DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Trang Thiển
Chương 81: Thảo luận

Trong phòng, Cố Thần chỉ vào bản đồ siêu lớn đã mở căng, nét mặt ngưng trọng.

“Căn cứ M thị, ở đây.” Ngón tay hắn chỉ lên một vị trí ở phía nam bản đồ, khí hậu ở đó ấm áp, thực vật đa dạng, khu an toàn cũng thường thường gieo trồng nhiều loại rau dưa, cho nên phát triển rất tốt, nhưng nào ngờ không tới mấy ngày đã hoàn toàn bị đánh chiếm, người may mắn sống sót trốn thoát tứ tán…

Sự thật thì, hơn phân nửa bản đồ phía nam đều là dấu hiệu có khu vực cấm màu đen, diện tích lớn tới nỗi khiến người ta hoảng sợ.

Trang Thiển nhìn bản đồ lặng thinh không nói gì, kiếp trước khi cậu vẫn còn là tang thi cấp sáu, mơ hồ cảm nhận được ở miền nam dường như có hơi thở cường đại, nhưng lại không có sự kiện tang thi công thành…

Người trong tiểu đội Mặc Huyền vây quanh bản đồ, nhất thời không ai lên tiếng.

“Nhiệm vụ của chúng ta sẽ không phải là vây quét tang thi đó chớ?” Đường Duẫn Triết có chút không tin nổi.

Mạnh Viễn chống cằm tỏ vẻ đăm chiêu, ánh mắt sâu thẵm: “Chẳng lẽ tang thi thật sự sẽ có ngày bị tiêu diệt hết ư…”

Trang Thiển nhìn hắn, mím môi mỏng: “Ít nhất hiện tại phải tiêu diệt.”

Cố Thần gật đầu tỏ vẻ đồng ý, ánh mắt hơi phức tạp, hắn chỉ vào rìa đông nam trên bản đồ, so với khu căn cứ M thị thì gần nơi trung bộ hơn, nơi đó có một mảng nhỏ khu vực màu trắng, ở giữa có một chấm nhỏ màu xanh – khu an toàn C thị, dấu chấm màu lam là chỉ khu căn cứ an toàn.

Úc Mộng Dao cười khẽ khàng: “Chậc, là tuyệt đối an toàn nha.”

Bản đồ có lẽ đã rút nhỏ so với tỷ lệ thực, nhưng quanh khu vực trắng cùng mảng đen có màu vàng; màu đỏ và màu nâu chuyển tiếp nhau, nhưng địa bàn màu đen trầm lặng thoạt nhìn như đã lấn sát tới rìa C thị, cứ như giây tiếp theo sẽ nuốt mất chấm nhỏ kia, nhuộm đen cho nó.

“Căn cứ C thị ư, thật ra có không ít cố nhân…” Diệp Cảnh Trình cười nhạt, Diệp Hi Văn lại mẫn cảm nhận ra cảm xúc của anh, liếc nhìn cha mình một cái, lại bị vỗ vỗ đỉnh đầu.

Trang Thiển lấy ra vài phần văn kiện: “Khu an toàn C thị, quan lớn nhất – Tương Anh.”

Diệp Cảnh Trình có hơi sửng sốt, rồi mau chóng lấy lại tinh thần, cũng đúng, nếu đã biết, vì cớ gì còn có thể để kẻ thù tự do tự tại. Anh không chút bận tâm lật lật văn kiện trong tay, tờ cuối cùng miêu tả: Ngô Nguyên Siêu, quản lý riêng của khu căn cứ. Tay khẽ ngưng, nụ cười trên mặt không đổi, Ngô Nguyên Siêu, trước đó là Ngô tư lệnh, rốt cuộc ngay từ đầu đã bị phế truất, chỉ lãnh cái chức an nhàn, quản ấm no của cơ sở thượng tầng, không có thực quyền.

