DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhân Vật Phản Diện Làm Mất Mặt Hào Quang Nhân Vật Chính
Chương 40: Solo nói cho mi ai mới là ba ba (13)

Editor: Gấu Lam

Weibo Tạ Nhất Hàng follow ba người DDD, nhưng chỉ có Nghê Phi không follow hắn. Qua bốn năm Nghê Phi cùng lắm là chỉ tên điểm họ mở miệng châm chọc hắn, nhưng trước nay cậu ta chưa từng chia sẻ bài của hắn, rõ ràng một bộ không muốn dính líu tới hắn.

Đương nhiên cũng bởi vậy mà Nghê Phi trả giá đại giới, bị giới giải trí phê bình rằng EQ không tồn tại, nhưng bản thân cậu lại không để bụng, bốn năm ấy vẫn làm theo ý mình.

Đây là lần đầu tiên Nghê Phi "Hỗ động"hắn trên mạng.

Dù răng dư luận hiện tại đang nhằm vào Nghê Phi, nhưng thời điểm Tạ Nhất Hàng từ trên đài xuống, cả trường quay đều bị Nghê Phi chinh phục, chỉ cần chờ tiết mục chính thức phát sóng, ngoại giới sẽ có hưởng ứng gì cơ hồ có thể đoán trước được.

Cho nên hiện tại Nghê Phi có ý gì? Chờ tiết mục phát sóng, tin tức nhất định sẽ bị lộ, đến lúc đó người phải tiếp nhận phê phán có phải sẽ là hắn không?

Đầu óc Tạ Nhất Hàng như hồ nhão, hắn nhớ thời gian lúc chính mình vừa mới xuất đạo, cũng chịu đủ chửi rủa, dù là tiếng mắng đó đại đa số đều là do công ty cạnh tranh mua thuỷ quân hoặc là fans nhóm nam khác, nhưng hắn không khống chế được tim thuỷ tinh của mình, ban ngày cậy mạnh buổi tối lại khổ sở trộm khóc. May mắn hết thảy đều khổ tận cam lai......

Khoảng thời gian khổ cực thời mới xuất đạo, Tạ Nhất Hàng tuyệt đối không muốn trải nghiệm một lần nữa.

"Tiểu Hàng đừng đùa nữa, tới phòng thu âm." Sư Duyên từ khi quay tiết mục đến giờ lần đầu tiên xuất hiện, trong lúc Tạ Nhất Hàng gọi mấy cuốc điện thoại hắn cũng không nhận, thẳng đến hôm nay phải thử âm nên mới về công ty. Hắn từ phía sau đi tới, trên mũi đeo kính râm đen nhánh, thấy không rõ biểu tình. Tuy rằng xưng hô vẫn thân mật giống như trước, nhưng khi đi ngang qua Tạ Nhất Hàn Sư Duyên cũng không dừng lại bước chân, mà đi thẳng.

Tạ Nhất Hàng nga một tiếng, nhanh chạy theo.

Nhiếp Gia dùng sáu ngày sáng tác bài hát mới cho trận chung kết, thời gian này đối với kỉ lục sáng tác của Nghê Phi mà nói cũng không tính là nhanh, nhưng vẫn khiến các nhân viên công tác phòng thu âm kinh ngạc, bao gồm Thần Thiên, khi lấy tai nghe nghe khúc nhạc Thần Thiên không còn cảm nhận được đầu mình, bài hát này hoàn toàn điên đảo.

Nghê Phi có các loại danh hiệu được bên ngoài đặt, có khen cậu cũng có vũ nhục cậu, nhưng " Cỗ máy chế tạo thần khúc" là danh hiệu mà cả fan only cũng tâm phục khẩu phục. Mặc kệ là giai điệu hay là ca từ, Nghê Phi từ khi mới xuất đạo đã mang theo phong cách cá nhân mãnh liệt, không có một bài hát dính líu đến tình yêu, tất cả đều là hùng hồn, đại khí bàng bạc, mỗi một đoạn giai điệu ca khúc là một hồi chuyện xưa, một ca từ chính là cả một thế giới.

