DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác
Chương 30: Thủ tiêu sếp tổng 7

Sự kiện Chu Khai ngủ gật tại show thời trang gây nên một chút sóng gió không nhỏ.

Truyền thông đương nhiên là xem trò vui không chê chuyện lớn, mấy trang mạng tin tức tuyên bố buổi biểu diễn thời trang này ‘Tẻ nhạt đến mức khiến ông chủ công ty người mẫu ngủ gật đến say sưa’, trên các phương tiện truyền thông khắp nơi đều nhất trí giễu cợt, nhà cung cấp, thương hiệu và nhà thiết kế càng kín đáo phê bình chuyện này rất nhiều.

Sam gọi điện thoại xin lỗi hơn một tiếng đồng hồ, bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, sau một hồi mới ổn định tình hình xuống một chút, tìm Chu Khai báo cáo tình huống.

Chu Khai tắt đi tin tức đang hiện trên Ipad, nổi trận lôi đình: “Những người đó sao lại nhiều chuyện như vậy?! Người nào người nấy đều ăn no rửng mỡ hả?”

Sam nói: “Truyền thông và công chúng đều yêu thích mấy chuyện như này. Dư luận rất nhanh sẽ bình ổn, chỉ cần qua một thời gian, có scandal mới thì bọn họ tự nhiên sẽ quên chuyện này thôi.”

“Bên thương hiệu nói thế nào?”

Lúc này Sam trầm mặc chốc lát: “…Ngài vẫn nên tự liên lạc một chút cho thỏa đáng.”

Sắc mặt của Chu Khai âm trầm nặng nề.

Một hồi lâu sau, sắc mặt của ông ta trở nên xanh lét, cầm lên điện thoại trong văn phòng.

Nhân viên phụ trách bàn bạc bên phía thương hiệu là một người Anh da đen, thái độ vô cùng khách khí.

…Nhưng lại thật sự quá khách khí.

Chu Khai ở show thời trang ngủ gật có thể nói là mười năm khó gặp trong giới.

Nhờ phúc của ông ta, thảo luận trên mạng xã hội đều là Chu Khai, các mẫu thiết kế của thương hiệu trở thành làm nền, thậm chí còn mang mác ‘Nhạt nhẽo’, nhãn hàng ‘Nhàm chán’, tâm huyết của nhà thiết kế cũng bị lôi ra cười nhạo.

Hiển nhiên sau này nếu bọn họ cần hợp tác với công ty người mẫu thì công ty của Chu Khai sẽ không nằm đầu tiên trong danh sách cần suy xét của bọn họ.

Nửa tiếng ngủ gật có thể nói là cái giá đánh đổi quá đắt, trực tiếp khiến tỷ giá cổ phiếu của công ty Chu Khai ngày hôm sau rơi xuống đến hơn nửa buổi, mặc dù trước lúc đóng cửa thì có tăng trở lại nhưng vẫn tạo thành tổn thất hơn mười triệu tệ.

Trì Tiểu Trì nỗ lực cùng 061 thảo luận về hướng đi của thị trường chứng khoán, hiện tại màu sắc của thị trường chứng khoán cũng xanh biếc như sắc mặt của Chu Khai.

061 lại đang lo lắng một chuyện khác: “Ông ta sẽ không vì chuyện này mà gây chuyện với cậu chứ?”

Dù sao với tính cách của Chu Khai, ngay cả việc nhỏ cũng có thể khiến ông ta tức giận, 061 sợ ông ta vì vậy giận chó đành mèo Trì Tiểu Trì.

Trì Tiểu Trì lại rất bình tình: “Sau bảy ngày chính là tiệc giữa năm. Ít nhất trước tiệc giữa năm thì ông ta sẽ kiềm chế đối với Thẩm Trường Thanh.”

Từ khi tiến vào thế giới này, thời gian rảnh của Trì Tiểu Trì rất nhiều, cậu đem tất cả công phu đều tập trung vào việc nghe lén và nghiên cứu tính năng thẻ trong kho, rất ít khi tiếp xúc với Chu Khai.

Cho đến hiện tại, trị giá hối hận của Chu Khai vẫn là 0.

Tiến độ chậm như vậy không khỏi khiến 061 có chút nôn nóng.

061 hỏi: “Sau tiệc giữa năm thì sao? Cậu tính làm gì?”

Trì Tiểu Trì: “Anh đoán thử xem.”

061 suy nghĩ một chút: “Cậu muốn làm cho ông ta bị ‘bệnh’? Từ chức nhường cho Sam?”

Trước mắt hết thảy hành động của Trì Tiểu Trì đều chỉ về hướng này.

Trì Tiểu Trì cũng thừa nhận: “Đúng vậy.”

