DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Buộc Ta Thân Đối Thủ Một Mất Một Còn Giáo Thảo
Chương 3: Chương 3


Edit: Tiểu Khê
Sau khi tan học về nhà Triệu Hi vẫn là không yên lòng, nhanh chóng nhắn tin cho Hạ Duẫn, "Cậu và Giang Chấp không có sao chứ!"
"Không có chuyện gì."
"Thực sự rất xin lỗi, đều tại tôi không nói rõ ràng, Giang Chấp không bắt nạt tôi, cũng rất lễ phép từ chối, cũng bởi vì tôi quá thích khóc."
Hạ Duẫn không hiểu, "Hắn đã từ chối cậu như vậy rồi mà cậu còn bao che cho hắn, hắn đâu có tốt như vậy, cậu cũng đừng cứ treo cổ mãi lên một cái cây."
Không nghĩ tới Giang thần lại có ngày bị người ta ví thành cái cây, Triệu Hi không nhịn được cười thành tiếng, "Thẳng nam các cậu không hiểu được đâu, xem ra quan hệ giữa hai cậu thật sự không ra sao, các bạn trong lớp vẫn còn đang muốn xem hai người chụp ảnh chung đây!"
"Hai bọn tôi đâu ra ảnh chung?"
"Thế mới nói, họ biết tôi quen cậu, còn muốn tôi khuyên cậu và hắn chụp chung một tấm."
"Thật xin lỗi, có tôi không có hắn, có hắn không có tôi, hai chúng tôi tuyệt đối không chụp chung."
Hạ Duẫn nhận được một đống tin nhắn, đều hỏi cậu và Giang Chấp xảy ra chuyện gì, cậu lười đáp quăng điện thoại ra một bên.

Sáng sớm thứ sáu, trên diễn đàn trường mọi người điên cuồng bình luận.

"Trời ơi, hôm qua Hạ Giáo Hoa và Giang Chấp thiếu chút nữa đã đánh nhau! Anh em đều gọi tới!"
"Tôi thấy tôi thấy! Ở ngay phòng thay đồ, may mà không đánh nhau, Hạ Giáo Hoa đẹp như vậy, Giang Chấp không thể đánh con gái ~ "
"Quan hệ hai người sao đột nhiên trở nên xấu đi, rõ ràng hai năm qua rất tốt mà."
"Hình như là Hạ Giáo Hoa chủ động muốn đánh Giang Thần."
"??? Tình huống thế nào?"
"Nghe nói là nữ sinh mà Hạ Giáo Hoa thích tỏ tình với Giang Thần, Hạ Giáo Hoa giận dữ vi hồng nhan."
"Trời ơi, thật kích thích! Bạn nữ kia là ai mà tốt số thế!"
"Đừng nói bừa, Hạ Giáo Hoa nào có thích bạn nữ nào, người cậu ấy thích rõ ràng là Giang Thần, hai người tương ái tương sát thôi."
Lời này vừa nói ra, được một đống người tán thành.

Đầu khỉ nhìn thấy bình luận này cười muốn vỡ bụng, cười đến mức lăn từ trên giường xuống luôn.

Gã đầy kích động đăng một topic,
"Tôi thề, nếu Hạ Duẫn có thể quen Giang Chấp, tôi sẽ livetream nhai tất!"
Phía dưới một đống bình luận đáp lại.

"Lót dép ngồi hóng."

"Ngồi đợi."
"Chúc may mắn."
"Lâu chủ nhanh chóng xóa topic đảm bảo bình an."
Đầu khỉ xem mà cười rớt nước mắt, chụp ảnh những bình luận này lại gửi cho Hạ Duẫn.

"Ha ha ha ha ha cậu nhìn bọn họ có ngu hay không! Cậu và Giang Chấp sắp đánh nhau đến nơi rồi mà còn hóng lại gần nhau hơn."
Hạ Duẫn tỉ mỉ xem những ảnh đó, thật sự khóc không ra nước mắt.

Những người này từ đâu ra vậy, lúc thường tất cả mọi người đều rất bình thường mà, làm sao vừa lên diễn đàn liền muốn tác hợp cho hai người bọn họ.

