DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Năm Ấy Tui Mở Vườn Bách Thú
Chương 137: Chết cũng không thoát được

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chủ đề: Có phải bộ phim mới “Oanh ca ngàn dặm” của Mông Khởi Khởi bị nguyền rủa không?

Nội dung: Hôm nay xem bản tin, còn chưa khởi quay đã có vấn đề rồi. Một bộ phim truyền hình lấy chủ đề cứu vớt loài chim, mà nữ chính lại không được chim ưa thích. Thế này thì quay kiểu gì bây giờ, dù có quay được thì mọi người vẫn cảm thấy sai sai.

Lầu 1: Ây gù, tôi cũng xem tin kia rồi, thật hay giả vậy, thê thảm quá, bị vẹt mổ, dính phân chim, bị chim sẻ cướp đồ.. Không ngờ Mông Khởi Khởi còn chịu khổ được như vậy.

Lầu 2: Muốn quay thì kiểu gì cũng quay được thôi, có rất nhiều cảnh có thể dựa vào biên tập. Chủ yếu là nhà sản xuất không thể đổi Mông Khởi Khởi, bộ phim này vốn quay để PR cho mấy cổ, Mông Khởi Khởi cũng phải cố mà quay cho xong.

Lầu 3: Nếu là PR thì tôi không hiểu sao lại PR như vậy. Nhưng nếu không phải thì ekip phim điên rồi à, sao lại tìm người bị đàn chim ghét cay ghét đắng đóng vai thú y.

Lầu 4: Hahaha phần lớn khán giả đều không care, trừ khi Mông Khởi Khởi bạo hồng, nếu không ai mà biết được ngoài đời cổ thế nào, mỗi ngày nhiều tin giải trí như vậy.

Lầu 5: Ế khoan, dựa vào đâu mà chủ thớt nói phim này bị nguyền rủa vậy, phải là Mông Khởi Khởi bị nguyền rủa chứ!

Lầu 6: Thím trên nói chuẩn đấy, mà nói cái coi, có phải Mông Khởi Khởi bị người trong nhóm làm hình rơm thế mạng không?”

Lầu 7: Oan cho nhóm quá…

Lầu 8: Con lợn gặm tỏi, kiếp trước Mông Khởi Khởi là mèo hay rắn à?

Lầu 9: Ủa có mỗi mị thấy hài thôi à 2333 mấy chế đã xem video độc quyền của giải trí Lãng Lãng chưa, Mông Khởi Khởi ở ven đường nhận phỏng vấn mà cũng bị chim sẻ tấn công, đáng thương vãi hahahahahaa

Lầu 10: Lăn đi xem một chút, tui cười tui đi vệ sinh! Hahahaha sao lại thấy moe cơ chứ

Lầu 11: Tui bảo, hay là đổi thiết lập nhân vật cho vai nữ chính đi hahahahaha



Có rất nhiều người biết bộ phim “Oanh ca ngàn dặm” sắp khởi quay, nguyên nhân bởi vì lúc nữ chính tới vườn thú huấn luyện bị bóc ra là không hợp với loài chim.

Ý nghĩa của bộ phim này vốn là tuyên truyền bảo vệ loài chim, bảo vệ môi trường sinh thái, vai nữ chính vốn là một nữ bác sĩ thú y rất được loài chim quý mến. Thế nhưng diễn viên nhận vai đã ký hợp đồng, đi huấn luyện rồi mới phát hiện ra mình không được loài chim chào đón, thậm chí loài chim còn vô duyên vô cớ tấn công cô.

Giống như trong một video phỏng vấn trực tiếp thu được. Một con chim sẻ nhân lúc Mông Khởi Khởi đang đối diện với ống kính, tập kích từ phía sau, đập cánh vào đầu Mông Khởi Khởi, còn dùng móng cào loạn tóc cô, sau đó bay đi mất.

Mông Khởi Khởi còn cười gượng, bảo rằng mình nhất định sẽ khắc phục khó khăn này.

Các cư dân mạng hạn hán lời, chuyện này sao mà khắc phục được? Một hai con chim còn có thể là vô tình đắc tội, chúng nó thù dai, nhưng tất cả các con chim đều không ưa thì chỉ sợ kiếp trước chế là thiên địch với chúng nó rồi!!

