DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Trang Thiển
Chương 62: Vây Quét (Trung)

Tầng lầu rất nhanh được thu dọn sạch sẽ, bọn họ tiếp tế sáu người may mắn sống sót ở lại trong phòng, đồng thời giết chết ba mươi con tang thi bậc một, trong đó có hai là giống như trong ảnh chụp. Trang Thiển đáng dấu ký hiệu lên tinh hạch của chúng, làm tốt quan hệ với đám nhân viên nghiên cứu thì không có chỗ xấu nào cả.

Hiện tại, đám người Trang Thiển ở đại sảnh lầu một khôi phục năng lượng được kha khá,đôi lúc thuận tiện giải quyết một tang thi bậc một xông ra.

Đường Duẫn Triết gõ vào mấy tính bảng, chỉ vào mấy điểm nhỏ màu xanh be bé để Trang Thiển nhìn: “Tất cả tang thi cấp hai đều quanh quất ở tầng ngầm hai không lên, nhưng nhìn không rõ ràng mấy, lại cũng không biết tang thi bậc một phân bố ra sao.”

“Có chút giống từ đường Trương gia thôn.” Diệp Cảnh Trình bình luận.

Mạnh Viễn gật đầu: “Đúng đó.”

Cố Thần cất đi phần văn kiện trong tay: “Tài liệu của căn cứ, lúc trước tang thi bị thí nghiệm là ở tầng ngầm ba.”

“Chậc.” Trang Thiển giải quyết một tang thi bậc một rồi lui trở về sau, “Trực tiếp đi xuống thì có thể sẽ giáp mặt với năm con tang thi bậc hai cùng khoảng hai mươi con tang thi cấp một, nhiệm vụ cơ hồ là không thể hoàn thành. Nếu có tin tức cặn kẽ thì tốt rồi.”

“Thật ra, tôi hẳn là có thể khống chế thực vật trong phòng để giám sát?” Úc Mộng Dao có hơi chần chừ.

Ánh mắt mọi người sáng ngời, đây quả thật là một phương pháp hay.

“Cô khôi phục ra sao?” Trang Thiển hỏi.

Úc Mộng Dao cảm thụ một lúc: “Chừng chín phần năng lượng rồi, tôi sẽ thử một lần.”

Úc Mộng Dao ngồi giữa trung tâm đại sảnh, bốn phía đặt năm khối linh thạch, dưới thân vẽ ra một trận pháp đơn giản, linh khí thoát ra từ linh thạch mắt thường có thể nhìn thấy, chậm rãi vây quanh cô. Ngoài trận pháp, là một vòng hạt giống, tỏa ra ánh sáng xanh dịu dàng.

Úc Mộng Dao nhắm mắt lại, bắt đầu điều khiển mầm cây.

Trong ánh sáng nhẹ, hạt giống từ tốn vỡ ra, lộ ra mầm nhỏ xanh nhạt, sau đó linh khí trôi nổi chậm rãi xung quanh bị Úc Mộng Dao nhanh chóng hấp thu, chồi non cũng đong đưa kéo dài ra, biến nhỏ, lại kéo dài.

Một hồi sau, tất cả chồi non đều trở thành dây leo thật dài chuyển động quanh Úc Mộng Dao, sau đó bọn nó từ từ trườn đến bên người Đường Duẫn Triết, một cành dây leo run rẩy vươn thẳng dậy, dùng lá cây nhỏ bé vỗ vỗ Đường Duẫn Triết. Đường Duẫn Triết ngẩn người, tiếp đó cuống quýt lấy thiết bị theo dõi ra, lá cây nhỏ lại vỗ vỗ cậu ta, dây leo quấn lấy máy theo dõi liền lủi về phía cầu thang. Sau đó, Đường Duẫn Triết lại đem máy theo dõi phân cho mỗi dây leo khác.

Dưới sự khống chế của Úc Mộng Dao, dây leo toàn bộ đều kéo dài, duỗi cành, tiếp đó tiến vào con đường đi xuống tầng ngầm, rời khỏi tầm mắt mọi người.

Mọi người chỉ im lặng và chờ đợi.

Dần dần, linh khí quanh thân Úc Mộng Dao đã hoàn toàn không nhìn thấy nữa, trên mặt cô cũng dần xuất hiện sắc tái, lông mi dày đậm hơi rung rung. Diệp Hi Văn vội vàng sử dụng dị năng phóng quang cầu về phía người cô, sắc mặt của cô mới tốt hơn chút.

Đường Duẫn Triết nhìn chăm chằm máy tính, thỉnh thoảng gõ vang lên bàn phím, đột nhiên, cậu ta kinh hỉ mở miệng: “Được rồi, mỗi tầng đặt một cái là tốt rồi, ừ, hai cái… tầng một đã đặt ổn thỏa.”

