DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi
Chương 2: - Người thừa kế mỹ thực (1)

Edit : Min

Beta: Taishakuten

Cảnh Dương vừa mở to mắt, liền nghe được một trận tiếng chuông di động, lúc trước mỗi một lần chuyển thế đều bắt đầu từ trẻ con, hơn nữa không có ký ức, cho nên cũng không cảm thấy thế nào. Nhưng lần này mang theo ký ức xuyên qua thời không, hơn nữa là xuyên vào thân thể người khác, làm hắn có chút không thích ứng.

Hắn còn không kịp hiểu về thân thể  cùng thời không này, đã bị tiếng chuông chói tai của di động làm đau đầu, liền trước tiên nghe điện thoại.

“Alo.”

“Anh, đấu giá hội sắp bắt đầu rồi, anh từ nhà xuất phát sao?”

“Đấu giá hội?” Cảnh Dương nhíu mày, hắn tạm thời còn không có ký ức của  thân thể này, không biết đối phương nói đấu giá hội là cái gì đấu giá hội.

“Anh tối hôm qua không phải lại  uống nhiều quá, hiện tại còn say rượu không tỉnh đi? Tỉnh, tỉnh, anh hiện tại rời giường đi, em chạy qua cùng anh xuất phát.”

Cảnh Dương nhìn di động đã ngắt, ném qua một bên, liếc mắt nhìn căn phòng chung quanh trang trí không tồi. Trong không khí còn bay lơ lửng hương vị cồn, thân thể này tối hôm qua quả nhiên uống nhiều quá, khó trách sẽ đau đầu.

Khởi động hệ thống trong đầu, mở ra công năng khống chế thân thể, trước đem đau đầu loại bỏ, lại mở ra công năng kế thừa ký ức, để biết về thân thế của thân thể này.

Lục Cảnh Ngọc, nam, hiện tại 22 tuổi, ông ngoại Lục Đức Viễn là đầu bếp nổi tiếng ở Hoa Quốc , tổ tiên còn là ngự trù trong cung.

Lục Đức Viễn cả đời yêu thương vợ con,  lại vì vợ mất sớm, chỉ để lại một cô con gái, nhưng ông chưa từng nghĩ đi thêm bước nữa, một mình đem con gái nuôi nấng.

Lục Đức Viễn tuổi tác đã cao, muốn vì  con gái kén rể, thứ nhất có thể giúp ông chiếu cố con gái, thứ hai gia nghiệp to như vậy cũng muốn có người kế thừa cùng kinh doanh. Ông thu đồ đệ, luôn luôn là trước xem nhân phẩm, lại xem có thể chịu khổ hay không , cuối cùng mới xem thiên phú, cho nên ông có mấy đồ đệ, nhân phẩm đều rất không tồi.

Ông có lòng đem mấy đồ đệ chọn lựa một người làm con rể, nhưng con gái ông Lục Tuyết Nhàn lại cùng một tên giúp việc bếp núc bình thường, tên là Trịnh Kiến Lâm yêu nhau.

Tổ tiên Trịnh Kiến Lâm mấy thế hệ cũng là đầu bếp, cũng từng phong quang một đoạn thời gian, nhưng ông nội cùng cha hắn thiên phú không đủ, lại không đủ chăm chỉ, liền dần dần xuống dốc.

Lục Đức Viễn cùng cha Trịnh Kiến Lâm xem như có giao tình, thường xuyên sẽ viện trợ nhà bọn họ một ít kinh tế, sau khi cha Trịnh Kiến Lâm qua đời, hắn lại cho Trịnh Kiến Lâm đến tiệm cơm nhà mình làm giúp việc bếp núc, tuy rằng xem ở mặt mũi cha hắn, đối hắn ít nhiều có chiếu cố, nhưng lại chưa từng nghĩ tới muốn cho hắn làm con rể của mình, đơn giản người này từ nhỏ chính là tâm tư bất chính.