Không nhìn ra quan hệ bọn cậu thật sự không tốt à!
Cậu gọi điện thoại cho đầu khỉ, "Hôm đó tôi thật sự ra tay với hắn."
Đầu khỉ sợ ngây người, "Sao cậu không nói sớm! Lúc đó có nhiều người như vậy chúng tôi sẽ giúp cậu mà! Hắn đánh cậu chỗ nào? Sao thấy trên mặt cậu không có vết thương nào."
Hạ Duẫn bĩu môi, "Hắn không đánh trả, chỉ ngăn tôi lại, chỉ là như vậy thôi mà tôi cũng không tiếp tục hắn được!"
Cậu càng nghĩ càng uất ức, "Tôi cảm thấy tôi nên đi luyện quyền anh một chút."
Hạ Duẫn nói hồi lâu đầu bên kia lại không có chút phản ứng nào, cậu cho rằng bị rớt mạng định cúp điện thoại, đầu khỉ đột nhiên nói, "Kỳ lạ, cậu đánh Giang Chấp mà hắn không đánh trả? Hắn mà cũng có lúc tốt tính như vậy ư?"
"Này thì có gì kỳ lạ, học bá không muốn gây sự trong tiết thể dục thôi!"
Đầu khỉ vẫn cảm thấy không đúng, tính tình Giang Chấp trước giờ đều không phải tốt, trước đây vừa thấy tin của Giang Chấp, Hạ Duẫn liền che tai không nghe, rất nhiều chuyện không biết là điều rất bình thường, nhưng gã thấy tận mắt.

Lúc trước Giang Chấp vừa tới liền trở thành số một toàn trường, đoạt đi danh hiệu giáo thảo của Hạ Duẫn, liền có vài nam sinh không ưa hắn, sở dĩ bây giờ mọi người đều gọi hắn một tiếng Giang ca, đều do năm đó đánh nhau mà ra.

Lúc trong lớp học tập Giang Chấp rất yên tĩnh, ra khỏi lớp chỉ cần ai dính tới hắn đều bị đánh, cái tên Hạ Duẫn ngu ngốc này đi chọc giận hắn thế mà cũng không xảy ra chuyện gì.

Không lẽ hắn đang âm mưu chuyện gì...!
Đầu khỉ căng thẳng, "Cậu nhất định phải cẩn thận Giang Chấp, tốt nhất cách hắn xa một chút đi!"
"Tôi đâu có bệnh, tôi còn đang trốn hắn đây." Hạ Duẫn nằm lỳ trên giường ăn que kem, "Cậu cứ yên tâm trong lòng tôi nắm chắc."
Thả điện thoại xuống cậu bắt đầu buồn rầu.

Chỉ còn một năm này, nhưng cậu phải tích góp tích phân mười mấy năm về sau, sao có khả năng được? Coi như cả ngày cậu cứ treo lên trên người Giang Chấp cũng không tích được nhiều tích phân như vậy!
"Hệ thống, nhiệm vụ cao cấp là cái gì? Được bao nhiêu tích phân!"
"Nhiệm vụ cao cấp có hai loại A và B, kí chủ muốn nghe loại nào?"

Hạ Duẫn nằm trên giường như cá chết, không quan tâm vung vung tay, "Mi đều giới thiệu một chút đi!"
"Nhiệm vụ A là hôn hai má Giang Chấp, tích phân là năm mươi."
"Nhiệm vụ B là hôn môi Giang Chấp, tích phân là một trăm."
Cậu kinh sợ giật bắn từ trên giường, "Nhiều như vậy!"
Hôn môi khẳng định là không được, nhưng chỉ là hôn mặt một chút mà có thể sống thêm năm mươi ngày...!Hình như cũng không phải là không thể.

Nhưng làm sao mới có thể hôn trộm được? Giang Chấp lúc thường cũng không ngủ, hệ số độ khó bày cũng quá cao đi!
Nghĩ tới đây cậu đột nhiên hoàn hồn, thầm nghĩ trong lòng không ổn rồi.

Xong xong, rõ ràng ngày hôm qua cậu dính Giang Chấp một chút đã thấy mâu thuẫn, hiện tại thế mà có thể nằm trên giường nghĩ làm sao để hôn hắn? Làm sao cậu có thể hôn đến miệng?
Chỉ có một ngày ngắn ngủi đường biên trong hắn ngày càng hạ thấp xuống, Hạ Duẫn không nhịn được vỗ mặt để cho mình tỉnh táo một chút.

