DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 96: Cái đệm thịt người! Niềm vui ngoài ý muốn!

Bốn ngày ba đêm này đối với mấy người mà nói có lẽ sẽ trở thành một đoạn ký ức vĩnh viễn đều khó có thể quên được.

Trong bốn ngày ba đêm này, bọn họ trải qua trăm cay ngàn đắng, trải qua rất rất nhiều lần đầu tiên trong cuộc đời, tuy không phải đào vong sinh tử, chính là đối với bọn họ nó còn mạo hiểm hơn vạn phần so với đào vong sinh tử.

Cũng trong bốn ngày ba đêm này, làm cho bọn tân sinh bọn họ từng bước từng bước một hướng tới người quân nhân đủ tư cách.

Trải qua bốn ngày ba đêm, tận đến ngày cuối cùng, mắt thấy thắng lợi sắp tới, phía sau tuy không có người đuổi bắt, nhưng thể lực của rất nhiều người bọn họ đã bắt đầu tiêu hao quá mức.

Cũng trong một ngày cuối cùng này, bọn họ đã không còn phân tranh lực lượng cao thấp, không đua phản ứng nhanh chóng, chỉ đua thể lực.

Ngắn ngủi bốn ngày ba đêm, bọn họ ăn và uống đều là những thứ không thể vào miệng, có đôi khi thật đói bụng, tìm không thấy sâu bọn họ chỉ có thể ngấu nghiến ăn một ít rễ cùng vỏ cây, thậm chi có người đói đến nỗi ngay cả dây lưng của mình cũng lấy ra nhai nuốt, trong ba ngày bốn đêm này, không chỉ học viên Cadien mang theo mà cả các học viên mà các huấn luyện viên khác mang theo, bọn họ cũng trải qua bốn ngày ba đêm như địa ngục này.

Nhóm người Hạ Thiên Tịch ở trong rừng cũng gặp qua không ít học sinh dự bị như bọn họ bị người truy đuổi, trong nhóm học sinh dự bị, người có thể hoàn toàn chịu đựng được bốn ngày ba đêm này rất ít, có người là không chịu được đói khát, có người là ăn mấy thứ vào hỏng bụng, do đó không thể không từ bỏ trò chơi truy đuổi này, mà cũng có người nửa đường sinh bệnh phát sốt...mặc kệ thế nào, trong bốn ngày ba đêm này, mọi người dựa vào dũng khí cùng vận khí rốt cuộc đem bốn ngày ba đêm như ma quỷ này chịu đựng trải qua.

Hiện tại, thời gian bốn ngày ba đêm còn một ngày cuối cùng, bọn họ từ sâu trong rừng rậm đi ra, rất xa liền thấy được bóng người phía trước, có không ít huấn luyện viên cùng học sinh trường quân đội số 1, chính là bọn họ lại không có sức lực, thể lực tiêu hao quá mức nghiêm trọng, có thể khiến bọn họ kiên trì tới giờ đã thực không dễ dàng.

Rất nhiều người tới nơi này ngã bò xuống không đứng dậy nổi, đồng bạn bên người bọn họ lần lượt kêu gọi, bọn họ quỳ rạp trên mặt đất giãy giụa, có người cho dù là đứng dậy không nổi, bọn họ cũng muốn bò lết để đi đến đích.

Bốn ngày ba đêm như địa ngục này bọn họ đều có thể chịu đựng qua, không thể nào sắp tới đích lại muốn từ bỏ.

Phía trước rất nhiều huấn luyện viên cùng học viên nhìn một màn này đôi mắt đều ướt ướt, ngẫm lại bọn họ cũng là từ giai đoạn này đi lên, khi đó bọn họ cũng dựa vào nghị lực cuối cùng cắn răng kiên trì về đích, một bước cuối cùng, kiên trì cuối cùng là thắng lợi, từ bỏ thất bại, để làm một người quân nhân đủ tư cách, bọn họ cần phải cắn răng kiên trì.

Hạ Thiên Tịch từ sau khi gặp được Lăng Thần, hoa quả trong ba lô đã bị ăn hết, y liền không dựa vào hoa quả trong không gian cùng năng lực của tiểu Cửu, bốn ngày ba đêm này cũng xác thực để y cảm nhận được kiên định một người quân nhân nên có.

Mấy ngày nay, y cùng Lăng Thần đều bọc sâu vào lá để ăn, hoặc là một ít thịt chuột linh tinh, uống đều là nước suối, có đôi khi không tìm thấy dòng suối, bọn họ liền dựa vào nhấm nuốt một ít lá cây chua chát, dùng chất lỏng chua xót làm ướt yết hầu của mình, đơn giản mấy ngày nay y vẫn là rất may mắn, không có sinh bệnh hoặc ăn đồ khiến bụng bị hư, trải qua cải tạo cơ thể của tẩy tủy đan, tạp chất bị ăn vào cơ thể liền bị dược hiệu của tẩy tủy đan bài xuất ra ngoài, cho nên thân thể y như cũ thực tốt, chỉ là hiện tại thể lực đã tiêu hao quá mức nghiêm trọng.

