DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sau Khi Bị Bắt Chơi Tình Nhiều Tay, Tôi Bỏ Chạy
Chương 6



"Hắt xì!"
Đỗ Hữu hắt xì một cái thật vang dội.

Hệ thống quan tâm: "Kỷ chủ sao vậy, bị cảm sao?"
Đỗ Hữu lắc đầu.

Tố chất của thân thể này không thể bị bệnh.

"Vậy là tốt." Hệ thống nói: "Cốt truyện tiếp theo sắp diễn ra rồi, phải chăm sóc cho thân thể tốt một chút, không thể lây bệnh cho tiểu thụ được."
Đỗ Hữu sờ mũi, "Diễn biến tiếp theo là gì?"
"Ba của Tiêu Điền Điền sẽ xảy ra tai nạn xe cộ.

Thẩm Thần cũng sẽ nhận ra tình yêu của mình là ai, sau đó chia tay với ánh trăng sáng." Hệ thống giống như đang đọc tư liệu, "Vì vậy cảnh diễn tiếp theo là ở bệnh viện.

Ba mẹ xảy ra chuyện, đó là lúc tiểu thụ yếu ớt nhất, ký chủ, lần này nhất định phải nắm cơ hội thật chắc nha."
"Ừ."
Lần này phải khiến Thẩm Thần nhận ra sự thật, quay đầu là bờ, từ bỏ Tiêu Điền Điền.

Cảnh tiếp theo trong cốt truyện sẽ diễn ra trong một khoảng thời gian ngắn nữa.

Đỗ Hữu như thường lệ bắt đầu công việc của một tổng tài, nhưng cũng có lúc không siêng năng lắm nên trốn mất dạng.

Lúc ra tới sân bay, đã là đêm khuya.

Lần này người đi cùng trong chuyến công tác chỉ một mình trợ lý Tiêu, nên tài xế mới đánh một chiếc xe hơi cỡ nhỏ lại đây.

Đỗ Hữu ngồi vào bên trong xe, mở điện thoại xem hot search, mới biết hôm nay là Tết Trung Thu.

Không khỏi nhìn ra cửa xe một chút.

Đêm đen bao trùm, trên trời chỉ có mấy ngôi sao với ánh sáng ảm đạm điểm xuyến.

Trăng đêm nay, không tròn như ngày đó ở quán bar anh thấy.

Trên hot search có dưa của Đài trung ương về buổi tiệc phát sóng trực tiếp tối nay, nghe nói là mời được nhóm nam TODAY.

Lúc Đỗ Hữu nhấn vào phần phát sóng trực tiếp, làn sóng bình luận đã muốn chiếm đến không thấy rõ người trên sân khấu.


【 a a a a a a Hạo Vũ XD mẹ yêu con!!! 】
【 Chồng yêu Hạo Vũ ơi, em muốn sinh khỉ con cho anh!! 】
【 Hạo Vũ oppa quá đẹp trai, sáng mù mắt chó em rồi, abcdef....!!! (a, các chị em tui chết rồi) 】
Này đâu phải là tiệc đêm Trung Thu, này là buổi biểu diễn riêng của Vưu Hạo Vũ chứ còn gì nữa.

Tuy rằng làn sóng thủy triều mang tên fan hâm mộ làm loạn hết màn giới thiệu của các thành viên còn lại, nhưng khi Vưu Hạo Vũ kết thúc màn của mình, làn sóng fan cũng lắng xuống theo.

Giờ chả thấy mống nào...!
Đỗ Hữu tắt phần bình luận.

Hình ảnh trong video dừng lại đúng lúc nhịp cuối cùng của bài hát kết thúc, là ảnh năm người trong nhóm.

Hát xong một bài, nhóm nam TODAY trong tiếng thét chói tai cộng thêm tiếng khóc dưới sân khấu từ từ đi xuống.

Trong nháy mắt, số lượng người xem online chật kín.

Trong khoảng thời gian này người chủ trì nhanh chóng đọc tên của nhãn hiệu đã đầu tư cho chương trình.

Sau khi TODAY đi xuống, số người xem cũng tuột theo.

Lúc sau lại có màn ca hát của các tiểu hoa đán đang hồng, nhưng người xem cũng chưa thể đạt ngưỡng như lúc đầu.

Đỗ Hữu xem một chút, cảm thấy nhàm chán.

Vừa lúc này xe cũng đang đi trên đường cao tốc, nên anh tắt luôn điện thoại.

Trên đường cao tốc, xe hơi màu đen chạy nhanh như bay.