Lục Đức Viễn ngay từ đầu biết con gái cùng Trịnh Kiến Lâm yêu nhau, không đồng ý cho hai người bọn họ ở bên nhau, nhưng không biết Trịnh Kiến Lâm đã dùng thủ đoạn gì, làm Lục Tuyết Nhàn đối với hắn khăng khăng một mực, còn không phải hắn thì không gả. Luôn luôn đem con gái phủng trong lòng bàn tay, Lục Đức Viễn thắng không nổi con gái đau khổ cầu xin, Trịnh Kiến Lâm càng là quỳ trước mặt ông, thề nhất định sẽ đối tốt với Lục Tuyết Nhàn, tuyệt đối không cô phụ nàng, ông mới miễn cưỡng đồng ý hai người ở bên nhau.

Nghĩ về sau Trịnh Kiến Lâm là con rể của mình, muốn giúp hắn kế thừa gia nghiệp tổ tiên truyền xuống, Lục Đức Viễn liền dốc lòng nghiêm khắc dạy dỗ, không chỉ dạy hắn nghề đầu bếp, làm người cùng cách làm việc, tâm tính phẩm đức, đều nghiêm khắc sửa đúng.

Trịnh Kiến Lâm biểu hiện cũng không tồi, nghiêm túc chăm chỉ, cũng không hề có cái gì tâm tư, Lục Đức Viễn liền cho rằng hắn đã hoàn toàn sửa đổi, ông cũng có thể an tâm đem con gái cùng gia nghiệp giao cho hắn, nào biết được biểu hiện của hắn mấy năm nay, bất quá chỉ là kỹ thuật diễn của hắn quá tốt, một lần diễn liền diễn mười mấy năm, kỳ thật bên trong vẫn là cái dạng tâm thuật bất chính.

Lục Tuyết Nhàn trời sinh yếu ớt, cùng Trịnh Kiến Lâm yêu nhau mấy năm mới kết hôn, nhiều năm sau mới có con, vì mang thai đứa nhỏ này cô không ngừng đi khám bác sĩ uống thuốc, cũng ăn không ít khổ. Nhưng cô không biết là, Trịnh Kiến Lâm đã sớm ở bên ngoài có tình nhân, con trai cũng đã hai tuổi.

Lục Đức Viễn sau khi biết chuyện này, thiếu chút nữa bị chọc tức đến trúng gió, ông vốn dĩ tuổi đã lớn, thân thể càng ngày càng không tốt, cũng không biết còn có thể sống bao lâu, ở ngay lúc này mới phát hiện, làm sao ông có thể an tâm nhắm mắt, một khi ông đi rồi, con gái cùng người như vậy sinh sống, nên làm thế nào cho phải đây.

Trịnh Kiến Lâm nhận thấy tình nhân cùng con trai riêng bị cha vợ phát hiện, kinh hồn táng đảm một thời gian, hắn cảm thấy hắn ở rể Lục gia, ép dạ cầu toàn mười mấy năm, tuyệt đối không thể cái gì đều không chiếm được. Hắn trộm thay đổi thuốc của Lục Đức Viễn, ở lúc Lục Đức Viễn tìm hắn đàm phán, cố ý chọc giận ông, Lục Đức Viễn bị chọc tức trúng gió, hắn cố ý kéo dài thời gian cấp cứu, Lục Đức Viễn trên đường đưa đi bệnh viện, cũng đã tắt thở.

Lục Tuyết Nhàn bị Lục Đức Viễn yêu chiều mà lớn, giống như một đóa hoa cầu người che chở trong nhà kính, chưa từng trải qua mưa to gió lớn. Cô tuy rằng từ nhỏ thân thể không tốt, nhưng có một người cha yêu thương cô, một người chồng mẫu mực, cô cảm thấy đã rất thỏa mãn, đời người quá mức hoàn mỹ, đến ông trời còn ghen ghét.

Cha cô đột nhiên qua đời, đối với cô là một đả kích rất lớn, vốn dĩ thân thể đã không tốt nay lại càng kém, nhưng vì mới sinh con trai, cô chưa bao giờ có sự kiên cường, cô muốn nhìn con trai lớn lên, cho nên liền nhịn xuống.

