DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Cầu Xâm Nhập
Chương 329: Chương 329

Đồng hồ:

- ..

Đồng hồ dùng tinh thần năng lượng bện thành một dây thừng ẩn hình, bắt trên cổ tiểu đọa biến thú, lúc này mới thuận lợi đào thoát khỏi vận mệnh bị đặt dưới móng vuốt.

Đồng hồ tự mình bắt lên cổ tiểu đọa biến thú, còn không quên mang theo năng lượng tinh thạch màu đỏ của mình, thoạt nhìn giống như trên cổ tiểu đọa biến thú treo một tấm kim bài hình tròn cùng một viên bảo thạch.

Tiểu đọa biến thú ôm lấy đồng hồ, tiểu thân thể đoàn đoàn, cái đuôi vây tới cứ như vậy nằm ngủ.

Không ngủ không được, nó bay không nổi cũng đi không xong, chỉ có thể ngủ một lát rồi nói sau.

Tiểu đọa biến thú cần ngủ để tiêu hóa năng lượng bổn nguyên hấp thu được, mà đồng hồ không muốn ngủ, nhưng nó chỉ là một cái đồng hồ cũng không biện pháp tự mình chạy tới chiến trường, chỉ có thể nằm im theo tiểu đọa biến thú.

Nó đang tính toán thời gian, tiểu đọa biến thú không thể mang theo đồng hồ tham chiến, chỉ có thể tùy ý chiến trường đánh sống đánh chết, chờ tiểu đọa biến thú tỉnh ngủ lại nhìn tình huống xem còn có thể dùng thời gian hồi tưởng hay không.

Đồng hồ hồi tưởng giật mình tỉnh dậy trong tiếng động ầm vang, cũng nhìn thấy chiến trường thảm thiết.

Cũng không biết nó ngủ từ khi nào, chờ nó bừng tỉnh thì tiểu đọa biến thú cũng tỉnh, đang ngẩng đầu nhìn lên phương xa.


Đồng hồ đi theo "nhìn" qua, chỉ nhìn thấy có vài con quái vật hình thể khổng lồ, bộ dạng phi thường kỳ quái đang phóng nhanh về hướng thị huyết đại thành.

Chỉ nhìn hình dạng đồng hồ cũng có thể đoán được, những quái vật này đến từ cái khe vực sâu.

Đồng hồ không biết chúng nó làm sao lại xuất hiện, trong thời gian nó ngủ rốt cục xảy ra chuyện gì?

Tiểu đọa biến thú vỗ cánh dơi bay trở lại nơi xâm nhập hồng nhạt, đồng hồ cùng năng lượng tinh thạch quá lớn làm cho nó bay thật khó khăn.

Tiểu đọa biến thú bay vào một thương trường, tìm kiếm quần áo có thể dùng.

Đồng hồ chợt hiểu, tiểu đọa biến thú muốn biến thành người, liền chủ động buông ra tinh thần năng lượng mang theo năng lượng tinh thạch rơi xuống, làm cho tiểu đọa biến thú đi mặc quần áo.

Tiểu đọa biến thú ngậm đồng hồ đặt lên bàn, sau đó mới ngậm quần áo đi thay đồ, chờ trở ra đã là Tần Nghiễn An khôi phục hình người.

Nam nhân cầm lấy đồng hồ trên bàn, nhẹ nhàng lau đi tro bụi:

- Thính Thính nghe được anh nói chuyện không?

Đồng hồ chấn động biểu thị nghe được.

Nam nhân cười khẽ một tiếng:

- Chung bảo, khi nào em mới vượt qua toàn dị thái?

Đồng hồ:

- ..

Phong thủy luân lưu chuyển, hôm nay tới lượt mình.

Đồng hồ chấn động, tỏ vẻ không biết.

Một lần xâm lấn toàn dị thái cũng phải dùng nhiều tháng mới khôi phục hình người, lần thứ hai xâm lấn toàn dị thái là trạng thái gì hắn cũng không biết, chỉ có thể đi từng bước xem từng bước.


Lần này đổi thành nam nhân mang theo túi đeo bên mình, đem đồng hồ xinh đẹp cùng năng lượng tinh thạch màu đỏ bỏ vào trong túi, nam nhân mở ra cánh dơi bay nhanh ra nơi xâm nhập.

Tốc độ nam nhân rất nhanh, xông thẳng về hướng chiến trường, đồng hồ cảm giác đi theo Tần Nghiễn An cùng nhau "quan sát" tình huống trận địa.

Đọa biến vật bò ra từ vực sâu cũng sắp tới chiến trường.

Nguyên bản cuồng thi đàn đã mất đi phương hướng, không biết khi thì vòng trở lại, gia nhập vào chiến đấu giữa nhân loại cùng thị huyết nhân.

Trên chiến trường nơi nơi đều là thi thể, nhân loại, cuồng thi, quái vật dị hóa cùng thị huyết nhân đều có, trong đó thi thể nhân loại là không đầy đủ nhất, đều bị bọn quái vật cắn xé hoàn toàn thay đổi.

Thị huyết nhân dẫn dắt cuồng thi cùng quái vật dị hóa đã chiếm lĩnh thượng phong, quái vật khe sâu bị cảm xúc sợ hãi nồng đậm hấp dẫn tới, cũng sắp tới chiến trường, quân đội nhân loại sẽ không còn hi vọng.

Đồng hồ vừa muốn hồi tưởng thì bị Tần Nghiễn An ngăn cản, bởi vì còn chưa hiểu rõ tình huống của thị huyết đại thành, cho dù hồi tưởng cũng không giúp được chiến trường bao nhiêu.

Tần Nghiễn An lao xuống đất nhặt được một thanh kiếm, lại bay lên cao hướng thị huyết đại thành bay đi.

Có người phát hiện thân ảnh kia, kích động hô to:

- Là Tần tiên sinh! Tần tiên sinh đã trở lại!

Binh lính vừa nghe tiếng kêu liền kích động khơi dậy ý chí chiến đấu.

Hề Hoa Tuyền quân trưởng không biết tung tích, chỉ còn Bành Hổ quân trưởng còn đang cực khổ chống đỡ, thấy Tần Nghiễn An thoải mái chém rụng cuồng thi tiến giai nhảy lên cao cao, kích động rống to:


- Giết!

Tiếng hô rung trời.

Tốc độ đi tới của Tần Nghiễn An ngày càng chậm, hắn phát hiện cuồng thi tiến giai cùng thị huyết nhân đều tập trung ngăn chặn một mình hắn, từng con thị huyết nhân có được năng lực phi hành lủi cao lên không trung đánh úp về hướng nam nhân.

Trường kiếm của Tần Nghiễn An không kéo dài được bao lâu hoàn toàn nứt vụn.

Xung quanh đột nhiên xuất hiện năng lượng dao động, Tần Nghiễn An chợt biến mất, đổi lấy là một tòa đại lầu đột nhiên xuất hiện trên trời cao, hướng mặt đất ném tới.

Bành Hổ rống to:

- Chú ý mặt trên! Tản ra!

Lại là một chiêu này!

Bởi vì loại năng lực này bọn họ đã mất tích quá nhiều người!

Tần Nghiễn An nháy mắt xuất hiện trong biển cuồng thi!


Đọc truyện chữ Full