Tiểu đội năm người bọn họ, trải qua mấy ngày kiên trì, Lam Linh cuối cùng không thể kiên trì đến cuối, hắn ăn phải mấy thứ kia hỏng bụng rồi, bụng đau cả người hôn mê, do đó không thể không từ bỏ.

Còn Lori tuy không có ăn hư bụng, lại ở nửa đường phát sốt, cả người thiêu nóng mơ mơ màng màng, thiếu chút nữa bởi vậy mà bỏ mạng, cuối cùng cũng không thể không từ bỏ.

Đến cuối cùng, có thể kiên trì đến cuối cư nhiên là Flina nữ nhân này.

Hạ Thiên Tịch không thể không nhìn Flina thêm một cái, nữ nhân này tuy không có một chút nữ nhi rụt rè, lại có nghị lực cùng dũng khí ngoan cường, là nữ nhân đáng để cho các nam nhân yêu thích.

"Ngô..."

Hạ Thiên Tịch không chú ý, dưới chân vướng một cái, cả người y chợt ngã về phía trước.

"Tịch Tịch" Lăng Thần đang đi cùng Hạ Thiên Tịch cả kinh hô một tiếng, yết hầu khô khốc không thành tiếng đủ để chứng minh mấy ngày nay bọn họ có bao nhiêu chật vật.

Thời điểm cả người Hạ Thiên Tịch sắp cùng mặt đất thân mật, Lăng Thần nhanh tay nhanh mắt nằm trên mặt đất, dùng thân thể mình tiếp được Hạ Thiên Tịch, để Hạ Thiên Tịch không phải ngã xuống mặt đất.

Ngô...

Lăng Thần kêu lên một tiếng.

Hiện tại cả người hắn không có sức lực, muốn dùng tay tiếp lấy Hạ Thiên Tịch để y không bị té ngã là không có khả năng, cho nên hắn chỉ có thể nghĩ ra cái biện pháp ngốc nghếch này, trước khi Hạ Thiên Tịch bị ngã xuống chính mình ngã xuống đất trước để làm đệm thịt cho y, không đến mức làm Hạ Thiên Tịch té lăn trên đất.

Tuy cân nặng Hạ Thiên Tịch không có bao nhiêu, nhưng hiện tại thể lực của bọn họ đều nghiêm trọng tiêu hao, một chút trọng lượng cũng sẽ tạo thành gánh nặng, đừng nói là cả người y đều đè lên Lăng Thần.

"Lăng, Lăng Thần..." Hạ Thiên Tịch chịu đựng đau rát của yết hầu kinh hoảng kêu lên một tiếng, giãy giụa muốn bò dậy, nhưng cả người một chút khí lực đều không có, y thử vài lần cũng không bò dậy nổi, ngược lại càng thêm tra tấn Lăng Thần.

Thân thể y rơi xuống, làm Lăng Thần liên tục kêu rên vài tiếng

"Lão đại, Hạ thiếu, các ngươi thế nào?" Flina vốn dĩ đi sau hai người một bước, hiện tại đi lên muốn nâng hai người lên, nhưng bản thân nàng cũng không còn tí sức nào, căn bản là kéo không nổi Hạ Thiên Tịch lên được.

Mà mấy ngày nay ở chung, Flina một tiếng một tiếng kêu Hạ Thiên Tịch là nữ vương đại nhân khiến y quẫn quẫn, cuối cùng Hạ Thiên Tịch phúc hắc uy hiếp, Flina rốt cuộc sửa miệng đem nữ vương đại nhân đổi thành Hạ thiếu.

Là con trai của thống soái tối cao của Liên Bang, Hạ Thiên Tịch cũng xứng với cái danh xưng này.

"Flina, không cần để ý chúng ta, ngươi đi trước đi." Hạ Thiên Tịch ghé vào trên người Lăng Thần hữu khí vô lực nói, y biết, hiện tại lãng phí một chút thể lực, đều có khả năng khiến mình thất bại, cho nên y không muốn người khác vì bọn họ mà lãng phí nhiều thể lực.

"Sao có thể như vậy được? Flina ta sao có thể là loại người vứt bỏ đồng bạn được." Flina không quan tâm nói, cong lưng kéo lấy quần áo Hạ Thiên Tịch muốn kéo Hạ Thiên Tịch lên khỏi mặt đất.

Hạ Thiên Tịch ngoài ý muốn nhìn Flina một cái, nữ nhân mỹ lệ này xác thực nóng giận như lửa, tuy tính cách có chút bưu hãn, nhưng nhân phẩm tuyệt đối có thể tin tưởng.