“Thế nhưng…” 061 đưa ra nghi vấn, “Dục vọng đối với quyền lợi của Chu Khai quá mạnh, ông ta sẽ cam lòng ủy quyền sao? Hơn nữa tính năng của thẻ đối với thân thể con người xem như có hạn, với tình huống của ông ta, đi bệnh viện kiểm tra cũng không ra bệnh.”

Trì Tiểu Trì nói: “Tôi không cần kiểm tra ra bệnh. Cái tôi muốn là một cơ hội.”

“Hả?”

Trì Tiểu Trì không trực tiếp trả lời cơ hội là cơ hội gì.

Cậu vừa lướt web vừa nói: “Liên tiếp xảy ra nhiều chuyện như vậy, tâm tình của ông ta hiện tại nhất định không tốt.”

061 ngẫm lại, phát hiện đúng là như thế.

Khi Chu Khai tham gia hội nghị thương mại quan trọng thì lại đến muốn, trong hội trường lại đột nhiên ngất xỉu, sau khi về nước thì quên béng cuộc họp do chính mình tự an bài, quên vào trong nhà, ngủ mê man trên xe suốt cả đêm, ngủ gật nửa tiếng trong buổi trình diễn thời trang, bị truyền thông bắt được, trắng trợn lan truyền…

Những điều này thoạt nhìn chỉ là tiểu tiết, dù sao đối với người đã có tuổi như Chu Khai mà nói thì việc đãng trí, cơ thể mệt mỏi, dễ kiệt sức cũng không phải chuyện không thể lý giải. fynnz.wordpress.com

Nhưng hiển nhiên Chu Khai không thể chấp nhận tình huống này.

Từ hôm qua đến nay ông ta buồn bực muốn chết, khi Elson dọn lên bữa tối, bởi vì trên muỗng có dính chút nước, ông ta trực tiếp đập nát cái đĩa, rít gào một trận với Elson, còn đá mạnh vào chân bàn một cái.

Đến bây giờ ông ta vẫn phải bước đi khập khễnh.

Trì Tiểu Trì đánh giá: “Há, người đã già rồi, chỉ còn sót lại mỗi cái mạnh miệng.”

061: “…” Hoàn toàn không muốn nghe hiểu.

Sau khi trêu đùa xong, Trì Tiểu Trì còn nói: “Người nóng tính như ông ta, nhất định phải tìm đường để phát ra ấm ức trong bụng mới được. Bây giờ con chó của Thẩm Trường Thanh không ở đây, ông ta lại không thể động vào Thẩm Trường Thanh, nghĩ thôi cũng biết hiện tại ông ta nhất định là nhịn gần chết.”

061 nói: “Cho nên cậu muốn tôi nhìn chằm chằm tình nhân của ông ta?”

Trì Tiểu Trì hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ ông ta còn có người khác để tìm à?”

061 kết nối với di động của Chu Khai một lúc, không thể không bội phục phán đoán của Trì Tiểu Trì: “Ông ta đặt hai chai rượu vang đỏ cao cấp, yêu cầu hai ngày sau đưa đến nhà của tình nhân.”

Trì Tiểu Trì cũng không có gì ngoài ý muốn.

Cậu tắt đi trang web, mở ra trò chơi thu thập thẻ bài của mình, bắt đầu làm nhiệm vụ hằng ngày. Trong lúc cúi đầu điều khiển nhân vật trong game, Trì Tiểu Trì đột nhiên mở miệng: “…Cậu mới vừa nói, tôi muốn làm cho ông ta bị ‘bệnh’?”

061: “Ừ.”

Trì Tiểu Trì nói: “Nói vậy cũng không quá đúng.”

Trì Tiểu Trì lại nói: “Nói cho chính xác là tôi sẽ để ông ta phải cam tâm tình nguyện thừa nhận mình có ‘bệnh’.”

Hai đêm sau, Chu Khai quả nhiên chưa về nhà.

Xe của ông ta chạy tới ổ hưởng lạc mà ông ta thu xếp ở bên ngoài, còn tình nhân thì đã thu dọn sẵn sàng, nghênh đón Chu Khai.

Sau khi gặp mặt, hai người như có thần giao cách cảm, nhảy vọt qua các bước thăm hỏi, Chu Khai thuần thục đem cô ta đẩy vào phòng ngủ, xé rách váy áo của cô ta.

Tình nhân đương nhiên biết Chu Khai vội vàng như vậy là đang phát ra tất cả cảm xúc đè nén mấy ngày nay, cô ta cũng sớm quen bị đối xử như thế, bao dung vuốt ve tóc của người đàn ông lớn tuổi như mẹ ruột đối với con trai.