Rất nhiều nghệ sĩ sáng tác cực kỳ thích nghe âm nhạc của DDD, rất dễ dàng kích phát linh cảm.

Cho nên Nghê Phi mới có thể chỉ một người kéo toàn bộ nhóm D, làm nhóm D nổi tiếng cả nước, kể cả nước ngoài cũng gom fan vô số.

Nhưng hiện tại bài hát mới này, không hề giống phong cách dĩ vãng của Nghê Phi, bởi vì đây là rock and roll hết sức điên cuồng, tiết tấu không có chút nào uyển chuyển trái lại như tạc nứt, tiết tấu càng lúc càng nhanh, càng ngày càng chói, tới phần điệp khúc không biết dùng cao âm khủng bố cỡ nào mới có thể phối hợp hoàn mỹ với bài hát, cả bài hát đều trào dâng thiêu đốt ngọn lửa cháy bỏng, tạo nên xúc động điên cuồng gào rống không biết tên.

"Nghê Phi cố ý phân cao thấp với Galaxy à." Thần Thiên hơn nửa ngày mới tỉnh lại, hưng phấn đến da đầu đều đã tê rần.

Lần trước quay hình, hơn một ngàn phiếu bầu cho Galaxy, hung hăng tát mặt DDD, quả nhiên đã chọc giận Nghê Phi. Nghê Phi luôn luôn kiêu ngạo, trận chung kết lại muốn dùng rock and roll để tranh quán quân, cũng không lấy sở trường của mình, xoay mặt đã viết khúc nhạc rock and roll rồi, lấy khuyết điểm của mình pk với sở trường của người khác.

Không, hoặc là nói Nghê Phi đang khiêu khích Galaxy, cố ý phải dùng sở đoản của mình nghiền áp sở trường của đối thủ, thực thi trả thù tuyệt đối trên toàn diện, bạch bạch vả mặt đám người Galaxy và người xem.

Thần Thiên còn đang nhịn không được run chân, còn chưa thu âm đã chờ không nổi muốn lập tức đến chung kết.

Khúc phong rock and roll điên đảo này, nhất định sẽ lập nên một đỉnh cao mới cho DDD.

Đối mặt với Galaxy ở trận chung kết, sẽ là đối thủ mạnh như thần.

Sư Duyên nghe xong cũng một thân mồ hôi khiếp sợ hồi lâu, "Trận chung kết thắng rồi."

Lần trước Galaxy đã dùng rock and roll khuấy động hiện trường trở nên siêu việt, nhưng đặt cùng với bài hát của Nghê Phi, nháy mắt đã biến thành bùn nhão! Đừng nói kỳ tích không liên tiếp phát sinh, cho dù trận chung kết Galaxy lại lần nữa hoá siêu việt, cũng không có khả năng trong một vòng đạt đến độ cao của Nghê Phi.

Trận chung kết ngày đó chỉ cần không phát sinh bất luận sai lầm gì kéo chân sau Nghê Phi, bọn họ căn bản không cần phát huy vượt xa người thường cũng đủ nghiền áp Galaxy.

Sư Duyên lúc này mới chân chính ý thức được Nghê Phi mới là linh hồn của nhóm D, biểu tượng giới âm nhạc là ý nghĩa thế nào.

"Nghê Phi đã phân part rồi." Cậu quen thuộc âm vực của ba người, dựa theo năng lực mà phân chia, nhưng cũng không nhất định bắt ba người họ dựa theo ý cậu, nên mới bảo bọn họ thử âm. Thần Thiên nhìn thoáng qua Tạ Nhất Hàng đứng ở bên cạnh cúi đầu xem bản phổ, hờ hững nói: " Tôi không ý kiến với việc phân part, các cậu tự xem rồi làm đi, tôi muốn đi luyện tập."