Bởi vì khán giả rất nhiệt tình, nên truyền thông cũng đi phỏng vấn chuyên gia, thực ra chính là nhân viên chăn nuôi trong vườn thú, nhân viên chăn nuôi tỏ ý bọn họ cũng không biết, chuyện duyên với động vật không nói được. Có người giống như vườn trưởng của họ trời sinh dễ dàng thân thiết với loài chim, cũng có người từ nhỏ đã bị chó chê mèo ghét.

Đương nhiên, tới mức độ như Mông Khởi Khởi thì cũng thật thần kỳ.

Mông Khởi Khởi oan ức tỏ ý, từ nhỏ cô không như vậy, xin mọi người đừng thêu dệt, cô tin nhất định có thể giải thích bằng khoa học.

Nói tới khoa học, khán giả lại đoán già đoán non, có người còn cổ vũ Mông Khởi Khởi đi tìm “Tiếp cận X học”, có người đoán chắc chắn Mông Khởi Khởi bị chơi ngải, có người còn cho rằng thể chất Mông Khởi Khởi có vấn đề.. Chuyện gì cũng nói được.

Thậm chí có người còn nói chắc như đinh đóng cột: Có lẽ kiếp trước Mông Khởi Khởi săn bắt trộm, nên kiếp này phải trả nợ, bị chim mổ, còn phải nhận bộ phim thế này. Đợi đóng bộ phim này xong, mang tới hiệu quả tốt, nói không chừng sẽ trả sạch nợ, thế là tốt rồi.

Có người còn phụ họa, chạy đi đào bới các tiết mục trước đây của Mông Khởi Khởi, tìm các chi tiết nhỏ ra, cứ như vậy biến Mông Khởi Khởi thành một thiếu nữ xui xẻo, có rất nhiều người còn biên tập thành clip.

Quản lý của Mông Khởi Khởi cầm số liệu vui vẻ nói: “Tốt quá rồi, không tốn một xu nào mà thu hút nhiều sự quan tâm như vậy.”

Mặc kệ là tới để xem trò vui hay để làm gì khác, có người quan tâm là tốt rồi. Làm nghề của họ, chỉ sợ không ai xem.

Mông Khởi Khởi nâng mặt đờ đẫn.

Quản lý của cô sắp xếp nhận phỏng vấn, lên bản thảo, chuẩn bị phát ra ngoài trong giai đoạn tiền kỳ. Sau đó có rất nhiều fans mới, tin tức, dân tình thảo luận, Mông Khởi Khởi lên trang đầu giống như mình tưởng tượng, thế nhưng nội dung cụ thể không giống như cô nghĩ.

Người bình thường hoặc rất đau khổ, hoặc rất hứng thú khi được thảo luận, Mông Khởi Khởi thì bao gồm cả hai.

Có rất nhiều cư dân mạng vào blog, fanpage, weibo thương hại, hóng xem chuyện cô nàng gặp phải, lượt chia sẻ weibo rất cao, khiến cô lên top hot search mấy ngày, bạo hồng thật sự luôn..

“Ôi…” Mông Khởi Khởi đa cảm nói, “Nhưng mọi người thấy em lại buồn cười, em muốn làm thiếu nữ xinh đẹp quốc dân mờ QAQ?”

Đại khái không làm được thiếu nữ xinh đẹp quốc dân nữa, càng chưa nói tới đạo diễn nghe dân tình góp ý xong, suy nghĩ tới việc sửa kịch bản và thiết lập nhân vật chính. Dù sao cũng đã rất nhiều người biết hình tượng này của Mông Khởi Khởi………



Bầy vẹt đậu đầy trên nóc nhà, trên tường và đồ trang trí, màu sắc rực rỡ và bắt mắt.

Các du khách thi thoảng ngẩng đầu lên, thấy rất thú vị mà chăm chú nhìn chúng nó.

Nơi đây là vườn thú, bầy vẹt xuất hiện chẳng có gì đáng ngạc nhiên, mặc dù trong đó có giống vẹt Macaw lam tía quý hiếm, màu sắc bắt mắt nhất.

Vấn đề là, đúng là nơi đây là vườn thú, nhưng họ đang trong khu triển lãm cực địa ở thủy cung.

