DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Còn Cơ Hội Nào Để Yêu Anh
Chương 29

Môi anh tìm đến môi cô mút máp, hai cánh môi dây dư đến chán chê, anh đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng cô quấy phá, tìm đến chiếc lưỡi đinh hương kia mà quấn lấy.

Dứt nụ hôn, anh rê lưỡi qua tai đến má rồi xuống cổ cô mà mút nhẹ.

Thẩm Vy bắt đầu thở gấp, tiếng ưm nhẹ trong cổ họng cô phát ra khiến anh thích thú mà mút mạnh hơn vào bên cổ

- Ưm...đừng...sẽ để lại dấu mất...

Hạo Thần chính là không quan tâm lời cô nói mà mút mạnh hơn thế.

Tay anh ở phía dưới đã lần vào bên trong áo cô, tìm đến đôi gò bồng kia mà xoa nắn

- Thẩm Vy, cơ thể em thật sự rất thơm!!

- Ưm...đừng nói...

Anh bật cười ngồi dậy cởi chiếc áo sơ mi trên người quăng xuống đất.

Tay lần tới áo cô nâng lên mà úp mặt vào đôi h*ng đào sau lớp áo ngực ren trắng.

Dây dư một lúc cảm giác bất tiện anh liền đưa tay thoát y cho cô.

Thân thể cô trắng nõn hiện lên trước mắt khiến anh không kiềm chế được mà cúi xuống hôn lên môi cô

- Ưm...ưm...

Tay anh lần xuống khu vườn bí mật kia mà chơi đùa.

Thẩm Vy ưỡn người đưa tay cản anh lại

- Ưm...

Hạo Thần dứt nụ hôn cắn nhẹ lên cổ cô

- Xấu hổ sao?

- Ưm...đừng mà...

- Ngoan, buông ra để anh làm việc!!

Thẩm Vy từ từ buông tay anh ra để mặc anh chơi đùa phía dưới, khoái cảm nhè nhẹ dâng lên khiến cô vặn vẹo cơ thể.

Hạo Thần hôn xuống bầu ng*c kia, chơi đùa thêm chút nữa rồi lướt xuống phía dưới.

Rút tay ra anh nhìn vào bên dưới của cô khiến cô xấu hổ quay mặt đi.

Hạo Thần nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô mà bật cười, anh cúi xuống hôn nhẹ lên khu vườn bí ẩn khiến Thẩm Vy bất ngờ quay lại

- Thần...ưm...đừng...bẩn...ưm...

Hạo Thần đều đều đưa lưỡi vào bên trong như muốn rút sạch nguồn nước đang chảy ra trong cô.

Đến khi cảm nhận cô đủ mẩn cảm anh mới đứng dậy thoát y cho mình.

Thẩm Vy nhìn v*t đang dựng đứng của anh mà kinh hoảng.

Hạo Thần nằm áp lên người cô

- Anh vào nhé!!

- Không, rách mất...

Khóe mắt cô chưa gì đã long lanh nước khiến anh bật cười, hôn nhẹ lên khóe mắt cô anh thầm thì

- Không sao, anh sẽ nhẹ nhàng...ngoan...

Thẩm Vy nghe lời anh từ từ dang chân ra, Hạo Thần được cô bật đèn xanh thì đặt c* vật trước lối mở h*a huy*t mà từ từ tiến vào.

Cảm giác có gì đó chắn lại nên anh khẽ nhíu mày, đẩy sâu một chút liền có cảm giác tốt hơn.

Thẩm Vy khóc nấc lên

- Aaaa...đau....không muốn....anh mau ra ngoài....huhu

Hạo Thần đưa tay lau đi hàng nước mắt của cô

- Sẽ hết đau nhanh thôi, đừng khóc!!

Anh biết cô đau nên luật động có chút nhẹ nhàng, về sau cảm nhận cô đã quen với mình mà ra vào nhanh hơn trong cô.

Cơn đau dần qua đi, khoái cảm dần bủa vây...Thẩm Vy dưới thân anh mà rên rỉ theo từng chuyển động của anh

- Ưm...Thần...nhẹ một chút....

Tiếng rên rỉ cùng thở dốc bắt đầu vây quanh căn phòng.

Mùi tanh nồng ngập khắp căn phòng, những vết xước trên lưng anh cùng những dâu hôn ngân trên cổ cô chính là minh chứng cho sự cuồng nhiệt của họ.

Sáng hôm sau, Thẩm Vy khẽ nhíu mày mở mắt nhìn qua bên cạnh là anh nhưng ánh mắt cô lại rũ xuống.

Lật chăn nhìn hai thân thể không một mảnh vải che thân khiến cô khẽ thở ra, đưa tay gỡ tay anh đang yên vị trên eo mình, dự bước xuống liền bị một cánh tay mạnh mẽ kéo ngược lại, cô bổ nhào nằm lên người anh, mặt đối mặt với anh.

Hạo Thần đưa ánh mắt dịu dàng nhìn cô

- Tính chạy đi đâu? Hửm??

- Em...em...muốn đi tắm...

- Hôm qua anh tắm sạch sẽ cho em rồi, nằm yên với anh một chút!! Lâu lắm rồi anh mới có thể ngủ ngon như vậy!!

- Anh buông em ra trước đã, em sẽ nằm mà!!

Hạo Thần buông cô ra, Thẩm Vy ngã người nằm bên cạnh anh.

Hạo Thần khẽ xoay người, đưa tay qua eo cô mà siết chặt lấy.

Mặt tìm đến cổ cô mà vùi vào như tìm kiếm chút hương vị nơi cô

- Anh mau về phòng đi, Kim Dương...

- Không sao đâu!! Khi nào em bay?

- Ưm...3 giờ chiều nay...

- Hủy đi, ở với anh thêm một tuần nữa!!

- Hả?

- Anh muốn gần em hơn!!

- Nhưng còn công việc...

- Về giải quyết sau cũng được mà! Một tuần thôi, được không?

- Hạo Thần à, chúng ta đang làm chuyện sai trái với Kim Dương và cả hai đứa nhỏ...em...

Anh đưa tay lên miệng cản trở lời nói của cô

- Suỵt...

Dứt lời anh đã lật cô dưới thân mình, con vật kia nãy giờ đã thức dậy chỉ là con cừu non vẫn chẳng biết gì mà nằm đó như muốn dâng tế.

Thẩm Vy bất ngờ nhìn anh, chưa hiểu gì đã cảm nhân được vật kia trong mình

- Anh làm gì vậy?

- Suỵt, nhỏ thôi...Kim Dương bây giờ đã thức rồi đấy!!

- ....

Thẩm Vy sợ sệt mà mím chặt môi bắt đầu kìm nén những tiếng rên rỉ.

Cứ như vậy, sáng sớm đã có một màn lăn lộn trên giường của đôi trẻ..

Đọc truyện chữ Full