"Tôi cũng không ý kiến." Sư Duyên nói xong bỗng nhiên nhớ tới hắn chỉ mới nhìn part của mình, mắt hắn quét xuống, Thần Thiên cùng part của hắn cộng lại chiếm 20%, phần hát chung cũng rất ít. Nghê Phi chiếm lớn nhất, tình huống giống như 《 Chiến Ca 》lần trước một mình Nghê Phi xỏ xuyên qua cả bài hát, hơn nữa cả điệp khúc cũng là part của Nghê Phi. Sư Duyên không có bất luận ý kiến gì, hắn vẫn rất tự mình hiểu lấy, phần điệp khúc trong bốn người cũng chỉ có Nghê Phi có thể hát nổi.

Làm Sư Duyên nhíu mày chính là, Tạ Nhất Hàng chỉ có ba câu mở đầu ngắn ngủi, nói cách khác hát xong ba câu Tạ Nhất Hàng toàn bộ quá trình đều mua nước tương.(?)

(?): không liên quan gì đến bản thân, giống như chỉ đi ngang qua. ( Biết lí do bắt nguồn của cụm từ này mắc cười dữ lun á:)))

Âm vực Tạ Nhất Hàng hẹp, chú định có vài thể loại hát không được, trong đó đương nhiên bao gồm rock and roll có yêu cầu cực lớn đối âm vực, cậu có thể trong bài hát này đi mua nước tương đã không tồi, điểm này Sư Duyên hiểu rõ.

"Lần này có phải sẽ không tắt mic của tôi không?" Tạ Nhất Hàng ngẩng đầu nói.

Thần Thiên nghe vậy dừng bước chân, hắn quay đầu nhìn lại, Tạ Nhất Hàng lần này không phải một bộ nhu nhược đáng thương hốc mắt ửng đỏ, trong mắt chứa quật cường, vì bất bình dường như hơi hơi cau mày, hiển nhiên rất không vừa lòng cách làm của Nghê Phi.

" Cậu có part." Thần Thiên nói.

" Chỉ ba câu?" Tạ Nhất Hàng tranh luận với hắn, "Cho tới nay tôi đều là Center, tôi không rõ vì cái gì Nghê Phi một hai phải nhằm vào tôi, nhất định phải mượn cơ hội chèn ép tôi, tôi rốt cuộc làm sai cái gì chớ!"

"Ai quy định cậu nhất thiết phải là Center? Cậu không có năng lực làm Center thì phải nhường cho người khác, tự điên khùng dát vàng lên mặt mình, bộ Center là tổ truyền nhà cậu à, chỉ có thể cho họ Tạ mấy người đảm đương có phải hay không?" Thần Thiên cười lạnh nói.

Tạ Nhất Hàng quật cường không duy trì được mấy giây đã bị Thần Thiên nói đến đỏ cả mắt, hắn xin giúp đỡ mà nhìn về phía Sư Duyên, đầy bụng ủy khuất nói: "Sư Duyên...... Nghê Phi có phải muốn đuổi tôi không?"

" Cậu ấy sẽ không." Sư Duyên tiến lên hai bước vỗ vỗ vai Tạ Nhất Hàng, hắn thừa nhận tài hoa Nghê Phi lại vì Nghê Phi ở công ty chịu hạn chế mà áy náy một đoạn thời gian...... Nhưng căn bản mà nói Tiểu Hàng có làm sai chuyện gì sao? Hắn chỉ là choáng váng, cũng không có ác ý với người khác. Nghê Phi không biết mình bị công ty hạn chế còn châm chọc chèn ép Tiểu Hàng trắng trợn, chẳng lẽ không phải Nghê Phi có vấn đề sao?