Lục Tuyết Nhàn cho rằng gia đình cô đã mỹ mãn, con trai cũng rất khỏe mạnh, tuy rằng Trịnh Kiến Lâm đối cô càng ngày càng lãnh đạm, nhưng cô cảm thấy tình yêu chung quy sẽ có một ngày chuyển hóa vì tình thân, vợ chồng già sẽ không giống lúc tuổi trẻ ngọt ngọt ngào ngào, hơn nữa Trịnh Kiến Lâm đem gia nghiệp xử lý rất tốt, cha cô ở trên trời nhìn thấy tất cả, cũng sẽ vui mừng.

Thẳng đến lúc Lục Cảnh Ngọc năm tuổi, Trịnh Kiến Lâm mang về một đứa con trai bảy tuổi, nói với Lục Tuyết Nhàn, đây là con ruột của hắn, lúc trước vẫn luôn nuôi ở bên ngoài, hiện tại muốn đem về nhận tổ quy tông, đứa nhỏ này sẽ cùng hắn mang họ Trịnh. Hắn nói hắn rất xin lỗi Lục Tuyết Nhàn, nhưng con nít là vô tội, việc luôn nuôi ở bên ngoài không tính nhắc lại, giờ mang về dạy dỗ thật tốt, về sau cùng con ruột của hai người bọn họ đều giống nhau.

Thế giới của Lục Tuyết Nhàn cơ hồ đều sụp đổ, cô xem đứa nhỏ kia giống quái vật đột nhiên xuất hiện,Trịnh Kiến Lâm đứng ở trước mặt cô cũng trở nên xa lạ, cô không dám tin tưởng, cũng không muốn tin tất cả đều là sự thật.

Nhưng mà hiện thực chính là, Trịnh Kiến Lâm đã phản bội cô, phản bội tình yêu của hai người bọn họ, hắn ở bên ngoài có người, còn có con trai so với Cảnh Ngọc lớn hơn hai tuổi. Cô hy vọng việc này chỉ là ác mộng của cô, có một ngày cô có thể từ trong mộng tỉnh lại, phát hiện tất cả đều không phải là thật.

Từ đó về sau, Lục Tuyết Nhàn thường xuyên tinh thần hoảng hốt, cô rất muốn từ trong mộng tỉnh lại, cô đã bắt đầu phân biệt không rõ chính mình còn ở trong mộng, hay là ở hiện thực. Nhưng tình nhân của Trịnh Kiến Lâm luôn tồn tại từ sau khi xuất hiện còn ở trong nhà bọn họ sinh hoạt, cũng chính là mẹ của đứa bé kia, thường xuyên sẽ đến nhà xem con trai, còn thường xuyên lấy thân phận trợ lý cùng Trịnh Kiến Lâm đi  tham dự các sự kiện, nghiễm nhiên ả mới là vợ chính thức của Trịnh Kiến Lâm, bởi vì ả sinh cho Trinh Kiến Lâm con trai trưởng, hơn nữa đứa nhỏ này còn mang họ Trịnh.

Lục Tuyết Nhàn cho rằng, vì con trai cô có thể chịu đựng hết thảy, cô nhất định có thể nhịn xuống. Thẳng đến khi cô trong lúc vô tình nghe được Trịnh Kiến Lâm cùng ả tình nhân nói chuyện, mới biết được cha cô cư nhiên là bị hắn hại chết.

Nhớ tới chính mình kiên trì muốn cùng Trịnh Kiến Lâm ở bên nhau, Lục Tuyết Nhàn cảm thấy là cô đã dẫn sói vào nhà, mới hại chết chính cha cô. Hơn nữa mỗi ngày nhìn đứa con riêng, còn có ả tiện nhân thỉnh thoảng xuất hiện trước mặt kia, Lục Tuyết Nhàn tinh thần bắt đầu có chút không bình thường, cô mắc chứng u buồn rất nghiêm trọng.

Thời điểm Lục Cảnh Ngọc mười lăm tuổi, Lục Tuyết Nhàn để lại cho con trai một đoạn hình ảnh cuối cùng rồi nhảy lầu tự sát.

Mười lăm tuổi Lục Cảnh Ngọc còn chưa vơi hết đau buồn, Trịnh Kiến Lâm đã cùng tình nhân Tôn Thu Dung kết hôn, Tôn Thu Dung liền trở thành nữ chủ nhân của căn nhà.