Bầy vẹt này theo vườn trưởng vườn thú đi vào, sau đó, vườn trưởng đi vào khu vực chăn nuôi nhiệt độ thấp, bầy vẹt này cũng đi vào khu vực an toàn, vườn trưởng không lập tức đi vào, đợi đến khi bầy vẹt này không chịu được hơi lạnh ảo não tự mình đi ra, mới đóng cửa bên ngoài lại, mở cánh cửa bên trong đi vào.

Các du khách suýt chút nữa không nhịn được cười, “Bầy vẹt này còn muốn theo vào à?”

Chúng không có cơ hội vào bên trong tụ họp với đại ca, nhưng cũng không muốn đi, bèn ngồi chầu chực ở khu vực du khách đứng nhìn từ xa, khiến các du khách hết nhìn cánh cụt hoàng đế cách bức tường kính, lại quay sang nhìn bầy vẹt.

Ngày hôm nay có rất nhiều người ở đây, không phải vì biết sẽ có cảnh tượng thú vị thế này, cũng không phải vì biết vườn trưởng sẽ được một bầy vẹt vây quanh giống như bây giờ, mà bởi họ nghe nói hôm nay bé hải cẩu sẽ đi ra “gặp khách”.

Sau khi Linh Hữu mở khu triển lãm cực địa, lại lục tục tiến cử hai đôi hải cẩu Greenland.

Hải cẩu Greenland còn được gọi là hải cẩu hạc cầm, bởi vì chúng có bộ lông mềm mại trắng thuần, thường bị săn bắt, ngoại hình chúng rất đáng yêu, rất nhiều hình ảnh, video hải cẩu đáng yêu lưu truyền trên mạng đều là các bé hải cẩu Greenland này.

Khi hải cẩu trưởng thành lông sẽ chuyển sang màu xám, các du khách mê mẩn ngoại hình không còn nhiệt tình nữa, nên biết có con non chào đời, lập tức thu hút được rất đông người tới xem.

Đoàn Giai Trạch đang cho chim ăn, nghe thấy các du khách bên ngoài cất cao tiếng, “Hả? Bé hải cẩu ra rồi à?”

Hai đôi hải cẩu Greenland sau khi tới Linh Hữu, trở thành nhóm động vật thứ hai sinh con ở khu cực địa sau cánh cụt hoàng đế. Thực ra chúng mới tới Linh Hữu không bao lâu đã mang thai, chỉ là thai kỳ gần mười tháng rưỡi, gần đây mới sinh con.

Sau khi cho bé hải cẩu bú sữa, nhân viên chăn nuôi đưa chúng ra.

Đây là lúc các bé hải cẩu dễ thương nhất.

Bé hải cẩu lúc mới chào đời có màu vàng do bị nước ối nhuộm, sau mấy ngày sẽ chuyển sang màu trắng, lớn lên mới chuyển sang sắc xám tro.

“Tôi đi sang bên cạnh xem.” Đoàn Giai Trạch không được thấy các bé hải cẩu nhiều, bởi vì mẹ các bé rất khỏe mạnh, không có vấn đề gì, lúc này đây anh đứng dậy, đi tới bên cạnh xem một chút.

Các nhân viên chăn nuôi vừa cân cho bé hải cẩu xong, ôm vào lòng, thấy Đoàn Giai Trạch đi tới, còn cười ngây ngô nói: “Ba mươi cân…”

Một nhân viên khác cũng ôm một bé hải cẩu nhỏ hơn vào trong lòng, hai người đều rất vui vẻ.

Một phần vì họ phụ trách hải cẩu sinh con, một phần là do bé hải cẩu rất đáng yêu, nghe giọng các du khách bên ngoài là có thể biết rõ.

“Mị muốn ngất luôn! Aaaa mị cũng muốn ôm!”

“Muốn ôm ẻm quá, trông mềm mịn sướng tay ghê…”

“Tui muốn tới trung tâm du khách mua cái gối ôm hải cẩu quá.”

Hai bé hải cẩu dài hơn 1 mét, cả người tròn vo, lại thêm bộ lông trắng như tuyết, vừa nhìn đã thấy vô cùng mềm mại, khiến người ta muốn xoa xoa bóp bóp một hồi. Một bé nhắm mắt lại, một bé thì mở đôi mắt to tròn, lông mày là hai chấm đen nhỏ, trông hết sức đáng yêu.

Trông chúng như hai núi đá bào bự chẳng vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể tan ra.