" Cậu không có bổn sự này." Sư Duyên chắc chắn mà nói, ẩn sâu trong đôi mắt là sóng ngầm mãnh liệt. Trong lòng bỗng nhiên cảm thấy Nghê Phi cậy thế mà kiêu, công ty hạn chế cậu ta quả thực chính là báo ứng.

Tạ Nhất Hàng cảm giác được thái độ Sư Duyên đối với mình hòa hoãn chút, lại khôi phục quan tâm ôn nhu như ngày xưa, nhịn không được xoa xoa chóp mũi nói: "Có phải bởi vì Nghê Phi muốn làm Center nên mới nhằm vào tôi không?"

Không đợi Sư Duyên nói chuyện, thanh âm lạnh băng của Thần Thiên đã vang lên: "Tạ Nhất Hàng, người muốn làm Center là cậu. Cậu cũng đừng quên, điệp khúc kinh diễm nhất 《 Chiến Ca 》 là Nghê Phi cho Sư Duyên, cậu ấy nếu nổi trội hơn sao không tự hát? Không phải cậu ấy không thể hát, mà bởi vì thanh tuyến của Sư Duyên thích hợp hơn. Đừng dùng tâm tư dơ bẩn của mình đi phỏng đoán người khác, Nghê Phi không có nhằm vào bất luận kẻ nào, cậu ấy chỉ dựa theo tình huống hiện thực để phân part, cậu hát không được chính là hát không được đấy, nếu đã để ý phân phối part như vậy, thì tự cậu viết đi!"

Dứt lời Thần Thiên lạnh lùng chậc một tiếng, xách đàn ghi-ta của mình rời đi.

Tạ Nhất Hàng bị hắn chửi sinh xấu hổ đỏ hết cả mặt, một câu cũng không nói nên lời.

Mấy nhân viên công tác trong phòng thu âm lúc này tới thở cũng không dám thở mạnh, bình thường đều là Nghê Phi cãi với Sư Duyên, Thần Thiên thường thường đều đứng ở bên Sư Duyên, hôm nay thế nhưng lại giúp Nghê Phi nói chuyện...... DDD sợ không làm căng thì không chịu nổi à?

" Cậu cắn thuốc à!" Sư Duyên hướng về bóng dáng Thần Thiên mắng, ở tại chỗ thở hổn hển, hết tức mới nói với Tạ Nhất Hàng: "Đừng động cậu ta, cậu trước tiên đi thu âm đi, chỉ cần là phần cậu có thể hát, đều là part riêng của cậu."

Tạ Nhất Hàng thật cẩn thận gật gật đầu vào phòng ghi âm.

Âm vực Tạ Nhất Hàng không cao không thấp, trong bốn năm vẫn có thể yên vị Center trừ bỏ Sư Duyên âm thầm hộ giá, còn bởi vì phong cách âm nhạc của Nghê Phi vừa lúc ở trong âm vực của Tạ Nhất Hàng, vẫn luôn không xuất hiện thứ vượt quá khả năng nên cũng không bại lộ. Cho nên Nhiếp Gia sửa lại 《 Chiến Ca 》, Tạ Nhất Hàng một câu cũng không thể hát, hiện tại lại muốn Tạ Nhất Hàng hát rock and roll, hắn có thể hát được mới là lạ.

Cùng ngày kết quả thu âm rõ ràng, trừ bỏ ba câu kia, Tạ Nhất Hàng quả thật không hát được câu khác, cuối cùng chỉ có thể hết hy vọng, part của mỗi người không hề khác nhiều so với Nhiếp Gia phân lúc ban đầu.

Trong nhóm DDD hiện tại hiển nhiên đã chia năm xẻ bảy, bài hát này không cần luyện nhảy, Nhiếp Gia cùng Thần Thiên trước khi đến trận chung kết cũng chưa về công ty, Tạ Nhất Hàng mỗi ngày sẽ bớt thời giờ về công ty luyện tập một hai tiếng, hơn nữa ngày thường còn có thông cáo khác.

Đọc truyện chữ Full