DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Cầu Xâm Nhập
Chương 207: 207: Chương 209


Lần này do Ôn Tiêu kêu người, hiệu quả càng tốt hơn Trì Ánh, vừa hô một tiếng anh họ người phi trùng liền từ trong thang lầu bước nhanh đi tới.

Trong long Quý Hủ khẽ động, ở phía trước Ôn Tiêu thả xuống mộ hộp hình chữ nhật phong bế, người phi trùng đi vào hình chữ nhật vừa vặn thành hình, đem hắn hoàn toàn phong tỏa ở bên trong.

Ôn Tiêu kinh ngạc, việc này hoàn toàn khác hẳn với sự thương nghị của bọn họ trước đó, không phải nói cần thử khuyên bảo sao? Làm sao lại trực tiếp động thủ?
Quý Hủ gật đầu:
- Nếu thương nghị thất bại, còn muốn bắt giữ sẽ rất khó, trực tiếp vây khốn đi.

Ôn Tiêu nhìn hình chữ nhật cao ngang người, quả thật dễ mang đi hơn, cũng miễn gây ra rủi ro, tạo thành phiền toái không cần thiết.

Lần này Quý Hủ thả xuống hình chữ nhật ngay cửa thang lầu, ý bảo Ôn Tiêu lại kêu gọi, Khúc Huỳnh vừa đi ra thang lầu liền bị hình chữ nhật sắp thành hình phong bế ở bên trong.

Hai hình chữ nhật bị công kích thảm thiết, hai toàn dị thái bị niêm phong bên trong không ngừng va chạm, làm cho hình chữ nhật quay cuồng đầy đất, minh xác nói cho mọi người toàn dị thái nguy hiểm cùng khó khống chế bao nhiêu.

Lưu vài người ở bên cạnh coi chừng, Quý Hủ quay về trong xe phong hóa vách tường bên ngoài.


Quý Hủ đã thay quần áo mới tìm được bên ngoài, làm cho tiểu đọa biến thú thật ghét bỏ.

Vì thế không ngừng củng tới củng lui trong người hắn, vì làm yên lòng tiểu tử kia, Quý Hủ kéo khóa đem tiểu tử kia nhét vào trong long cho nó ngửi đủ.

Quả nhiên tiểu đọa biến thú liền thành thật, an ổn bám vào áo Quý Hủ bất động.

Xe tải kéo theo toa xe chạy tới, xe thương vụ gian nan theo sau, gây sức ép thật lâu mới khởi động được máy xe, khởi động rồi thì không thể tắt lửa, tránh bị phế bỏ trên đường.

Vài người đem hai hình chữ nhật quay cuồng mang lên toa xe, Quý Hủ dẫn mọi người đi tới chỗ ẩn núp của Ông bà bà đón người, nếu không ai cứu trợ, những người bên trong cũng không sống được bao lâu.

Quý Hủ gõ cửa hỏi thăm bọn họ có muốn cùng xe đi căn cứ hay không, mọi người liền không hề do dự, đợi nhiều ngày như vậy chờ chính là những lời này.

Từ sau khi Trư Trư được đưa về, nhiều ngày không thấy Quý Hủ trở lại còn tưởng rằng hi vọng thất bại, không ngờ bọn họ thật sự chờ được tới khi đó.

Ông bà bà lớn tuổi, gia sản cũng nhiều, một đám người giúp đỡ thu thập xong nửa ngày, mới toàn bộ dời lên xe, lão nhân gia không thể ngồi trong toa xe, được đưa lên ghế lái phụ.

Quý Hủ định tiện đường khuân vác luôn kho hang giấu kín lương thực của Phạm Bảo chở về, nhưng vị trí không đủ nên đành tạm thời đặt tại chỗ, chờ có cơ hội lại đi lấy.

Quý Hủ làm cho Trì Ánh cùng Trình Mạch dẫn người quay về căn cứ trước, đem người giao cho Bạch Đình Nham cùng Lương Sóc an bài.

Quý Hủ điểm danh muốn vài người, trong đó có gia đình Mạnh Trọng, Ông bà bà, Kiều Mộc Mộc cùng Thu Quân Văn, nhân phẩm cùng năng lực dị hóa của bọn họ cũng không tệ, có thể lưu lại.

Đương nhiên đi vào căn cứ gieo trồng cũng cần thời kỳ quan sát, việc này quản uỷ của căn cứ sẽ biết nên làm như thế nào.