Hải cẩu mẹ thấy con mình, liền dịch người tiến lên, ngước đầu gọi con mình. Hải cẩu mẹ bởi vì nuôi con mà gầy đi đáng kể, nhưng chúng ở Linh Hữu đãi ngộ ưu việt, hiển nhiên không mất lớp mỡ dày đặc của mình.

Bé hải cẩu cũng “grao grao” đáp lại, nhân viên chăn nuôi đặt chúng nó xuống.

Hải cẩu mẹ chạm mũi vào hải cẩu con một chút, chúng nó vẫn còn tương đối xa lạ với nơi này, trước đây nơi nó sinh sống không có du khách đứng xem. Thị lực và thính lực của hải cẩu rất tốt, con hải cẩu mẹ đã nhận ra Đoàn Giai Trạch, nó đẩy đầu vào con mình một cái.

Con hải cẩu mẹ còn lại cũng do dự một chút, đẩy đầu bé hải cẩu.

Bé hải cẩu còn tưởng mẹ đang chơi với mình, lộn mấy vòng liền, khiến nhất thời bên kia bức tường kính vang lên những tiếng hét chói tai.

“Tui muốn Cẩu Cẩu!!!”

Thậm chí Đoàn Giai Trạch còn có thể nghe thấy tiếng hét chói tai truyền vào trong, lập tức bị nhân viên chăn nuôi nhắc nhở âm lượng.

Hải cẩu mẹ đẩy hải cẩu con mấy cái, chúng nó mới lờ mờ hiểu ý của mẹ mình, chóp mũi vểnh lên, nhìn Đoàn Giai Trạch chăm chăm, ngượng ngùng bò về phía vườn trưởng.

“A! aaaa!”

Một bé hải cẩu con nằm trên đất, nó quá mập, cơ thể tròn trịa khiến hai chân trước có vẻ vô cùng nhỏ yếu, đương nhiên, trên thực tế nó chẳng yếu ớt một chút nào cả. Hơn nữa bởi vì tư thế này, mỡ trên người có xu hướng chảy xuống, khiến cơ thể to hơn không ít, giống như một nắm cơm bị ép xuống vậy.

Giọng của hải cẩu cũng rất yếu ớt, như trẻ con vậy.

“Cái.. cái này…” Đoàn Giai Trạch hơi sửng sốt, chẳng lẽ như anh nghĩ sao?

Bé hải cẩu thấy Đoàn Giai Trạch không phản ứng lại, bèn tiến lên hai bước, lần này nó tới gần Đoàn Giai Trạch hơn.

Các du khách bên ngoài sắp không thở nổi, bọn họ chỉ muốn đẩy văng Đoàn Giai Trạch đi thay thế anh!

Những người không quen biết Đoàn Giai Trạch còn tưởng rằng anh cũng là một trong số các nhân viên chăn nuôi, bằng không sao hải cẩu lại gần gũi với anh như vậy, xem xem, động tác kia rõ ràng là cẩu cẩu muốn được ôm mà?

Đoàn Giai Trạch có phần ‘thụ sủng nhược kinh’ mà ôm bé hải cẩu vào lòng, trọng lượng hơn ba mươi cân khiến anh thở hắt một cái, nhưng quan trọng là cảm giác mềm mại này.

Lúc bấy giờ Đoàn Giai Trạch mới hiểu ý của con hải cẩu mẹ, ây dà, đám động vật này đúng là quá thông minh, đây là lấy con nhỏ đáng yêu ra tiến công để lưu lại ấn tượng tốt trong lòng vườn trưởng hử?

Thậm chí bé hải cẩu còn trở mình trong lòng Đoàn Giai Trạch, cọ mũi vào mặt Đoàn Giai Trạch một cái, cặp râu của nó hơi run lên, đây là chiếc “máy thăm dò” của nó đó.

Một bé hải cẩu khác thì gối đầu lên bàn chân Đoàn Giai Trạch, chân trước gảy lấy chân anh.

Hai tay Đoàn Giai Trạch giữ lấy bé hải cẩu, giơ nó lên, cái tay lúc nằm úp sấp xuống thì không rõ ràng, nhưng lên không trung thì giần giật, cả người dài hẳn ra. Nó còn hé miệng, lộ ra đầu lưỡi đo đỏ.

“Thả nó ra! Để mị vàooooo!!” Một nữ du khách hầu như gặm ngón tay mình.