Cậu là một đại nam nhân, cho dù tay không bắt kền kền thì tuyệt đối cũng không thể đi hôn một nam nhân khác!
"Kí chủ đừng hoảng, chúng ta còn có nhiệm vụ chung cực, hoàn thành một lần nhiệm vụ chung cực có tới 365 điểm tích phân, có thể sống thêm một năm đấy!"
"Mi mau ngừng lại!" Hạ Duẫn liều mạng che tai, "Tao không muốn biết chút nào! Tao cũng không tò mò muốn nghe! Mi có thể ngậm miệng đi!"
*
Trong nhà Hạ Duẫn chỉ có mình cậu, mẹ cậu mất sớm, ba ruột cũng không quản cậu, sau khi phát đạt liền cưới nữ nhân khác, mỗi tháng cho cậu một khoản tiền mặc cậu tự sinh tự diệt, cũng không có chút ý định nào để nhận tổ quy tông.

Cậu cũng không để ý, sống một mình quen rồi lại cảm thấy tự tại, mẹ cậu cũng để lại cho cậu một số tiền lớn, lại cộng thêm mỗi tháng ba cậu cho thêm nữa, Hạ Duẫn đã mua vài căn nhà, sau này chỉ mỗi thu tiền thuê nhà cũng đủ cậu đi du lịch vài ngày.(?)
Cho nên cuối tuần cậu rất thoải mái, cùng bọn đầu khỉ ra ngoài chơi cả buổi tối, khiến sáng hôm sau rời giường liền nhức đầu, vốn dĩ không muốn đi học, nhưng nhiệm vụ hôm nay chưa hoàn thành, bị hệ thống dựng dậy bắt đi học.

"Được rồi đừng ồn ào nữa, tao đi tao đi được chưa?"
"Kí chủ nếu không muốn hoàn thành nhiệm vụ chung cực, thì nhất định không thể bỏ qua cùng việc tiếp xúc Giang Chấp mỗi ngày!"
"Tao biết rồi, " cậu rửa mặt xong liền nhìn vào gương, cả người héo hon như quả cà.

Chờ lúc cậu đến lớp, phát hiện bọn đầu khỉ đều xin nghỉ hết, chỉ có mình cậu đàng hoàng đến lên lớp.

Cậu không nhịn được mắng một tiếng.


Có điều cũng chẳng sao cả, cũng chỉ là chuyển chỗ ngủ mà thôi, cậu nằm úp sấp lên bàn một lúc liền ngủ luôn, bạn cùng bàn là Từ Thanh, là một học bá chính hiệu, vốn định khuyên cậu học tập, nhưng thấy sắc mặt cậu tái nhợt liền thôi, không muốn quấy rầy cậu nghỉ ngơi.

Rất nhanh đã vào tiết học, Hạ Duẫn ngủ cũng không ai quản cậu, kết quả ngủ thẳng đến khi bị đau quá liền tỉnh.

Dạ dày rất đau.

Dạ dày của cậu vốn dĩ đã không tốt, hôm qua ăn linh tinh cái gì cậu cũng không nhớ, sáng sớm nhìn thùng rác trong bếp thấy có không ít hộp kem, chắc là hôm qua uống rượu xong cậu thấy nóng liền lấy kem ra ăn.

ĐM! Hạ Duẫn quả thực muốn kêu thành tiếng.

"Hệ thống, mi có chức năng chữa bệnh không, lấy cho tao chút thuốc đi!"
"Rất xin lỗi, bổn hệ thống không có chức năng này."
"Mi cũng vô dụng quá đấy." Cũng may đây là bệnh cũ, Hạ Duẫn cũng quen rồi, tiếp tục nằm úp sấp ngủ, hi vọng ngủ một giấc dậy là tốt rồi.

Thượng Vũ Tình khi đi học không nhịn được nhìn trộm Hạ Duẫn, phát hiện có gì đó không đúng.

"Sắc mặt Hạ Giáo Hoa cũng trắng quá rồi, có phải là đang khó chịu?" Nhỏ nhỏ giọng lầm bầm.

Diêu Bỉnh Thân là bạn cùng bàn cùng nhỏ, hoàn toàn không để ý nói, "Vừa nhìn là biết do tối qua uống nhiều rượu thành vậy rồi, ngủ một giấc là ổn ấy mà, cậu không để ý hôm nay bọn Đầu khỉ không đến lớp sao."
"Ôi, uống thì uống cũng không nên uống đến mức làm hỏng dạ dày chứ." Thượng Vũ Tình có chút đau lòng, mỹ nhân sao lại làm hỏng bản thân như vậy.

Giang Chấp ngồi trước mặt bọn họ, nghe vậy ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Duẫn.

Sau đó hắn cúi đầu tiếp tục làm bài.