Hai toàn dị thái bị nhốt nên không có uy hiếp, có thể tạm thời mang về căn cứ, chờ sau khi hắn về xây dựng một chỗ ở cho toàn dị thái, thống nhất đem toàn dị thái niêm phong bên trong là được.

Hắn từng gặp qua không ít, gia đình của toàn dị thái cực kỳ bi thương, rõ ràng sống sót từ khi bắt đầu tai nạn, trải qua đủ loại nguy hiểm, cuối cùng lại chết trong thời kỳ toàn dị thái.


Đều không ngoại lệ, toàn dị thái sẽ phiêu bạc xung quanh, không có nơi ở, đây là thiên tính, cũng có người bị bắt lưu lạc, một trụ sở không có khả năng làm cho toàn dị thái lưu lại, có khác gì lưu lại quái vật dị hóa đây?
Cho nên toàn dị thái sẽ rời đi, chúng nó ở bên ngoài có thể trực tiếp biến thành quái vật dị hóa, cũng có thể bị giế.t chết bởi dị hóa vật hoặc là đọa biến vật, sau đó bị cắn nuốt.

Niêm phong như vậy cũng có chút phiêu lưu, có chút toàn dị thái cần ăn cơm không thích hợp bị niêm phong, bằng không sẽ bị chết đói.

Giống như toàn dị thái của tinh thần dị hóa, bình thường không cần ăn cơm, bị niêm phong cũng chỉ là tiêu hao tinh thần năng lượng, nếu lâu lắm không thể thoát ly toàn dị thái cũng có khả năng bị tiêu hao sạch sẽ tinh thần năng lượng.

Toàn dị thái của hình thái dị hóa, không thích hợp bị niêm phong, chúng nó cơ bản đều cần ăn cơm, bị niêm phong sẽ bị đói chết.

Có phiêu lưu, toàn dị thái bị niêm phong không có tự do là khẳng định, nhưng khi người nhà tưởng niệm bọn họ, ít nhất còn biết đi nơi nào thăm họ, cùng họ trò chuyện, cho dù chỉ gợi lên một tia ý thức của nhân loại, đều có thể gia tăng khả năng thoát khỏi toàn dị thái.

Quý Hủ muốn đi xem căn cứ Đông thành, kiếm một đợt năng lượng tinh thạch, sau đó đem phòng xe lái trở về, đây mới là chuyện trọng yếu nhất.

Quý Hủ không muốn đem phòng xe lái tới căn cứ Đông thành, hoặc là đi bộ qua, hoặc là thương lượng với tiểu đọa biến thú khiến cho nó mang theo bay qua, đương nhiên cần tiểu đọa biến thú nghe hiểu lời của hắn.

- Lần trước chúng ta đi căn cứ Đông thành còn nhớ rõ sao? Anh có thể dẫn em qua đó không?
Quý Hủ thương lượng với tiểu đọa biến thú.

Khi Tần Nghiễn An còn là nhân loại, thích ôm hắn bay tới bay lui, sau khi biến thành đọa biến thú, Quý Hủ không xác định tiểu tử kia có nguyện ý hay không.


Tiểu đọa biến thú nghiêng đầu nhìn hắn, như là không hiểu ý tứ.

Quý Hủ kiên nhẫn lặp lại:
- Em muốn đi căn cứ Đông thành nói chuyện làm ăn, kiếm rất nhiều năng lượng tinh thạch, sau này mua thịt cho anh ăn, được không?
Tần Nghiễn An từ khi biến thành đọa biến thú đến bây giờ cũng chưa ăn cái gì, Quý Hủ ăn mì tôm hay bánh bích quy cùng bánh mì đút cho nó, nó ngửi cũng không ngửi.

Quý Hủ nghĩ nó muốn ăn thịt, mở thịt vò nhưng chỉ ngửi hương vị nó liền ghét bỏ, cũng không thèm liếc mắt nhìn một chút.

Quý Hủ thật lo lắng nếu nó không ăn gì sẽ đói chết, cũng lo lắng nó chỉ ăn thịt người bị cảm xúc sợ hãi thấm vào người, Quý Hủ không thể nhận, cũng không thể để cho nó ăn thịt người, nhất định phải nhanh chóng tìm được thực vật cho đọa biến thú mới được.

Tiểu đọa biến thú lộ vẻ suy tư, đứng lên trong lòng Quý Hủ, vỗ cánh bay lên, trên không trung biến thành lớn.

Quý Hủ còn chưa kịp vui sướng thì thấy đọa biến thú cũng không quay đầu lại bay mất.

.


Đọc truyện chữ Full