Trong tay Diệp Hi Văn cầm một khối linh thạch, không ngừng bổ sung linh lực cho Úc Mộng Dao, nhưng sắc mặt cô vẫn trắng nhợt.

“Phỏng chừng đã xuống được hai tầng rồi.” Mạnh Viễn nhíu chặt mày.

Bỗng dưng, Diệp Hi Văn thở hắt ra một hơi, lui về sau từng bước, được Diệp Cảnh Trình đỡ lấy: “Tiểu Hi?”

Diệp Hi Văn điều khiển quang cầu lơ lửng tại không trung lắc lư lảo đảo bay tới dung nhập vào trong cơ thể Úc Mộng Dao, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái đi lắc đầu: “Con không nổi.”

Diệp Cảnh Trình đau lòng đút cho cậu nhóc một chút nước, đỡ cậu ngồi xuống đất: “Không sao đâu, Tiểu Hi mau khôi phục đi.”

Diệp Hi Văn cắn môi dưới, tựa hồ bất mãn bản thân yếu ớt, cậu nhóc ngẩng đầu nhìn những người khác, nhận được sự khẳng định trong mắt họ mới nắm lấy linh thạch bắt đầu phục hồi.

Lúc này, trán Úc Mộng Dao đã bắt đầu ứa mồ hôi, không có Diệp Hi Văn chống đỡ, thao tác của cô trở nên gian nan hơn nhiều.

Đường Duẫn Triết bận cạnh lại vui mừng hô lên: “Tốt rồi, tầng hai cũng đã giải quyết xong.”

Úc Mộng Dao ngồi dưới đất, sắc mặt trắng như tờ giấy, cả người run nhè nhẹ, mọi người khẩn trương nhìn cô.

“Phốc…” Cô đột nhiên phun ra một ngụm máu, mọi người hoảng lên, lấy lại tinh thần, dây leo trên mặt đất từ mắt thường vẫn có thể nhìn thấy nó khô héo đi rất mau.

Cách cô gần nhất Mạnh Viễn bật người đỡ lấy thân thể lung lay sắp đổ của cô.

Úc Mộng Dao chầm chậm mở mắt, miệng nhỏ uống nước linh nhũ đã pha loãng từ tay Mạnh Viễn, mới tỉnh táo hơn nhiều: “Dưới lầu ba có gì đó trực tiếp tiêu diệt dây leo.”

Trang Thiển tìm trong giới chỉ cả buổi, lấy ra một viên đan dược, Úc Mộng Dao chậm rãi nuốt xuống.

“Sao rồi?” Trang Thiển có chút lo lắng.

Úc Mộng Dao vận chuyển một vòng công pháp mới mở miệng: “Cũng không phải thương tổn lớn gì, vốn dây leo bị diệt cũng không quá ảnh hưởng đến tôi, chỉ là vừa rồi lúc tôi điều khiển tập trung tinh thần quá thôi.”

“Cô cùng Diệp Hi Văn khôi phục trước đã, chúng tôi thảo luận chiến thuật.” Cố Thần vẽ thêm một trận pháp giống hồi nãy, để Úc Mộng Dao cùng Diệp Hi Văn ngồi vào.

Mạnh Viễn chỉa chỉa màn hình: “Mọi người nhìn, dường như sợ hãi tang thi cấp hai, nên đám bậc một phần lớn đều lòng vòng ở tầng ngầm một.”

“Đúng vậy, nhưng cũng không ít con quanh quẩn ở lối vào tầng hai, ngay cả tang thi cấp hai cũng có chút tới gần tầng ba.”Cố Thần chỉ chỉ mấy điểm nhỏ màu xanh biếc cứ lúc ẩn lúc hiện không rời khỏi trước lối cầu thang.

Trang Thiển hơi nghi hoặc: “Tầng ngầm ba không có tang thi ư?”

Không đợi Đường Duẫn Triết mở miệng, Cố Thần liền lắc đầu: “Nghe nói ở tầng ba có rất nhiều phòng có thể ngăn cản sự dò xét.”

Trang Thiển nhướn mày: “Dường như không chỉ có truyền thừa chi vật.”

“Trước tiên chúng ta có thể tiêu diệt tang thi bậc một, đó là nếu tang thi thi cấp hai sẽ không lên lầu như đã nói.” Diệp Cảnh Trình nhìn Úc Mộng Dao cùng Diệp Hi Văn, lúc này anh đột nhiên tiếp lời.

Cố Thần gật đầu: “Nếu chúng ta dẫn một ít lên lầu như đã bàn, hẳn là có thể thanh lý sạch sẽ được tầng ngầm một.”

Đường Duẫn Triết lập tức phóng đại hình ảnh tầng ngầm một, một đống điểm nhỏ màu đỏ chằng chịt hiện ra.

Đọc truyện chữ Full