Lục Cảnh Ngọc không có cách nào mỗi ngày đối mặt với 3 người đã hại mẹ cậu tự sát, liền dọn đi ra ngoài sống một mình, Trịnh Kiến Lâm cũng không có ngăn cản, mặc kệ cậu tự sinh tự diệt.

Lục Cảnh Ngọc trong lòng đau khổ áp lực, học cũng không tốt, giao du với đám ăn chơi, mỗi ngày ăn nhậu chơi bời, miễn cưỡng học tới cao trung rồi tốt nghiệp, đột nhiên có một ngày tỉnh ngộ, cảm thấy cậu cần thiết vì mẹ mình báo thù, nhất định phải làm cho ba người hại chết mẹ cậu phải trả giá.

Tuy rằng Lục Cảnh Ngọc thái độ kiên quyết, nhưng năng lực hữu hạn, cậu nghĩ mọi cách cùng Trịnh Tuấn Minh đối nghịch, lại đấu không lại hắn, nhiều lần bị thua, chỉ có thể dựa vào say rượu cùng sống mơ mơ màng màng trốn tránh thống khổ.

Những cái trên đều là Cảnh Dương từ góc độ của Lục Cảnh Ngọc hiểu biết tình huống, Lục Cảnh Ngọc ở thế giới này nhất định là nhân vật pháo hôi, đấu không lại đối phương, cũng là đương nhiên.

Nhưng nếu là hắn , hơn nữa thay thế cho Lục Cảnh Ngọc, chiếm cứ thân thể này, liền phải đem hết toàn lực hoàn thành nguyện vọng của chủ nhân sở hữu thân thể này, xoay chuyển cục diện hiện tại. Cậu muốn báo thù, hắn liền giúp cậu báo thù, cậu muốn thành công, hắn liền giúp cậu lấy được thành công. Hiện tại hắn chính là hắn, mặc kệ là vì cậu, hay là vì chính mình, hắn đều phải đạt được trình độ viên mãn lớn nhất.

Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, từ góc độ hiểu biết của thân thể này vẫn chưa đủ tin tức lúc sau, hắn yêu cầu toàn cục về thế giới này, để biết một chút về đối thủ của hắn.

Trịnh Tuấn Minh trước kia tuy là con riêng, nhưng là đứa con mà Trịnh Kiến Lâm thích nhất cũng lấy làm tự hào, hắn còn rất nhỏ tuổi đã thể hiện thiên phú nấu ăn, Trịnh Kiến Lâm đem trù nghệ học từ Lục Đức Viễn tay cầm tay dạy cho Trịnh Tuấn Minh, lại trước nay không nghĩ tới muốn dạy cho Lục Cảnh Ngọc.

Trịnh Tuấn Minh dựa vào bề ngoài xuất sắc bề cùng nấu ăn ưu tú , thường xuyên xuất hiện ở các tiết mục nấu ăn hấp dẫn rất nhiều fans, cùng một ít bạn bè thân thiết. Hắn ở tiết mục nấu ăn , luôn là cố ý vô tình nhắc tới hắn khi còn nhỏ, ở Lục gia có bao nhiêu nơm nớp lo sợ, học nấu ăn có bao nhiêu vất vả, vợ trước của cha hắn luôn dùng ánh mắt xem quái vật để nhìn hắn, nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, hắn khẳng định đã chết trăm ngàn lần.

Trịnh Kiến Lâm thường xuyên ở trường hợp công khai nhắc tới, hắn cưới Lục Tuyết Nhàn là bởi vì sư phụ làm khó, không phải vì tình yêu, hắn  thực xin lỗi người vợ hiện tại, còn có con trai lớn, bọn họ vì hắn ẩn nhẫn quá nhiều, hiện tại hắn chỉ muốn mình có khả năng bồi thường cho bọn họ, chỉ trích ngôn luận, có thể nhắm vào hắn, nhưng đừng thương tổn vợ con hắn.