Thượng Vũ Tình cũng nhìn thấy động tác Giang Chấp, thấy hắn không làm gì tiếp đó, trong lòng liền thở dài.

Nhỏ sinh thời không biết có đợi được đến ngày quan hệ hai người bọn họ chuyển biến tốt đẹp hay không a!
Hết tiết Giang Chấp ra khỏi lớp, lúc quay về là cùng thầy Ban Nhậm vào lớp.

Hạ Duẫn mơ mơ màng màng ngủ, cảm giác bàn bị người khác gõ gõ.

"Hạ Duẫn, có phải em có chỗ nào không khỏe không?"
Cậu ngẩng đầu, thấy Ban Nhậm dẫn một đám bạn học vây quanh bàn cậu.

Dạ dày vẫn đau như ban đầu, cậu gật gật đầu.


Thấy môi Hạ Giáo Hoa tái nhợt, bạn học vây quanh đều rất kinh ngạc.

Trong ấn tượng của mọi người cậu vẫn luôn hoạt bát, nghịch ngợm, đây là lần đầu họ thấy cậu yếu ớt như vậy.

Lúc này cậu cau mày nằm nhoài trên bàn, dưới ánh mặt trời làn da trắng đến mức như trong suốt, giống như sắp tan biến trong không khí, khiến nhiều nữ sinh bắt đầu thấy đau lòng.

Hạ Giáo Hoa cũng thật đáng thương!
Đứa nhỏ này, Ban Nhậm cũng có chút bất đắc dĩ, lúc thường trốn học trốn nhanh không ai bằng, đến lúc sinh bệnh ngược lại gắng gượng chịu đựng trong lớp.

Y vung tay lên, "Giang Chấp, em trước hết đưa em ấy đến phòng y tế đi, tiết sau là tiết mỹ thuật hai em không cần tới cũng được."
Cả lớp khiếp sợ.

Má ơi, tôi đang nhìn thấy cái gì đây? Thầy giáo thế mà nhờ Giang Thần đưa Hạ Giáo Hoa đến phòng y tế! Một cảnh tượng mang tính lịch sử!
Này không phải là thời cơ bọn họ hòa hảo đi! Giang Thần có thể đồng ý không?
Giang Chấp cũng có chút kinh ngạc, có điều vẫn gật đầu, ngược lại là Hạ Duẫn nhanh chóng giật bắn lên, "Thầy, em có thể tự mình đi được!"
Kết quả vì cậu nằm úp quá lâu dẫn đến hạ đường huyết, hơn nữa cộng thêm việc đau dạ dày lại đột ngột đứng dậy khiến cậu đứng không vững lảo đảo người.

Thấy cậu như vậy thầy giáo kiên trì nói: "Để Giang Chấp đưa em đi, đã vào tiết rồi, các em khác ngồi vào chỗ chuẩn bị học đi."
Mọi người cười toét miệng trở lại chỗ mình, đám con gái hận hồn mình không thể bay theo hai người họ vào phòng y tế luôn.

Hạ Duẫn không muốn đi cùng Giang Chấp, trực tiếp quay người đi về cửa lớp, có thể bởi vì đau dạ dày khiến cậu đi có chút khom, lúc này bên cạnh đưa qua một bàn tay.

Bàn tay kia thon dài trắng nõn, móng tay được cắt gọn gàng.

Cậu ngẩng đầu, chỉ thấy Giang Chấp nói: "Tôi dìu cậu?"
Hệ thống trong đầu cậu điên cuồng hò hét, chỉ thiếu cầm cờ nhỏ vẫy vẫy.

"Để cho hắn dìu! Để cho hắn dìu!"
Hạ Duẫn bất đắc dĩ khoát cánh tay lên bả vai hắn, cả người bất đắc dĩ dựa vào hắn.

Đám con gái bên cạnh nhìn mà mắt sắp rớt ra ngoài, đây là mỹ cảnh gì đây a!
Giang Chấp cao hơn Hạ Giáo Hoa nửa cái đầu, chân dài vai rộng, còn eo Hạ Giáo Hoa rất nhỏ, hai người giống như bước ra từ truyện tranh vậy!
Không thể trách đám con gái ảo tưởng quá nhiều, cũng vì bọn họ lớn lên quá đẹp, hơn nữa lại còn chung lớp, quả thực nhìn rất xứng đôi, rất nhiều người không phải hủ nữ cũng bị hai người chinh phục..


Đọc truyện chữ Full