“Haha, đây bỏ xuống đây.” Đoàn Giai Trạch vừa định buông bé hải cẩu xuống, liền nghe thấy tiếng ầm ĩ, là tiếng vẹt kêu bên ngoài.

Năm mươi con vẹt này kêu với nhau, tiếng kêu có thể nói là vô cùng to lớn, khiến các du khách vốn đang bị hải cẩu thu hút cũng phải ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Bầy vẹt kêu thì thôi đi, nhưng tiếng vẹt vọng ra xa, khiến cánh cụt hoàng đế ở bên cạnh cũng bắt đầu kêu lên.

Kỳ Tích khàn giọng kêu gào, so với tiếng bầy vẹt còn lớn hơn một chút, kêu một lúc khiến Đoàn Giai Trạch vã mồ hôi lạnh.

Hai bé hải cẩu như gặp ma, Đoàn Giai Trạch còn đang ngồi xổm xuống, bé hải cẩu trong tay anh liền ưỡn ẹo thân thể, nhảy xuống đất, sau đó cùng bạn mình bò về phía mẹ, có bé còn lao thẳng vào trong lòng mẹ.

Hải cẩu mẹ lấy chân trước đỡ lấy con mình, bộ dạng run lẩy bẩy đối mặt với nguy hiểm.

Đoàn Giai Trạch: “………..”

Phục rồi, đến là chịu thôi, mấy nhóc con ngoài kia đúng là đức hạnh giống hệt cha chúng nó.

Đoàn Giai Trạch không nhịn được chọt vào người bé hải cẩu một cái, đúng là mềm quá đi thôi, sau đó anh mới đi ra ngoài.

Sau khi giải trừ cảnh báo, bầy vẹt ngừng kêu.

Ngay sau đó, cánh cụt hoàng đế cũng không kêu nữa.

Các du khách vốn đang hoảng loạn cũng bình tĩnh lại, “Móa ơi, dọa tui chết mất, còn tưởng chúng nó cảm ứng được có thiên tai gì.”

“Tui sợ nó ị lên đầu tui..”

“Bà tưởng bà là Mông Khởi Khởi à?”

“Ban nãy là sao vậy, sao nghe như vẹt với cánh cụt hoàng đế la lối với nhau?”

“…. Có vẻ như vậy thật.”

Trên thực tế là bầy vẹt và cánh cụt hoàng đế đạt được hợp tác, sau khi Đoàn Giai Trạch ra ngoài, bầy vẹt lại một lần nữa hóa thân thành cái đuôi nhỏ, theo anh đi ra ngoài.

“Tôi cảm thấy mình như vậy không thể ra phố được.” Trên vai Đoàn Giai Trạch có con vẹt mệt mỏi ngừng bay đậu xuống, anh thở dài, “Khác gì thằng buôn chim đâu.”

….

Mông Khởi Khởi trông thấy Đoàn Giai Trạch từ đằng xa, cô lạnh lòng, nắm chặt chiếc ô trong tay, “Đạo diễn, vườn trưởng Đoàn kia kìa.”

Hôm nay đoàn phim của họ tới đây đóng phim, đang cố ý sắp xếp phim trường.

Mông Khởi Khởi thấy Đoàn Giai Trạch cũng không sợ, cô sợ là sợ bầy mấy chục con vẹt theo sau kia.

Đạo diễn đã liên lạc với Đoàn Giai Trạch qua điện thoại từ trước, thậm chí còn video call, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên ông thấy người thật, nhất là có mấy chục con vẹt màu sắc rực rỡ theo sau Đoàn Giai Trạch, quá chấn động.

Nếu là mấy chục con chim sẻ thôi cũng đã đủ chấn động rồi, huống hồ là bầy vẹt thu hút sự chú ý.

Nhìn cậu vườn trưởng này, lại nhìn nữ chính bên cạnh mình… Đúng là quá chênh lệch.

Đoàn Giai Trạch cũng trông thấy người của đoàn phim, còn có nhân viên dẫn đường cho anh, bèn đi tới hỏi thăm một chút.

Bầy vẹt bay quanh người Mông Khởi Khởi một vòng, tỏa ra khí thế quỷ dị, bộ dạng như có thể cho cô ăn hành bất cứ lúc nào. Cũng may mà lúc bấy giờ Đoàn Giai Trạch duỗi tay ra, nắm lấy một con vẹt lam tía, đẩy sang bên cạnh.