Có thể ở thời khắc cuối cùng giúp y một phen, nói thẳng không buông tay không vứt bỏ, người như vậy xác thực là một người đồng bạn đủ tư cách.

Đinh!

Hệ thống thông báo: Chúc mừng ngài thu được một tiểu đồng bọn, khen thưởng một bộ đan phương sinh cốt đan, linh thảo mười cây, thỉnh trong vòng 3 ngày ohàn thành ký kết khế ước đồng bọn, hoàn thành nhiệm vụ lần này khen thưởng một quả trứng ma pháp, 10 quyển trục ma pháp sơ cấp, tiếp thu nhiệm vụ mới lựa chọn Có, không lựa chọn Không.

Hạ Thiên Tịch không chút do dự lựa chọn Có.

Này có thể nói là niềm vui ngoài ý muốn.

Tin tưởng Flina người này có nhân phẩm không tồi, bằng không tin rằng hệ thống cũng sẽ không tùy ý giúp y lựa chọn đồng bọn, mà cách làm của Flina cũng được y chấp nhận.

Không nghĩ tới hệ thống cư nhiên còn có thể cho y niềm vui ngoài ý muốn, chẳng qua hiện tại y không còn sức lực đi kiểm tra cái gọi là khen thưởng, hơn nữa nhiệm vụ này còn có thời gian ba ngày, trước mắt đem khảo hạch hoàn thành mới là chuyện chính.

"Flina ngươi trước đừng uổng phí sức lực, hiện tại khoảng cách kết thúc khảo hạch còn mười lăm phút đồng hồ, ngươi đi trước, chúng ta một lát liền đuổi kịp." Hạ Thiên Tịch nghiêm mặt nói, mặc kệ bọn họ cuối cùng có thể hoàn thành lần khảo hạch này hay không, y đều không thể liên lụy người khác.

"Nhưng mà...Hạ thiếu..." đôi mắt Flina hồng hồng, nhìn hai người lưu luyến, bọn họ một đường đi tới đã trải qua mấy ngày thời gian, cảm tình tuy không nói có bao nhiêu sâu sắc, nhưng hiện tại mắt thấy sắp đến đích, để nàng vứt bỏ hai người này một mình tới đích, lương tâm nàng khẳng định sẽ bất an.

"Không có việc gì, ngươi đi trước, chúng ta một hồi đuổi theo." Thanh âm nghẹn ngào vẫn có chút lạnh lẽo, ánh mắt Lăng Thần kiên định nhìn Flina nói.

Flina lưu luyến không rời nhìn hai người một lúc, mới nặng nề mà gật đầu, lại thong thả hướng về phía trước đi lên.

Hạ Thiên Tịch ghé vào trên người Lăng Thần thở phì phò, thể lực bọn họ tiêu hao nghiêm trọng quá mức, dạ dày sớm đã đói đến da bụng dán vào da lưng, mà ye hiện tại đói đến mức không cảm giác được đói khát, chính vì như vậy, cho nên bọn họ nghỉ ngơi nửa khác cũng không dễ dàng hồi phục, ngược lại càng là tạm nghỉ, thân thể càng thêm lười biếng, không muốn động đậy.

Đối với việc Lăng Thần chủ động nằm trên mặt đất làm đệm thịt cho y, Hạ Thiên Tịch hiện tại cũng không muốn nói mấy lời cảm kích linh tinh, y nghiêng đầu ghé vào ngực Lăng Thần, cảm thụ được tiếng tim đập thình thịch hữu lực của người này, chóp mũi ngửi được hơi thở lạnh lẽo chỉ thuộc về riêng người này, cho dù là mấy ngày qua bọn họ đều không thể tắm rửa sạch sẽ bản thân, hương vị trên người của người này cũng vẫn dễ ngửi như cũ.

Hạ Thiên Tịch chớp đôi mắt nhìn chiếc cằm nhọn gầy của Lăng Thần, cằm như vậy thực sự hấp dẫn người, khiến Hạ Thiên Tịch đột nhiên có xúc động muốn liếm hắn một cái, Lăng Thần nằm trên mặt đất làm đệm thịt đương nhiên không biết suy nghĩ trong đầu Hạ Thiên Tịch, cho dù biết, tin rằng hắn cũng thực nguyện ý hiến thân.

Hai người yên lặng nằm một lát, sau một lúc lâu đều không nói chuyện, thời gian hai người trầm mặc từng chút từng chút trôi qua.

Hạ Thiên Tịch không chủ động đứng lên, Lăng Thần cũng không yêu cầu Hạ Thiên Tịch đứng lên.

Thật giống như, hắn căn bản không quan tâm lúc này khảo hạch có thông qua hay không vậy.

Hạ Thiên Tịch lười biếng nghĩ, chẳng lẽ Lăng Thần ngay cả một chút cũng không sợ y cứ như vậy đè nặng không đứng lên, tận đến khi khảo hạch kết thúc?

Đọc truyện chữ Full