Bên trong xe mở một bài nhạc nhẹ du dương uyển chuyển.

Đỗ Hữu ngồi nghe, cảm thấy hơi buồn ngủ.

Đầu gật gà gật gù, lập tức tựa ra sau ngủ luôn.

Trợ lý Tiêu đi cùng trong chuyến công tác quay đầu nhìn cấp trên nhà mình, lặng lẽ tắt nhạc, ra hiệu cho tài xế im lặng.


Mọi thứ trong lúc này yên ắng hài hòa.

.

truyện kiếm hiệp hay
Không biết qua bao lâu, Đỗ Hữu bỗng nhiên nghe thấy một tiếng thét chói tai như muốn xuyên thủng màn nhĩ, khiến anh bừng tỉnh giấc, nhìn xung quanh.

Làm sao vậy?
Trợ lý Tiêu che miệng lại, từ kính chiếu hậu nhìn về phía tổng tài nhà mình, ngượng ngùng nói: "Rất xin lỗi, Đỗ tổng.

Tôi đánh thức anh sao?"
Tài xế nói tiếp: "Tổng tài, phía trước hình như đã xảy ra tai nạn."
Đỗ Hữu nhìn sang, thấy phía trước không xa có hai chiếc ô tô, một màu đen lớn và một màu trắng nhỏ, va chạm rất gần nhau.

Mà cậu trai đang đứng ở trước hai xe nhìn rất quen.

Trợ lý Tiêu cũng nhận ra.

Đó chẳng phải là người phát ngôn của nhãn hiệu bọn họ, Vưu Hạo Vũ sao.

Xe màu trắng chệch đường đụng trúng thân cây, xe màu đen thì đụng thân xe trắng, thân bị lõm xuống, đèn cũng vỡ vụn.

Vưu Hạo Vũ đứng cạnh xe, mấy cô gái đang vây xung quanh cậu ta.

Vưu Hạo Vũ nhìn rất tức giận, dù đang mang khẩu trang cũng không thể che được.

"Ký tên? Đầu mấy cô bị chập đúng không? Chạy theo xe rất nguy hiểm mấy cô không biết à?"
Tiếng rống này dù có cách xa mấy mét cũng nghe rất rõ, tới cả người ngồi trong xe ai cũng nghe được.

Trợ lý Tiêu nghe một chốc, quay đầu lại nói: "Đỗ tổng, nhìn tình huống có lẽ là fan cuồng đuổi theo xe."
Các fan nghe vậy đều ngẩn ra, ở trong lòng các cô, Vưu Hạo Vũ là người kiêu ngạo khó thuần nhưng sẽ không nói lời thô tục, vậy mà bây giờ lại chửi thề, hơn nữa còn mắng các cô.

Cô gái vừa nãy muốn ký tên rất bất mãn, "Anh, anh có ý gì! Chúng tôi thích anh nên mới đuổi theo xe anh.

Không có chúng tôi làm fan, anh là cái thá gì chứ!"

"Fan cuồng phải không?" Vưu Hạo Vũ cười nhạo, "Cô tự xem lại bộ dạng mình đi."
"Anh!" Cô gái căm giận, nâng tay lên đánh.

Vưu Hạo Vũ né tay cô, tay phải thì lùi lại để sau lưng mình.

Trợ lý nhỏ thấy tình hình không ổn, chạy ra ngăn.

"Mọi người, bình tĩnh, bình tĩnh một chút! Ôi ôi không nên đánh nhau!"
Trợ lý nhỏ muốn khóc tới nơi rồi.

Một cô gái bình thường yếu đuối như vậy, ai ngờ lúc đánh nhau lại không nương tay thế chứ.

Hiện trường hỗn loạn.

Vưu Hạo Vũ cảm thấy mình gần đây chắc chắn là bị ai đó ám quẻ rồi.

Lúc trước thì bị "bạn" hồi trong show tuyển tú lừa tới quán bar, sau mới biết thì ra cậu ta chỉ vì muốn khoe mình có bạn là thần tượng đang hồng.

Cả đám như thấy thú quý hiếm lấy điện thoại ra chụp điên cuồng.

Bây giờ thì quay xong tiết mục, về nhà thì bị một đám fan cuồng chặn xe, xảy ra tai nạn xe cộ.

Mấy chuyện này hợp lại đúng là muốn điên.

Mà trợ lý nhỏ bên này đã sắp chống đỡ không được nữa.

Người đại diện không ở, trên xe bảo mẫu ngoại trừ Vưu Hạo Vũ, còn lại là trợ lý nhỏ và tài xế lái xe.