Dường như nó cầm đầu các con vẹt khác, nó vừa bay đi, các con vẹt khác cũng bay theo, nhao nhao đậu xuống chiếc cây bên cạnh, cây vốn chỉ có lá xanh chưa đến mùa hoa nở nhất thời được “tô điểm lộng lẫy”.

“Ôi, vườn trưởng Đoàn ngầu quá.” Đạo diễn bắt tay Đoàn Giai Trạch lay lay, “Tiếc là cậu không rảnh để chỉ đạo cho chúng tôi, hy vọng khi nào cậu rảnh có thể tới đây chỉ điểm một hai điều.”

Thực ra đạo diễn rất muốn nhờ Đoàn Giai Trạch nói đỡ, mời Tiêu Vinh tới đây làm khách mời.. Nhưng tiếc là không thể.

“Không thành vấn đề, chúc mọi người quay phim thuận lợi.” Đoàn Giai Trạch nói vậy, anh nhìn Mông Khởi Khởi, hơi khó xử.

Chuyện của Mông Khởi Khởi, Đoàn Giai Trạch cũng đã từng khuyên Lục Áp. Mới đầu anh còn rất vui, bởi vì Mông Khởi Khởi không còn bám lấy anh nữa, thế nhưng sau đó thấy Mông Khởi Khởi đi đâu cũng mang theo ô bên người, trông rất đáng thương. Cô gái này quá kiên cường rồi.

Nhưng mà Lục Áp làm đại ác bá, không chịu nhượng bộ, cứ phải bắt nạt người ta cho tới khi quay xong.

Đạo diễn thấy Đoàn Giai Trạch đưa mắt nhìn Mông Khởi Khởi, còn tưởng rằng anh lo cho kế hoạch quay phim, bèn cười bảo, “Chắc chắn có thể quay xong trong thời gian quy định, nếu quay thêm thì tôi sẽ trả thêm tiền cho cậu. Biên kịch của chúng tôi đã sửa thiết lập nhân vật một chút, nhân vật của Mông Khởi Khởi bị gia đình ép buộc làm nghề này, tuy rằng am hiểu loài chim, nhưng sẽ dần dần thay đổi trong quá trình nữ chính tương tác với loài chim.

Đoàn Giai Trạch suýt chút nữa chửi thề, anh cảm thấy đạo diễn này đúng là biết tùy cơ ứng biến, “Như.. như vậy cũng không tồi, nhân vật rất có chiều sâu.”

“Đúng vậy, chỉ là không biết sau khi thay đổi có quay được cảnh tương tác thân thiết với loài chim không, nếu không được nữa thì đành phải tìm đóng thế thôi.” Đạo diễn suy nghĩ nói.

Lúc đấy quay hình tay, thân thể sẽ dùng thế thân, rồi biên tập hình Mông Khởi Khởi vào, chắc là có thể cho qua được, dù sao thì họ quay phim truyền hình cũng không nghiêm túc như phim điện ảnh.

Thiết lập nhân vật của Mông Khởi Khởi sau khi sửa lại cũng được truyền ra ngoài, đoàn phim cố ý lộ ra.

Các cư dân mạng trong nháy mắt cuồng lên, không ngờ đạo diễn lại sửa kịch bản thật, xem ra Mông Khởi Khởi thật sự không hợp loài chim. Có người nói, vai nữ chính trước khi sửa khá là thánh mẫu, sau khi sửa ngược lại còn thú vị hơn nhiều, khiến cho mọi người cảm thấy hứng thú với bộ phim hơn.

Nhân vật này, nếu mà diễn tốt, rất có thể sẽ khiến fans bộ phim di tình chuyển sang người Mông Khởi Khởi, dù sao thiết lập nhân vật cũng được thay đổi dựa vào cô, đây cũng là một trong những nguyên nhân công ty của Mông Khởi Khởi đồng ý sửa kịch bản.



Đoàn Giai Trạch còn đi xem quá trình đóng phim, không thể không nói, ở một mức độ nào đó, Lục Áp cũng coi như đã giúp đỡ bọn họ. Mông Khởi Khởi được đạo diễn khen rất nhiều, bởi vì cô diễn xuất vốn dựa vào bản sắc của mình.