Áo lót là nguyên bộ, sáp thơm trong phòng cũng là mùi bưởi Chu Khai thích nhất, Chu Khai ôm lấy người đẹp, cầm trong tay chai rượu vang đỏ giá trị hơn mười ngàn tệ, cuối cùng cũng coi như dựa vào dục vọng làm càn, thoáng tiết ra hậm hực trong lòng.

Sau khi kết thúc, Chu Khai nằm trên giường hút thuốc, sắc mặt tái xanh có chút giảm bớt.

Tình nhân nằm bên cạnh, cũng châm một điếu thuốc cùng ông ta hút.

Chu Khai ôm vai cô ta, cười nói: “So với Thẩm Trường Thanh thì em tốt hơn nhiều lắm rồi. Mỗi lần làm xong cậu ta đều khóc lóc, không biết còn tưởng là cậu ta đang chịu bao nhiêu oan ức nữa kìa.”

061 đang tuân lệnh theo dõi Chu Khai, nghe như vậy hơi nhướng mày.

Theo anh biết, mặc dù Chu Khai không thích Thẩm Trường Thanh nhưng vẫn không chịu buông tha mà cứ thích dằn vặt và sỉ nhục anh ta.

Trong kho dữ liệu của 061, trước kia Chu Khai từng có tiền lệ bẩn thỉu nhét quả vải vào trong người Thẩm Trường Thanh.

061 nghĩ, đợi đến tiệc giữa năm, vết thương của Thẩm Trường Thanh chuyển biến tốt đẹp, Trì Tiểu Trì có chướng ngại khi tiếp xúc da thịt thì không biết phải đối mặt như thế nào.

Chẳng lẽ lại phải đổi thẻ thôi miên?

Nhưng khác với thế giới của Dương Bạch Hoa, độ hảo cảm của Chu Khai đối với Thẩm Trường Thanh vốn cũng không cao, muốn đổi liên tục cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

Đồng thời, Trì Tiểu Trì muốn kiếm điểm hảo cảm thì nhất định phải lắc lư trước mặt Chu Khai, nhưng Chu Khai lại buồn vui thất thường, tâm tư khó đoán, nói một câu có thể chọc ông ta cười cũng có thể làm cho ông ta phát rồ, đây không phải chỉ dựa vào đầu óc liền có thể giải quyết, dù sao không ai có thể hoàn toàn chuẩn xác mà suy đoán một người có ý nghĩ điên cuồng bạo lực.

Cho đến bây giờ, Trì Tiểu Trì vài lần sử dụng thẻ kỹ năng lại như trò đùa dai của con nít, mặc dù khiến cho Chu Khai mất mặt mấy lần nhưng không có cách nào chân chính đè ép ông ta.

Nếu như bỏ mặc để mọi chuyện tiếp tục kéo dài phát triển thì còn có thể thuận lợi như vậy sao?

Kết hợp các loại dấu hiệu, 061 càng nghĩ càng cảm thấy không đúng.

Ở thế giới trước, Trình Nguyên có thể nuôi sống chính mình dựa vào thiên phú âm nhạc, Thẩm Trường Thanh lại là một người mẫu đã qua thời hoàng kim, là chim hoàng yến bị nuôi phế.

Trình Nguyên có gia đình chống đỡ, nhưng gia đình của Thẩm Trường Thanh hoàn toàn không thể chống lại Chu Khai.

Cho dù Dương Bạch Hoa vô liêm sỉ như thế nào thì cũng chỉ là một con gà mái đực núp bóng mẹ, sẽ không dễ dàng sử dụng bạo lực, nhưng Chu Khai lại vô cùng có khả năng dùng bạo lực với Trì Tiểu Trì.

…Thế giới này cũng quá kỳ lạ, dường như khắp mọi nơi đều nhằm vào Trì Tiểu Trì.

Ở phía bên kia.

Giọng của tình nhân nhẹ nhàng xoa dịu Chu Khai: “Em và anh ấy tính cách khác nhau, có lẽ là anh ấy hơi rụt rè.”

Chu Khai sờ mặt tình nhân nói: “Cái lờ, anh nuôi nó cơm no áo ấm, cũng nuôi em như vậy, tại sao nó không thể học theo em?”

Lúc này, Trì Tiểu Trì đang dùng màn hình của 061 xem một bộ phim điện ảnh tình cảm, nam nữ chính đang thực hiện hành vi hòa hợp sinh mệnh.

Trì Tiểu Trì vừa lắng nghe Chu Khai trò chuyện, vừa ôm bịch khoai tây chiên đổi được từ trong kho hàng, vừa gặm vừa khinh bỉ: “Người ta có đầy đủ linh kiện, ông cũng có đầy đủ linh kiện, tại sao ông không thể học theo người ta?”