Mà vây quanh ở đây lại là sáu cô nữ sinh, bọn họ không thể ra tay được, chỉ có thể mở ra cánh tay gà mẹ đi ngăn cản.

Tuy sau khi bị đâm xe, trợ lý đã gọi điện báo cho người đại diện.

Bên kia nói là sẽ lập tức cho người tới đón, nhưng mà không biết phải đợi bao lâu.

Đúng lúc này, trợ lý nhỏ nghe sau lưng có tiếng bước chân.

Nhanh dữ vậy?
Trợ lý nhỏ mong đợi mà quay đầu lại, thì thấy là một người phụ nữ lạ mặt, tâm trạng từ dương chuyển sang âm.

Chẳng lẽ là tới xem náo nhiệt? Vốn dĩ chuyện hôm nay đã mệt lòng lắm rồi, nếu còn có thêm người khác biết, không biết mình sẽ bị người đại diện dạy bảo như thế nào.

Trợ lý Tiêu đến gần, đưa cho trợ lý nhỏ một tấm danh thiếp.


Trợ lý nhỏ buồn bực nhận lấy, khi nhìn thấy tên công ty trên tấm danh thiếp, hai mắt lập tức sáng ngời.

Là công ty mà Hạo Vũ làm người phát ngôn! Bây giờ tình hình hỗn loạn như vậy, nói không chừng còn có thể hỗ trợ một chút.

Nhưng sau đó tâm trạng lại tuột xuống.

Không được, loại chuyện thế này lại bị đối phương thấy, nói không chừng sẽ đánh giá không tốt về Hạo Vũ.

Thậm chí đại ngôn có thể bị hủy bỏ, còn có khả năng sẽ đòi một khoản bồi thường từ chỗ bọn họ.

Lần đầu tiên trợ lý nhỏ gặp được trường hợp này, nội tâm xoắn xuýt không biết làm sao.

Cầm tấm danh thiếp ngẩn ra, không hề phản ứng lại.

Trợ lý Tiêu không thấy đối phương nói gì, nên chủ động nói: "Có cần giúp đỡ không?"
Thì ra là tới giúp bọn họ! Khiến trợ lý nhỏ cảm động vô cùng, trong lòng bất giác nổi lên một khúc Hallelujah*.

(*) theo tui tìm thì thấy đây là một bài ca về Jah, thay cho đấng Jehovah, thượng đế của người Do Thái.

"Bên chị có thể mang Hạo Vũ của chúng tôi về công ty trước được không? Cứ đứng ở đây cũng không tiện lắm." Sau đó quay đầu lại, nói nhỏ với thanh niên mặt mày không kiên nhẫn nhưng vẫn cố nín, "Đây là trợ lý tổng tài tập đoàn Đỗ thị, nhớ kỹ không được vô lễ."
Vưu Hạo Vũ nhìn về phía người phụ nữ đằng kia.

Cô tầm ba mươi tuổi, đeo mắt kính, khuôn mặt nghiêm trang.

Fan cuồng bị tài xế ngăn lại, còn đang ầm ĩ ở phía kia.

Tuy rằng không muốn đi theo người này, nhưng cũng không muốn đứng ngu ở đây.

Trợ lý Tiêu gật đầu: "Xin đi theo tôi."
Các fan thấy người đi, thì rất không muốn, "Vưu Hạo Vũ, anh đứng lại đó cho tôi! Anh muốn đi đâu?"
Bởi vì biến cố vừa nãy, các cô một tiếng oppa cũng không kêu nữa.

"Vưu Hạo Vũ, người phụ nữ kia là ai? Anh cầm tiền của chúng tôi đi yêu đương?"
Vưu Hạo Vũ không thể nhịn được nữa, quay đầu lại mắng một câu: "Ồn muốn chết! Ông đây chính là đi nhắng nhít với vợ yêu đấy! Không liên quan tới mấy người!"
Nói xong cũng không thèm nhìn tới sắc mặt trắng bệch của đám người phía sau, quay người rời đi.

Vợ?
Ánh mắt của trợ lý Tiêu sáng lên, đưa tay đẩy gọng kính.

Sau khi lên xe, Vưu Hạo Vũ mới phát hiện ghế sau còn có một người đàn ông nhìn rất quen.

Sau khi trợ lý Tiêu ngồi lên ghế phụ, cài đai an toàn, quay đầu lại giới thiệu: "Đây là chủ tịch kiêm tổng giám đốc của tập đoàn chúng tôi, Đỗ tổng.".


Đọc truyện chữ Full