Mông Khởi Khởi còn đóng góp rất nhiều ý kiến cho kịch bản, đều dựa trên kinh nghiệm chân thực cô từng trải qua, đạo diễn vui vẻ chấp nhận.

Thiết lập trước đó vốn là con vẹt thân thiết với Mông Khởi Khởi, đổi thành con vẹt được ba mẹ cô nuôi, tuổi còn lớn hơn cả cô, từ nhỏ đã không hợp với cô, trải qua một loạt các tình tiết đối nghịch mắng mỏ cô, có thủ pháp nghệ thuật phóng đại.

Đến khi sau này Mông Khởi Khởi lớn lên, con vẹt hết sức thông minh lắm lời này những lúc được đưa ra ngoài, còn có thể khiến Mông Khởi Khởi gặp không ít chuyện khó xử.

Đương nhiên cuối cùng vẫn sẽ thể hiện ra, tuy rằng thường xuyên đối nghịch, nhưng con vẹt “già” và Mông Khởi Khởi dù sao cũng là người một nhà, hợp lực giải quyết không ít chuyện.

Mặc dù là con vẹt “già”, nhưng trên thực tế, nó chính là con vẹt lam tía tên Tiểu Lam, một trong mười chín con vẹt được cục lâm nghiệp giải cứu trước đó.

Đến Tiểu Tử cũng đã học nói rồi, càng không phải nói là Tiểu Lam. Nó cũng là một trong những đối tượng được đạo diễn khen ngợi, học lời thoại rất nhanh, đạo diễn còn ngầm nói, nó học thuộc lời thoại còn nhanh hơn cả nam chính…

Bởi vì Tiểu Lam biểu hiện rất tốt, nên đạo diễn còn muốn tăng phân cảnh cho nó, bộ dạng chỉ thiếu điều đưa nó lên làm song nữ chủ với Mông Khởi Khởi.

Lúc Đoàn Giai Trạch tới đây xem, đạo diễn còn bàn bạc với Đoàn Giai Trạch, lúc tuyên truyền có thể đưa Tiểu Lam tham gia mấy chương trình không, bọn họ có thể để Tiểu Lam và Mông Khởi Khởi diễn lại mấy cảnh đấu võ mồm trong chương trình, nhất định sẽ rất thú vị.

Đoàn Giai Trạch: “Tiểu Lam còn nhỏ, nó còn chưa đầy một tuổi đâu. Hay là chúng ta hỏi ý nó đi.”

Đạo diễn sửng sốt một chút: “Được rồi, xem nó “nói” thế nào đi.”

Hai người chạy đi hỏi Tiểu Lam thật, “Con có muốn theo đạo diễn đi tuyên truyền không? Đi làm việc ấy?”

Tiểu Lam nghiêng đầu nhìn đạo diễn: “Đạo diễn chơi quy tắc ngầm với tôi!”

Đạo diễn: “!!!!!”

Đạo diễn lập tức bịt miệng Tiểu Lam lại, vã mồ hôi lạnh: “Đừng nói lung tung, học đâu ra vậy, oan.. oan.. oan uổng cho tôi quá!!!”

Ông nghi ngờ nhìn mọi người trong đoàn phim, nghi ngờ không biết có ai hãm hại ông hay không.

Đoàn Giai Trạch cũng không ngờ Tiểu Lam lại nói một câu như vậy, anh chỉ tùy tiện dời đề tài, Tiểu Lam lớn như vậy, lại không hiểu ý anh nói chuyện, chỉ là nói lung tung.

“Bỏ đi.” Đạo diễn trầm tư nói, “Không dẫn nó đi được, mang đi thanh danh tôi bị hủy mất.”

Đoàn Giai Trạch cười nói: “Anh ở đây quay thêm nhiều cảnh hậu trường là được.”

“Đây cũng là một cách.” Đạo diễn lau mồ hôi nói, “Chuyện đó, vườn trưởng Đoàn à, tôi thật sự không…”

Ông ngập ngừng muốn nói rồi lại thôi nhìn Đoàn Giai Trạch.

Đúng là có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch, người không biết còn tưởng đoàn phim của họ loạn như vậy.

“Tôi biết, có lẽ Tiểu Lam tự đặt câu.” Đoàn Giai Trạch nhìn bộ dạng căng thẳng của đạo diễn, không nhịn được cười.