061 nghĩ, may mà Chu Khai không nghe thấy lời này, nếu không sợ là cũng tức đến đứt mạch máu não.

Tình nhân dịu dàng nói: “Gần đây tâm trạng của anh không phải quá tốt. Có chuyện gì không hài lòng, nếu không ngại thì có thể kể cho em nghe.”

Chu Khai bĩu môi: “Anh kể cho em thì em có hiểu không?”

Tình nhân nói: “Không bằng nói thử một chút xem sao.”

Chu Khai hỏi: “Em có xem tin tức không?”

Tình nhân đương nhiên đã xem, cũng biết chuyện của Chu Khai, nhưng cô ta biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, chỉ khéo léo lắc đầu một cái, ra vẻ không biết.

Chu Khai đem chuyện xảy ra mấy ngày trước nói tóm tắt một lượt, cười lạnh nói: “Bên phía thương hiệu kia, nghe giọng liền biết là một tên da đen, vậy mà cũng dám nhăn mày nhăn mặt với anh, con mẹ nó không biết mình bao nhiêu cân lượng.”

Nói xong, Chu Khai phun một cái thật mạnh: “Nhắc mới nhớ, gần đây anh quả thật bị khắc với cái bọn da đen. Đi Pháp ký hợp đồng cũng tình cờ gặp hai tên da đen, tưởng là ở Đức hai năm liền thành người Đức, còn cùng anh nói đạo lý về quan niệm thời gian này nọ. Mẹ nó.”

“Tuần trước cũng vậy, anh căn bản không nhớ phải đi họp, một thằng nhãi da đen ra dáng lắm điều chạy tới, còn nói cái gì mà ‘tôi có ghi âm, ngài cần thì có thể kiểm tra’.”

Chu Khai buồn cười mà bắt chước giọng điệu của viên trợ lý kia, cuối cùng đánh giá: “Giả nhân giả nghĩa, còn tưởng mình thật sự là nhân vật quan trọng nào đó.”

Tình nhân bị chọc cười ha ha.

Chu Khai đưa ra một cái tổng kết: “Cái bọn da đen đó giống như con quạ, đụng một cái là xui một cái.”

Tình nhân thuận theo ông ta, bắt đầu kể chuyện của mình: “Hiện tại ngành nào cũng có người da đen, người mẫu cũng vậy. Anh có nhớ Fiona không, chính là người mẫu đang ‘hot’ nhất hiện nay ấy, trên instagram tuyên truyền ủng hộ nữ quyền, bản thân lại là người da đen, cũng được nâng lên tận mây, trên thực tế…”

Cô ta lục trong di động của mình, tìm một bức ảnh của Fiona: “Anh xem, nhìn giống tinh tinh không?”

Chu Khai vui khôn tả: “Đúng vậy, anh gặp cô ta rồi, hai ngày trước cô ta cũng đi tham gia buổi trình diễn thời trang kia, đối mặt với anh còn tiến lên chào hỏi anh. Em biết lúc đó anh nghĩ gì không? Anh lo là cô ta sẽ móc túi anh đó.”

Hai người đồng loạt cười to.

Từ khi Chu Khai bắt đầu phát biểu những lời liên quan đến ‘người da đen’, trong chớp mắt 061 cách xa ông ta mấy quảng trường liền hiểu ‘cơ hội’ mà Trì Tiểu Trì đang chờ là cái gì.

Trì Tiểu Trì sử dụng mỗi tấm thẻ đều lựa chọn thời gian tốt nhất, cũng đặc biệt tuyển chọn đối tượng.

Trải qua mấy ngày nay, bên trong tất cả phiền phức mà Chu Khai gặp phải đều có người da đen tham dự trong đó.

Lại như cô tình nhân kia nói, hiện tại người da đen đã chiếm không ít vị trí quan trọng trong nhiều lĩnh vực, muốn ngầm ám chỉ khiến cho Chu Khai có ấn tượng trong lòng cũng chẳng hề khó.

Mà những gì Trì Tiểu Trì đang làm chính là khiến người da đen nhiều lần xuất hiện trong cuộc sống của ông ta, còn Chu Khai nghĩ như thế nào, đánh giá ra sao thì đó là chuyện của ông ta.

Trì Tiểu Trì còn đang xem phim điện ảnh tình cảm của mình, như cười như không mà hỏi: “Ghi âm chưa?”

061 giật mình hiểu rõ tất cả: “Đã ghi lại.”

“Video lệch lạc của ông ta cũng lưu lại chứ?”

“Đã lưu.”

Trì Tiểu Trì cười nói: “…Đó là thời điểm tiễn ông ta một đoạn đường.”

………..

P/S: ko có đê tiện hơn, chỉ có đê tiện nhất:>

Đọc truyện chữ Full