Vì Trịnh Tuấn Minh mỗi lần ở các tiết mục đều phải hàm súc biểu đạt hắn khi còn nhỏ có bao nhiêu khó khăn, cho nên fans của hắn chưa bao giờ bởi vì hắn là con riêng mà khinh thường hắn, cũng không chỉ trích hắn, ngược lại vô cùng đau lòng cho hắn, rốt cuộc nếu có thể lựa chọn, chính hắn cũng không muốn trở thành con riêng, hắn cũng muốn cha mẹ yêu nhau có thể quang minh chính đại ở bên nhau, chuyện này mặc kệ ai đúng ai sai, hắn đều là người vô tội nhất.

Nữ nhân giống Lục Tuyết Nhàn, ngươi muốn cô làm cái việc ác độc gì, cô cũng làm không được. Cho nên trên thực tế, cô trừ bỏ lần đầu tiên nhìn thấy Trịnh Tuấn Minh, dùng ánh mắt hoảng sợ cùng xem quái vật nhìn hắn, thời gian sau, cô đều đem hết toàn lực làm lơ sự tồn tại của hắn. Đối với con trai riêng được người chồng đột nhiên mang về nhà, cô cho rằng hắn chỉ là trẻ con vô tội, không làm ra bất cứ hành động gì tổn thương hắn, nhưng cũng đồng dạng không cách nào đối tốt với hắn, thậm chí quan tâm hắn.

Mỗi lần chỉ cần Lục Tuyết Nhàn nhìn thấy Trịnh Tuấn Minh, đối với cô đều là cực đại tra tấn, nhưng cô chỉ có thể chịu đựng, cũng vẫn luôn chịu đựng, thẳng đến Tôn Thu Dung lần lượt xuất hiện trước mặt, lần lượt nhắc nhở cô khi muốn quên đi sự thật, cô rốt cuộc nhịn không nổi nữa, dùng tự sát giải thoát cho mình.

Lục Cảnh Ngọc căm hận mẹ con Trịnh Tuấn Minh, Trịnh Tuấn Minh cũng đồng dạng chán ghét mẹ con Lục Cảnh Ngọc, bởi vì Trịnh Kiến Lâm từ nhỏ đã dạy cho hắn quan niệm, chính là bởi vì Lục Đức Viễn,  cha hắn mới không thể cùng mẹ hắn quang minh chính đại ở bên nhau. Hắn mang trên lưng thân phận con riêng, đều là bởi vì Lục Đức Viễn cưỡng bức cha hắn ở rể, cha hắn cùng mẹ hắn mới là chân chính yêu nhau, mà người như Lục Tuyết Nhàn mới là kẻ thứ 3 phá hoại gia đình người khác.

Nhìn đến khúc này Cảnh Dương cảm thấy có chút buồn cười, Trịnh Tuấn Minh chán ghét người Lục gia như vậy, rồi lại yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả của Lục gia, cũng cùng cha hắn giống nhau, một lòng muốn đem tài sản Lục gia sở hữu đều chiếm cho riêng mình, hai cha con thật đúng là giống nhau vừa dối trá lại tham lam.

Lục Cảnh Ngọc bởi vì nhiều lần cùng Trịnh Tuấn Minh đối nghịch, làm một ít bạn bè của Trịnh Tuấn Minh không vừa mắt nhìn cậu, thậm chí không cần Trịnh Tuấn Minh tự mình động thủ, hắn chỉ cần cùng những tên đó than khổ, bọn họ liền giúp hắn đem Lục Cảnh Ngọc giải quyết.

Bị đám bạn bè của Trịnh Tuấn Minh hãm hại, Lục Cảnh Ngọc trở thành vai ác bị mọi người đòi đánh đấm, cuối cùng kết cục thực thảm, giống như chuột chạy qua đường lưu lạc đầu đường còn bị người đuổi gϊếŧ, trong đó còn có bút tích của người được xem là cha ruột kia. Vì tránh né những người hãm hại đuổi gϊếŧ cậu, cậu chỉ có thể ngụy trang thành bộ dáng của kẻ lưu lạc, cuối cùng vẫn là chết trong cuộc ẩu đả đầu đường.

Đọc truyện chữ Full