Đạo diễn thở phào nhẹ nhõm, bản thân mình cũng bật cười, cảm giác mình đã căng thẳng quá mức. Sau này lúc nhận phỏng vấn, ông còn kể lại đoạn này ra ngoài: “Trời ạ, mọi người không biết đấy thôi, lúc đó tôi vã cả mồ hôi…”



Trong lúc đoàn phim ở Linh Hữu, cơm hộp do căng tin Linh Hữu nhận thầu. Mà người sành ăn như đạo diễn, cũng có lúc sẽ tới nhà hàng Giai Giai dùng bữa, ông không ngớt lời khen ngợi.

“Trước đây đã nghe staff của chương trình thực tế quay ở đây khen cơm ngon lắm, nhưng đến đây trải nghiệm mới thấy chân thực.” Có lúc đạo diễn gặp Đoàn Giai Trạch, bởi vì có ấn tượng tốt với anh, nên còn tìm anh ngồi xuống cùng nhau ăn cơm chuyện trò, tâm sự những điều khó nói với người trong nghề.

“Tiểu Đoàn à, lại nói cậu bây giờ cũng tới tuổi kết hôn rồi, sao chưa nghĩ tới việc tìm đối tượng à?” Đạo diễn có dụng ý khác, đoàn phim của họ tới đây quay một thời gian, có một cô nhân viên theo ông có hứng thú với cậu vườn trưởng này, ông bèn ‘việc nghĩa chẳng thể chểnh mảng’ mà đi tìm hiểu.

Đoàn Giai Trạch sửng sốt một chút, “Ầy… tạm thời không nghĩ đến, còn sớm mà.”

Đạo diễn bảo: “Cũng không sớm nữa, với cả, bây giờ yêu đương hôn nhân đều tự do, cũng không giống như trước kia, chỉ chết mới có thể chia lìa. Cậu yêu đương vui vẻ cũng không sao, còn trẻ mà, phải quý trọng tuổi xuân.”

Đoàn Giai Trạch đen mặt, “Đạo diễn à, cái này..”

Anh nghe ra được ý tại ngôn ngoại của đạo diễn, có lẽ là muốn giới thiệu. Dù sao thì sau khi tốt nghiệp làm việc ở vườn thú mấy năm, trong mắt những người khác anh cũng là người trẻ tuổi có sự nghiệp thành đạt.

“Có những mối quan hệ, đến chết cũng không thể tách rời.” Có một người đứng phía sau cất lời sâu xa, “Cứ coi địa phủ là to tát lắm..”

Đạo diễn không uống rượu, nhưng không nhịn được mà dụi mắt mình, “Ôi, cậu là?”

Lục Áp kéo Đoàn Giai Trạch đi, “Tôi tìm cậu ấy có việc.”

Đạo diễn còn muốn hỏi Lục Áp có muốn ký với công ty giải trí hay không, đã thấy hắn kéo vườn trưởng Đoàn đi rồi. Lúc bấy giờ ông bình tĩnh nghĩ tới lời hắn nói, nhất thời vỗ trán, “À, gay!”

Đoàn Giai Trạch ở bên kia, “Có chuyện gì vậy?”

Lục Áp: “Có gì đâu.”

Đoàn Giai Trạch: “……..”

Không có việc gì, nên hẳn là nghe lén họ nói chuyện, nghe thấy đạo diễn muốn khuyên anh yêu đương nên kéo anh đi. Đương nhiên, cũng có khả năng với EQ của Lục Áp không nghe ra được ý tại ngôn ngoại, chỉ đơn thuần muốn come out, giống như chuyện hắn nói với mọi người mình cho Đoàn Giai Trạch tơ hồng vậy.

Lục Áp: “Phải rồi, đầu óc của tên kia đúng là chẳng ra gì. Nói chuyện kiểu gì không biết,” Hắn có vẻ ngại ngùng dừng lại một chút, “Phải nghiêm túc vào chứ. Đừng nói là mấy ngàn mấy vạn năm.. Chẳng lẽ vừa chết là đã chia tay được? Có chết cũng không được chia lìa!!”

“….” Đoàn Giai Trạch sợ hãi nhìn hắn: Biết anh không phải người, nhưng nói chuyện như vậy cũng quá khủng bố rồi!!


Kát quá hÃnh ánh cho hái cáu greenlandHải cẩu greenland

Đọc truyện chữ Full