên, huấn luyện viên còn cố ý dặn dò: “Dù TCO có khiêu khích em thế nào, em cứ đánh cho tốt là được —— đừng có mà lên tiếng nói lại!”

Thời Độ thuận miệng đáp lại: “Biết rồi.”

Huấn luyện viên biết được Thời Độ tinh thông mấy câu nói th ô tục bằng tiếng Hàn, vừa nhớ đến “lịch sử” của cậu liền đau đầu: “Em thì biết đếch gì chứ.” Anh chuyển hướng qua một tuyển thủ khác, “Xu, cảm giác thế nào?”

Xu hít sâu một hơi: “Em cảm thấy không thành vấn đề.”

“Được!” Huấn luyện viên là người đưa tay ra đầu tiên, những đội viên khác lần lượt để tay lên, Thời Độ là người cuối cùng.”Ba hai — ——IPL, cố lên!”

Cá hề:

Đọc truyện chữ Full