Nhưng mà, Diệp Cảnh Trình thu lại văn kiện trên tay, không ngờ còn thoải mái như vậy nha…

Đường Duẫn Triết cảm thấy bầu không khí có gì đó hơi quỷ dị, lặng yên run run vén đống giấy lên: “Vậy nhóm chúng ta là gì đây?” Ngữ khí lại đầy vẻ chờ mong… căn cứ C thị dù sao cũng là một nơi cực kỳ đặc biệt.

“Chúng ta quét dọn xung quanh khu an toàn, giải quyết tang thi cấp cao, lấy truyền thừa chi vật, sau đó rời đi.” Cố Thần bình tĩnh nói ngắn gọn.

Úc Mộng Dao nhướn mày: “Tôi nghĩ sẽ có tang thi công thành.”

Trang Thiển cười mỉm lắc đầu: “Tang thi cấp cao có trí tuệ, nếu như hiện tại bọn nó tấn công khu căn cứ C thị, như vậy toàn bộ khu căn cứ đều nhắm vào bọn nó.”

“Chẳng thà núp ở góc phía nam, yên ổn vô sự, coi như là …ngầm hiểu?” Mạnh Viễn cười ý vị sâu xa.

Diệp Cảnh Văn tựa hồ lờ mờ hiểu được gì đó, nhíu chân mày, nhưng lại không nói chuyện.

Đường Duẫn Triết vắt óc một phen: “Sẽ không như tôi nghĩ đấy chớ?”

“Ai biết anh nghĩ gì chớ hả.” Diệp Hi Văn có hơi buồn bực trừng mắt nhìn cậu ta.

Cố Thần cũng tỏ vẻ ý vị cao thâm: “Không chừng chính là vậy.”

Đường Duẫn Triết trừng to mắt: “Chẳng lẽ có người cố tình không sợ, ví dụ như thủ lĩnh tang thi cũng não tàn hệt như Trịnh Vũ Văn?!” (X: TVV não tàn + bạch liên hoa quá mức cho phép)

Đã lâu không nghe tới cái tên này, Trang Thiển cảm thấy có hơi khó chịu, sau đó lại nghĩ tới tình trạng của người nào đó, cảm thấy tốt hơn xíu. Nhưng cũng rất nhanh cậu quẳng Trịnh Vũ Văn ra sau đầu, quăng một thủy cầu về phía Đường Duẫn Triết: “Nói bậy bạ gì đó.”

Cố Thần không vui quay lại trọng tâm câu chuyện: “Tóm lại, chúng ta sẽ cùng hai tiểu đội dị năng giả đi căn cứ C thị, dị năng giả yếu nhất cũng là đỉnh cấp bốn. Nhiệm vụ là tăng cường thực lực và sắp xếp lại C thị, tạo sự uy hiếp.” Tuy hắn đã đoán được chút ít, Trang Thiển cũng đồng ý thế, nhưng ở thời điểm hắn hoàn toàn không biết chuyện gì, đối với sự ‘ăn ý’ giữa Trang Thiển và tiểu đội Mặc Huyền vẫn khiến hắn ăn dấm chua…

Mạnh Viễn hưng phấn: “Tôi nhớ là ở căn cứ B thị có một dị năng giả cấp bậc cao đã rời đi?” Trong nửa năm này hắn gặp được kỳ ngộ, đã lên kỳ Kim Đan.

“Gã không đi, tạm thời chỉ có một người cấp như vậy, chuyện ngoài ý muốn dễ khiến dân tâm lung lạc.” Trang Thiển nhắc nhở, nhưng làm người tu chân, đều có ưu thế của họ cả, không phải dị năng giả bình thường có thể sánh được.

Những người khác cũng đã ở đỉnh kỳ Linh Tịch, ở B thị cũng đã tính là đám người đứng đầu.

Rất nhanh, nhiệm vụ đều được an bài xuông xẻ, cộng thêm tiểu đội mặc Huyền thì cũng chỉ khoảng bốn mươi người, thoạt nhìn ít, nhưng đều là dị năng giả cấp cao, ở mạt thế đủ để xưng hùng xưng bá.

Vài chiếc phi cơ chở bọn họ bay về hướng đông nam, đưa tới một tương lại mờ mịt.

Đọc truyện chữ Full